3 - Chương Tâm Cảnh Của Sự Phản Bội


Stephen mỉm cười nói :“Tướng quân Gordon, chẳng lẽ ngài không muốn mời chúng
ta ngồi xuống sao?” Người thừa kế thứ ba của đế quốc này quả có được sự tu
dưỡng và khí chất vô cùng tốt, luôn luôn phong độ, không vội không gấp, bất
quá Gordon biết, nếu như có ai đó muốn chắn đường hắn đi thì vô luận là ai,
hắn cũng đều không chút do dự một cước đá văng người đó đi. Trong mắt hắn, mục
tiêu cuối cùng không phải là ngôi vị hoàng đế, mà là dẫn dắt đế quốc Gatralan
trở thành một đế chế vĩ đại nhất. Ngôi vị hoàng đế trong mắt hắn đã sớm là vật
trong túi rồi.

Sự chần chờ của Gordon chỉ thoáng qua trong chớp mắt, ông ta lập tức nở nụ
cười sáng lạn, đưa tay nói:“Mời ngồi mời ngồi, hai vị đại giá quang lâm thật
khiến ta vô cùng mừng rỡ!” Tiến lên hai bước, Gordon kéo tay Stephen, giả vờ
oán giận nói:“Tam điện hạ ngài cũng thật là, ở chỗ này của ta, ngài chính là
chủ nhân, làm gì có chuyện chủ phải đợi khách mời ngồi chứ, huống chi thầy
giáo của ngài - tướng quân Lieb Scott lại là nhà quân sự mà ta ngưỡng mộ đã
lâu.” Lại kéo tay Lieb Scott, mời hai người ngồi xuống xong, Gordon vẫn giữ bộ
dạng vui mừng, xoa xoa hai bàn tay, quay đầu quát viên thư ký:“Mau dâng trà,
còn đứng ngây ra đó làm gì!” Thấy viên thư ký đã sắp ra tới cửa, Gordon chợt
nói thêm:“Đi thông báo cho tướng quân Heyliger tới, nói cho ông ta biết là có
khách quý tới!”

Hiện giờ, Heyliger chính là nhân vật số hai trong quân đội, đồng thời cũng là
một người ủng hộ tuyệt đối Đại hoàng tử George, Gordon gọi người này tới đương
nhiên là muốn lợi dụng làm bia đở đạn. Gordon không biết tại sao Stephen lại
đột nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa còn mời sư phụ của mình - danh tướng Lieb
Scott tới, điều này làm cho ông ta có chút lo âu, thất bại ở tinh hệ Newton là
một đả kích cực lớn đối với quân đội , cái ghế thượng tướng này bản thân có
ngồi yên được hay không, thật sự là rất khó nói.

Hiện nay Liên bang Leray ẽa tiến hành phản công , tiến vào tinh hệ Galileo,
một hạm đội vũ trụ hạng trung của Đế quốc cũng đã bị liên bang quân xử đẹp.
Đồng thời, mấy cái quốc gia cỡ nhỏ có thù oán cũ xung quanh cũng bắt đầu có
động tĩnh, dần có xu thế kết thành liên minh phản đế với Leray. Nếu như không
thể giành được một thắng lợi có tính quyết định ở Galileo thì người đầu tiên
phải xuống đài, đó sẽ chính là bản thân mình!

Mà ở cái đế quốc Gatralan này, bất cứ kẻ nào đã bị hất xuống đài đều không có
kết quả tốt. Quyền thế bị tước đoạt, người kế nhiệm chỉ cần vài năm là có thể
nhổ sạch tất cả vây cánh của sếp cũ, những kẻ có cừu oán có oán đều không chút
chần chờ ném đá xuống giếng, tùy tiện tìm một vài lý do trời ơi đất hỡi là có
thể đưa đối thủ lên giá treo cổ! Chỉ cần nghĩ đến đây, Gordon đã cảm thấy
không rét mà run.

