Người đăng: trinhngocthi
Quả cầu thủy lực tới gần thiếu nữ năm nhất đồng phục trắng tóc bạch lai hồng
xả loan, bay trong gió, mắt hồng mài đậm đôi môi màu hồng nhạt trong thật đẹp
như thiên sứ giáng trần đấy đang lặng im.
Mắt thiếu nữ đó nhìn theo quả cầu thủy lực đang tiến về hướng nàng phía dưới
võ đài mọi người chỉ im lặng nhìn xem việc gì sẽ sắp xảy ra mà thôi.
Khi quả cầu thủy lực tiến tới nó bổng dưng đứng lại không chuyển động nữa, mọi
người phái dưới võ đài mặt ngạc nhiên đến phía Quất Thanh Nhi cô nhăn mài hừ
nhẹ tay dơ lên cao tiếp tục tạo ra nhiều quả cầu thủy lực tất nhiên nó sẽ to
hơn gấp 3 lần những quả cầu thủy lực lúc nãy.
Tay Quất Thanh Nhi hạ chỉ thẳng phía thiếu nữ năm nhất đồng phục đứng im tóc
trắng bay trong gió nhẹ nàng chẳng nói gì chỉ nhìn Quất Thanh Nhi quả cầu thủy
lực bay đến phía nàng.
Quất Thanh Nhi mặt cô tiếp tục nhăn thêm rất nhiều thủy lực khí tỏa ra từ cơ
thể cô mạnh đến mức những người phía dưới võ đài phải lạnh sống không dám mở
miệng. Chỉ riêng ngoại trừ thiếu nữ năm nhất đồng phục kia vẫn im lặng chẳng
lai động mà lùi bước tí nào quả cầu thủy lực gấp 3 lần bay về phía cô lại bỗng
chốc đứng lại như cái quả cầu thủy lực lúc nãy, mọi người lúc này ồ lên mặt
ngạc nhiên bay qua bàn tán xì xào.
Vương Lăng sắc mặt nhạt bớt đi hắn vẫn không nói gì ánh mắt chỉ hướng phía
thiếu nữ tóc bạch năm nhất đồng phục trắng kia,hắn mỉm môi nhẹ Trương Thiên
Phong nhìn Vương Lăng trong kiểu mơ say rồi lại nhìn về phía những quả cầu
thủy lực đang đứng yên kia không di chuyển gì cả.
“Này lớp trưởng, ta thấy thiếu nữ đó hình như có luồng khí lực tập hợp phủ
xung quanh đấy” Trương Thiên Phong nhẹ mỉm môi hắn nói với Vương Lăng ám chỉ
việc này là như thế nào.
Vương Lăng khá bất ngờ nghe lời nói Thiên Phong, hắn ánh mắt nhìn vào thiếu nữ
năm nhất kia quả thật là nhìn kĩ lại. Có thể thấy luồng khí lực tập hợp tạo ra
màng chắn đó ngăn đi sự di chuyển của quả cầu thủy lực, và dường như luồng
khí đó đang đi vào quả cầu thủy lực đang dần bị hòa lại sao…
Vương Lăng mặt ngạc nhiên, chuyện xảy ra trước mắt hắn đối với người tu luyện
mới vào rất hiếm xảy ra nhưng sao thiếu nữ năm nhất đồng phục kia lại làm
được.
Phía trên võ đài Quất Thanh Nhi mặt tức giận cáo quát “Chết tiệt…cô” sát khí
quá lớn xung quanh bao quanh võ đài càng ngày càng tràn ngập sát khí nhưng lại
có một tí hào quang khí tỏa ra nó phát ra từ phía đối diện Quất Thanh Nhi.
Từ cơ thể người thiếu nữ xinh đẹp tóc bạch đồng phục năm nhất trắng hòa với
màu hồng mắt tao nhã kia toát ra.
Thiếu nữ kia đứng lặng yên, trước mặt nàng là những quả cầu thủy lực của Quất
Thanh Nhi bắn ra lúc nảy tấn công nàng, nó dưng đột nhiên rung chuyển tập hợp
lại phía trên. Thiếu nữ miệng mở nhẹ nói “Học tỷ ngươi…sẽ biết nếm lại hương
vị của người ngươi bắt nạt từ thứ này thế nào” giọng ngọt thất thanh quả cầu
thủy lực hợp lại nó lớn không tưởng bay nhanh thẳng hướng đến phía Quất Thanh
Nhi.
