Người đăng: zzzltzzz
Hà Phong Thành, khu vực phía nam, một tòa phủ đệ hoành tráng, khí thế không
thua kém Tần gia. Phía trước cổng đặt hai con sư tử bằng đá to lớn, uy vũ, hai
bên bậc thềm là hai hàng hộ vệ đứng trang nghiêm, nhìn qua cũng biết là tu vi
mạnh mẽ, thấp nhất cũng là tam giai võ sĩ, đặc biệt phía trong cùng hộ vệ vậy
mà có hai người đạt cửu giai võ sĩ. Phía trên chính giữa cửa lớn của tòa phủ
đệ là một tấm hoành phi lớn ghi hai chữ “ Lôi gia” đầy khí thế.
Lúc này Lôi gia cổng chính đang mở rộng, phía trên từ hai bên tấm hoành phi là
hai hàng lụa đỏ kéo dài từ trên xuống đầu hai con sư tử đá, bên trên hai dải
lụa đỏ gắn đầy lồng đèn đỏ dán chữ hỉ và thọ nhìn từ xa Lôi phủ trông rực rỡ
cực kỳ.
Tần Phong đứng trước cửa Lôi phủ, lạnh lùng nhìn vào bên trong, chỉ thấy đứng
phía bên trong dày đặc hộ vệ.
Liếc nhìn phía trước, sau đó Tần Phong quay lại phía sau, chỉ thấy phía sau
hắn thình lình một vị đại hán đang đứng nghiêm nghị, người này cao hơn hai mét
ba, toàn thân phủ một tấm áo choàng màu đen, đầu đội một cái nón rộng vành che
gần hết khuôn mặt, loáng thoáng có thể nhìn thấy một đôi mắt sắc lạnh, toàn
thân tỏa ra một luồng khí tức nguy hiểm. Tay phải đại hán cầm một thanh côn
bằng sắt cao hơn hai mét, đen kịt, hai đầu côn sắt có khắc họa những hoa văn
màu đỏ kì lạ.
“ Chúng ta vào thôi”…
Lúc này, tại Lôi gia đại sảnh, một bầu không khí cực kì náo nhiệt. Lôi gia
không hổ danh là đại gia tộc, chỉ riêng đại sảnh to lớn, được trang hoàng
hoành tráng cũng nói lên sự mạnh mẽ, giàu có của Lôi gia.
Giữa sảnh rộng lớn là một bộ bàn ghế to lớn được làm từ gỗ quý, một lão giả
tóc bạc đang ngồi, tuy nói hắn nhìn có vẻ già nua, nhưng khí thế cực kì uy
nghiêm, thân hình cao lớn, hai mắt tinh quang thỉnh thoảng lóe lên. Người ngồi
đó chính là Lôi Thiên Bắc gia chủ Lôi gia.
Lúc này, Lôi Thiên Bắc mặt đầy vui vẻ, chỉ thấy phía dưới sảnh, liên tục có
người đứng lên chúc mừng hắn. Nếu như có ai thấy những người đang chúc mừng
Lôi Thiên Bắc đều phải giật mình sợ hãi, bởi vì có mặt ở đây toàn là nhân vật
có số má ở Hà Phong thành.
“ Chúc mừng nhạc phụ, chúc ngài sống lâu trăm tuổi, sớm ngày đột phá Võ Vương,
thành tựu Hà Phong thành đệ nhất nhân”, một người trung niên đứng lên cầm rượu
chúc mừng Lôi Thiên Bắc. Người trung niên này, hai mắt hữu thần, một thân khí
thế cường đại, nếu Tần Phong ở đây sẽ nhận ra hắn, người này chính là Tần
Chính, gia chủ của Tần gia, đồng thời cũng là con rể của Lôi Thiên Bắc.
“ Ha ha, đa tạ hiền tế, nhưng thành tựu võ vương đâu phải chuyện dễ dàng, Hà
Phong thành đệ nhất nhân ta càng không dám mạo xưng, đúng không Liễu Minh hiền
chất”. Lôi Thiên Bắc vừa cười vừa nhìn về phía Liễu Minh nói.
Mặc dù hắn nói không dám mạo xưng Hà Phong thành đệ nhất nhân, tuy lời nói có
vẻ khiêm tốn nhưng nét mặt lại không có vẻ gì là khiếm tốn cả, chính là một bô
dáng dương dương tự đắc.
Liễu Minh, hiện là Liễu gia gia chủ, là một người trung niên nhân, khuôn mặt
nho nhã, mặt như quan ngọc, mày kiếm, hai mắt lấp loáng tinh quang phối hợp
với chòm râu ngắn dưới cằm làm cho hắn trông như một vị nho gia tiên sinh chứ
không giống một người đứng đầu một đại tộc. Liễu Minh mặc một bộ nho sam màu
trắng, tay cầm một cây Sơn Hà Phiến làm cho người ta cảm thấy hắn một thân
phong độ nhẹ nhàng, dễ sinh hảo cảm.