Stephen đương nhiên là biết tính toán của Gordon, trong lòng thầm mắng một
tiếng lão hồ ly rồi quay sang nói với Lieb Scott:“Thưa thầy, tướng quân Gordon
bài binh bố trận chắc chắn, nổi tiếng về khả năng phòng ngự. Bàn về quân sự tố
dưỡng, tướng quân Gordon tuyệt không thua kém Russell.” Lieb Scott nhìn
Gordon, gật đầu nói:“Ngưỡng mộ đại danh đã lâu.”

Gordon có chút khó xử, ông ta tự biết nhược điểm lãnh binh quá cẩn thận của
mình, sát phạt quả quyết không bằng Russell, lâm trận chỉ huy thậm chí không
bằng Heyliger. Đang muốn tránh qua đề tài này, nhưng Stephen lại không cho ông
ta có cơ hội, nói chen vào:“Bất quá...” Hắn quay đầu nhìn Gordon: “Nghe nói
bây giờ thế cục ở tinh hệ Galileo đang rất xấu, chẳng những chưa tiêu diệt
được hết lực lượng vũ trang còn sót lại của Liên bang ở năm tinh cầu di dân mà
vừa rồi còn bị tiêu diệt mất một hạm đội, đồng thời điểm không gian khiêu dược
mới của Liên bang cũng chưa tìm ra được.”

Gordon cảm thấy hơi tức giận, vị Tam hoàng tử này đúng là vuốt mặt không chịu
nể mũi, nói chuyện mà như thể là đang chất vấn phạm nhân vậy. Lại nghe Stephen
khẽ mỉm cười nói tiếp:“Tướng quân, cha ta lệnh cho ta tới quân bộ học hỏi,
thuận tiện hỗ trợ công việc tham mưu! Tướng quân lao khổ công cao, đã đến lúc
nên được nghỉ ngơiửồi. Những việc còn lại, xin cứ giao cho hai thầy trò chúng
tôi đi.”

Hoàng đế Gatralan muốn tự mình nhúng tay rồi! Thượng tướng Gordon như bị sét
đánh ngang tai, trợn mắt miệng, không thể động đậy. Suốt ba mươi tám năm qua,
hoàng đế James Morton, chính là cây Định Hải Thần Châm của cái đế quốc này! Đế
vương thuật đã được ông ta tu luyện đến xuất thần nhập hoá, cử trọng nhược
khinh, cho dù là Russell đứng đầu đế quốc quân phương hơn mười năm cũng không
dám ngang nhiên phất lên lá cờ lật đổ hoàng thất, chỉ có thể lợi dụng chiến
trường, lợi dụng Liên bang Leray để đạt được mục đích của mình! Hoàng đế bình
thường chỉ phát ra những mệnh lệnh chung chung, bề ngoài như một đạo sĩ vô vi
ngồi nhìn thiên hạ, nhưng thật ra chỉ có những ai từng tiếp xúc qua mới biết,
vị hoàng đế này tuyệt đối là một con mãnh hổ giả vờ ngủ gật, khôn khéo tới mức
đáng sợ, chỉ cần ai đó dám vuốt râu hổ, ắt sẽ gặp phải lôi đình chi nộ, diệt
đính chi tai!

Duy nhất có một người qua mặt được ông ta! Chỉ có một người, đó chính là
Russell!

Khi James nhận được tin Russell phản bội và tinh hệ Newton thất trận, ông ta
chỉ nhẹ nhàng phất tay, nhưng Gordon biết, ông ta đã ngồi trong phòng đọc sách
suốt ba ngày! Vị đế vương này khi càng phẫn nộ lại càng muốn làm cho mình bình
tĩnh, thời gian đọc sách ngắn hay dài sẽ thể hiện sự phẫn nộ của ông ta, ông
ta tuyệt đối không dễ dàng tha thứ cho sự phản bội của Russell, dù là chân
trời góc biển, ông ta cũng sẽ giết chết bằng được Russell cho người trong
thiên hạ xem! Xem ai dám phản bội ta!