Quất Thanh Nhi tay đưa thẳng lực lượng tiết ra chống lại. Quả cầu thủy lực kia
dừng lại nhưng tay Quất Thanh Nhi cũng rung rung bật áp lực cứ thế đẩy về phía
cô mặt nhăn lại mài dính với nhau tóc bay buộc bên bay trong gió mạnh xù xoản
kia.
Thiếu nữ đồng phục năm nhất trắng kia vẫn đứng đó ánh mắt hồng nhìn chằm chằm
vào phía Quất Thanh Nhi đang áp lực quả cầu thủy lực to lớn.
Trước mặt màn chắn, quanh Quất Thanh Nhi hiện ra giúp nàng đỡ đi chống chọi
lại quả cầu thủy lực lúc này mặt cô mồi hôi nhể nhại mặt khá đơ đi nhắm một
mắt một mắt còn lại nhìn vào phía thiếu nữ năm nhất đồng phục trắng kia lẵng
lặng.
“Kư..mm..” Quất Thanh Nhi áp lực quả cầu thủy lực ngày càng tăng dần, nó cứ
tiếp tục tiến thẳng đến mức màn chắn bao quanh Quất Thanh Nhi cũng sắp không
thể chống cự nổi.
Những vết nứt kéo dài nó to ra, Quất Thanh Nhi mặt đau đớn cố chống cự nhưng
vết nứt càng lớn nó vỡ nát ra, quả cầu thủy lực bay nhanh thẳng đến mặt Quất
Thanh Nhi phát sáng chói lóa phía. Dưới võ đài người người che mắt lại để
không bị ánh sáng đó làm cho lóa mắt, một hồi sau.
Khi ánh sáng dần tan, mọi người phía dưới võ đài nhìn lên sợi dây ruy màu xanh
lục kia bay lơ lửng trên không, mặt ai nấy đều ngạc nhiên người run rẩy lên
mắt trắng trợn ra đến Vương Lăng còn phải tái mặt xanh lại, mài hắn dính lại
với nhau mắt hắn nhìn lên võ đài.
Kia một vị thiếu nữ tóc nâu đồng phục năm hai đang nằm phía võ đài không ai
khác ngoài Quất Thanh Nhi cả, người cô lúc này chỗ nào cũng điều có vết thương
áo thì bị rách nhiều chỗ cấm nghĩ bậy.
Quất Thanh Nhi người rung rung, cô cử động nhẹ tay cô chỉ thẵng về thiếu nữ
đối diện năm nhất đồng phục kia. Tay rung rẩy môi dính nhẹ máu mở nhẹ miệng
khó nói ra do ảnh hưởng của việc vết thương trên người cô “H..o….oa..
Thầ..n…n…….. Hoa Thần Hi” nói ngập ngừng cô tay rơi xuống mắt không mở được
dần dần khép lại cô nhẹ người nằm xuống đó
Đối diện Quất Thanh Nhi nằm kia là thiếu nữ tóc bạch hồng năm nhất đồng phục
trắng Hoa Thần Hi kia, cô mặt thản nhiên quay người đi xuống khỏi võ đài mà
chẳng nói gì cả làn gió mạnh từ đâu bay đến che tầm nhìn toàn bộ phía dưới võ
đài. Khi nhìn lại chỉ những cách hoa anh đào bay kia nhẹ nhàng rảy rác khắp
sân..
Vương Lăng hắn mắt nhắm lại tinh thần, bắt đầu động tĩnh lại trong khi lúc
quay sang phía kế bên Trương Thiên Phong. Mặt hắn lại trắng tiếp nhiều sự ngạc
nhiên ra là khi Vương Lăng quay lại Trương Thiên Phong đã nằm bẹm dưới đất ngủ
rồi.
“Ai..cái tên này thật là ta phải khiên hắn về rồi” Vương Lăng mặt nhăn nhìn
Thiên Phong mồi hồi hắn cũng đổ xuống mài nhăn lại tay khiên hắn trên lưng đi
về hướng kí túc xá.
Gian phòng kí túc xá, hắn Vương Lăng khiên Trương Thiên Phong trên lưng quăng
thẳng ngay xuống chiếc giường.
