Người đăng: BGL
Hỗn Mang Ma Giới
Nhắc đến Ma Giới, chúng sinh luôn nghĩ đến trời đầy máu đỏ, khắp nơi dung
nham, cô hồn tấp nập, không chốn dung thân. Bất quá, đó chỉ là tư tưởng, là
lời truyền miệng.
Hỗn Mang Ma Giới - Thượng vị diện đứng đầu chư thiên vạn giới, lãnh đạo của
các vị diện Ma Giới khác. Là khát vọng chung cực cuối cùng mà các Ma tu cả đời
theo đuổi, mong muốn đặt chân đến. Phi thăng đến Hỗn Mang Ma Giới, chứng tỏ
ngươi cả đời tu hành đã đến viên mãn, đã đạt đến đỉnh phong tu đạo, nhận lấy
địa vị ngang hàng với Thiên Đạo, chưởng khống pháp tắc sinh lão bệnh tử hỉ nộ
ái ố, vô ưu vô lo, sinh mệnh trường tồn. ..
Hỗn Mang Ma Giới không có khái niệm rộng lớn, vì nó vô biên, không có điểm tận
cùng. Cửu thiên trên đầu rực rỡ một sắc tím của thiên hà, lại có vùng trời ánh
lên màu cam cô tịch, lại có nơi trời cao trong vắt, mây trắng lửng lờ trôi, đủ
loại thiên không hoa lệ.
Mặt đất bên dưới, núi non bạc ngàn, tiên cảnh khắp nơi, ma cảnh cũng không ít,
cao sơn lưu thuỷ, duy chỉ có cái ma khí ngập trời. Chụp một tôn đại năng của
Trung vị diện vũ trụ bỏ vào đây, không đến ba giây, ma khí chèn ép đến hít thở
không thông, tinh thần khủng hoảng, đạo tâm vỡ nát, cuối cùng chết vì sợ bể cả
mật.
Ở trung tâm Hỗn Mang Ma Giới, có một tòa Ma Đế Phong, đỉnh núi bị san bằng hơn
nghìn dặm, đặt bên trên một tòa vương điện uy nga tráng lệ, khí thế trang
nghiêm. Tòa vương điện này có tên là Ma Đế Cung, trước có tiền điện đón khách,
giữa có chủ điện bàn bạc đại sự, hậu điện phía sau có thế ngoại đào nguyên,
dùng để mở tiệc linh đình.
Ma Đế Cung tổng thể kéo dài nghìn dặm, có thể so với quốc thổ một nước của
phàm nhân, đủ để thấy tòa cung điện này lớn đến nhường nào, Ma Đế Phong hùng
vĩ đến nhường nào!
Lúc này bên trong Ma Đế Cung cười nói ầm ĩ, các đấng Ma đạo đại năng mỗi lời
nói đều phát ra gầm vang, muốn không nghe cũng khó.
Ma Đế Cung thật lâu rồi mới có dịp ồn ào như vậy, cũng là vì Phong Hoàng đại
điển sắp diễn ra, cho nên mới có thể tụ hội được các vị đại năng đồng loạt
xuất thế, cùng một chỗ chung vui.
Nói ra thật xấu hổ, Hỗn Mang Ma Giới rộng lớn như thế, tồn tại bên trong cũng
chỉ có hơn một nghìn cái nhân mạng! Bất quá, không ai là yếu ớt, mỗi một tôn
đại năng đều là cái thế một phương, ma lực thông thiên, dùng sức một đánh
trăm, Tiên Giới gặp bất kì vị nào cũng đều phải đau đầu ứng phó.
Hồng Mông Tiên Giới tuy đông nhân thủ, hơn vạn vị đại năng, nhưng nếu thật sự
so ra, một vạn tôn đại năng này cùng lắm đánh ngang tay với Hỗn Mang Ma Giới!
Lúc này ở giữa chủ điện, khí thế hùng hồn, bên trong đang đứng hơn trăm vị đại
năng, lưng hùm vai hổ, mỗi vị đều chất như nước cất, nét riêng độc lạ, lẫn lấy
nhau bàn tán chuyện trò.
