Hoa Dung Đạo Phục Kích


“ Ồ ? “ Nhuyễn muội tử tò mò nhìn Tôn Thượng Hương: “ Sao vậy ? Ta lúc nào
nhục nhã ngươi ? “

Tôn Thượng Hương nhìn Nhuyễn muội tử thân hình, tư thế oai hùng, mười phần mỹ
nhân bại hoại, mình quá trẻ, thân thể còn chưa đầy đặn, trừ yêu thân hơn nàng,
cái khác đều thua nửa phần. Hơn nữa Nhuyễn muội tử là Công Tôn gia chủ nhân,
Tôn Thượng Hương chỉ là Tam thiếu chủ, thân phận lại kém rồi. Nhuyễn muội tử
ăn mặc cùng Tìm Thực giống hệt, ngân giáp, áo choàng trắng, rõ là tình lữ áo,
thật sự các phương diện đều vượt lên mình một đầu.

Kỳ thật tiểu Triệu vân, Công Tôn Việt, tất cả bạch mã nghĩa theo đều là ngân
giáp áo choàng trắng, đây là người ta sáo trang, chỉ tiếc Tôn Thượng Hương lại
cho rằng là tình lữ áo, bỏ qua những người khác.

Tôn Thượng Hương nước mắt chảy dài, thua... Ta các phương diện điều kiện đều
thua nàng nửa phần, vất vả tìm được cơ hội phá đám quan hệ hai người, cố ý làm
xấu Tìm Thực trong nội tâm ngươi hình tượng, kết quả ngươi làm bộ không hiểu,
còn lấy một đám nữ nhân ra dọa ta, ta không tin những nữ nhân này đều thích
Tìm Thực sự, ngươi nhất định là muốn phản kích lại ta, để ta biết khó mà lui.

Nàng muốn mắng một câu: “ Ta muốn giết cả nhà ngươi. “ Nhưng đối phương chủ
một phương, nếu loạn mắng, không chừng sẽ làm quan hệ hai bên rạn nứt.

Ngươi lấy những lời này chọc tức ta, chẳng phải là ỷ vào nhiều người sao ? Cái
gì Vu Cấm, Mi Phương, Từ Hoảng, Chân Mật, Công Tôn Việt, Trương Bạch Kỵ.. Danh
tự nhiều có thể dọa người sao ? Ta mới không chịu thua a ! Ta muốn cùng ngươi
liều mạng !

Tôn Thượng Hương nín khóc : “ Ta Giang Đông cũng không kém ai, hừ ! Ta cho
ngươi biết, chúng ta Giang Đông Tôn gia Chu Du, Trình Phổ, Hàn Đương, Tổ Mậu,
Lữ Mông, Lăng Thống, Trương Chiêu, Cố Ung... “ Nàng nói một tràng danh tự,
cuối cùng nhớ ra Công Tôn Toản còn lấy cả muội muội tên. Vì vậy Tôn Thượng
Hương quyết định cũng lấy một thân phận ngang nhau, kiên cường nói: “ Còn có
ta tỷ tỷ Tôn Quyền, những người này đều cùng Tìm Thực lưỡng tình tương duyệt !

Nhuyễn muội tử ngây người, cả buổi mới tò mò hỏi: “ Nhiều người như vậy đều
thích Tìm Thực ? Vậy Tìm Thực nín hỏng các nàng sao không phụng dưỡng ? Các
ngươi làm vậy không sợ phụ lòng hắn sao ? “

Tôn Thượng Hương: “ ... “ Nữ nhân ghê gớm thật hay là giả bộ hào phóng ? Tôn
Thượng Hương mồ hôi chảy rầm rầm, kình địch ah ! Nói đến nước này rồi, nữ
nhân này đối Tôn Vũ vẫn không chịu buông tay, còn giả bộ hào phóng. Không
được, nói xấu không được, vậy sẽ nói thẳng. Tôn Thượng Hương phiền muộn nói: “
Công Tôn tỷ tỷ, nhiều như vậy nữ nhân cùng Tôn Vũ không minh bạch, ngươi không
ăn dấm chua sao ? Không muốn đem hắn đuổi đi ư ? “

Nhuyễn muội tử khuôn mặt nhỏ đỏ lên, lắc đầu: “ Nhà ta Tìm Thực là trên thế
gian tốt nhất nam nhân, có nhiều nữ nhân thích là bình thường nha. Sau... Ta
giúp hắn giành được thiên hạ, hắn sẽ thành hoàng đế, lúc đó sẽ cần tam cung
lục viện bảy mươi hai phi tần, hậu cung không đủ ba nghìn mỹ nữ chẳng phải rất
mất mặt sao ? Đợi hắn lên ngôi chọn ba nghìn người, còn không bằng từ bây giờ
bắt đầu tuyển chọn, đến lúc đó khỏi luống cuống. “

Phốc phốc ! Tôn Thượng Hương thổ huyết ngã xuống đất, rốt cuộc nói không ra
lời. Nữ nhân này, đến cùng là thật nghĩ vậy hay giả bộ hồ đồ ? Thương thiên
ah, đại địa ah !