Lúc này, Vương Lăng chao đảo đi hắn nhẹ người nằm xuống giường nằm xắm người,
mặt hắn mở mắt không lên còn mồ hôi ướt cả người tóc hắn xù xuống. Không gian
lúc này rất yên tĩnh Vương Lăng thở hì một lúc điềm tĩnh lại.
Đối với việc khiêu chiên võ đài lúc nãy, còn rất nhiều khả nghi đến từ thiếu
nữ tóc bạch hồng năm nhất đồng phục trắng Hoa Thần Hi kia, những quả cầu thủy
lực từ Quất Thanh Nhi tạo ra theo tốc độ nếu đến gần thì khoảng 30m/s đối với
tốc độ này hồn lực chắc chắc sẽ khoảng trên 30 cấp hồn lực.
Nhưng nếu một thiếu nữ chỉ mới năm nhất thì hồn lực tối đa cũng chỉ khoảng 25
cấp hồn lực, tuy nhiên nếu muốn phá được thì phải có hồn hoàn trăm năm lẫn hồn
lực phải là 40 cấp và có điều dù đủ những điều kiện đó người phá vẫn sẽ bị
thương với tốc độ thời gian quá ngắn dành cho họ. Vậy cô ta hồn lực lẫn hồn
hoàn cũng không mơ chĩ với khoảng cách thế sao cô ta có thể làm được cơ chứ.
Vương Lăng quay người mình lên trên, hắn nhắm nhẹ mở mắt ra mặt thở dài một
tiếng. Quá nhiều nghi vấn đến từ thiếu nữ năm nhất Hoa Thần Hi đó cả, hắn hiện
tại đầu càng nghĩ càng sâu xa quá chừng không biết đến thế nào. Những câu nghi
vấn đó càng nhiều hơn hắn rất muốn nhận được một câu trả lời cho tất cả nghi
vấn đó.
“khò….ò..hò..” tiếng ngáy của Thiên Phong, hắn đang nằm ngửa trên giường kia
sao mà lớn thế làm phá cả đi bầu không gian yên tĩnh. Vương Lăng hắn, cũng từ
tiếng ngáy đó mà như hồn bay trong suy nghĩ bị kéo về hiện thực. Hắn cũng sợ
cho Thiên Phong đúng là thánh phá hoại không khí mà.
“Này, Thiên Phong người có nghĩ…cô gái tóc 2 màu bạch hồng năm nhất tên Hoa
Thần Hi kia có phải là có quá nhiều điều kì lạ sao??” Vương Lăng nói hắn nhìn
Thiên Phong vẫn ngáy ngủ trên giường
Vương Lăng mặt khó chịu hắn nói “Thức rồi thì thức đi đừng giả vừa nữa” Vương
Lăng nằm ngửa, hắn mắt nhìn lên trần phòng ở kí túc xá hỏi Thiên Phong. Hắn
biết lúc nãy Thiên Phong chỉ giả vờ nằm trên giường ngủ đi nhưng thật ra Thiên
Phong lại đang quan sát nhửng nhất chỉ hành động của hắn.
Thiên Phong mở mắt hắn bật ngồi dậy, hắn mắt nhìn Vương Lăng mặt tất nhiên
bình thường không có gì lạ hắn tay đặt trán nói “Ngươi từ lúc nào đã biết ta
thức thế??” Thiên Phong hỏi ngược lại.
“Từ lúc ngươi ngáy đấy, ồn ào chết đi được đúng là thánh phá không khí mà”
Vương Lăng mặt thản bình yên trả lời hắn như châm giễu, Thiên Phong người cứng
như tảng đá thật là đả kích châm chọc thẳng tìm mà.
Vương Lăng lắc cái đầu hắn cười nhe răng hàm, trong thật đáng sợ hắn mặt như
con ma đấy “Bỏ đi dù sao thì ngươi cũng chẳng bỏ lọt tai” Vương Lăng người bật
dậy, bước chân xuống đất hắn đi đến phía trái cái tủ to cao kia. Tay Vương
Lăng đặt lên hắn mở nhẹ ra khép mé hơi nhỏ.
“À mà này, ngươi đừng mở cái tủ ”.“Bịch….đùm..”. “ra..” tiếng to lên đến tai
Thiên Phong, hắn quay người mắt nhìn về chỗ phát lên tiếng động. Làm cho lời
nói hắn bị ngắt ngang bởi tiếng động đó.
