Người đăng: bangtam2017
Tạp Huyễn Vi Đại Lục là một lục địa huyền bí cách Trái Đất vô số triệu năm ánh
sáng. Đây là nơi chung sống của rất nhiều chủng tộc khác nhau mà đông nhất là
bốn chủng tộc: Nhận Tộc, Thú Tộc, Quỷ Tộc và Tinh Linh Tộc. Từ bao đời nay,
ngoài trừ Tinh Linh Tộc, quan hệ giữa các đại tộc luôn diễn ra gay gắt, thậm
chí chỉ vì một cuộc đụng độ nhỏ cũng có nguy cơ dẫn đến chiến tranh. Cho đến
một ngày, bốn đại tộc bị một thế lực thần bí tách ra...
"Truyền thuyết kể rằng, vô số năm về trước, bốn đại tộc gây ra một cuộc chiến
tranh đẫm máu. Khắp nơi trên Tạp Huyễn Vi Đại Lục vang lên oán khí ngất trời.
Bỗng có một ngày, từ không trung xuất hiện bảy người, họ dùng thực lực của
mình chia đại lục ra thành bốn khối, ngăn cản các chủng tộc đánh nhau rồi biến
mất. Đã vô số năm trôi qua, chưa ai biết họ đã đi đau, họ được gọi với cái tên
chung là 'Thất Hành Giả'..."
Giọng một người phụ nữ hiền hòa vang lên, cô biết, đó là mẹ của mình. Dùng nắm
tay vươn ra chạm bụng bà, một giọng trẻ con vang lên: "Mẹ, nhìn nè, em đang
chào hỏi con!"
"Kuro, đừng nháo, lỡ em bé giật mình làm sao!" Giọng một đứa trẻ khác vang
lên.
"Rin, em biết anh ghen tị với em, khi anh chạm vào mẹ, em bé không chào anh!"
Kuro nói, mang theo vị trêu chọc.
"Á à, Kuro, giờ mi dám chọc anh mày nữa hả, thiếu đánh à..." Vâng, theo sau đó
là một trận náo động.
"Rin, Kuro, hai đứa đừng giỡn nữa..." Giọng đàn ông hùng hậu vang lên, đó là
ba ba cô:
"Em thấy trong người sao rồi, Athemi?"
"Không sao, Zack, em bé rất ngoan."
"Em bé ngoan như vậy, chắc là con gái ha." Zack nói: "Khi em mang tụi quỷ sứ
kia thì bọn nó luôn làm em khó chịu, hừ..." Lạy chúa, đứa nào không vậy, trừ
cô ra a =.=
"Còn anh..." Cô mơ mơ màng màng thiếp đi. Trước khi ngủ, vẫn như thường lệ, cô
lại nguyền rủa lần thứ n+1 lần Lia vì cái tội đem cô quăng về bụng mẹ. Nếu cô
gặp được Lia thì, ha hả...
Trên thiên đàng.
"Ách xì..." Lia đang ngồi nhâm nhi tách trà bỗng nhảy mũi.
"Chậc, mới đi chuyển sinh thôi mà đã nhớ về mình rồi sao. Không biết giờ này
cậu ấy sao rồi..." Lia mở gương nhìn xuống hạ giới, bỗng đen mặt lại.
"Chết rồi chị Mia, chúng ta tính lộn giờ đầu thai..." Lia chạy vội đến điện
của Mia hớt hải nói. Tiêu rồi, cậu ấy chắc chắn sẽ thịt mình. Lia cảm nhận
được tiền đồ đen tối của mình...
Sáu tháng sau.
Bầu trời Tạp Huyễn Vi Đại lục đang em đềm bỗng nổi sóng. Khắp nơi trên đại
lục, dị tượng liên tiếp nổi ra.
Tại sâu trong rừng, một nhóm người đang vật lộn với đàn ma thú. Bỗng những con
ma thú cuồng bạo dừng hẳn động tác, cung kính quỳ hướng về một phía...
Trêm đại dương, đoàn thuyền hoảng hốt khi đám hải thú bổng nhô lên ngùn ngụt.
Tưởng rằng chết không thể nghi ngờ mới nhận ra, đàn yêu thú không hề để ý đến
họ, lẳng lặn nhìn về đại lục...
Trên vùng đất cằn cỗi, từng luồn ánh sáng màu xanh bao phủ lấy. Từ mảnh đất
mọc ra những loài hoa tươi thắm...
Trong khu vườn, hàng loạt cây cối nở rộ như đón chào điều gì đó...
Trên bầu trời, nguyên tố bắt đầu xao động, nhưng tụ thành từng đám, từng đám
nở rộ tạo thành dòng sông nguyên tố...
Đủ chuyện thiên kì bách quái diễn ra làm tim mỗi người rung động. Vạn năm sau,
người đời gọi đây là "Ngày thế giới hồi sinh"
Nhưng khoan nói chuyện đó, ở một tòa lâu đài, không khí khẩn trương luôn tồn
đọng. Một người đàn ông đi qua đi lại trước môt cánh cửa, nôn nóng nhìn về
phía của, từng tiếng kêu la làm ruột gan ông cồn cào.
"Két..." Cảnh cửa mở ra, một người phụ nữ trên người đầy máu bước ra: "Chúc
mừng ngài bá tước, phu nhân vừa sinh hạ một tiểu thư..." Vừa nói xong, một
bóng người bay thẳng qua bà ấy.
"Athemi, em cảm thấy sao rồi?"
"Zack, đưa con cho em..." Trên giường một người phụ nữ có gương mặt tái nhợt
nhìn Zack, yếu ớt nói.
Ông bế lấy con gái, bước về phía vợ, từ ái nói:
"Athemi, em xem, con của chúng ta rất đáng yêu!"
"Zack, anh đã chọn tên cho con chúng ta chưa?"
"Anh muốn em đặt tên cho con bé."
"Em ư, vậy... Tên con bé sẽ là Elena..." Bỗng nhiên Athemi nhớ đến tên này.
"Elena? Ha ha, rất hay, Elena Bottom, con bé là con gái duy nhất của ta, bá
tước Zack Bottom này..." Zack cười to, tự hào nói.
Ngày đó, hỗn thế ma vương được sinh ra, báo hiệu cho ngày tứ đại tộc hòa bình
không còn xa...