Quách Phụng Hiếu Ở Đây Đừng Nghĩ Chơi Hỏa


“ Hỗn đãn, mấy tên lừa đảo này ! “ Đổng Trác tức giận toàn thân run rẩy: “ Ta
hảo ý muốn cứu Hoàng Cái, kết quả kẻ này lại cùng trốn sủng lừa gạt ta, vì cái
gì a ? Nữ nhân sao lại cùng đê tiện nam nhân cùng nhau lừa gạt ta chứ ? “ Đáng
thương Đổng Trác nếu biết có một thủ《 nữ nhân tội gì khó xử nữ nhân 》ca, lúc
này nhất định sẽ lớn tiếng hát ah.

“ Bệ hạ, khục... Bắt trọng điểm ah, bây giờ không phải là lúc so đo Hoàng Cái
gạt người hay không, đại hỏa đã lan tới chúng ta bình đài rồi, người mau hạ
mệnh lệnh ah. “ Bên cạnh Lý Nho vội vã nói.

“ Ah ah ! Hạ mệnh lệnh. “ Đổng Trác bình tĩnh lại nói: “ Nhưng hạ mệnh lệnh gì
mới được ? Hỏa đốt tới trước mặt rồi, lệnh mọi người bỏ thuyền chạy trốn sao
? “

Lý Nho: “ ... “ Lúc này đại hỏa vừa mới lan sang, theo khổng lồ bình đài
khuếch tán, tuy sông không gió, nhưng vì đang giữa hè, thời tiết khô hanh, mặt
thuyền vốn đã khô rang, dễ dàng bị đốt cháy nha, bình đài lại dùng khổng lồ
lâu thuyền dựng thành, sát nước bộ vị có rất nhiều, thoáng cái đã bốc lên vô
số cột khói đen, khói bốc lên cuồn cuộn, càng làm Đổng Trác quân hoảng sợ.

Đổng Trác sắc mặt trắng bệch , đối với nàng bất luận kẻ địch cường đại cỡ nào,
cũng có thể dùng “ Soán quốc “ nhẹ nhõm giải quyết, nhưng bây giờ địch nhân
bóng dáng cũng không thấy, chỉ nhìn thấy đại hỏa đang thôn phệ binh lính của
mình, cảm giác này giống như ăn phải một con ruồi đồng dạng khó chịu.

Ngay lúc Đổng Trác đang hoang mang không biết làm gì, bỗng một bóng người đột
nhiên xuất hiện, một bộ tuyết bạch y phục, sắc mặt tái nhợt, mặt mũi thanh tú,
nàng từng là bệnh mỹ nhân, hôm nay Bạch Hồ ly Quách Gia, tuy bệnh đã chữa tốt,
nhưng thân thể vẫn rất yếu, cho nên thoạt nhìn luôn làm cho người ta một loại
yếu đuối vô lực.

Bạch Hồ ly đứng ở tường thành, khẽ lớn tiếng: “ Bệ hạ không cần kinh sợ, có
ta Quách Phụng Hiếu ở đây, quân địch đừng hòng chơi hỏa. “

Đổng Trác nhớ lại, lúc trước Quách Gia từng nhắc nhở nàng, trên nước liên hoàn
bình đài cần phòng hỏa công , ai nha, ta hối hận đã không nghe trung thần ah.

Quách Gia hướng phía dưới truyền lệnh binh lớn tiếng: “ Truyền lệnh Thái Mạo,
Trương Doãn, theo ta lúc trước phân phó mà làm. “

“ Dạ ! “ truyền lệnh binh chạy nhanh hướng về lửa cháy địa phương.

Giang Đông thuỷ quân thấy hỏa thuyền hiệu quả, cũng lao lên giết sang, bên
trái một trận trống vang, Hàn Đương, Trình Phổ, Tổ Mậu... Giang Đông lão
tướng, điều khiển đại thuyền vọt tới, bên phải Chu Thái, Tưởng khâm, Trần
Vũ... đám nhân tài mới nổi cũng lao lên, ở giữa Chu Du, Từ thịnh, Đinh
phụng... Giang Đông tử trung phái suất lĩnh đội thuyền đuổi theo... Hỏa tu
binh ứng, binh trượng hỏa uy, muốn đem Đổng Trác quân đánh tan.

Cao ngạo nữ, Triệu Vân, Từ Thứ, Bàng Thống mấy người cũng ở trên Chu Du thuyền
chiến chỉ huy, các nàng là theo Tôn Vũ yêu cầu nên mới cùng Chu Du một chỗ
hành động , vốn cao ngạo nữ muốn để Từ Thứ cùng Bàng Thống hai tiểu loli ở
nhà, nhất là Bàng Thống, nàng căn bản không biết võ tướng kỹ, tham gia đại
chiến phi thường nguy hiểm, nhưng Tôn Vũ muốn cao ngạo nữ kiểu gì cũng phải
dẫn theo Bàng Thống tham gia. Yêu cầu này thật sự rất quái dị, may mắn cao
ngạo nữ gần đây rất tín nhiệm cùng ái mộ Tôn Vũ, bằng không đổi lại muội tử
khác sợ là không chịu đáp ứng.

