Băng sơn mỹ nhân dùng ngón tay ở mặt bàn nhẹ nhàng gõ: “ Muốn đả bại Đổng
Trác, phải giải quyết được Lữ Bố, nếu không hết thảy đều vô ích. “
Trong đại sảnh truyền đến mọi người trầm trọng tiếng hít thở, Lữ Bố hai chữ
như một ngọn núi lớn, ép mọi người không thở nổi. Băng sơn mỹ nhân đối với Tôn
Vũ nói: “ Tôn Tướng quân, ta biết ngươi luôn truy tìm mười thần tướng, không
biết mười thần tướng ngươi có mấy người rồi ? “
Tôn Vũ nhíu mày, đếm đếm ngón tay : “ Chiến Thần, Đấu Thần, Y thần, Nhạc
Thần... Thương Thần... Khục... mới có 5 người mà thôi . “
Băng sơn mỹ nhân nhíu mày, nàng lạnh lùng thốt: “ Chỉ mới 5 người, vẫn không
thể đánh bại Lữ Bố ! “ đại sảnh lại trở nên yên tĩnh.
“ Ta còn có ' Thiên Hạ Vô Song ' Thường Sơn Triệu Tử Long cùng ' Đại hiền
lương sư ' Trương Giác ! “ Tôn Vũ kiên trì nói.
Băng sơn mỹ nhân lạnh lùng nhìn Tôn Vũ : “ Thường Sơn Triệu Tử Long... dốc
Trường bản một trận chiến đã nổi danh thiên hạ, ta cũng biết, nhưng nàng trảm
50 tướng sau, lao lực gần chết, chỉ có thể trốn hướng cầu Trường Bản, trái lại
Lữ Bố, ở Hổ Lao quan đánh bại trăm anh sau đều không có thở gấp. Đủ thấy được
Triệu Tử Long thực lực cùng Lữ Bố so sánh, vẫn còn kém xa. “
“ Về phần Đại hiền lương sư... “ Băng sơn mỹ nhân lắc đầu nói: “ Đổng Trác tuy
hành động chậm, nhưng không ngốc, cho dù nàng ngốc, dưới tay nàng người cũng
không ngốc, nếu Đại hiền lương sư đã xuất hiện ở cầu Trường Bản, nàng nhất
định sẽ phái người phản hồi Lạc Dương, đem Hoàng Phủ Tung cùng Chu tuấn gọi
đến, có hai người này, Trương Giác có thể tự bảo vệ mình hay không còn là vấn
đề a. “
Tôn Vũ á khẩu không nói được gì. Chứng kiến Tôn Vũ không xuất ra biện pháp
gì, Giang Đông nhóm lại một hồi đắc ý, mấy tên biến thái nữ nhân này lại lấy
khó dễ Tôn Vũ làm vui, cũng không biết các nàng nghĩ cái gì.
“ Đối phó Lữ Bố, chỉ có thể dùng một cách. “ Băng sơn mỹ nhân liếc Tôn Vũ mặt,
nội tâm thỏa mãn, tiếp tục nói: “ Chúng ta dù sao cũng là trên mặt sông tác
chiến, Lữ Bố không có khả năng mang theo xích thố, chiến mã chỉ có thể để trên
bờ, vậy thì Lữ Bố thực lực chỉ có thể phát huy được một nửa ' Nhân trung Lữ Bố
', mất đi yếu tố quan trọng nhất là tốc độ. Chúng ta phái nhiều tên thủy tướng
tốc độ cao, kiềm chế nàng trên một cái thuyền. “
Băng sơn mỹ nhân nghiêm túc: “ Tôn Tướng quân, các ngươi Công Tôn gia phái vài
tên Đại tướng, ta Giang Đông cũng phái ra vài tên Đại tướng, cùng giáp công Lữ
Bố, không cầu đánh bại nàng, nhưng cuốn lấy nàng không thể bận tâm địa phương
khác là được. “
“ Nếu vậy, bên ta trọng yếu nhất vài tên Đại tướng chẳng phải cũng không thể
phân thân a ? Địa phương khác sẽ rất vất vả. “ Tôn Vũ cũng cảm thấy áp lực cực
lớn.