Lúc này Tôn Vũ đang mười mấy lần tốc độ lướt nhanh xem Xích Bích đại chiến
video, không chú ý tới hai nữ nhân ở sau đã tiến hành một lần không khói đại
chiến, đương nhiên, kết quả cuối cùng Nhuyễn muội tử toàn diện thắng lợi, Tôn
Thượng Hương triệt để bại trận.

Tôn Vũ vừa nhìn, vừa sợ ngây người. Nhất là đại chiến cuối cùng liên hoàn mở
khóa, để cho Tôn Vũ mồ hôi lạnh rầm rầm chảy. Bàng Thống mở khóa hắn đã dự
liệu, nhưng Chu Du lại lần nữa mở khóa, hơn nữa còn thả ra “ Hỏa thần “ làm
Tôn Vũ rất bất ngờ , Gia Cát Lượng đột nhiên xuất hiện, cũng vượt quá suy đoán
của hắn. Xích Bích đại chiến, quả thật rất đặc sắc.

Nhìn Đổng Trác quân đại tướng mỗi người chạy trốn, lại thấy Lữ Bố cùng Điêu
Thuyền cũng không đi theo Đổng Trác, Tôn Vũ biết bắt Đổng Trác cơ hội rốt cuộc
đã tới. Hiện Đổng Trác “ Soán quốc “ bị khóa, Lữ Bố Điêu Thuyền không có bên
cạnh, tất cả quân sư tinh lực hao hết, không còn cơ hội nào tốt hơn rồi, nếu
như nàng đi đường này, như vậy mình có thể đem Đổng Trác tóm được, chẳng
phải... Nữ hoàng nơi tay, thiên hạ ta có, hiệp thiên tử lệnh chư hầu cái gì ,
không chừng sẽ đến phiên ta nha ?

Tôn Vũ nghĩ tới đây, đột nhiên thấy một đội trinh sát từ đông nam phương hướng
chạy về, là Yên Vân trinh sát tiểu đội. Nhuyễn muội tử cùng Tôn Thượng Hương
thấy trinh sát trở về, cũng bỏ qua phân cao thấp tiểu tâm tư, vội tiến đến Tôn
Vũ bên người. Yên Vân báo cáo: “ Đổng Trác xa giá đã tới, hắc hắc, cách chúng
ta chỉ có hai ba mươi dặm. “

“ Ngươi chắc chắn ? “ Tôn Vũ vui vẻ. Yên Vân gật đầu: “ Ta tận mắt thấy Đổng
Trác Long Phượng Nhật Nguyệt kỳ phiên, bốn đấu ngũ phương tinh xí, còn thấp
thoáng thấy Đổng Trác mặc kim sắc long bào ngồi ở xa giá bên trong, nàng chỉ
có 3000 cận vệ binh, quan văn không ít, võ tướng không có ai. “

“ Ha ha ha, hay lắm, lần này Đổng Trác chết chắc rồi. “ Tôn Vũ đắc ý cười: “
Các huynh đệ, ẩn nấp đi, chuẩn bị có trò hay. “

Tôn Thượng Hương đột nhiên chen miệng : “ Yên Vân đội trưởng,sao không thấy
của ta nữ tử quân trinh sát ? Các nàng không phải theo sau các ngươi sao ?
Hiện các ngươi về rồi, của ta nữ tử quân trinh sát lại không thấy ai vậy. “

Tôn Thượng Hương vừa dứt lời, Yên Vân đã hắc hắc cười, hắn bình thường rất
nghiêm túc, ăn nói cẩn thận, nhưng lúc này cũng lộ ra khoa trương thấy người
gặp họa bộ dạng : “ Ngươi là hỏi Ngọc Từ hinh mấy cái phá... “

Thấy Tôn Thượng Hương sắc mặt không tốt, Yên Vân đem “ Phá nương môn “ ba chữ
ngạnh sanh sanh chặn lại, nhưng câu tiếp theo vẫn không dễ nghe: “ Ha ha ha,
các nàng cưỡi ngựa quá tệ, ở đầm lầy khu vực chạy chưa được hai bước đã ngã
xuống vũng nước, chúng ta hảo tâm đem các nàng lôi lên, chỉ là... Y phục ướt
hết, nên bọn họ không biết trốn ở chỗ nào hong y phục đây, ha ha ha ha, cười
chết mất ! “

Tôn Vũ, Nhuyễn muội tử, Tôn Thượng Hương ba người nghe xong, lập tức im lặng,
qua sông thời điểm nữ tử quân cười nhạo bạch mã nghĩa theo một phen, chế nhạo
bọn hắn say thuyền, giờ đến phiên bạch mã nghĩa theo cười nhạo nữ tử quân
thuật cưỡi ngựa quá tệ. Ai… !