Vương Lăng không thấy đâu mà chỉ thấy một đống sách chất thành núi kia còn tủ
thì cửa hai bên mở toan ra.
Cánh tay từ trong núi sách đưa thẳng lên cao, đè lên sách. Cái đầu chui lên,
Thiên Phong đừng dậy hắn đi đến đống sách, tay hắn kéo người Vương Lăng ra.
Vương Lăng người đầu gục xuống hắn mặt xanh nói “Được cứu rồi nhưng mà giờ ta
phải dọn đẹp rồi nhỉ”
Mắt nhìn về cái núi sách kia, nhưng không chỉ núi sách không. Bọn hắn còn phải
dọn lại phòng kí túc xá mới được, nó đã hơn 1 năm không ai dọn dẹp rồi dù sao
cũng bụi còn nhiều chỗ khắp nơi màng nhện chắc đóng. Riêng trừ mỗi cái cửa
chính và những cái giường là không có miếng bụi nào cả thật kì lạ nhưng mặt kệ
đỡ tốn sức.
Thiên Phong cũng chẳng nói gì, hắn cùng Vương Lăng cầm chổi, đồ hốt rác, cây
lau sàn, xô nước. Bịch mặt đầu chừa mắt bằng vải đen, tay đeo bao tay đen còn
băng từ khủy tay đen gần bàn tay là vải đen có màu sợi dây màu trắng quấn xéo,
bộ đồ là tạp dề màu đen còn đồng phục thì đồi thành cái áo thun và nó lại tiếp
tực là màu đen cái này như ninja còn phía dưới cấm nghĩ bậy thì mặc quần
thun của đồng phục màu trắng lãng xẹt.
Thiên Phong cầm khăn lau nhiều chỗ bụi, còn Vương Lăng thì cầm chỏi quét
phòng. Cứ thế người nào làm xong việc mình lại chạy qua làm việc khác cứ luân
phiên tiếp thế.
Thiên Phong lau nhiều nơi, hắn dưng thấy nước trông xô trong đục quá, hắn đem
đi thay nhưng bất ngờ Vương Lăng mặt nham hiểm đi nhẹ nhàng đến gần Thiên
Phong. Hắn hù một tiếng Thiên Phong giựt người thẩy xô nước đục lên trên, cái
xô nước đổ xuống vào thẳng người Vương Lăng, đến cái xô còn rơi thẳng lên đầu
chắn cả toàn mặt hắn nữa mà.
Vương Lăng đứng yên tay đặt lên xô lấy, ra khỏi đầu hắn lại bất ngờ nhe răng
cười nham hiểm như đang có mưu đồ. Tuy Thiên Phong không cảm thấy sát khí
nhưng mà mặt hắn tái lại, cái xô trên tay Vương Lăng bất ngờ dơ lên đánh xuống
người. Thiên Phong chạy đi còn Vương Lăng hắn tay cầm xô đuổi theo “không được
chạy” cả hai chạy vòng quanh căn phòng như đang chơi trò rượt đuổi kia.
“ướt…uýt..” cánh cửa phòng mở ra, đứng trước phòng là một thiếu nữ đồng phục
trắng tóc 2 màu bạch, hồng dưới ngọn tóc buộc 1 bên nhỏ còn lại xả tóc cô bước
vào mái tóc bay xỏa “Đây đang làm gì thế bạn cùng phòng”.
Vương Lăng tay nắm lấy áo Thiên Phong đứng lại, mắt nhìn về phía thiếu nữ hắn
mắt nhắm lại mở rat ay dụi nhẹ nhìn cả hai giựt người la lên “HOA THẦN HI…….”.
Hoa Thần Hi mắt nhìn họ, mặt khá ngạc nhiên họ làm sao lại la lớn tên cô
“Gì thế??” cô hỏi. Vương Lăng, Thiên Phong hốt hoảng chạy tà là tùm lùm tà lum
nói tóm đi là chạy đi vòng khắp phòng, Hoa Thần Hi người cảm thấy khó chịu, cô
tay vương thẳng nắm lại cái áo của Vương Lăng và Thiên Phong. Cô nhìn cả hai
sát khí tràn đầy họ tái mặt trắng bệch im lặng.
