Ngọc Thụ Lâm Phong


Người đăng: ๖ۣۜ⇬nah๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Lâm Mộc Sâm thăng cấp không chút gợn sóng, hoàn toàn là án theo NPC giao phó
nhiệm vụ mà làm. Những nhiệm vụ này thưởng cho không ít tài liệu cùng trang
bị, Lâm Mộc Sâm có thể đổi cũng đổi, tài liệu dĩ nhiên là đều giữ lại. Nhiệm
vụ sư môn Mặc môn sao, tài liệu đều cùng cơ quan thuật có liên quan, sớm muộn
cũng dùng tới.

Trừ những thứ này, còn có thưởng cho ít kỹ năng nhỏ kỳ quái. Những phần thưởng
này là thông dụng, tất cả môn phái cũng có thể học được. Tỷ như giám định
thuật cùng ngụy trang thuật, giám định thuật là dùng tới giám định quái vật,
NPC, cùng những người chơi khác, ngụy trang thuật lại là dùng để che giấu tư
liệu của mình.

Trò chơi này tên người chơi sẽ không bị những người chơi khác trực tiếp nhìn
thấy, nhưng nếu như là cùng những người chơi khác pk, tên sẽ xuất hiện trong
hệ thống đề kỳ. Nhưng có ngụy trang thuật, lại có thể đem tên của mình ẩn núp
mất …… dĩ nhiên, đây là một cuộc so đấu giữa giám định thuật cùng ngụy trang
thuật. Còn phải cộng thêm cấp bậc chênh lệch cùng với một chút vận khí ……

Vùi đầu làm nhiệm vụ hôn thiên ám địa, Lâm Mộc Sâm thậm chí ngay cả diễn đàn
cũng không có thời gian lên. Bây giờ đã có không ít người đến cấp 20 rời đi
môn phái xông xáo vào trong bản đồ to lớn của trò chơi, hắn cũng không muốn bị
rơi xuống quá xa.

Trong Mặc môn người chơi càng ngày càng ít, Lâm Mộc Sâm cũng cảm thấy có chút
kỳ quái, nhưng lại không có để trong lòng. Dù sao giai đoạn hiện tại trừ chém
mộc đầu, làm cơ quan, làm nhiệm vụ thăng cấp ở ngoài, hắn đã không đi cân nhắc
chuyện khác rồi.

Sau khi nhận được một cái nhiệm vụ giết quái, Lâm Mộc Sâm đứng trên người cơ
quan giáp ưng, bay đến một đỉnh núi bên cạnh Mặc môn.

Trong - Ngự kiếm tiêu dao -, phi hành độ cao là có hạn chế, nhưng cũng không
có ghi chú đi ra. Cái này phải dựa vào người chơi nắm giữ, phi hành càng cao,
trở lực càng lớn, thi triển kỹ năng gì cũng dễ dàng chịu ảnh hưởng. Dĩ nhiên,
điểm này có thể dùng đẳng cấp cao tâm pháp hoặc là trang bị pháp bảo cùng với
thủ pháp của người chơi tới triệt tiêu.

Lâm Mộc Sâm cũng không có bay quá cao, chỉ bay là đà trên đầu ngọn cây. Mà hắn
sở dĩ không ngồi trên cơ quan giáp ưng mà là đứng, tự nhiên bởi vì đứng tương
đối bảnh ……

Nhưng là hiện tại, hắn thấy được một thằng so với hắn càng bảnh càng có phong
cách.

Thằng kia một thân đồ trắng, một đầu tóc dài theo y di chuyển nhẹ nhàng phiêu
vũ trong không trung. Hắn cũng bay giữa không trung, dưới chân đạp cơ quan phi
kiếm Mặc môn. Cơ quan phi kiếm khi dùng để ngự kiếm phi hành, là do mấy thanh
tiểu phi kiếm tổ hợp thành một đại phi kiếm, không ngừng theo gió nhè nhẹ rung
động, nhìn qua linh hoạt vô cùng.

Thằng này ăn mặc một thân tiêu sái đến không thể tiêu sái hơn nữa, cộng thêm
khuôn mặt tuấn tú kia bây giờ tuyệt đối lưu hành, vậy mới gọi ngọc thụ ! Vậy
mới gọi lâm phong !

Lúc Lâm Mộc Sâm từ bên cạnh hắn trải qua, cũng hận không được một mũi tên đem
hắn bắn hạ …… chảnh đến trình độ này cũng coi là một kỳ nhân rồi !

