Hoàn Toàn Thức Tỉnh!


Người đăng: sieunhanxongchuong

Tỏm… tỏm…tỏm…

Từng viên đá nhỏ được ném rơi xuống mặt hồ nước trong vắt nằm tại đâu đó bên
trong cánh rừng nhỏ yên bình thuộc địa phận quản lý của Dương gia, một gia tộc
nổi tiếng vì có nhiều Pháp sư ( = Ma pháp sư) Hỏa hệ mạnh mẽ làm rung động Lam
Vân Đại Lục.

“Dương gia ta từ thời tổ tiên truyền thừa, con cháu đều kế thừa năng lực Hỏa
hệ mạnh mẽ tiến đến không ngừng cho đến nay, thật không ngờ lần này con trai
ngươi dị biệt, sinh ra lại kế thừa cả Hỏa hệ của cha và Lôi hệ của mẹ, làm mất
hết sự thuần chủng của Dương gia ta, hừ!”

“Dù có hai thuộc tính nhưng ngươi cũng biết, Ma pháp sư chỉ sở hữu duy nhất
một nguồn ma lực ( = pháp lực) mạnh hoặc yếu, hai thuộc tính tức là chia đôi
nguồn ma lực ra thành hai nửa bằng nhau, đều này nói rõ con ngươi thua kém
người khác về nguồn ma lực có sẵn, nói trắng ra là con ngươi phế vật so với
người!”

“Chưa hết, ngươi nhìn con ngươi năm nay đã bao nhiêu? Năm tuổi, năm tuổi mà
nhìn chỉ như trẻ nhỏ 2, 3 tuổi bập bẹ biết đi, số từ 1 đến 10 đếm đều không
xong, chữ nghĩ không hiểu, các pháp thuật cơ bản, không, sử dụng ma lực còn
chẳng biết, nó, nó còn thua cả phế vật!”

“Dựa theo quyết định của các trưởng lão cấp cao Dương gia cùng trưởng gia,
ngươi có hai lựa chọn. Một, ngươi cắt đứt quan hệ cha con với nó, ném nó ra
ngoài, Dương gia và nó không quan hệ. Hai, ngươi cùng vợ con ngươi biến khỏi
Dương gia, Dương gia và các ngươi từ đây chấm dứt quan hệ”.

“Ngươi nên biết, Dương gia đã rất nhân từ, nếu không phải bằng tài năng của
ngươi giúp ngươi được thăng chức là Ma pháp Chiến Sư thì ba người các ngươi đã
chết, Dương gia danh vọng là không thể bị ô uế bởi những phế nhân”.

“Lựa chọn đi…”

“…”

- Họ, đang, nói, ta?

Dương Hoài Vũ ngồi ven hồ lại tiếp tục ném xuống một viên đá nhỏ xuống mặt
nước, âm thanh non nớt lại như đứa trẻ bị thiểu năng chậm rãi thốt lên từng
tiếng, từng tiếng.

Dương Hoài Vũ năm nay vừa tròn năm tuổi, có thân hình chỉ hơi gầy một chút xíu
cùng gương mặt xem như là tuấn tú nhưng không quá đẹp trai. Hắn là một trong
rất nhiều con cháu của Dương gia ngụ tạị, đồng thời là chủ nhân vùng Mộc Khê
rộng rãi, rất gần thành phố Lam Vũ.

Sinh ra trong một gia tộc được người người đồn đãi mạnh mẽ với rất nhiều Ma
pháp sư Hỏa hệ thành danh, Dương Hoài Vũ hẳn là nên sung sướng và được lợi ích
nhiều mặt về cả sức mạnh và danh vọng. Bất quá thì dù có hưởng lợi ích bao la,
bao lớn thì với đầu óc thiểu năng của hắn, hắn cũng sẽ không hề cảm nhận ra
được điều gì. Đó là còn chưa nói, hắn không những không được hưởng lợi ích mà
bản thân còn gây ra liên lụy cho chính cha mẹ của hắn.

Ngu ngốc, thiểu năng chính là bốn từ mà người Dương gia đặt cho hắn bởi lẽ hắn
thật sự là thiểu năng và ngu ngốc không ai bằng. Cũng chính đều này đã dẫn đến
một số việc tai hại cho cả cha mẹ hắn và hắn.

Hai hôm trước, sau khi hắn đã đủ tuổi để giám định tư chất nguồn ma lực mạnh
yếu cùng thuộc tính, cha con hắn được cao tầng Dương gia trao tặng cho hai lựa
chọn cực hình. Vì hiểu rõ bản tính người Dương gia nếu rời đi, lại yêu thương
người vợ đang mang thai tiểu công chúa bé bỏng 6 tháng nồng đậm, cha hắn đã là
ra lựa chọn…

- Cha, lâu, quá, quay, lại.