“ Điều này là không thể tránh được, đối phó Lữ Bố chỉ có thể dùng một chữ
‘Quấn’ . “ Băng sơn mỹ nhân lắc đầu nói: “ Nếu Tôn Tướng quân có đủ mười thần
tướng, chúng ta có thể cân nhắc trực tiếp đả bại nàng. “
Chà mẹ nó, ngươi không phải đang cố ép ta sao ? Ta có mười thần tướng thì đã
không cùng ngươi nói nhảm ? Tôn Vũ nhìn Chu Du mặt lạnh, thật muốn đạp nàng
một phát.
“ Được rồi, Lữ Bố vấn đề hiện tại không đề cập nữa, bây giờ là điều thứ tư,
Đổng Trác ' Soán quốc ' ! “ Băng sơn mỹ nhân ánh mắt chằm chằm nhìn Tôn Vũ,
cái kia ý tứ phảng phất như : “ Ngươi có cách gì chưa ? “
Tôn Vũ nội tâm khẽ động, Thái Diễm muội tử đang nghiên cứu 《 Quốc tế ca 》, phá
giải Đổng Trác “ Soán quốc “ là trong tầm tay, vốn mọi người là minh hữu, ta
đáng ra nên thông báo, nhưng Chu Du kẻ này có vấn đề ah, luôn hỏi ta giải
quyết thế nào, xem ra nàng là đang thăm dò ta a, phương diện khác cũng là
muốn khoa trương Giang Đông thực lực, phàm ta có thể giải quyết sự tình nàng
đều để ta giải quyết trước, lúc nãy nói đến việc đối phó Điêu Thuyền, nàng còn
thừa nước đục thả câu không chịu nói Giang Đông kì chiêu, rất đáng ghét !
Tôn Vũ giang tay: “ Ta không làm gì được Đổng Trác ' Soán quốc ', nhưng ánh
sáng không quẹo được, cho nên ta thiết kế xa luân khả quái thuyền, mọi người
trốn ở phúc thuyền, bình thường sẽ không bị Đổng Trác ' Soán quốc ' bắn
trúng, ta ý muốn mọi người trốn ở phúc thuyền lúc cùng Đổng Trác quân giao
chiến a. “
“ Trốn ở phúc thuyền ? “ Tôn Quyền, Lỗ Túc hai người đều bị Tôn Vũ đề nghị
chấn choáng rồi, hơn nửa ngày, Lỗ Túc mới ha ha cười nói: “ Được rồi, Đổng
Trác để chúng ta Giang Đông giải quyết, cũng không nhọc đến Tôn Tướng quân
xuất lực a. “
“ Ah ? Giang Đông có cách đối phó Đổng Trác ? Đối phó kiểu gì ? “ Tôn Vũ nội
tâm cả kinh, Giang Đông quả là có không ít át chủ bài ah, khó trách Tôn Kiên
luôn nhất định cùng Đổng Trác đối nghịch, nguyên lai Giang Đông nội tình rất
dầy nha.
Chu Du lại tức giận liếc Lỗ Túc, nàng vốn muốn che giấu, nhưng Lỗ Túc tên này
vốn hiền hậu vô tâm nhãn ah, Chu Du lành lạnh ngữ khí nói: “ Ta Giang Đông sẽ
có cách đối phó Đổng Trác, nhưng hiện cần giữ bí mật, tránh để lộ nếu không
Đổng Trác sẽ đề phòng, cho nên không thể nói cho Tôn Tướng quân được, đợi đến
lúc quyết chiến, ngươi tự nhiên sẽ biết. “
Chà mẹ nó, rắm thí nữ nhân, câu dẫn ca ca hiếu kỳ bệnh, sau đó lại không
nói, loại nữ nhân như ngươi nếu bắt được hết thảy xử bắn ! Tôn Vũ nội tâm giận
dữ.