“ Được, đừng làm loạn nữa, mau ẩn nấp đi. “ Cuối cùng vẫn là Tôn Vũ lên tiếng,
mới đem chuyện này hạ màn.

Thời gian dần qua, mọi người nấp trong bụi cỏ lẳng lặng chờ đợi, bạch mã nghĩa
theo cùng nữ tử quân kỵ chiến mã cũng bịt mõm, tránh chúng phát ra âm thanh,
thẳng đến mọi người bụng bắt đầu đói, đông nam phương hướng đường nhỏ rốt cục
xuất hiện đại lượng thân ảnh.

Là một chi 3000 người bại quân, toàn bộ hắc khôi hắc giáp, là một chi tinh
binh. Trong quân là Đổng Trác xa giá, long phượng nhật nguyệt kỳ phiên, tứ đấu
ngũ phương tinh xí, kim qua ngân phủ, hoàng việt bạch mao. Tuy là đang chạy
trốn, nhưng thứ này vẫn mang theo, cho thấy Đổng Trác rất để ý.

Ở hoàng la tiêu kim tán che phía dưới, lụa mỏng bao trùm một cái uyển chuyển
nữ nhân thân ảnh, nữ nhân mặc kim sắc nữ thức long bào. Ở ngự giá bên cạnh còn
đi theo mười chiếc xe ngựa, Tôn Vũ đoán trên xe trang đều là tinh lực hao hết
quân sư nhóm. Hắc hắc, rốt cuộc tới ! Tôn Vũ đắc ý cười: nếu đem Đổng Trác
cùng quân sư nhóm một mẻ hốt gọn, vậy thì quá tốt, thiên hạ có thể nói là định
hơn phân nửa, chỉ cần giải quyết Giang Đông Tôn gia, thì có thể cướp được
thiên hạ. Lữ Bố tuy lợi hại, nhưng chỉ cần Đổng Trác đến tay, Lữ Bố cũng không
đáng sợ , không chừng mười thần tướng cũng không cần tìm nữa.

Đổng Trác ngự giá càng ngày càng gần, cuối cùng chậm rãi đi vào Tôn Vũ bố trí
vòng vây.

“ Động thủ ! “ Tôn Vũ theo bụi cỏ nhảy ra, leo lên “ Trảo Hoàng Phi điện “ ,
cầm Long đảm thương, lao thẳng tới Đổng Trác ngự giá. Cùng lúc, 5000 bạch mã
nghĩa theo cũng theo bụi cỏ nhảy ra, mủi tên cùng rời cung bắn đi, ô ô thanh
âm hướng vào Đổng Trác binh sĩ.

Một đạo lam sắc hào quang nhảy lên không trung, Nhuyễn muội tử vung vẩy lấy
song đầu thiết mâu, trên đầu “ Bạch mã “ ngạo nghễ lao đến.

Tôn Thượng Hương trên người lam quang cũng sáng lên, “ Kiêu cơ “ hai chữ chói
mắt sinh huy

“ Xông lên a ! Làm rạng danh chúng ta Giang Đông. “ Hơ khô y phục vừa về Ngọc
Từ Hinh hét lớn: “ Đừng làm nữ tử quân mất mặt , đưa ra ngoài lập gia đình. “

“ Xông lên ! Đừng thua nữ nhân. “ Yên Vân cũng hét to: “ Đừng làm mất mặt bạch
mã nghĩa theo, đưa cho Giang Đông ở rể. “ nghe xong hai đội trưởng chính hò
hét, bạch mã nghĩa theo cùng nữ tử quân choáng váng... Đây là cái gì khẩu hiệu
? Hai vị đội trưởng đang làm cái gì ? Một gã bạch mã nghĩa theo lấy tay chọc
chọc Yên Vân, nhỏ giọng hỏi: “ Lão đại, chúng ta trước kia khẩu hiệu có cần
dùng nữa không ? “

“ Nói nhảm, không dùng sao gọi là bạch mã nghĩa theo ? “

Yên Vân dẫn đầu quát to: “ Nghĩa chi sở chí, sinh tử tương tùy, thương thiên
khả giám, bạch mã vi chứng ! “

Theo thiên hạ nổi tiếng bạch mã nghĩa theo chuyên dụng khẩu hiệu vang lên,
5000 bạch mã nghĩa theo cùng hướng đường nhỏ lao lên.


Manh Nương Tam Quốc Diễn Nghĩa - Chương #475