Nghe Lôi Thiên Bắc nói, Liễu Minh nhẹ nhàng đứng dậy chắp tay khiêm tốn trả
lời
“ Lôi lão gia kì tài, tu vi cũng đạt đến võ linh thất trọng, thành tựu võ
vương chỉ là vấn đề thời gian”
Lôi Thiến Bắc thấy Liễu gia gia chủ khiếm tốn, càng làm tăng sự kêu ngạo của
hắn
“ Ha ha, Liễu hiền chất khách khí, so với Liễu Bạch lão già kia ta nhưng là có
chút thua kém nha”
Liễu Minh cũng cười cười không trả lời. Mọi người ở Hà Phong thành đều biết,
Lôi gia, sỡ dĩ chỉ xếp hàng thứ hai là bởi vì Liễu gia lão gia Liễu Bạch là võ
linh bát trọng, là đệ nhất cao thủ ở Hà Phong Thành. Chính bởi vì có Liễu Bạch
tọa trấn Liễu gia cho nên Lôi gia cũng chỉ còn cách bị Liễu gia áp chế. Từ đó
dẫn đến hai nhà không hợp nhau, hai bên đệ tử trẻ tuổi càng là thường xuyên va
chạm, tuy nhiên cũng chỉ là va chạm nhỏ của hậu bối. Cao tầng hai bên cũng mắt
nhắm mắt mở, chỉ cần không dẫn đến tàn phế hoặc chết người là được.
Lúc này, Hà gia gia chủ Hà Kiều cũng đứng lên chúc mừng Lôi Thiên Bắc.
“ Chúc mừng Lôi lão gia, chúc Lôi lão gia cát tường, vạn thọ vô cương”
“ Ha ha, Hà hiền chất khách khí..”
“ Chúc mừng Lôi lão gia ….”
…
Tiếp theo đó, các gia chủ các gia tộc khác ở Hà Phong thành cũng lần lượt chúc
mừng Lôi Thiên Bắc, làm cho hắn cực kì vui vẻ.
“ Ầm..”
Một tiếng động cực lớn vang lên, tiếp đó tiếng ồn áo từ phìa ngoài phủ đệ Lôi
gia phát tới, làm cho Lôi Thiên Bắc cùng các vị quan khách có mặt trong đại
sảnh nhíu mày.
Tiếp theo đó, chỉ thấy một Lôi gia hộ vệ hốt hoảng chạy vào thông báo
“ Không xong rồi, có địch … A !!!”, Lôi gia hộ vệ chưa kịp nói hết câu thì một
vệt huyết quang lóe lên, hắn hét thảm môt tiếng, sau đó chỉ thấy một cảnh quỷ
dị xuất hiện, cơ thể hắn từ từ khô lại, cuối cùng chỉ còn là môt cỗ xương bọc
da thây khô ngã xuống.
Một màn này làm cho tất cả mọi người có mặt ở Lôi gia sửng sốt, phải biết ở
đây toàn là cao thủ, không tính các hậu bối của các đại tộc, ở hiện trường tu
vi người thấp nhất cũng là đại võ sư cửu trọng, võ linh càng có hơn hai mươi
người, vậy mà cũng không nhìn rõ huyết quang kia là gì, bởi vì tốc độ của nó
quá nhanh.
Lúc này, Lôi gia gia chủ Lôi Phong tức giận gầm lên môt tiếng
“ Tặc nhân đáng chết..”
Sau đó môt cỗ khí thế mạnh mẽ từ trên người Lôi Phong bùng nổ làm cho mọi
người có mặt đều cảm thấy sợ hãi
“ Võ linh lục trọng ..” Môt người không kìm được hô lên.
“ Cái gì, võ linh lục trọng, không phải Lôi Phong mới võ linh ngũ trọng sao”
“ Hừ, xem ra Lôi gia muốn quật khởi rồi, lâu nay Lôi gia bị Liễu gia ép một
đầu, lần này có kịch hay để xem đây !”.
…
Lúc này tất cả các khách mời đều kinh ngạc, ngay cả Liễu Minh gia chủ Liễu gia
cũng nhíu mày, mọi người đều biết, ở Hà Phong thành, Liễu gia lão gia là võ
linh bát trọng, được xưng là đệ nhất cao thủ, sau đó là Lôi Thiên Bắc võ linh
thất trọng. Nhưng ít người biết Liễu Minh cũng từ lâu đột phá võ linh lục
trọng. Hôm nay lại thêm một Lôi Phong đột phá võ linh lục trọng, điều này
khiến cho Liễu gia gia chủ cảm thấy một sự uy hiếp mạnh mẽ từ Lôi gia.
Đang lúc mọi người còn chưa kịp phục hồi tình thần thì một giọng nói trẻ tuổi
vang lên, sau đó, hai thân ảnh từ từ bước vào đại sảnh Lôi gia.
“ Lôi gia, ta đến đây !....”
…………………………………………………………………