Người đăng: BGL
Tuy các vị đại năng luận đạo chậm rãi, nhưng nhất tề không làm phiền vài
người.
Theo thứ tự Cương Thi Thuỷ Tổ - Tướng Thần Ma Tôn, trừ cái gật đầu ban đầu,
còn lại thì hắn không hề cử động.
Vị tiếp theo đó là Thượng Cổ Chiến Thần - Hình Thiên Ma Tôn, vị đại năng này
thân cao ba trượng, không có đầu, sau lưng mang theo một cái thuẫn to lớn cùng
một thanh đại phủ cũ kĩ, ma lực dù đã kiềm chế hết mười phần nhưng vẫn tản mát
ra mênh mông, sát khí ngập trời có thể khiến chúng sinh điên loạn.
Đối diện với Hình Thiên Ma Tôn đó là một lão già với sắc mặt hiền hòa, râu tóc
bạc phơ, khoác trên thân một bộ đồ thô sơ rách nát, phía sau còn có một cái mũ
trúc rách lưa thưa, một phần nhỏ ma lực phát ra cũng không có, trông không
khác gì một lão nông dân chốn phàm trần.
Bất quá không ai dám đối với lão già này bất kính, cùng với Hình Thiên Ma Tôn
một chỗ đàm đạo.
Chung Cực Quỷ Đế - Cảnh Thương Ma Tôn!
Vị cuối cùng đó là một nữ nhân. Chư vị đại năng đối với nàng từ xa chiêm
ngưỡng, cũng không có ý đến gần.
Hồng trần sương vũ nhân bất nhiễm,
Ưu nhãn thanh sầu vọng cửu hoang.
Ngọc khiết hóa thân, tích hoa hóa diện,
Tuyệt thế khuynh thành, tự Cửu Ca...
Nàng không nhận chức danh, không màn danh phận, tự là Cửu Ca. Chúng đại năng
gọi nàng là Cửu Ca tiên tử.
Cửu Ca tiên tử sở hữu dung nhan khoáng thế tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo, mày
liễu môi cong, băng thanh ngọc khiết. Bên trong đôi mắt phượng luôn thoang
thoảng nổi ưu buồn vô cớ.
Nàng khoác trên mình bộ bạch y mỏng vánh, ẩn hiện da thịt mơ hồ, quyến rũ tận
xương, trái ngược hoàn toàn với khí chất thanh cao hiện trên ngọc dung, vô
cùng tà mị.
Đúng lúc này, cánh cửa hậu điện cao mười trượng ầm ầm mở ra, bên trong bước ra
một lão giả chừng lục tuần, thân mặc vest đen lịch lãm.
Lão già này vừa xuất hiện lập tức thu hút được tất cả ánh nhìn của chư hùng.
Một vị Đại năng dẫn đầu chấp tay nói:
Mặc dù Tiêu quản gia ăn nói kính cẩn, khom người lễ phép, nhưng không một vị
đại năng nào đối với hắn phát ra thiếu kính trọng.
Tiêu quản gia chính là thành viên hoàng tộc Ma Đế, không thể xem thường, chiến
lực thuộc hàng tiếp cận đỉnh phong của Hỗn Mang Ma Giới.
Tiêu quản gia lão diện lạnh lùng nói, tay ra thế mời, sau đó dẫn đầu bước vào
trong hậu điện.
Các vị Ma đạo đại năng nối đuôi nhau bước vào.
Hậu điện phía sau không phải là điện, mà là một chốn thế ngoại đào nguyên,
bồng lai tiên cảnh, thoáng mát vô cùng. Có hàng nghìn ma nữ nô tì phi vũ khắp
nơi, dâng hoa bưng rượu, bắt mắt chư thần.
Đặt sẵn ở hậu điện lúc là hàng trăm mâm cỗ to lớn, bên trên mỗi mâm bày biện
đủ loại mỹ thực bắt mắt, phát ra hương vị ngập trời.