Ám sát thất bại, đối với hoàng thất thực sự là một cú đòn đau, Hopkins chính
là sát thủ hàng đầu của Gatralan, là lá bài tẩy trong tay hoàg thất. Và càng
làm cho người ta kinh ngạc chính là không ngờ hắn lại chết trong tay biến số!
Hơn nữa còn là ở một trận quyết đấu bắn tỉa! Gã biến số này chẳng những cứu
thoát tù binh, tát mạnh vào thể diện của hoàng thất và quân đội, hơn nữa còn
nhìn thấu kế hoạch thứ nhất của Russell, nếu như không phải do kế hoạch đó
thất lợi thì tinh hệ Newton đã sớm là của đế quốc rồi, Russell cũng không phải
tự mình tới tinh cầu Millok, càng không thể xuất hiện những chuyện về sau. Gã
biến số này vừa phối hợp với Russell áp dụng kế hoạch thứ hai, vừa tự mình cứu
đi Russell từ trong tay Thần Thoại quân đoàn, người này, rốt cuộc là ai đã đặt
hắn vào trong thế cục này?

Kể từ khi Hopkins ám sát thất bại, Gordon đã có một loại dự cảm, lửa giận của
vị hoàng đế này đã không thể nhịn được nữa, những dòng chảy ngầm vốn yên vị
bên trong quân đội đã bắt đầu dịch chuyển, báo hiệu một tràng đại thanh tẩy!
Sự thực trước mặt đã cho thấy, vị hoàng đế này muốn đích thân động thủ, muốn
tự mình chính diện đánh bại Liên bang Leray, rửa sạch sỉ nhục.

Mà hai người ở trước mặt mình kia chính là hai cánh tay của hoàng đế! Quân bộ,
đệ nhất thượng tướng, từ hôm nay trở đi đã là mây trôi qua mắt rồi. Gordon cảm
thấy có chút bi ai, mấy chục năm gian khổ, vào sinh ra tử, nhưng giờ khắc này
tất cả đã hóa thành hư vô, càng bi ai hơn chính là hoàng đế vẫn không để gã
biến số kia vào mắt, đối với ông ta, hết thảy đều là kế hoạch tit mỉ của
Russell, một gã trung úy không đáng giá để hoàng thất phải động chân tay! Đối
với những hành động nhắm vào biến số của Gordon, hoàng đế thậm chí còn vô cùng
tức giận, y cho rằng đó hoàn toàn là biểu hiện của sự vô năng. Đến nay, Snape
Gordon vẫn nhớ kỹ những lời ngày hôm đó.

“Một gã trung úy Liên bang! Ngươi còn muốn cái đế quốc này phải làm thế nào
nữa, ám sát hắn, bắt cóc hắn?” Hoàng đế James đập mạnh quyển sách trong tay
xuống bàn, quát:“Liên bang tham mưu, lính đặc chủng nhiều như vậy, có phải
ngươi muốn ám sát tất cả hay không! Russell thì để đi đâu? Để hắn ngồi cười
vào mặt hoàn thất à? Thể diện của đế quốc còn chưa mất đủ sao? Cút!”

Biến số!

Ha ha ha! Đột nhiên Gordon nở nụ cười, không ngờ gã trung uý này lại khiến cho
ông ta bị hạ bệ. Ông ta thật sự rất mong đợi, trong tương lại, gã trung úy này
sẽ lại mang đến cho đế quốc Gatralan sự bất ngờ gì nữa đây!