Cả 3 người ngồi xuống giường mình, Hoa Thần Hi nhìn Vương Lăng, Thiên Phong cô
mặt tươi tắn hồng hào, mái tóc màu trắng hồng ngọn, mắt màu xanh biển nhạt như
trời
“Tôi tên là Hoa Thần Hi, chắc ai cũng biết rồi nhỉ năm nhất lớp thuộc chủ
nhiệm Trình nên mong giúp đỡ” giọng cô nhẹ nhàng nghe ngọt ghê.
Vương Lăng nhìn Hoa Thần Hi cô mĩm môi nhẹ cười xinh thật, mặt hắn đỏ xấu hổ
“Ta…..tên Vương Lăng lớp trưởng lớp thuộc cô Trình Kiều Ân nhiệm kì giáo viên
3 năm”
Tay Vương Lăng chỉ về phía Thiên Phong ôn tồn hắn nói “Còn đây người mới học
năm nhất như chúng ta Trương Thiên Phong có thể coi là giống tình hình hiện
giờ như Hoa Thần Hi đấy”.
Hoa Thần Hi cô mặt nhìn khắp cơ thể ngoài Vương Lăng, Thiên Phong, cô vỗ nhẹ
tay mặt tươi tắn cười nhẹ “Để làm thân nhau hơn hay ta tỉ võ thách đấu nha ta
Hoa Thần Hi chấp cả hai người” mặt Thần Hi thản nhiên nói nụ cười, cô thể hiện
tâm hồn cô như đứa trẻ, tay cô chỉ về thẳng mặt Lăng và Phong ra sức khiêu
chiến.
Mặt Vương Lăng ngạc nhiên, hắn lùi nhẹ chân ra sau. Nếu nhận lời thách thức
này, hắn có thể chết hoặc nếu nhẹ là cũng bị thương ở đâu đó mà thôi. Đối với
Hoa Thần Hi, hắn lại càng mặt nhợt mồ hôi nhẹ chảy xuống tích, thách đấu cô
nàng bí ẩn kia liệu có thể thắng không nhưng khó mà thắng bởi cô chưa hề để lộ
võ hồn, hồn hoàn lẫn cả cấp hồn lực, sơ hở chính mình.
Quất Thanh Nhi năm hai cấp hồn lực 47 hơn hắn còn bại dưới tay Hoa Thần Hi
huống chi hắn, cấp hồn lực hiện tại chỉ 30 thuộc Hồn Sĩ mà thôi vả lại lúc các
quả cầu thủy lực ước tính mỗi quả cũng khoảng 1/10 linh lực rồi. Nhưng nếu 10
quả gộp lại lúc đó e là Quất Thanh Nhi khó sống qua trận đấu đó rồi.
Suy tới suy lui vẫn không có cách, Vương Lăng mặt như bay hồn đành nhận lời
thách thúc trong khi Thiên Phong, hắn chẳng nói gì cũng theo ý Vương Lăng sắp
theo thôi. Căn phòng khá rộng, theo ý lời Hoa Thần Hi họ quyết định chọn đó
làm nơi chiến đấu chỉ có điều lượt đấu này chỉ riêng Hoa Thần Hi đấu với Vương
Lăng còn Thiên Phong hắn chỉ hỗ trợ cho Lăng.
Hoa Thần Hi vẫn cái tư thế đó, cô đứng im nhìn xem Vương Lăng đang thế thủ.
Tay hắn đưa ngang võ hồn cũng hiện ra, thứ màu đỏ lóa sang tích tụ trên tay
hắn đó là gì chứ. Nó bỗng chốc bay đi hướng Hoa Thần Hi, tất nhiên cô định
hướng nó là Hỏa cầu.
Cô nhảy lên cây lượn người tay hàn khí tỏ ra đông lại hỏa cầu vỡ tan tiếp đất
nhẹ nhàng tóc bay tung.
Hoa Thần Hi võ hồn Băng Tinh ngang Hỏa Tinh võ hồn hắn, Vương Lăng hắn tiếp
tục tạo thêm hỏa cầu bắn phía Hoa Thần Hi, cô vẫn dụng hàn khí đông lại cho nó
vỡ đồng thời lúc này Trương Thiên Phong phía sau vàng kim vận khí bắn nhanh
hướng ngay mặt cô.
Hoa Thần Hi cô mặt mở to mắt phản ứng cô nhẹ người sang phải, ám khí xượt
ngang cắt đi 1 phần tóc cô.