Các vị đại năng chia nhau ngồi xuống, bắt đầu nâng chén, đại tiệc bắt đầu.
Đến tận lúc này, Ma đạo đại năng xem như đã tụ tập đông đủ, hơn một nghìn vị,
tại ngự hoa viên rộng lớn lui tới chung rượu.
Chắc có lẽ đây là điểm khác biệt của Hỗn Mang Ma Giới so với Hồng Mông Tiên
Giới và cả các thế lực vị diện khác, khác nhau hoàn toàn.
Có hội gặp nhau, nhất định phải tổ chức một bàn tiệc to lớn, huynh đệ một chỗ
nâng chén, không phân biệt ngươi mạnh yếu thế nào, kéo lên tình chiến hữu thắm
thiết, bọn họ cần tranh quyền đoạt lợi sao? Cần tranh thiên tài địa bảo sao?
Trong khi tất cả thiên tài địa bảo muốn có thì bọn họ chỉ phất tay, huy động
pháp tắc và ma lực, có gì không thể tạo ra?
Người đời luôn nói tu luyện là phải vứt bỏ thân tình, đạp lên đại đạo chí cao
vô thượng, không màng thế gian thất tình lục dục, người phạm ta, giết. Vậy khi
đã được chí tôn địa vị, ngươi sẽ tiếp tục làm gì? Lúc đó ngươi mới nhận ra
chiêm ngưỡng nhân sinh, cảm nhận thân tình mới là cái trân quý nhất.
Ma Đế đã đề ra một thiết luật, bên trong Hỗn Mang Ma Giới, không được đối với
thành viên khác hạ sát thủ, bằng không, hồn phi phách tán, hình thần câu diệt.
Việc cạnh tranh quyền lực, danh vọng gần như không tồn tại ở nơi này.
Chính vì vậy cho nên mới có một Hỗn Mang Ma Giới đoàn kết, thống nhất, và bách
chiến bách thắng!
Thoại âm này vừa xuất, tất cả đại năng lập tức tại chỗ quỳ xuống một chân,
thái độ tôn kính mười phần.
Không lâu sau đó, sấm chớp bỗng rền vang, trên trời buông xuống ma uy vô
thượng, uy áp trùng thiên, thiên đạo dường như đang run rẩy. Một đám đại năng
chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn.
Bất quá nhìn lên cao một hồi chẳng thấy gì, chỉ nghe thanh âm cao thượng của
Ma Đế Hoa Ma Kiếm bên dưới truyền đến.
Một đám đại năng vội vàng nhìn lại, Ma Đế không biết từ lúc nào đã ngồi xuống
một mâm cỗ, tay nâng chung rượu thưởng thức. Hoa Ma Kiếm phất tay, nói:
Ma Đế vừa hiện liền che đậy toàn bộ khí tức, bất quá ma uy tản ra vẫn như cũ
hùng hồn.
Chí Tôn Ma Đế - Hoa Ma Kiếm! Người đứng đầu hết thảy chúng sinh ma đạo. Hoa Ma
Kiếm là một trung niên tráng kiện, diện mạo chừng lục tuần, tóc bạc lắt phất
vài sợi, không giận tự uy, khoác trên mình Ma Đế Chí Tôn Hoàng Bào hoa lệ, mỗi
cái nâng tay nhắc chân đều toát ra khí chất chí tôn cao thượng.
Ma Đế Hoa Ma Kiếm vừa dứt lời, một nam tử ngồi kế bên hơi nhíu mày nói ra.
Chư hùng mặc dù đã đứng lên nhưng vẫn không quên bái chào một vài người đang
ngồi chung mâm với Ma Đế.
Cả nhà hoàng tộc đều đến hết rồi. Duy chỉ còn thiếu hai người mà thôi.
Người vừa mở miệng khiển trách Ma Đế chính là Tam thiếu gia Hoa Khiết Thần,
một thân bạch bào sạch sẽ thơm tho.