Gordon mỉm cười, nếu như hoàng đế James biết tư liệu về gã biến số kia trên
trang web của lính bắn tỉa đã bị hacker sửa thành phế vật, và chỉ trong một
phút đồng hồ, ở Liên bang Leray đã xuất hiện thêm mười vạn người có tên là
Điền Hành Kiện, hơn nữa tại Millok, tất cả số gián điệp cố gắng tiếp cận gã
trung uý kia đều bị mời vào Cục tình báo uống nước ăn bánh thì liệu lão ta có
xem xét lại quyết định của mình hay không? Có điều, bây giờ hoàng thất đã
không còn có cơ hội phát hiện giá trị của gã trung uý này nữa rồi, bởi vì
Gordon đã quyết định sẽ lập tức tiêu hủy tất cả tài liệu, hắn phải bảo vệ
người này thật tốt, ở một thời khắc mấu chốt nào đó, có lẽ người này có thể
cứu mạng ông ta chăng!

Stephen và Lieb Scott chỉ ngồi một lúc liền đi ngay, bọn họ không cần thiết
phải làm gì ở đây nữa, thế nên khi Heyliger tới phòng làm việc của Gordon thì
chỉ nhìn thấy ông ta đang mỉm cười đứng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Heyliger hỏi:“Người đâu! Bọn họ tới làm gì?”

Gordon không quay đầu lại, tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ rồi đột nhiên ha ha
cười lớn:“Mặc dù ta không biết tại sao Russell lại thích đứng ở chỗ này, nhưng
cuối cùng ta đã hiểu tại sao bản thân cũng thích đứng đây ngắm phong cảnh!”

Heyliger tò mò hỏi lại:“Tại sao?”

Gordon không trả lời, ông ta chỉ mỉm cười đưa thủ lệnh của hoàng đế cho
Heyliger, trong lòng thầm nói:“Bây giờ ta mới biết , đó chính là tâm cảnh phản
bội của Russell mà thôi.”

Nhìn sắc mặt xanh mét của Heyliger, Gordon chậm rãi đi ra khỏi phòng làm việc.
Bây giờ, rốt cục thì ta cũng đã đi lên con đường phản bội rồi.

James Morton! Đế vương cao cao tại thượng của ta ơi, ngươi có biết những việc
mình làm đã đắc tội với bao nhiêu người không, giống như ta hôm nay vậy, sau
khi bị đuổi khỏi đài danh vọng, bị tước đoạt hết quyền lợi sẽ có kết cục như
thế nào, ngươi có nghĩ tới không?

Đừng trách ta! Là ngươi phản bội ta trước!


Mập mạp cảm thấy hình như mình đã gầy đi kha khá, nhưng khi hắn đứng lên trên
bàn cân thì mấy chữ số điện tử lại báo cho hắn một hiện thực tàn khốc. Chúc
mừng, ngươi lại béo thêm được một cân nữa rồi!

Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng thì mập mạp cũng vượt qua được cuộc
kiểm tra của Russell.

Hạm đội 4 đang đập phá long trời lỡ đất ở tinh hệ Galileo, bọn họ không ngừng
tụ hợp, phân tán, tấn công bất kỳ mục tiêu nào có vẻ dễ xơi, nhưng hễ gặp hạm
đội chủ lực của địch liền lập tức rút lui, giống như một đàn sói giảo hoạt
vậy. Cho đến giờ, đã có hai hạm đội Gatralan bị bọn họ phá hủy, chiến đấu cơ
của họ thậm chí còn tấn công cả bộ đội mặt đất ở một tinh cầu di dân. Còn Hạm
đội hỗn hợp số 2, số 4 ở tinh hệ Newton cũng đã làm xong công tác chuẩn bị,
sẵn sàng phối hợp với Hạm đội 4, mở ra con đường cho lục quân lên sân khấu.

Mập mạp uể oải nằm bẹp trong phòng mô phỏng, thở dài một hơi, chỉ còn hai ngày
nữa, hắn sẽ bị Russell và Bernadotte phối hợp hành hạ, nhưng hôm nay hắn lại
phát hiện thêm được một phương thức chiến đấu mới cho robot, điều này làm cho
hắn hưng phấn không dứt.


Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương #118