Cường Hãn Mộc Nhân Quân


500 mộc nhân cầm trường mâu lao thẳng ra ngoài viện, bên ngoài viện Trương Tế
lập tức bị dọa nhảy dựng. Một canh giờ trước, Trương Tế nghe nói có một đám bị
nghi là tội phạm truy nã Tào Tháo đội tiến vào thành Lạc Dương, nàng không dám
buông lỏng, chọn 3000 binh sĩ cứ thế chạy tới, nhưng nàng cũng biết Tào Tháo
không dễ bắt như vậy, bên cạnh mình lại không có cường lực võ tướng, chất nữ
Trương Tú lại đang ở xa, không kịp về chi viện, chỉ dựa vào 3000 binh sĩ
không thể lưu được Tào Tháo cùng dưới tay quái vật.

Trương Tế ý định bày một bộ muốn bắt Tào Tháo tư thái, sau đó bắt không được
nàng, bị nàng giết ra vòng vây chạy mất, như vậy cũng có thể hướng Đổng Trác
giao phó. Trương Tế thì nghĩ vậy, tiểu viện tử dù giết ra bảo thạch sắc đại
tướng nàng cũng không quan tâm, ta không phải đã trang bị “ Đả bại “ sao ?
Ngươi phái lam sắc, kim sắc, ám kim sắc, bảo thạch sắc đi ra kỳ thật hiệu quả
đều giống nhau, dù sao cũng đánh không được ngươi.

Nhưng mà trong viện giết đi ra đồ vật quá quỷ dị, lại là một đám mộc nhân ?

Trương Tế cảm giác vô lực, đồng thời cũng tức giận phi thường: mụ nó , đều làm
tốt chuẩn bị tư tưởng thua rồi, ngươi còn phái ra loại đồ vật này chế nhạo ta
? Trương Tế hét lớn: “ Lên, đem những này mộc nhân băm nát thành củi đốt cho
ta. “

3000 binh sĩ hống to, vung vẩy đao thương hướng mộc nhân lao tới. Thấy mộc
nhân tạo hình buồn cười, không coi chúng ra gì, Mộc Đầu thoạt nhìn tựa như
một món đồ chơi đồng dạng. Huống chi mộc nhân chỉ có 500, mà binh sĩ những
3000.

Nhìn thì buồn cười mộc nhân, nhưng lại vô cùng hung dữ .

Hai quân vừa giao chiến, Đổng Trác quân đã tổn thất nặng, xông lên đầu Đổng
Trác quân sĩ bị mộc nhân đâm ngã, nhưng mộc nhân bị trúng Đổng Trác quân đao
thương, thì lại chả làm sao, cùng lắm trên người xuất hiện lỗ hổng.

“ Không ổn, chúng ta là huyết nhục thân thể, đồ vật này thì không phải. “

“ Cẩn thận, đồ vật này chọc không chết ! “

Đổng Trác quân la hét ầm ĩ, mộc nhân trên người bị thủng một lổ vẫn có thế
tiếp tục chiến đấu, nhưng nếu là người thường thì chết là cái chắc.

“ Đồ vật này không dùng thương chọc, đổi qua dùng đao chém ! “ Có thông
minh binh sĩ hét to : “ Chém đứt đầu nó. “

Đổng Trác quân trường mâu binh “ Xôn xao “ một phát lui lại sau, từ phía sau
có một đám đao binh chạy lên, mộc nhân cùng đao binh va chạm. Ánh đao lập loè,
gỗ vụn bay tán loạn.

Một gã tên Thái Tiểu Thụ đao binh võ nghệ không tệ, giao chiến mấy hiệp, một
chiêu hoành tảo thiên quân, cắt đứt đầu mộc nhân, Mộc Đầu đầu xoay tròn bay
lên không trung. Thái Tiểu Thụ đang đắc ý, thì thấy không đầu mộc nhân cũng
không ngã xuống, mà giơ tay ở không trung tiếp được đầu của mình, sau đó hướng
trên cổ nhấn một cái, lại như bình thường... Thái Tiểu Thụ ngây người ! Đang
lúc hắn ngẩn ra, mộc nhân một thương đâm tới, chọc chết hắn.

“ Không đánh được, cùng loại này quái vật đánh nhau, bao nhiêu mạng cũng không
đủ ah. “

“ Trốn đi ! “

Đổng Trác binh sĩ khí thế sụp đổ, quay người bỏ chạy, Trương Tế thấy vậy, cũng
biết không ổn, quân địch tuy chỉ có 500 mộc nhân, nhưng lại không sợ đao
thương, không sợ đứt đầu, mình cũng không nên cùng quái vật đối chiến, dù sao
ta đã tới vây bắt Tào Tháo rồi, đánh không thắng cũng không trách được ta ?
Trương Tế cũng thúc ngựa bỏ chạy, còn sót lại binh sĩ tán loạn, chớp mắt đã
không thấy bóng người.

Mã Quân thấy địch nhân chạy hết, vung tay lên, 500 mộc nhân kim quang lưu
chuyển, 500 mộc nhân xếp thành đội ngũ, quay lại trong viện đứng thành một cái
phương trận.

“ Ha ha, thật lợi hại. “ Meo meo mắt vui mừng không thôi.

Mã Quân chép miệng nói: “ Căn bản không tính là cái gì bổn sự, thao túng mộc
nhân là chuyện nhỏ, chính thức cao cấp là đủ loại thần kỳ khí giới, nếu có thể
không cần võ tướng kỹ khu động vẫn tự hành động được, đây mới thực sự là phát
minh, ta còn kém xa lắm... Vì tiến hành đủ loại phát minh, ta cần rất nhiều
mộc liệu, nên ta mới đáp ứng đi theo ngươi. “

Meo meo mắt gật đầu cười nói: “ Đi ! Mộc liệu sự tình ngươi không cần bận tâm.

Meo meo mắt từ trong ngực lấy ra một túi bảo thạch, đưa cho Chung Hội nói: “
Dùng số tiền này đi mua mộc liệu, chúng ta giúp Mã Quân chế tác hai vạn mộc
nhân, tổ kiến quân đội của mình, kế tiếp có thể đại triển quyền cước, cướp lấy
thiên hạ. “ Chung Hội gật đầu, mang theo mấy người đi thu gom mộc liệu.

Meo meo mắt lại quay đầu hướng Tư Mã Ý nói: “ Kế tiếp chuyện cần làm, là lợi
dụng mộc nhân quân chiếm cứ một địa bàn, cứ như vậy khắp nơi rong ruổi cũng
không phải biện pháp hay, ngươi có biết chỗ nào không ? “

Meo meo mắt ý tứ , Trung Nguyên quá rộng lớn, khắp nơi đều là thành trì, nhưng
không phải thành nào cũng chiếm được, Đổng Trác tuy chưa thấy động tĩnh, nhưng
cũng sắp trở về rồi, nếu ở Trung Nguyên loạn chiếm một tòa thành, chỉ sợ ngồi
chưa nóng đít, Đổng Trác đại quân đã giết tới. Phải tìm một địa phương an
toàn, cái này cũng không dễ làm.

Meo meo mắt kỳ thật đã tuyển được một chỗ, nhưng nàng vẫn muốn thăm dò Tư Mã
Ý, vì vậy giả vờ hỏi thăm Tư Mã Ý.

Tư Mã Ý nhíu mày, suy nghĩ hồi lâu, sau đó mở miệng: “ Liêu Đông ! “

“ Ah ? “ Meo meo mắt hai mắt sáng ngời, câu hồn đoạt phách song nhãn nhìn
thẳng Tư Mã Ý nói: “ Vì sao lại chọn Liêu Đông ? “

Tư Mã Ý không thích nói chuyện, nhưng vấn đề quan trọng như vậy không nói
không được, bèn dùng đơn giản nhất hai chữ : “ Xa, lạnh...“ nàng chỉ nói hai
chữ, nhưng ý tứ, Meo meo mắt đã hiểu rồi. Thực tế meo meo mắt nghĩ đến, cũng
là Liêu Đông.

Meo meo mắt nhịn không được cười to : “ Không hổ là Tư Mã Ý, là ta nhìn trúng
quân sư. Liêu Đông vị trí xa xôi, Đổng Trác cho dù muốn đối phó ta, cũng không
thể lập tức phát binh. Chỉ cần nàng kéo dài mấy tháng, thì sẽ bước sang mùa
đông rồi, khi đó Liêu Đông đại bộ phận sẽ bị băng tuyết bao trùm, nàng cho dù
muốn đánh cũng không thể được, đợi sang mùa xuân, ta đã đem Liêu Đông nắm hết
trong tay rồi, khi đó nàng muốn đánh, sẽ không dễ như vậy a. “

Meo meo mắt vung tay lên, phân phó: “ Quyết định như vậy đi, mộc nhân quân chế
tác xong, lập tức tiến quân Liêu Đông Tương Bình thành. “

Đúng lúc này, vừa nhận lệnh đi thu gom mộc liệu Chung Hội đột nhiên chạy về.

Vội vã chạy đến Meo meo mắt trước mặt, lớn tiếng: “ Chúa công, có khẩn cấp
quân tình ! “

“ Nói nghe một chút. “ Meo meo mắt cười nói: “ Là chuyện gì ? “

Chung Hội vội nói: “ Phía nam bầu trời có Đổng Trác quân sư dùng 'Phong Hỏa'
quân sư kỹ truyền tấn về, Đổng Trác quân ở Xích Bích đại bại... “

Meo meo mắt nhíu mày, mọi người vội ngẩng đầu nhìn hướng nam, chỉ thấy xa xa
phía nam bầu trời bay lên sắp xếp lại “ Phong Hỏa “ quân sư kỹ chữ to: “ Xích
Bích đại bại... Tất cả thấy Phong Hỏa lập tức xuôi nam... Tiếp ứng nữ hoàng bệ
hạ lui binh... “ Mấy chữ to ở không trung quay cuồng một hồi, sau đó chậm rãi
ảm đi đi, cuối cùng biến mất không thấy.

“ Ha ha ha ha ! “ Meo meo mắt ngồi ở Tuyệt Ảnh lưng ngựa, t phá lên cười: “
Đổng Trác ah, ngươi cũng có ngày hôm nay, ha ha ha ! “

Đặng Ngải, Chung Hội hai người mới xuất thế, đối với thiên hạ tình thế không
rõ rằng, Đặng Ngải nhịn không được hỏi: “ Chúa công, là người nào lợi hại
vậy, có thể đả bại Đổng Trác ? “

Meo meo mắt trong mắt hiện lên nồng đậm tưởng niệm chi tình, nàng biết là ai
làm, thiên hạ trừ Tôn Vũ ra, còn ai có thể đả bại Đổng Trác quân ?

Nàng sờ sờ nhô lên bụng, mang thai hài tử là từ mùa xuân, hiện tại đã cuối mùa
hè, đảo mắt sắp được nửa năm, bụng mỗi ngày một to, trong bụng hài tử sinh
trưởng từng ngày, tựu ý nghĩa mình cùng nam nhân kia lại thêm một ngày không
thấy mặt nha. Đáng giận nam nhân, ta muốn giành thiên hạ, ngươi tại sao cũng
muốn giành thiên hạ ? Ngươi không thể nhường cho ta sao, ngoan ngoãn nghe lời
ta ? Meo meo mắt nội tâm u oán, nhưng nghĩ lại : nếu nam nhân kia lại là kẻ
nhu nhược, vậy có đáng để ta thích sao ? Ta thích hắn, không phải vì hắn có
cướp lấy thiên hạ chí lớn ư ? Thiên hạ anh hùng, duy Tìm thực cùng Tháo này
thôi !

Meo meo mắt nhìn phía nam bầu trời thở dài một hơi, không nghe lời gia hỏa,
chờ ta cướp được thiên hạ, đến lúc đó ngươi phải ở rể nhà ta, ta còn chưa chắc
đồng ý a, phải quỳ xuống cầu ta, ta mới thu ngươi vào hậu cung. Ân, lập một
cái hậu cung, bên trong chỉ có hắn một người, thỉnh thoảng sủng hạnh hắn một
phát, nếu hắn không nghe lời, nửa năm sẽ không để ý hắn, coi như báo đáp hắn
nửa năm đều không tới tìm ta, ha ha ha !

“ Chúa công, ngươi cười cái gì ? Ngươi còn chưa nói là ai đánh bại Đổng Trác
a. “ Tiểu Đặng Ngải ở bên cạnh lắc lắc Meo meo mắt cánh tay, trên mặt lộ vẻ tò
mò.

Meo meo mắt kiêu ngạo: “ Trừ ta ra, có thể đả bại Đổng Trác chỉ còn một
người, đó chính là nam nhân của ta... Ta trong bụng hài tử phụ thân... Trừ hắn
ra, không còn ai đủ khả năng. “

Đặng Ngải lắc lư đầu, tò mò hỏi: “ Chúa công, nếu hắn là ngươi nam nhân, vậy
hắn phải nghe lời của ngươi ah. Chúng ta còn đánh Liêu Đông làm gì ? Tìm nam
nhân này, kêu hắn ngoan ngoãn ở rể, sau đó dùng binh lực của hắn đối phó Đổng
Trác không được sao ? “

“ Hàaa... ! “ Meo meo mắt bị tiểu Đặng Ngải chọc cười, nàng giương mắt nhìn
ra xa, lúc này đã cuối hè đầu thu, lá cây đã chuyển màu vàng, thiên địa có
chút tiêu điều chi ý. Meo meo mắt thở dài: “ Nam nhân này quá nghịch ngợm,
không biết ta lúc nào mới có thể bắt hắn phục tùng. “

Tiểu Đặng Ngải nhìn meo meo mắt bụng to, hì hì cười: “ Chúng ta sẽ áp chế
hắn, nếu hắn không nghe lời, chúng ta sẽ ngược đãi hài tử của hắn... “

Mọi người: “ ... “


Manh Nương Tam Quốc Diễn Nghĩa - Chương #479