Băng sơn mỹ nhân tựa như không thấy Tôn Vũ tím đen khuôn mặt, nói tiếp: “ Cuối
cùng vấn đề, trăm vạn đại quân cùng rất nhiều võ tướng, thoạt nhìn thì rất
nhiều, nhưng kỳ thật lại dễ giải quyết nhất, ta đã có nhất kế, nếu như kế này
có thể thành công, Đổng Trác trăm vạn đại quân sẽ hóa thành tro bụi... “
Tôn Vũ nghe xong lời này, nội tâm khẽ động, đến rồi ! Chu Du thành danh cuộc
chiến, hỏa thiêu Xích Bích. Hắn cố ý muốn giỡn băng sơn mỹ nhân một phen, vì
vậy chen miệng : “ Ta cũng có nhất kế, không biết có cùng Công Cẩn muội tử
giống hay không a. “
“ Ah ? Vậy chúng ta dùng bút ghi vào lòng bàn tay, sau đó cùng giơ ra. “ Băng
sơn mỹ nhân theo trên bàn cầm lên một cây bút, mặt không biểu tình nhìn Tôn
Vũ. Tôn Vũ cũng cầm một cây bút, hai người cùng ở lòng bàn tay ghi ghi, lát
sau, đồng thời giơ tay ra, quả nhiên, hai người lòng bàn tay đều viết cùng một
chữ: “ Hỏa “
. Tôn Vũ đắc ý cười cười nói: “ Hắc hắc, quả nhiên anh hùng suy nghĩ đều giống
nhau. “ Giống nhau con em ngươi, ca chỉ đem《 Tam Quốc Diễn Nghĩa 》bên trong
tình tiết diễn một lần, về phần trong thế giới này, như thế nào phóng hỏa Đổng
Trác quân vấn đề, đây không phải việc của ta phải bận tâm.
Băng sơn mỹ nhân nhìn Tôn Vũ trên tay chữ Hỏa (火), nội tâm chấn động, thầm
nghĩ: “ Nam nhân này, vẫn có chút bổn sự, có thể cùng ta nghĩ đến đồng dạng kế
sách, hoàn toàn không thể xem thường, hơn nữa hắn một thân thay đổi thất
thường võ tướng kỹ, kẻ này nhất định phải nghĩ cách bắt tới Giang Đông “
Nàng đang muốn hỏi Tôn Vũ sao lại dùng hỏa, thì bên ngoài trướng đột nhiên
xông vào một người, bạch y như tuyết, là Lữ Mông muội tử, nàng vừa rồi ở bờ
sông đánh nhau đoạt đá cuội, vốn hắn võ nghệ cướp được hai ba khối đá không
thành vấn đề, nhưng nàng mỗi lần thò tay cầm đá cuội lúc, đều sợ Thạch Đầu
bẩn, không hạ thủ được, kết quả một khối cũng không cướp được.
Nàng xông vào nghị sự đại sảnh sau, lớn tiếng nói: “ Nhị thiếu chủ, Tam thiếu
chủ, Chu tỷ tỷ, trên bầu trời xuất hiện kỳ quái hồng quang, các ngươi mau đến
xem. “
Mọi người cùng đi ra nghị sự phòng, ngẩng đầu hướng lên trời nhìn, chỉ thấy
Trường Giang phía trên bầu trời tỏa ra một mảnh hồng quang, nói là hoàng hôn
cũng không giống, nói là dương quang,mặt trời lại càng không phải, ngược lại
có điểm giống võ tướng kỹ phát ra hào quang.
Tôn Quyền chằm chằm nhìn bầu trời hồng quang, nhíu mày: “ Cái gì vậy ? “
Giang Đông nhóm cũng không biết, nhưng Tôn Vũ cùng cao ngạo nữ Trần Cung lại
nhìn nhau cười cười, bởi vì hai người bọn họ đã biết đây là cái gì. Năm đó Từ
Châu cuộc chiến lúc, Meo meo mắt phái ra mưu sĩ Tưởng Can sử dụng “ Trinh sát
“, lúc ấy Tưởng Can thả ra quân sư kỹ “ Trinh sát “ cảnh tượng giống như vậy,
ở giữa không trung hiện lên một mảnh hồng quang, cái này quang tựa như không
trung phi cơ trinh sát đồng dạng, có thể bao quát quân địch thành trì cùng
doanh trại, đạt tới trinh sát cao cấp.