Nhìn phía trước hừng hực thiêu đốt bình đài, cao ngạo nữ nội tâm nhẹ nhàng thở
ra, hỏa công kế thành công rồi, nếu thất bại, dựa vào cao ngạo nữ quân sư kỹ
“ Hỏa công “ , sợ là không thể thả hỏa được, Đổng Trác quân cường lực quân sư
nhiều lắm, cao ngạo nữ biết mình mưu trí so với mấy tên yêu quái kia vẫn còn
kém xa. Đồng thời cùng cao ngạo nữ thở dài, còn có Giang Đông tiểu tướng Lục
Tốn, nàng tuy chỉ là đạm kim sắc “ Hỏa Vương “ , nhưng cũng biết mình mưu trí
không đủ đối kháng Cổ Hủ cùng Quách Gia, cho nên cũng rất khẩn trương.

Giang Đông ba đường thuỷ quân cùng xông tới, các lộ Đại tướng đều vung tay
vung chân, ai cũng muốn tranh công. Ở thời điểm mấu chốt này, Giang Đông muội
tử đột nhiên nhìn thấy Đổng Trác quân trên bình đài xuất hiện một đội công
tượng trang phục kỳ quái, đám binh sĩ này chạy vào hừng hực đại hỏa bên cạnh,
cùng thét to, đem dưới chân mặt thuyền lôi lên.

Sau đó bọn hắn ở hai chiếc lâu thuyền giao nhau chỗ thiết tỏa lục lọi một hồi,
cuối cùng tìm thấy một cái cùng loại nút dải rút đồ vật, đem cái này nhanh
chóng tháo bỏ, toàn bộ quá trình không đến một nén hương.

Băng sơn mỹ nhân xa xa thấy được một màn, sắc mặt đại biến: “ Không tốt ! Quân
địch muốn tách ra liên hoàn thuyền... “ Nàng vừa dứt lời, thì thấy một chiếc
đang cháy lâu thuyền từ bình đài thoát ly ra, trăm tên Đổng Trác quân sĩ binh
đang dùng mấy thanh trúc dài dùng sức đẩy chiếc kia bị cháy lâu thuyền ra, mặc
nó ở hừng hực đại hỏa bắt đầu chìm xuống.

Đã có một chiếc lâu thuyền thoát ly, thì sẽ có chiếc thứ hai, đám kia ăn mặc
công tượng trang phục tiểu đội ngũ ở trên bình đại chạy qua chạy lại, ngắn
ngủn giây lát, cháy hừng hực mấy chiếc lâu thuyền đã bị bọn hắn tách ra...
Đổng Trác quân binh sĩ nhìn thấy một màn này, lập tức quân tâm đại chấn,
không bối rối nữa, bình đài diện tích tuy bị thu nhỏ lại, nhưng toàn bộ bình
đài đều thoát khỏi hỏa công uy hiếp. Đổng Trác quân binh sĩ cùng hét lớn: “ Có
quân sư Quách Phụng Hiếu ở đây, đừng nghĩ chơi hỏa ! Ha ha ha ! “

“ Nguyên lai là Quách Phụng Hiếu . “ Băng sơn mỹ nhân mặt vẫn lạnh lùng, nhưng
nội tâm không khỏi thở dài một tiếng: “ Không hổ là quỷ tài, đã chuẩn bị thiết
tỏa lắp trong dải rút. “

Xem ra Giang Đông thuỷ quân một mồi lửa đem Đổng Trác quân đánh bại cách nghĩ
thất bại rồi, kế tiếp sẽ là ác liệt nhất thời điểm.

Băng sơn mỹ nhân quay đầu, hướng truyền lệnh binh phân phó: “ Truyền lệnh chư
quân, chuẩn bị giao chiến, mặt khác thông tri trên bờ Công Tôn quân không cần
chờ đợi nữa, mau đến đây hỗ trợ ! “

Trên bình đài đại hỏa đã biến mất, Đổng Trác quân sĩ khí tăng cao, mấy ngàn
mái chèo cùng huy động, cực lớn tòa thành trên nước ở vô số tiểu thuyền bảo
vệ, chậm rãi hướng Giang Đông thuỷ quân chạy đi.

Siêu cấp quái vật khổng lồ tuy phân giải hơn mười chiếc lâu thuyền, dài rộng
vẫn còn bốn ngàn m, hơn mười vạn binh sĩ ở bên trên lẳng lặng chờ đợi, giao
chiến thời khắc đã đến.