Không nghĩ tới, thằng kia cư nhiên chủ động tìm Lâm Mộc Sâm trò chuyện : “Vị
huynh đài này, tới nơi đây có phải hay không muốn làm nhiệm vụ hồng diện hung
viên (vượn hung dữ mặt đỏ) ? Không bằng chúng ta tổ đội ? Quái này nói thế nào
cũng là một Boss, tổ đội đánh có thể dễ dàng một chút !”

Nhìn tên này nói chuyện kiểu cách cũng biết, đây là hậu di chứng cùng NPC đối
thoại nhiều.

Lâm Mộc Sâm ngược lại không có ý kiến gì, chỉ cần đối phương không phải đặc
biệt chán ghét, tổ đội hạ thấp độ khó, cớ sao không làm ?

Một lời mời tổ đội ném tới trên người đối phương, đối phương lập tức nhấn đồng
ý. Vừa nhìn tên của đối phương, Lâm Mộc Sâm thiếu chút nữa phun ra ngoài.

Ngọc Thụ Lâm Phong !

Thật là có người dám đặt tên này! Có cần phải chảnh như vậy không ? Có cần
muốn chút mặt mũi không ?

“Ha ha, huynh đài tên cũng rất đặc biệt, Tùng Bách Ngô Đồng, đều là mộc chúc,
mệnh cách này nhưng là tương đối kiên cường a !”

Ngươi còn có ý nói ta ! Cố nén buồn nôn, Lâm Mộc Sâm liếc mắt nhìn Ngọc Thụ
Lâm Phong kia.

“Lâm Phong huynh tên …… rất bảnh a, ăn mặc cũng rất để ý, chắc là người rất có
phẩm vị ?”

Ngọc Thụ Lâm Phong ha ha cười to, mặt mũi đắc ý : “Đó là dĩ nhiên ! Ta lấy
danh tự này, cũng là bởi vì chỉ có danh tự này mới có thể thể hiện ra ta tuyệt
đại phong hoa ! Ở trong trò chơi này, mục tiêu của ta chính là, càng bảnh,
càng khốc, càng tiêu sái !”

Lâm Mộc Sâm thiếu chút đứng không vững từ trên cơ quan giáp ưng té xuống. Đây
là cỡ nào tự luyến mới có thể làm ra phát ngôn a !

Chống trên cơ quan giáp ưng, Lâm Mộc Sâm lau mồ hôi lạnh : “Lâm Phong huynh
nhìn dáng dấp đối với tự mình …… phong thái, rất tự tin a …… bất quá đây là
trò chơi, dung mạo tuấn tú rất dễ dàng sửa đổi đi ra, Lâm Phong huynh ưu thế
sợ rằng chẳng dễ dàng thể hiện đi ra ……”

Trên thực tế Lâm Mộc Sâm tự nhiên cũng cho là Ngọc Thụ Lâm Phong khuôn mặt như
Phan An đẹp chết người này là chỉnh ra, bất quá cũng không thể trước mặt hòa
thượng mắng đầu trọc sao.

Ngọc Thụ Lâm Phong ngửa đầu cười một tiếng : “Thứ người kia sửa đổi mặt mũi ra
tới, có thể cùng ta thuần thiên nhiên so sánh ? Không sợ cùng Ngô Đồng huynh
nói, ta đây tướng mạo, sửa đổi không tới hai phần trăm ! Đám người kia, sợ
rằng cũng sửa đổi đến max hai mươi phần trăm rồi ! Cái loại người cũng nhìn
không ra diện mục thật sự, làm sao có thể cùng ta như vầy thiên sinh lệ chất
so sánh !”

Lâm Mộc Sâm che miệng, sợ mình nhịn không được ói ra máu tới. Loại này kỳ ba
rốt cuộc là từ đâu chạy tới, tại sao phải nhường mình gặp phải …… nhắc tới,
mình sửa đổi trình độ cũng có bảy tám phần trăm ? Xấu hổ xấu hổ ……

Nhất thời mơ màng Lâm Mộc Sâm ý niệm cũng không biết phiêu đi nơi nào, tỉnh
lại đến hai người đã đến địa điểm nhiệm vụ, địa phương hồng diện hung viên kia
hay xuất hiện.