Vương Lăng hỏa tinh cầu phóng nhiều hơn cùng ám khí Trương Thiên Phong hướng
đến Hoa Thần Hi, cô Thủy lực tạo chắn chặn hỏa cầu, Băng tinh hàn khí tảng
bang trên không trung né đi ám khí Trương Thiên Phong.
Vương Lăng hắn Thủy tinh và Băng Tinh của Hoa Thần Hi đích song sinh hỏa hồn.
Hắn Hỏa tinh kiếm xung quang hắn và Thiên Phong. 309 thanh kiếm dài màu đỏ
liên tục bắn tới cô 308 thanh kiếm còn 1 cây hắn tay cầm tiến hướng Hoa Thần
Hi.
Hoa Thần Hi chân đạp mạnh đất, màn chắn từ đất vương lên bao bộc phía ngoài cô
ngăn hỏa tinh kiếm. Vương Lăng hắn mặt ngạc nhiên “Cô ta là quái gì thế có tận
3 võ hồn sau đành như thế vậy” sau lưng cánh mộc ra, bay lên phía trên tay
phải cầm kiếm, tay trái mở ra là cây thương vàng kim hiện dài… đâm thẳng xuống
mặt trung tung chắn đất xung quanh Hoa Thần Hi vỡ nát ra.
Hoa Thần Hi cô tay tạo tiếp Hỏa tinh cầu đánh ngược lại, Vương Lăng né sang,
chân hắn tiếp đất. Hỏa tinh cầu bay ngang Vương Lăng thẳng hướng Thiên Phong
nó đột ngưng lại
Hỏa cầu màu đỏ chuyển thành xanh dây từ cầu mộc ra, quấn quanh người Trương
Thiên Phong trói chặt “Hơ..” tiếng ngạc nhiên phía Thiên Phong, Kim thương khí
trên tay Vương Lăng phóng về phía Thiên Phong, chặt đứt dây nhưng đồng thời
Vương Lăng sơ hở lộ ra. Chân hắn lúng xuống đất là do Hoa Thần Hi tinh công võ
hồn làm, tiếp đó sợi hỏa cầu biến dây trói hắn lại
Hoa Thần Hi mặt mỉm cười tay cô tiếp tục bang khí tích tụ mảnh vỡ bang hiện
“Kết thúc rồi nhá”
Trương Thiên Phong đột nhiên phía sau Vương Lăng đột nhiện thoáng nang chốc
sau lưng Hoa Thần Hi. Tay hắn vàng kim chói sáng là gì thế, nó sáng đến mức
Hoa Thần Hi phản ứng nhạy, tay cô che lại. Hắn lực đánh thẳng vào lưng cô bật
bay xa đi
Hoa Thần Hi chân băng khí tạo tảng băng phóng ngược lại lấy lực, cô tiếp đất
hở hì hụt, bỗng trước cổ cô. Một vật dài bén là Kim Thương đang chỉ ngang cổ
cô. Hoa Thần Hi mắt nhìn lên cây Kim Thương này đích là của Vương Lăng
Hoa Thần Hi nhắm mắt, cô biết mình đã không còn nhiều sức lực nữa rồi đứng lên
cô nói mìm nhẹ môi “Thua rồi…” từ Thua nhấn mạnh vào lời nói cô
Vương Lăng tay hắn thu lại Kim Thương, hắn tay đưa trước mặt Hoa Thần Hi. Cô
nhìn hắn, tay cô đặt lên tay hắn đứng dậy. Mặt Vương Lăng mỉm cười với cô, mắt
hắn nhìn phía phòng hiện là bãi tang hoang. Mặt Thiên Phong, Vương Lăng nhăn
lại miếu mặt
Hoa Thần Hi đi lên, tay cô đưa thẳng song song với nhau, luồng khí từ cơ thể
tuông ra khắp phòng. Bãi tang hoang đang được phục nguyên lại vẻ lúc nảy.
Vương Lăng, Thiên Phong mắt ngạc nhiên khâm phục nhìn Hoa Thần Hi, cô mìm cười
nhẹ
“Xong rồi…giờ thì...ta đi chơi đi” Hoa Thần Hi mặt cô vui vẻ, khắp người cô đã
không còn tí vết thương nào cả. Tay cô chỉ hướng cửa sổ về phái sân ám chỉ….
Mệt lắm rồi cần nghĩ ngơi a