Lúc ấy Trần Cung xuất đầu, đem Tưởng Can quân sư kỹ phá, không nghĩ tới đã hơn
một năm, lại ở chỗ này gặp phải. Tôn Vũ cùng cao ngạo nữ ánh mắt xoắn xuýt
trong giây lát, hai người đều từ đối phương ánh mắt thấy được một tia hoài
niệm, Từ Châu cuộc chiến đối với hai người mà nói đều đáng giá nhớ lại chuyện
cũ, bây giờ nghĩ lại, còn có cảm giác ấm áp.
“ Công đài muội tử, đem cái này hồng quang phá a. “ Tôn Vũ cười nói: “ Để chọc
Tưởng Can tên kia một phát.
“ Tốt. “ Cao ngạo nữ mỉm cười, nàng sửa lại văn sĩ bào, sau đó duỗi ngón tay
chỉ lên không trung, quát khẽ: “ PHÁ... ! “
Hồng quang lập tức tán đi, đối diện bờ sông Đổng Trác quân doanh trong trại
đang sử dụng “ Trinh sát “ Tưởng Can kêu thảm một tiếng, ngã xuống đất, sắc
mặt trắng bệch.
Lúc này Giang Đông muội tử nhóm mới hiểu, nguyên lai Đổng Trác quân phái người
dùng quân sư kỹ trinh sát, buồn cười là Giang Đông không ai nhận ra cái này
quân sư kỹ, thiếu chút nữa đem doanh trại lục lọi một phen.
Tôn Thượng Hương giận dữ nói: “ Đổng Trác thật khinh người quá đángdám xem
trộm chúng ta thành trì cùng Thủy trại, đừng để ta bắt được nàng, bằng không
thì giết cả nhà của nàng. “ nàng mắng xong vẫn chưa đã ghiền, phiền muộn nói:
“ Chúng ta phải dùng chiêu gì đáp lễ nàng một phát ? Vừa rồi hồng quang sáng
được một lúc thì mới bị chúng ta phá, doanh trại chỉ sợ bị bọn hắn ngó qua một
nửa rồi, tuy phá nàng quân sư kỹ, nhưng ta cảm giác, vẫn có chút chịu thiệt
a, Tìm thực, ngươi có xấu xa biện pháp gì đả kích Đổng Trác a, tìm chút mặt
mũi ? “
Ah ? Muốn xấu xa biện pháp đả kích đối diện bờ sông quân địch ? Ca cũng không
phải không có, nhìn Tôn Thượng Hương muội tử này rất nhu thuận, ta sẽ giúp
nàng đả kích một phát Đổng Trác a. Tôn Vũ cười ha ha, trên người hồng quang
lóe lên, trên đầu cũng xuất hiện “ Trinh sát “ hai chữ to, sau đó Tôn Vũ phất
tay, “ Trinh sát “ hai chữ màu đỏ bay lên cao, hướng đối diện Đổng Trác quân
doanh bay đi.
Giang Đông muội tử nhóm tò mò nhìn Tôn Vũ thả ra “ Trinh sát “ hai chữ màu đỏ,
nghĩ thầm: người ta Tưởng Can “ Trinh sát “ chỉ có thể hiện ra hồng quang,
ngươi Tôn tìm thực ngược lại hảo, liền “ Trinh sát “ hai chữ cũng bay ra, hai
chữ này nếu bay đến Đổng Trác quân trên không, còn không phải giỡn mặt Đổng
Trác sao.
Tôn Vũ đối với muội tử nhóm hai mắt, cười nói: “ Xem ta dùng 'Trinh sát' hai
chữ, đem Đổng Trác quân đại doanh dạo một vòng, đem Đổng Trác quân chọc tức
mới thôi. “