Đã ba tiếng trôi qua, cố không nghĩ khá nhiều hình ảnh cùng âm thanh rất bình
thường nhưng lại khó hiểu đối với hắn bên trong đầu, Hoài Vũ quay người nhìn
xung quanh khi sắc trời đã chuyển màu nắng gắt do về trưa để tìm kiếm bóng
dáng người cha hôm nay bỗng khóc lóc lạ lùng dắt hắn đến đây.

Không phát hiện hình bóng thường ngày nhân từ quay lại, Hoài Vũ vẫn biểu cảm
ngờ nghệch châm chạp đứng dậy.

Sượtttt ~~

Vô tình đạt lên một cục đá khá tròn bên hồ khiến hắn trượt chân mất thăng
bằng, thân thể lão đảo nghiêng về mặt hồ.

- Cha…

Vô thức kêu lên một tiếng thân thương, Hòa Vũ ngã chồm xuống hồ nước khá sâu
tạo nên âm thanh đá rơi, hình bóng hắn dần biến mất dưới mặt nước một cách yên
bình, không chút cử động vùng vẫy của kẻ sắp chết đuối.

- Ọc ọc ọc.

“Khó thở cha ơi”

Tầm nhìn mờ nhạt, ánh mắt đau rát, cổ họng liên tục uống nước hồ, Hoài Vũ vẫn
không biết làm gì ngoài việc nhớ đến hình ảnh người cha khắc sâu trong tâm
trí.

- Ọc ọc ọc…

“Cha…”

Nước lại vào họng, Hoài Vũ dần dần chìm vào bóng đêm nơi đáy hồ lẫn bóng đêm
trong ý thức con người…

Mọi thứ đối với Dương Hoài Vũ ngốc ngẩn cứ tưởng sẽ chấm dứt bên dưới đáy hồ
thì bất ngờ trong đầu hắn chợt hiện lên một khung cảnh quái lạ nơi hư không vô
tận mờ ảo lấp lánh nhiều màu sắc khó tưởng. Tại đây, một nhóm sáu người thoáng
chớp hiện ra trong tình trạng năm người có già có trẻ vây quanh một người nam
tử chừng 27, 28 tuổi đang nở nụ cười tà ác cùng vẻ trêu đùa nhìn năm người.

- Đến đây, đến đây! Để ta xem thử năng lực của năm vị Tổ như thế nào.

Nam tử thốt lời tà ác vang vọng không ngừng trong ý thức của Hoài Vũ.

- Đồng Lâm Ảo Cảnh!

- Bất Sinh Hóa Diệt!

- Tử!

- Luân Hồi Vạn Thế!

- Trầm Luân Vĩnh Hằng!

Năm người vây quanh nam tử đồng loạt lên tiếng quát lớn kì lạ trông rất khí
thế, bất quá thì nam tử vẫn bất động cười tà như trước.

Có lẽ là rất lâu sau, nam tử cười lạnh nói với tất cả năm người

- Đạo của các ngươi thật nhỏ bé…

- … cho nên, biến mất đi… tất cả!

Đến đây, khung cảnh biến mất, Dương Hoài Vũ mở bừng đôi mắt đã nhắm lại từ lâu
nhằm tránh đau rát dưới dòng nước.

- Ọc.

Một ngụm nước lại vào miệng.

“Chết tiệt”

Mắng thầm một câu, Hoài Vũ đột ngột không hề giống như kẻ thiểu năng thường
ngày mà nín thở ngay tức khắc, hắn hai tay kết hợp cùng chân đạp nước nhanh
chóng trồi lên mặt nước bên trên đầy sự mau lẹ đến từ bản năng sinh tồn khi
năng lượng cơ thể sắp không còn vì thiếu khí.

“Bụm” một tiếng, Hoài Vũ ngẩng đầu thoát khỏi mặt hồ mà hô hấp năng nề từng
tiếng gấp gáp. Vài giây ổn định tinh thần cùng cơ thể, hắn bơi lại bờ hồ.

Thân thể quần áo sơ mi bình thường ướt nhẹp nằm ngửa trên cỏ, một tay đưa lên
trời như có thế che đi mặt trời chói chang, Hoài Vũ nở nụ cười đầu tiên trong
đời với vẻ cực kì tà ác.

Rất, rất lâu sau đó Dương Hoài Vũ mới tắt đi nụ cười, hắn ngồi bật dậy cùng
quần áo ẩm ướt, một đôi mắt sáng rực nhìn lòng bàn tay phập phùng ngọn lửa nhỏ
do hắn vừa tạo thành, hắn thì thào.

- Ta nhớ ra rồi!


Ma Pháp Ký - Chương #2