Khí Công.


Người đăng: sieunhanxongchuong

Quyển 1: Lôi - Hỏa Thần xuất thế.

---

Một thông báo nhỏ.

Bắt đầu từ chương này trở đi, xưng các mối quan hệ theo kiểu VN là chính,
nhưng sẽ có những khúc dùng từ hán việt, ví dụ nhu huynh – muội, đệ, tỷ.

….

Một tháng sau kể từ khi “quỷ đỏ” Hoài Vũ được Lâm Tùng mang về Lâm gia.

5 giờ 40 phút sáng, đứng giữa sân khu nhà của Lâm Tùng bên trong Lâm gia, Hòa
Họa thân mình ăn mặc quần áo sơ mi gọn gàng chỉnh tề với chiếc nơ đen đeo trên
cổ rất nghiêm trang, hắn một tay vừa cầm lấy cái chổi nhỏ dài quét tới quét
lui trên sân gạch đầy lá, một bên thì ca cẩm nhỏ nhẹ.

- Đời tôi cô đơn nên đi đâu cũng cô đơn, cha mẹ đều bỏ nên cô đơn tới già,
giờ lại phải mon men nơi đây làm người hầu ú ơ ú ơ còn đâu thời hoàng hoán kìm
của ta ngày xưa ớ ơ ờ…

Vào một tuần trước cơ thể hắn đã khôi phục được 8, 9 phần và tỉnh lại, sau một
trò chuyện “bịa đặt” hắn được Lâm Tùng thu nhận với tư cách là người làm
chuyên làm những việc nhỏ nhặt trong Lâm gia xem như là cứu với một tính mạng
đáng thương.

Hiện tại, hắn ở nơi này chính là thực hiện công việc đầu tiên trong ngày là
quét lá và rác, sau đó đến 6 giờ là phụ nhà bếp chuẩn bị thức ăn cho người Lâm
gia, 7 giời 30 phút là tưới cây hoa trong vườn Lâm gia, cuối cùng là trở về
bên cạnh con gái Lâm Tùng, làm kẻ hầu vui đùa cùng nàng, làm nàng vui, chăm
sóc nàng chu đáo hay đi đây đi đó xác đồ xách đạc cho nàng,… Công việc hắn chỉ
có như vậy, nó khá đơn giản.

- Hừm, không có ai gần đây, nhưng cô hội này ta nên thử thành quả khổ luyện.

Liếc một vòng cùng với việc sử dụng kĩ năng “cảm ứng ma lực”* do chính hắn vừa
sáng tạo trong lúc cơ thể còn bất tỉnh** giúp hắn có thể cảm ứng Ma pháp sư
tồn tại trong vòng 200m xung quanh nhờ vào sự chuyển động ma lực bên trong ý
thức họ thông qua hồn của một vị Tiên Tổ. Hòa Họa đặt cây chổi qua một bên,
hắn đột đứng thẳng người ngay tại chỗ, đôi mắt cũng nhắm lại.

5 giây, 10 giây, 20 giây, không hề có chuyện gì xảy ra.

30 giây trôi qua, hắn vẫn cứ thế đứng như trời chồng một cách kỳ quái. Nhưng
ngay chính lúc này, dưới chân hắn, bụi cát từng hạt chợt cử động lung lay,
rung rinh rồi từ từ bay lên rời khỏi mặt đất mà quay vòng xung quanh đôi chân
Hòa Họa.

Chúng bắt đầu dâng lên cao, bao bọc hết cơ thể nhỏ bé của Hòa Họa vào bên
trong.

- Vù vù.

Gió nhè nhẹ lạ thường kéo đến hội tụ tại nơi đây, cây cao xung quanh đều có
cành lá đung đưa, những chiếc lá già cội rơi rụng xuống bên dưới.

- Vù vù.

Gió như từ dưới đât trồi lên, những chiếc lá vốn đã nằm trên nền đất gạch sáng
màu trắng bỗng bị cuốn đi, phiêu phù lên không. Và chúng đều kì lạ hội tụ lại
quanh người Hòa Họa.

Phừng.

Đúng thời điểm, Hòa Họa mở mắt, một quyền xuất phát từ tay phải oanh kích ra
bên ngoài khoảng không, nhằm những chiếc lá đang bay đến nhưng không chạm đế
đủ khoảng cách chạm vào.

- Vìu.

Như bị vật gì đó đẩy nhẹ, bốn chiếc lá khô bay cùng nhau bỗng bắn lùi ra sau
một đoạn nhỏ đầy khó hiểu.

- Vụt vụt vụt.

