Khỉ Đột Trình Viễn


Người đăng: lenin

Thanh Mộc Sơn dưới chân núi là một con suối xinh đẹp, cũng là địa bàn của một
bầy khỉ đột.

Khỉ đầu đàn đứng trên một tản đá, Một làn gió nhẹ lùa qua tai, vuốt ve, mơn
man khuôn mặt đầy lông lá của nó.

Ánh mắt của nó nhìn ngắm xa xăm bầu trời đầy sao, trong ánh mắt tựa hồ mang
theo nặng nề tâm sự.

Nếu lúc này có người ở đây, hẳn là sẽ cảm nhận được trước mắt tựa hồ không
giống khỉ đột, mà tựa như một người.

" Siêu Cấp Phụ Trợ Hệ Thống đang kết nối 1% . . . 10% . . .30%. . . 70%. . .
90% . . . "

" Siêu Cấp Phụ Trợ Hệ Thống thành công kích hoạt . . . "

" Chúc mừng túc chủ, ngươi đã trở thành người . . . À không, là khỉ đột may
mắn nhất vũ trụ! "

Đang lúc sầu khổ thời gian, trong đầu khỉ đột đột nhiên vang lên một loạt
thanh âm.

Nghe được thanh âm này, nó mừng rỡ, lập tức theo trên tảng đá nhảy dựng lên.

Đồng thời mồm phát ra tiếng người: " Hahaha . . . Ta rốt cuộc có hack . . . "

Trình Viễn vui đến cười ra nước mắt.

Hắn biến thành khỉ đột cũng đã 4 năm, trước kia coi là mình chết rồi đầu thai
thành nơi nào đó khỉ đột.

Kết quả mấy ngày sau đó đó thấy có người đạp phi kiếm bay trên trời, hắn lúc
đó mới biết được nơi này nguyên lai là một cái tiên hiệp thế giới!

Lúc đó cái kia tu sĩ vận pháp lực điều khiển vô số phi kiếm chém giết hầu như
không còn yêu quái trong cái này Thanh Mộc Sơn, nguyên nhân là gì hắn đéo
biết, có lẽ do Thanh Mộc Sơn quá gần thôn dân, sợ yêu quái quấy nhiễu.

Còn may hắn trùng sinh vào một cái bình thường khỉ đột.

Gạt bỏ suy nghĩ vẫn vơ, Trình Viễn mở ra hệ thống giao diện nhìn nhìn.

Phía trên màn hình là hắn thông tin các thứ.

Hắn bắt đầu nghiên cứu cái này hack.

Một phút sau . ..

Mười phút sau . ..

Ba mươi phút sau . ..

Trình Viễn rốt cuộc hiểu rõ cái này hack tất cả công năng.

Bất quá hiện tại chỉ có hai công năng cắn thuốc cùng treo máy được mở ra.

Còn lại toàn bộ đều bị khóa, khi nào lever hắn đủ cao mới mở ra.

Thuốc không có. Chỉ có thể Bật treo máy.

Hắn chán nản leo lên cây đại thụ ngủ.

Cứ như thế, một đêm bình yên trôi qua.

Trình Viễn thức giấc, Nhìn lại treo máy một đêm EXP đạt được chỉ có 23, hiển
nhiên là do không có công pháp tậm pháp.

Hắn miệng ngáp dài một cái, bật nhảy xuống đất, tiến đến con suối rửa mặt súc
miệng.

Sau đó tập bài thể dục buổi sáng.

Đám khỉ cũng bắt chước làm theo, mọi thứ đã thành thói quen nhiều năm.

Một bầy khỉ đột tập thể dục buổi sáng tạo thành một cảnh tượng rất khôi hài
vậy.

Đại khái nửa tiếng đồng hồ sau, đám khỉ mới chia nhau trèo lên cây hái quả ăn
sáng.

Trình Viễn cũng trèo lên cây hái quả, hắn ngồi trên cây nhai nháp nhép loại
quả mà hắn chẳng hề biết tên.

Chẳng mấy chốc, một quả bị hắn ăn chỉ còn lại hạt.

Thức ăn vừa vào bao tử liền bị tiêu hóa sạch.

Đồng thời ngay lúc này trước mặt Trình Viên nổi lên dòng chữ EXP +2.

Hắn hai mắt khỉ trợn tròn, mồm lẩm bẩm: " không nghĩ tới ăn cũng tăng kinh
nghiệm. "

Ngay sau đó chính là điên cuồng ăn, vừa ăn xong liền có hệ thống giúp tiêu hóa
khiến cho hắn không biết no là gì.

Dòng chữ EXP +2 liên tục hiện lên.

Mãi cho đến khi cây EXP đạt đến 83/100 EXP thì bụng hắn bắt đầu đau, hiển
nhiên là mắc ị.

Hệ thống chỉ có thể giúp hắn tiêu hóa, chứ làm sao có thể giúp hắn ị, việc này
hắn chỉ có thể tự mình làm mà thôi.


Ma Viên Đại Đế - Chương #1