Từng sự vụ lớn bé, từ sự kiện lễ hội, quân lương bổng lộc cho đến chiêu binh
mãi mã, bày mưu tính kế ở Hỗn Mang Ma Giới chính là do một tay Tam thiếu gia
Hoa Khiết Thần quản lý, vô cùng có hiệu quả, có thể xem hắn là một chiến lược
gia đại tài hoặc là một quản giả gương mẫu, đại loại như thế.
Nhị tiểu thư Hoa Kỳ Âm mỉm cười nói ra, lời nói vô cùng nhẹ nhàng, cũng giống
như vẻ ngoài đoan trang dịu dàng của nàng.
Hoa Kỳ Âm sắc nước hương trời, dung mạo lung linh, thế gian phải gọi là tuyệt
mỹ, hoàn hảo không tì vết. Nhị tiểu thư Hoa Kỳ Âm có tâm địa hiền lành, hiểu
thấu miệng đời ý tứ, nắm rõ nhân tâm chư thần, nàng chính là đại sứ, gương mạ
đại diện của Hỗn Mang Ma Giới, những chuyện giao hảo trong ngoài với các vị
diện khác đều do nàng đảm đương.
Nhị tiểu thư Hoa Kỳ Âm được tất cả các đấng Ma đạo đại năng của Hỗn Mang Ma
Giới quý trọng.
Ma Đế phong khinh vân đạm nói ra.
Hoa Khiết Thần thấy thế lắc đầu một cái rồi thôi, hắn vô pháp trái lời với Ma
Đế. Không nói đến vấn đề này nữa, Hoa Khiết Thần nhìn sang lão tứ Hoa Lư, cái
tên này thiết diện lạnh lùng, cả trăm năm khó mà mở miệng một lời.
Hoa Lư chỉ đơn giản gật đầu một cái.
Chúc mừng Tứ thiếu gia!
Thiên tư này quả thực không tồi
Chư vị đại năng một bên thưởng rượu, cũng không quên chúc mừng Hoa Lư. Mặc dù
trong số bọn họ có đến hơn năm trăm người có cảnh giới cao hơn Hoa Lư rất
nhiều nhưng nếu luận về thời gian tu luyện thì bọn họ kém xa.
Dòng dõi đế hoàng, quả nhiên bất phàm.
Đạp Thiên Cửu Bộ Đế Thánh cảnh. Cái cảnh giới này cũng gần tiếp cận lão đại
Hoa Thiên Thương rồi, không đến sáu trăm vạn năm nữa mà thôi. Bất quá cảnh
giới có thể đồng nhưng chiến lực có thể đánh đồng hay không là chuyện khác.
Tuy nhiên tài năng của Hoa Lư không đặt trên chiến lực mà là ở tuần thú! Các
loại thần thú ở Trung vị diện vũ như Đào Ngột, Cùng Kỳ, Hỗn Độn, Thao Thiết
hay ở Hạ vị diện Hỏa Phượng Hoàng, Thuỷ Kỳ Lân, Chân Long, Kim Sí Đại Bằng
Điểu các loại đều là do một tay Hoa Lư tạo ra! Hiện tại cái đám tiểu thú đó
nghe đồn đã trở thành thần thoại cả rồi. Chỉ là đặt ở Hỗn Mang Ma Giới tất cả
đều trở thành thức ăn điểm tâm hàng ngày mà thôi.
Các thần thú chân chính của Hoa Lư tồn tại ở Thượng vị diện mới thật sự là
đáng gờm. Cộng với chiến lực của bản thân, Tam thiếu gia Hoa Lư chính là một
trong số ít những người có thể cùng Đại ma vương Hoa Thiên Thương đánh ngàn
trận mà không ngã!