Bên ngoài tiểu thuyền dẫn đầu lao lên, Thái Mạo ngự binh kỹ “ Đô Đốc “ đi đầu,
cùng Trương Doãn khống vật kỹ “ Lái “ theo sát bên cạnh, ở hai người suất
lĩnh, Thái Trung, Thái Hòa mấy tên “ Thủy tướng “ cũng hưng phấn theo sau, mấy
ngàn tiểu thuyền cùng Giang Đông thuỷ quân đội thuyền lao vào một chỗ.

Giang Đông muội tử nhóm võ tướng kỹ cũng thúc dục ra, Chu Du “ Thủy Thần “ ,
Chu Thái “ Thủy Vương “ , Tưởng Khâm “ Lái “ , Lỗ Túc “ Đốc Quân “ ... Các
loại ngự binh kỹ, khống vật kỹ kim quang, lam sắc, hồng quang hòa lẫn.

Thái Mạo, Trương Doãn không chống nổi, bên ngoài tiểu thuyền rất nhanh tan
tác, Giang Đông muội tử nhóm đội thuyền phóng nhanh hướng khổng lồ bình đài.

Hai quân áp sát, Giang Đông thuyền mũi tên như mưa hướng bình đài đánh úp,
bình đài bên trên Đổng Trác quân sĩ binh cũng lập tức đáp trả, rất nhiều người
trúng tên ngã xuống nước.

Lúc này dưới nước cũng không an toàn, hai quân thủy tướng giống như thủy ngư ở
dưới nước kịch chiến, từng đạo hồng quang cùng lam quang ở dưới nước tán loạn,
tựa như thủy quái linh hoạt, mang theo ngự binh kỹ binh sĩ cũng ở trong nước
dùng Tiểu Đao cùng Phân Thủy triền đấu.

Bị thương hai quân sĩ binh vừa mới ngã xuống nước, đã bị tiềm phục dưới nước
quân địch giết chết. Tanh hồng huyết thủy nhuộm đỏ cả mặt sông, cuồn cuộn
Trường Giang phảng phất biến thành huyết thủy.

Dưới nước Thái Trung, Thái Hòa hai người vừa đánh chết hơn mười tên Giang Đông
thuỷ binh, đang muốn hướng xa xa một chi khác Giang Đông thuỷ binh ra tay, đột
nhiên cảm giác trong nước vọt tới một cỗ nước ngầm, hai người ngoái đầu nhìn
lại, một đầu kim sắc người cá đang phi tốc hướng hai người bơi lại, nguyên lai
là “ Thủy Vương “ Chu Thái.

Chu Thái là một gã phi thường kiện tráng nữ tử, quanh năm tháng dài trên nước
sinh hoạt, màu da cũng có chút hắc, nhưng trừ màu da biến thành hắc ra cũng
đồng thời làm thân thể của nàng nhìn trông phi thường ưu mỹ, tựu như là người
cá đồng dạng rất mỹ cảm.

Bởi vì “ Thủy Thần “ là ngự binh kỹ kiêm khống vật kỹ, không thể đề cao sức
chiến đấu. Cho nên luận về sức chiến đấu, “ Thủy Vương “ còn hơn “ Thủy Thần “
, Chu Thái là Giang Đông thuỷ chiến đệ nhất mãnh tướng.

Thấy Chu Thái đánh úp lại, Thái Trung, Thái Hòa hai người sợ hãi, vội hướng về
phụ cận đội thuyền bơi đi, hai đạo hồng quang ở phía trước chạy thục mạng, một
đạo kim quang ở phía sau truy đuổi, tam tướng mang theo loạn lưu đem xung
quanh binh lính chao đảo.

Nhưng Thái Trung, Thái Hòa hai người chỉ là “ Thủy tướng “, tốc độ sao bằng “
Thủy Vương “ , vừa chạy tới thuyền, chưa kịp trèo lên, Chu Thái trong tay Tiểu
Đao đã hung hăng đâm vào Thái Trung trên lưng, ở trên người nàng để lại một
cái lỗ sau.

Cùng lúc, Chu Thái thò tay bắt được Thái Hòa một chân, đem nàng kéo xuống, kéo
vào đáy sông... Thái Hòa liều mạng giãy dụa, nhưng vô dụng, tuyệt vọng bị lôi
xuống sâu , sau đó bên dưới nổi lên từng đợt kịch liệt ba động, một hồi lâu,
mới bình tĩnh trở lại.

Chu Thái từ dưới nước nhô lên, Thái Hòa thủ cấp đã ở trên tay của nàng.

“ Rầm ! “ Dẫn đầu Giang Đông quân lâu thuyền đâm vào bình đài bên hông, phát
ra âm thanh nặng nề.

Bạch y Lữ Mông cùng Lăng Thống hai tướng từ đầu thuyền nhảy qua Đổng Trác quân
bình đài, lam sắc “ Lỗ mãng “ cùng “ Thủy tướng “ chói mắt sinh huy.


Manh Nương Tam Quốc Diễn Nghĩa - Chương #457