Bên trong chủ điện Ma Đế Cung luôn luôn có hàng nghìn ma nữ nô tì tuyệt sắc
tay bưng rượu thịt bay quanh quẫn, phục vụ các đại năng tận tình, từng cái
từng cái tuyệt sắc giai nhân, giọng cười quyết rũ thấu xương, hương diễm ngập
trời. Đừng nghĩ bọn họ yếu ớt, ở Hỗn Mang Ma Giới, cho dù là một ả nô tì, thì
cũng không phải các tiên thần ở vị diện thấp hơn có thể so sánh.
Trước cửa Ma Đế Cung, một đại ma thần gác cổng uy vũ bỗng hô to.
Nương theo đó, sấm chớp rền vang, một vị hán tử cao ba thước với cái đầu trâu
hung tợn, sau lưng có đôi cánh điểu đạp mây bay đến, ma lực phát ra mênh mông.
Cửu Lê! Thật lâu không gặp, trông ngươi ngày càng khí phách a
Xi Vưu ngươi đến thật đúng lúc, rượu thịt sắp đến nha, canh chuẩn như vậy?
Haha
Chư vị đạo hữu, tiền bối, đã lâu không gặp! Xi Vưu ta thật đã tranh thủ đạp
không đến sớm, bất quá đường xá quá xa xôi nên hơi muộn một chút, không bỏ lở
gì chứ?
Không sao, bọn ta là tranh thủ đến sớm, cũng không có trễ nảy gì, còn hơn
năm ném nhang nữa mới bắt đầu!
Cửu Lê Ma Tôn vừa đến, lập tức được trăm vị Ma đạo đại năng bên trong chủ điện
chào hỏi, sau đó nhập cuộc vào luận đạo.
Ma Giới tuy không nhiều nhân thủ, nhưng cường giả ở đây giao hảo rất tốt, gần
giống như tình huynh đệ, có đôi kẻ tình như thủ túc, rất biết tương trợ nhau
tác chiến khi khó khăn, hiểu biết nhau rất rõ ràng, hoàn toàn không có chuyện
nội đấu.
Cũng vì điểm này mà Hỗn Mang Ma Giới mới có thể vĩnh thế trường tồn, yên ổn
phát triển suốt từ thuở hỗn độn sơ khai đến bấy giờ.
Tướng Thần Ma Tôn xuất hiện không có phô trương thanh thế như các vị Ma Tôn
khác.
Chỉ thấy trước cửa đại điện, một vòng xoáy máu cuồn cuộn bốc lên năm mét, tản
mát ra huyết tanh cùng thi khí nồng nặc.
Xoáy máu tán đi, để lộ thân ảnh một hung thần cao ba thước, tay chân thô to,
da thịt xám màu, trông giống như xương đồng da sắt, bất quá lại tràn đầy
thương tích, có vài nơi thối rửa.
Tướng Thần Ma Tôn chậm rãi từng bước tiến vào bên trong chủ điện, thi diện
lạnh lùng, mặt mũi âm trầm như nước, cả đời chưa từng đổi sắc, tóc dài đã che
phủ đi đôi huyết nhãn vô hồn của hắn.
Một thân hung thần như thế không ngờ lại không thanh không thức, không một
chút khí tức nào từ người hắn phát ra, đồng dạng như một người chết. Cả thân
thể cao lớn hung mãnh của Tướng Thần Ma Tôn tràn đầy các vết sẹo lớn nhỏ, đáng
sợ chính là bên trong các vết thương, thi huyết cứ chảy mãi không ngừng, kết
hợp với cơ thể lực lưỡng, vô cùng trùng kích thị giác.
Trông thấy Tướng Thần Ma Tôn từ bên ngoài bước vào, trừ một vài vị cá biệt,
các đại năng bên trong chủ điện đồng loạt chấp tay hô một tiếng:
Tướng Thần khẽ gật đầu, sau đó đến một gốc đứng yên, không thấy hắn cử động
nữa.
Bất quá không ai để ý, Tướng Thần chính là như vậy, hắn thu liễm hoàn toàn thi
khí chính là tôn trọng bọn họ rồi.
Tướng Thần Ma Tôn nhận được rất nhiều kính trọng từ chư hùng, không kể đến cái
chức Ma Tôn sau lần Phong Hoàng đại điển này sẽ thay đổi. Mà quan trọng là
chiến lực của hắn thuộc tầng lớp đỉnh phong của Hỗn Mang Ma Giới, đã tồn tại
rất lâu đời.
