Tôn Quyền không tham gia, Tôn Thượng Hương thì lại có mặt, Liệt Hỏa mỹ nhân,
Cố Ung, Hàn Đương, Hoàng Cái... Văn thần võ tướng đều đông đủ. Thấy Tôn Vũ
đến, nàng ngẩng đầu lên cười nói: “ Tìm thực đến rồi sao, nhanh ngồi xuống
nha. “ Rất ngu rất ngây thơ Tôn Thượng Hương không biết yến hội này thật ra do
Liệt Hỏa mỹ nhân dựng lên để tính kế Tôn Vũ , đồng thời cũng lôi Tôn Thượng
Hương vào cùng, để nàng cùng Tôn Vũ làm cái kia. Sau đó Giang Đông sẽ dùng Tôn
Vũ cường bạo Giang Đông thiếu chủ danh nghĩa bắt Tôn Vũ phải ở rể... Thật to
một cái hố nha !
Trương Chiêu dẫn Tôn Vũ đến sau, cũng tự mình tìm một chỗ ngồi xuống. Giang
Đông muội tử lúc này mới để ý Tôn Vũ bên cạnh tiểu mỹ nữ Gia Cát Lượng. Nàng
mặc bạch y lục sắc hoa văn đạo bào, chúng nữ nội tâm nghi hoặc, cái này...
Người này không phải nữ hài, mà là một vị thành thục nữ nhân, chỉ là thân thể
quá nhỏ, quá kì lạ ! Nhưng các nàng không biết nàng là Xích Bích đại chiến sử
ra “ Kỳ môn độn giáp “ vị quân sư kia, mặc dù đối với bề ngoài của nàng ngạc
nhiên, nhưng cũng không để tâm lắm.
Liệt Hỏa mỹ nhân mở miệng trước : “ Tìm thực tiên sinh, chúng ta hôm nay yến
tiệc là có hai lí do, một là Xích Bích đại thắng, hai là phải cảm tạ Hoa Đà
đại phu không ngại cực khổ tới giúp chúng ta chữa bệnh... “
Tôn Vũ cũng khách khí nói mấy câu, hai bên nói qua nói lại một hồi, lãng phí
không ít thời gian.
Gia Cát Lượng hắc hắc cười, nhãn quang đảo một vòng, áp sát Tôn Vũ nhỏ giọng
nói: “ Cái gì mà cảm tạ Hoa Đà, Hoa Đà căn bản không tới, quả thực là nói dối
trắng trợn. Các nàng sẽ rót rượu mời ngươi, chuốc cho ngươi say ! Cái mũ này
ngươi nhất định đội. “
Quả nhiên, Gia Cát Lượng vừa dứt lời, Liệt Hỏa mỹ nhân cười to: “ Người đâu,
đem rượu lên, khánh công yến sao có thế thiếu rượu ? Hôm nay phải uống cho
thỏa thích, không say không về. “ rất nhiều Thị giả đi vào, mỗi người đều bưng
một bình rượu.
Thị giả mở nắp bình rượu ra, thơm ngát mùi hương xộc vào mũi, chỉ tiếc Tôn Vũ
không thích rượu, vì rượu thứ này sẽ làm ảnh hưởng tư duy, đối với nhà khoa
học mà nói rượu là kẻ thù, Tôn Vũ cũng chỉ nhấp mấy ngụm. Nếu bình thường có
người mời rượu hắn, Tôn Vũ nhất định sẽ từ chối. Hắn nhịn không được liếc sang
Gia Cát Lượng, xem nàng có chủ ý gì không.
Kỳ thật Tôn Vũ bản thân cũng là kẻ thông minh, tự thân cân nhắc, cũng có thể
ứng phó, nhưng hắn là kẻ đời sau đến, đối với Gia Cát Lượng năng lực gần như
mù quáng tín nhiệm. ở mấy ngàn năm dân gian truyền thuyết, Gia Cát Lượng hình
tượng đã được khắc họa hoàn mỹ vô khuyết, nếu có một kẻ như vậy bên cạnh, Tôn
Vũ cũng không muốn tự động não.
Gia Cát Lượng ghé sát lỗ tai thì thầm: “ Cứ yên tâm mà uống... Có ta ở đây, sẽ
không xảy ra chuyện gì. Ngươi cứ uống đi, sau đó giả bộ cái gì cũng không biết
là được, chuyện khác để ta xử lý. “
“ Đây là ngươi nói đấy nhé... “ Tôn Vũ thấp giọng: “ Ta đối với xinh đẹp nữ
nhân không có biện pháp, loại này tràng diện giao cho ngươi xử lý, ta hôm nay
phải uống say mới được. “
Đi vào thế giới này sau, Tôn Vũ cơ hồ việc gì cũng phải tự làm, từ Trác huyện
đối chiến Ô Hoàn bắt đầu, Tôn Vũ chưa có một ngày an ổn, luôn phải hối hả
ngược xuôi, nam chinh bắc chiến, thể xác và tinh thần đã cảm thấy mệt mỏi, lúc
này có đại năng Gia Cát Lượng bên người, Tôn Vũ quả thực không muốn động não
nữa, đối thủ lại là một đám xinh đẹp muội tử có ý hạ thủ hắn, lại để Tôn Vũ
cảm giác có chút thúc thủ vô sách. Mà thôi, buông tay một lần a, hao tâm tổn
trí sự tình giao cho thủ hạ giải quyết nha, thật thoải mái.