Nhiệm vụ này miêu tả rất đơn giản, có yêu vật làm bậy gây trở ngại đệ tử Mặc
môn ở trong núi tu luyện, để cho người chơi chạy qua. Nhiệm vụ này nguyên bổn
không phải một người làm, Lâm Mộc Sâm cũng là ỷ vào mình có bị động kỹ năng,
cơ quan giáp ưng tốc độ nhanh, Liệt thạch nỗ công kích cao mới dám đến solo
(một mình đấu). Bây giờ nhiều thêm một người, cũng là tiết kiệm không ít khí
lực.

Hai người bay một vòng, rất dễ dàng tìm được con tiểu Boss này trong một đám
hung viên. Nhiệm vụ trong môn phái sẽ không quá khó khăn, con Boss này tự
nhiên sẽ không mạnh đi nơi nào. Hai người kéo ra khoảng cách, một người dùng
nỗ, một người gọi ra con cơ quan phi hổ, đồng thời hướng Boss giết đi.

Trong chiến đấu, Lâm Mộc Sâm phát hiện Ngọc Thụ Lâm Phong thao tác tương đương
không kém. Một con cơ quan phi hổ bị hắn dùng linh hoạt vô cùng, trước sau
đánh vào, nhảy nhót lên xuống, đem Boss chơi đùa oa oa kêu loạn. Dĩ nhiên, Lâm
Mộc Sâm Liệt thạch nỗ cộng thêm Liên châu tiễn lực công kích cũng để cho Ngọc
Thụ Lâm Phong tương đối kinh diễm —— Mặc môn nổi danh lực công kích thấp, nếu
không lại thêm cơ giáp, chiếm tiện nghi quá lớn rồi.

Nói tóm lại, Boss không có kiên trì bao lâu thời gian thì gục ở trong tay hai
người, tuôn ra hai món trang bị, ngược lại cũng không phải món đồ quý trọng
gì. Boss nhiệm vụ môn phái sao, không biết bị người đánh bao nhiêu lần, nếu
mỗi lần cũng rơi cực phẩm mà nói còn được sao.

“Ha ha ha, nhìn ra được, Ngô Đồng huynh cũng là một cao thủ a. Bất quá ta
ngược lại có chút kỳ quái, tại sao Ngô Đồng huynh sẽ chọn Mặc môn ?”

Nhiệm vụ hoàn thành, hai người tự nhiên dễ dàng rất nhiều, bây giờ đang sóng
vai trên đường bay về giao nhiệm vụ.

Đối với vấn đề của Ngọc Thụ Lâm Phong, Lâm Mộc Sâm cảm thấy rất kỳ quái : “Mặc
môn làm sao ? Có cái gì không tốt ? Ta mấy ngày đầu liền vào Mặc môn rồi, coi
như là nhóm người đầu tiên vào Mặc môn, cái này có cái gì không ổn sao ?”

Ngọc Thụ Lâm Phong sau khi nghe lời Lâm Mộc Sâm vẻ mặt chợt hiểu : “Điều này
cũng không trách ngươi, ngươi đại khái là không có lên diễn đàn. Bây giờ Mặc
môn nhân khí hạ thấp a, thiệt nhiều đệ tử cũng thừa dịp cấp bậc cùng kỹ năng
không cao, phản bội sư môn, đầu hướng những môn phái khác rồi.”

Lâm Mộc Sâm giờ mới hiểu được, tại sao gần nhất nhìn thấy đệ tử Mặc môn càng
ngày càng ít. Bất quá hắn còn chưa biết tại sao.

“Nguyên nhân rất đơn giản, chính là Mặc môn giai đoạn đầu quá yếu đi.”

Ngọc Thụ Lâm Phong thấy Lâm Mộc Sâm đối với chuyện này mờ mịt không biết, cũng
rất hăng hái cho hắn giảng giải.

“Mặc môn bởi vì có cơ quan giáp sĩ, cho nên phi kiếm cùng cung nỗ tổn thương
cũng hơi yếu. Cơ quan giáp sĩ cấp thấp uy lực cũng lớn không tới đâu, hơn nữa
còn liên tục tiêu hao linh thạch, so với môn phái khác ngự kiếm phi hành tiêu
hao lớn hơn nhiều. Hơn nữa Mặc môn tâm pháp cũng không ủng hộ bình thường phi
kiếm, bình thường phi kiếm bắt được vào tay cũng là bài trí. Chủ yếu công kích
thủ đoạn, chỉ có cơ quan giáp sĩ cùng cơ quan phi kiếm hoặc là cung nỗ. Đồ
chơi này tiêu hao so môn phái khác lớn, công kích so môn phái khác yếu, chơi
hết hai ngày, người cũng chạy thất thất bát bát.”