Nhìn sơ bốn chiếc lá, Hoài Vũ nối tiếp một cách bất ngờ tung lên ba cước trái
liên tục với tốc độ rất nhanh nhằm vào hơn 20 chiếc lá đang phiêu động đến ở
hướng khác.

- Vụt.

Thu chân trái không chạm trúng chiếc lá nào, tay phải hắn nhấc lên cao quá đầu
trông như đã dồn lực vào rất mạnh mẽ, một giây trôi quá, hắn bổ cực mạnh từ
trên xuống dưới với mục tiêu là khoảng không khí phía trước tựa như đang cầm
kiếm chẻ đôi kẻ địch trước mặt ra thành hai khúc.

- Vút.

Âm thanh xé gió vang lên, hai chiếc lá trước mặt hắn tản ra cùng hơi bị đẩy
lùi đôi chút rồi tiếp tục phiêu động lại người hắn.

Hòa Họa thoáng nhíu mày lộ vẻ không hài lòng, hắn thu tay lên, hai tay mở
thành trưởng từ thắt lưng kéo lên ngang bả vai rồi hạ xuống từ từ trở lại thắt
lưng phối hợp cùng động tác hít thở mạnh khác thường tạo ra một tiếng “phù”
như truốt đi gánh nặng.

- …

Gió lạ biến mất, mọi thứ đất cát, hạt bụi, lá khô đều đồng loạt rơi xuống ngay
cạnh hắn.

- Còn cách một đoạn xa thì Khí Công mới thành hình sơ bộ, ta vân còn yếu, rất
yếu.

Tự đánh giá bảng thân vừa rồi biểu hiện, hắn tiếp tục cầm lấy cây chổi quét
sân thêm một lần nữa.

Khí Công, một loại võ thuật thời sơ khai được một vị thiên tài tuyệt thế nhưng
bị phế vì quá yêu nghiệt và không có gia cảnh chống lưng thuộc Thiên tu tiên
sáng tạo. Đây là một loại võ thuật rèn luyện đối với người thường, đồng thời
còn là một loại Công pháp căn bản để tu luyện “Không Sát” đới với người có
năng lực tu tiên.

Tu luyện Khí công, người thường hoàn toàn có thể phá bỏ sự giới hạn sức mạnh
của bản thân để đạt đến một ngưỡng sức mạnh nằm ở tầm cao mới, vượt trội hơn
khi được liên kết với các nguồn khí chảy bên ngoài lẫn bên trong cơ thể, nhờ
đó, họ sẽ sở hữu một loại năng lực tựa như bàn tay hoặc thứ gì đó sắ bén vô
hình trong một phạm vi nhất định dựa trên thiên phú học tập của họ.

Trên thế giới Ma pháp, cơ thể dù là Ma pháp sư hay người bình thường đều nhỏ
yếu như nhau, không thể nào tu “Thể thuật” như bên Thiên tu tiên để hóa thân
thể thành cứng như gạch đá, kim cương, hột xoàn,… đây là một vấn đề tốt, Hoài
Vũ tu luyện Khí công sẽ dễ giết người hơn cũng như bảo vệ tính mạng cùi mía
của hắn.

Và Khí Công chỉ là khởi đầu, cái chính yếu hắn muốn tu luyện đến chính là
“Không Sát”, một kĩ năng chỉ người có năng lực tu tiên mới thực hiện được, bất
quá thì hắn là ai, một cái não đầy triết lý, lý giải và sự thông hiểu uyên bác
vạn vật khi là Tiên Tổ, từ cái không thể lý giải thích hắn liền làm ra đáp án,
từ cái không thể thực hiện hắn liền làm cho nó trở nên dễ dàng thi triển, bởi
lẽ với hắn, không gì là không có nguyên lý, không gì là không có cấu tạo, đặc
tính riêng. Tìm hiểu chúng, nghiên cứu chúng, ngươi tất thành Quái Vật Bất
Bại.

~~~

*Cảm ứng ma lực: Hắn tạo dựa trên nguyên lý cảm ứng thiên địa pháp tắc, cùng mốt số loại cảm ứng như linh lực, nguyên lực nơi Thiên tu tiên.

**Sáng tạo trong lúc bất tỉnh:

-Tác ko nói nó bất tỉnh cả về hồn và thể xác.

- Như đã nói, Hồn được ví như người điều khiển con rối, rối có sức mẻ thì
người điều khiển vẫn làm được nhiều thứ nếu đủ trình.

-Với cái Hồn mạnh mẽ, hắn hầu như vẫn có thể suy tư, học hỏi ngay cả khi thân thể nằm gục, bất tỉnh.


Ma Pháp Ký - Chương #7