Tôn Vũ nghĩ vậy, cũng không cố kỵ nữa, rượu đến là uống, càng uống càng hăng.
Thời đại này rượu trưng cất phương pháp còn rất ít, phổ biến nồng độ không
cao, cũng chỉ bằng đời sau nhà nông rượu gạo mà thôi, Tôn Vũ thoải mái uống,
cũng uống được không ít.
Tôn Vũ tửu lượng ở đời sau vốn không cao, nhưng ở thế giới này đã là không tệ
, uống cả buổi vẫn chưa say, được một lúc, Tổ Mậu là người đầu tiên gục, được
Liệt Hỏa mỹ nhân kêu người khiêng về.
Thêm một lúc nữa, Hàn Đương, Trình Phổ cũng gục xuống, Cố Ung là văn sĩ, không
muốn mất mặt, giúp Hàn Đương, Trình Phổ lui ra, sau đó Giang Đông muội tử nhóm
lần lượt mượn đủ loại lí do dần dần lui đi, nhường chỗ cho Tôn Thượng Hương.
Gia Cát Lượng thấy vậy thì cười lạnh, nàng biết là thời khắc mấu chốt, đến lúc
đại sảnh cuối cùng chỉ còn có Tôn Vũ, Gia Cát Lượng, Tôn Thượng Hương, Chu Du
cùng mấy người khác, Chu Du cũng mời nàng cùng ly khai, để Tôn Vũ cùng Tôn
Thượng Hương ở lại. Sau đó lại mượn cơ hội trở lại “ Dựng cái hiện trường “,
là có thể vu hãm Tôn Vũ rồi.
Trong đại sảnh người mỗi lúc một ít, cuối cùng Trương Chiêu cũng rời đi, nàng
trước khi rời đi hướng Liệt Hỏa mỹ nhân Chu Du nháy mắt, nhưng không tránh
được Gia Cát Lượng pháp nhãn.
Tôn Vũ uống rất nhiều, hắn muốn buông lỏng một lần, cho nên không có khắc chế,
gục xuống mặt bàn. Gia Cát Lượng hắc hắc cười lạnh, giả bộ lo lắng Tôn Vũ, đưa
tay muốn nâng Tôn Vũ dậy, mắt thì liếc qua Chu Du. Thì thấy Liệt Hỏa mỹ nhân
tay phải làm rót rượu động tác, tay trái run lên, một khỏa tiểu dược hoàn rơi
vào chén rượu, sau đó Liệt Hỏa mỹ nhân cầm chén rượu lắc lắc.
Gia Cát Lượng thầm nghĩ: xem ra là xuân dược, là để cho Tìm thực sao ?
Nhưng Liệt Hỏa mỹ nhân không đưa cho Tôn Vũ, mà hướng bên cạnh Tôn Thượng
Hương, cười nói: “ Tam thiếu chủ, lần này ngươi cùng Tôn Vũ chặn đường Đổng
Trác, tuy không bắt được Đổng Trác, nhưng lại bắt được Quách Gia, xem như
không tệ, thuộc hạ muốn mời ngươi chén... “
Gia Cát Lượng nghe xong, thì đã hiểu : xem ra nhân vật chính là Tôn Thượng
Hương, tiểu cô nương này mặc dù có chút tính tình, nhưng vẫn còn ngây thơ,
nàng không làm được bá vương ngạnh thượng cung sự tình, cho nên Liệt Hỏa mỹ
nhân sẽ hạ dược nàng... Chậc chậc, ngay cả nhà mình Thiếu chủ cũng có thể ra
tay, kẻ này quả là nham hiểm. Loại người này, không thể nhẹ tay với nàng được,
hắc hắc hắc.
Thấy Tôn Thượng Hương định cầm chén rượu, Gia Cát Lượng vội vơ lấy trên bàn
một chén rượu, hét to: “ Chậm... “ Nàng chạy đến Chu Du cùng Tôn Thượng Hương
trước người, mỉm cười: “ Lần này phục kích là hai bên cùng liên thủ , đã mời
rượu, thì Công Tôn gia cũng phải tham gia. “
Nàng nhìn chằm chằm liếc Chu Du trong tay ly, không thuận theo nói: “ Ồ, ngươi
chén rượu chưa đầy, sao có thể như vậy ? Đưa đây ta rót thêm. “
Liệt Hỏa mỹ nhân vốn không muốn, nhưng sợ lộ kế sách, nghĩ thầm: Chỉ cần xuân
dược vẫn còn trong chén là được. Đặt ly rượu lên bàn, để Gia Cát Lượng rót
thêm.