Thì ra Mặc môn cư nhiên đối mặt khốn cảnh như thế ! Lâm Mộc Sâm rất là kinh
ngạc. Bất quá hắn cũng không có một chút ý niệm muốn xuất sư. Mình phản bội sư
môn hai cái bị động kỹ năng mạnh đến nghịch thiên kia chẳng phải sẽ không có ?
Mình kỳ ngộ coi như không gặp …… hơn nữa trò chơi này cũng không phải những
trò chơi trước kia, chỗ không thăng bằng còn phải chỉnh tới chỉnh lui, tinh
cầu thôi diễn trí não cũng sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc đó.

Bây giờ yếu, đại biểu sau này mạnh ! Hiện tại đệ tử Mặc môn chỉ có thể mang
một cơ quan giáp sĩ cho nên lộ ra yếu, đợi đến sau này cấp bậc tăng lên, tự
nhiên sẽ có phương pháp đồng thời thao túng nhiều cơ quan giáp sĩ, đến lúc đó
một mình đấu quần đấu còn không phải là tùy mình tính tình ?

Ánh mắt thiển cận a ! Lâm Mộc Sâm vì những người chơi phản bội sư môn kia mà
bi ai.

Bất quá theo dạng như vậy, Lâm Mộc Sâm lại đem ánh mắt kỳ dị phóng tới trên
người Ngọc Thụ Lâm Phong.

“Nhắc tới, Lâm Phong huynh, phải nói phong lưu thích thảng, những thứ kiếm
phái kia sợ rằng phải so với Mặc môn mạnh hơn một ít ? Không biết Lâm Phong
huynh tại sao lựa chọn Mặc môn ?”

Ngọc Thụ Lâm Phong đối với cái vấn đề này hiển nhiên sớm có câu trả lời : “Rất
đơn giản, đẹp trai có cá tính mới thật là bảnh ! Một đám người dong tục như
một tổ ong vọt tới những kiếm phái kia, cũng không biết tất nhiên sẽ trở thành
nơi thô tục ! Đến lúc đó ta độc lập độc hành, nhất định sẽ để cho bọn họ mặt
mũi vô tồn !”

Tốt, nói cho cùng vẫn là vì chảnh ……

Lâm Mộc Sâm không còn gì để nói. Không nghĩ tới mình cư nhiên sẽ gặp phải nhân
vật kỳ ba như thế, bất quá nói cho cùng, hắn đối với Ngọc Thụ Lâm Phong này ấn
tượng cũng không tệ lắm, mặc dù chảnh chút, nhưng còn không tính chán ghét.

“Nhiệm vụ hoàn thành, không biết Ngô Đồng huynh kế tiếp muốn làm gì ?”

Đến gần địa điểm giao nhiệm vụ, Ngọc Thụ Lâm Phong mở miệng hỏi Lâm Mộc Sâm.

“Còn có thể làm cái gì ? Không tới cấp 20, chỉ có thể cố gắng làm nhiệm vụ.
Hơn nữa còn phải gom góp linh thạch nhiều chút…… khác tạm thời không nói, Mặc
môn đốt linh thạch tốc độ thật đúng là đủ nhanh.”

Lâm Mộc Sâm lời nói để cho Ngọc Thụ Lâm Phong nở nụ cười, chỉ bất quá cái
thằng chảnh chẹ này cho dù là cười, cũng tận lực làm ra bộ dáng tiêu sái, để
cho Lâm Mộc Sâm thấy cả người nổi da gà.

“Nói cũng phải. Bất quá còn lại nhiệm vụ tựa hồ cũng không cần hai người cùng
làm, chúng ta còn là tách ra tự làm, hiệu suất sẽ còn cao hơn một chút. Thêm
hảo hữu sao ? Sau này có nhiệm vụ gì không giải quyết được, gọi một tiếng.”

Đề nghị này Lâm Mộc Sâm hớn hở tiếp nhận, vì vậy hai người nộp nhiệm vụ xong,
liền từ giả chia nhau đi.


Mặc Môn Phi Giáp - Chương #8