Phải biết số người có thể chiến được ngàn trận với Đại Ma vương Hoa Thiên
Thương chỉ có thể đếm được trên hai đầu bàn tay mà thôi, tính cả Hồng Mông
Tiên Giới và Sơ Khai Long Tộc!
Thời gian nhất chuyển, nhanh chóng trôi qua hai canh giờ.
Đang lúc không khí bên trong hậu hoa viên tràn đầy sôi nổi, bên trên trời cao
ầm ầm giáng xuống một đạo huyết quang truyền tống. Ma uy từ đó tản ra trên
động cửu tiểu, dưới động cửu u, cường đại vạn phần.
Chư vị đại năng lập tức tại chỗ đứng lên, thay nhau thủ thế cúi đầu cung kính.
Huyết trụ tản đi, bên trong bước ra thân ảnh một nam tử tuấn tú xuất thần, ngũ
quan kiệt ngạo bất tuần, trên thân khoác vương bào đen nhánh, khí thế phát ra
bễ nghễ chúng sinh. Đây chính là Đại Ma vương Hoa Thiên Thương vừa từ Hồng Lâu
Giới đại chiến trở về!
Chư hùng đồng loạt hô lên một tiếng, không có đại thiếu gia mà là Đại Ma
vương.
Thứ lỗi bổn tọa về trễ, ta thử nghiệm một số chiêu thức mới nên tốn thời
gian hơi lâu, Phong Hoàng đại điển vẫn còn kịp chứ?
Chúng ta là đang đợi ngài trở về mới tiến hành!
Đúng! Đại chiến khi trước Đại Ma vương chỉ dùng bốn thành ma lực để thử nghiệm
các loại chiêu thức như Thần La Thiên Chinh, Sasunoo mà hắn du lịch Địa Cầu
thấy được mà thôi. Hoa Thiên Thương hắn từ khi thành đạo đến nay vẫn chưa có
lần nào xuất ra toàn lực chiến đấu, nếu không năm vị Thiên Tôn kia đã không
cách nào cùng hắn đại chiến nhiều lần như vậy rồi!
Đơn giản là vì không cần dùng toàn lực, chưa đến thời điểm đại chiến thật sự
thì hắn lười dùng sức, dùng bọn đó luyện gân cốt thư giản là được rồi, hắn
thấy giết trước giết sau cũng là giết mà thôi.
Hoa Thiên Thương miệng cười nhàn nhạt bước đến bàn tiệc của Ma Đế, tay nắm
cánh tay của Thuỷ Mặc Thiên Tôn tuỳ ý ném xuống đất.
Hắn tiếu dung không đổi nói ra, đặt mông xuống ghế, chân gác lên bàn, ung dung
uống lấy chung rượu.
Ma Đế Hoa Ma Kiếm nhướng mày.
Hoa Thiên Thương cũng nhướng mày.
Hoa Kỳ Âm u nhã nắm lấy tay hắn nói.
Tam thiếu Hoa Khiết Thần lắc đầu, lão đại với lão tử miệng lưỡi tranh nhau đã
là chuyện cơm bửa rồi, chư vị đại năng xung quanh cũng không thèm để ý.
Ma Đế phất tay, Tiêu quản gia phía sau lập tức tiến lên thu lấy cánh tay của
Thuỷ Mặc Thiên Tôn.
Ma Đế phong kinh vân đạm nói tiếp, chuyện đại sự trong miệng hắn nhẹ tựa lông
hồng.
Chúng đại năng bên cạnh đang tập trung chú ý, vừa nghe được lời đó, rượu trên
tay liền uống chậm lại đôi chút.
Chuyện Đại Ma vương chặt được một tay của Thủy Mặc Thiên Tôn cũng không khiến
họ phải chú ý, đơn giản vì đây là chuyện đương nhiên, quá bình thường, mạng
còn có thể giết huống chi là một cánh tay. Nhưng Ma Đế vừa nói lời đó lập tức
thu hút được tất cả chư hùng, không gian ồn ào cũng vội vàng yên lặng.