Gia Cát Lượng giả bộ say, đụng phải cái bàn, tay trái vội đỡ Liệt Hỏa mỹ nhân
chén rượu, cười nói: “ Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa làm đổ. “
Gia Cát Lượng đem chén kia trộn lẫn xuân dược rượu cùng rượu của mình đổi qua,
Liệt Hỏa mỹ nhân cùng Tôn Thượng Hương không có phát hiện ra.
Kế tiếp càng đơn giản, chén kia trộn lẫn xuân dược đã bị Gia Cát Lượng “ Kính
“ đến Liệt Hỏa mỹ nhân trước mặt, Tôn Thượng Hương cầm trên tay là một ly rượu
bình thường.
Gia Cát Lượng mắt nhỏ đảo quanh, hì hì cười: “ Cạn chén ! “
Cạn thì cạn ! Liệt Hỏa mỹ nhân cùng Tôn Thượng Hương cầm trên tay chén rượu
uống hết.
Gia Cát Lượng thấy việc đã thành, thiếu chút nữa cười to. Xuân dược đồ vật
này cần một chút thời gian mới phát tác, Gia Cát Lượng cũng không vội, lôi
kéo Liệt Hỏa mỹ nhân cùng Tôn Thượng Hương nói chuyện. Liệt Hỏa mỹ nhân cũng
có ý kéo dài thời gian chờ Tôn Thượng Hương dược lực phát tác.
Lát sau, Liệt Hỏa mỹ nhân đoán chừng thời gian không sai biệt, định tìm lý do
đem Gia Cát Lượng rủ đi, để Tôn Thượng Hương cùng Tôn Vũ hai người để lại đây.
Nàng đang định mở miệng, đột nhiên cảm giác mình trong người một cổ dục hỏa
bốc lên, toàn thân đều thấy nóng.
Ồ ? Sao vậy... Liệt Hỏa mỹ nhân cả kinh, không đúng... Ta cảm thấy gì đó là
lạ... Nàng cố gắng kiềm chế dục vọng của mình, tiếc rằng Cát lão thần tiên chế
tác dược vật, căn bản không thể chống đỡ, chớp mắt Liệt Hỏa mỹ nhân hai mắt
trở nên mơ màng, nàng nhìn nằm sấp ngáy o..o... Tôn Vũ, đột nhiên cảm thấy
hắn rất thuận mắt, rất tuấn tú...
Gia Cát Lượng nhìn Liệt Hỏa mỹ nhân bộ dạng, biết dược lực phát tác rồi, hì hì
cười nắm tay Tôn Thượng Hương nói: “ Tam thiếu chủ, nhà ta Tôn Vũ cùng Chu đại
đô đốc còn có khẩn yếu quân cơ cần bàn, chúng ta tránh đi a. “
Tôn Thượng Hương là trận này yến tiệc ngây thơ nhất một người, đến bây giờ vẫn
không hiểu chuyện gì xảy ra, nghe bọn hắn việc quan trọng cần bàn, không chút
nghi ngờ, gật đầu nói: “ Được rồi, chúng ta hôm nay uống đến đây thôi. “
Chỉ chớp mắt nhi, đại sảnh không còn bóng người, chỉ còn đang nằm ngáy
o..o... Tôn Vũ cùng mê mang Liệt Hỏa mỹ nhân... Liệt Hỏa mỹ nhân nội tâm lúc
này rất hỗn loạn : Nam nhân này rất đẹp trai a, ta muốn cùng hắn... Ai, có
gì đó không đúng, hôm nay ta là áp dụng kế sách a, sao lại biến thành như vậy
? Tam thiếu chủ đâu ? Hẳn nàng phải ở đây cùng Tôn Vũ chứ, sao lại biến thành
ta ? Đến cùng sai ở chỗ nào ?
Liệt Hỏa mỹ nhân véo mình một phát, rất đau, nàng tuy thanh tỉnh, nhưng là...
Dục vọng không thể tiêu trừ. Nàng ở mê loạn nghĩ nghĩ: chẳng lẽ ta uống nhầm
chén, đem chén có xuân dược uống hết sao ? Thảm rồi ! Ta không muốn vậy a !
Ta vốn không thích nam nhân này, không có cảm tình sao có thể thân mật ...
Liệt Hỏa mỹ nhân nội tâm kêu thảm thiết, toàn thân run rẩy, nhưng Cát lão thần
tiên chế tác dược vật thật sự không phải vật thường, Liệt Hỏa mỹ nhân nội tâm
điên cuồng kêu không muốn, thân thể lại không nghe lệnh, từng bước hướng Tôn
Vũ đi tới.