Một vị Ma Tôn nhỏ giọng hỏi.
Lão đầu ngươi đúng là cái gì cũng không biết, sau này nên nghe ngóng chút
chuyện của Ma Giới ta a! Là tám vạn năm trước rồi! Đại Ma vương tìm Tướng Thần
Ma Tôn luận bàn
Ồ? Cầm cự được mấy chiêu?
Vị Ma Tôn này kinh ngạc hỏi lại.
Một vị Ma Tôn khác trả lời.
A! Tướng Thần tiền bối lợi hại như vậy?!
Đương nhiên
Một lão giả bạc đầu có thể gọi một người trung niên hán tử là tiền bối, điều
này ở Hỗn Mang Ma Giới là bình thường. Cái diện mạo bên ngoài, muốn già hay
trẻ là tự bọn họ quyết định, còn tuổi? Ai mà nhớ nổi!
Cho nên, ai mạnh, người đó làm tiền bối cao nhân!
Sau đó chủ điện lần nữa sôi nổi, tràn ngập sinh khí.
Trước cửa đại điện, tôn Ma Thần canh cửa bất chợt quát ầm lên, giống như là
cảnh báo thứ gì đó đáng sợ đang đến.
Vừa nghe, chủ điện im lặng một chút, sau đó lập tức xôn xao.
Ây da!
Ta đệt! Cái tên này vậy mà cũng tới
Một vị Ma Tôn tái mặt, vội vội vàng vàng cùng các vị Ma Tôn khác tránh ra một
đường. Một đám Ma Tôn thay nhau phiền muộn.
Tôn Ma Thần canh cửa lần nữa khản cổ hét ầm lên, hoàn toàn là cảnh báo!
Chủ điện không phát ra tiếng động gì nữa, giống như là không có ai tồn tại
vậy. Thực chất, một đám đại năng đang bốn mặt nhìn nhau, thay nhau lau mồ hôi
lạnh.
Nương theo đó, một đoàn người từ đằng xa xuất hiện, một người thân ngồi trong
kim kiệu sa hoa, một người đạp trên pháp khí đàn tranh hoa lệ, mang theo cánh
đào lả tả trên không bay đến, theo sát phía phía sau trăm ả người hầu tuyệt
sắc, đội hình này vô cùng đặc sắc và bắt mắt.
Sở dĩ các đấng đại năng làm ra bộ dạng này là vì Thương Nghêu Ma Tôn nam nữ
bất phân! Trêu hoa ghẹo nguyệt, tầm trứng bắt bi, nam tu nữ tiên đều không
tha. Thích nhất chuyện hợp hoan, âm dương giao hảo, theo như lời hắn nói, một
thân bất tử để làm gì? Chính là để hưởng thụ thất tình lục dục, mà dục là cái
thư sướng nhất, phải hảo hảo khai thác và tận hưởng.
Thương Nghêu Ma Tôn này một thân hai tính, trên có ngực nữ nhân, dưới có tiểu
đệ nam nhân, dưới nữa lại có tiểu muội nữ nhân, đặc biệt vô cùng nhây, để ý
đến ai thì phải ăn cho bằng được. Nếu không, đeo mãi không bỏ!
Mà thực lực của hắn lại vô cùng tầm thường, thuộc hàng tiểu bối mà thôi, chiến
lực của hắn tuy không mạnh nhưng chủ yếu là do mê thuật, huyễn thuật của hắn
lại đứng đầu chư thiên vạn giới, bị hắn để ý thì nhất định vô cùng đau đầu!
Như vậy còn chưa đủ, Thái Dương Hám Thần so với hắn còn kinh dị hơn, Thái
Dương Hám Thần thuộc tầng lớp trung lưu của Hỗn Mang Ma Giới, cả hai đều lấy
chuyện hấp tinh thái âm để tu luyện.
Nghe đồn bên trong ngục lao mười vạn trượng của Thái Dương Hám Thần nuôi nhốt
ba vạn tên nam nhân, cái hậu cung này phải nói là đồ sộ, tên nào nấy ốm nhách
ốm nheo, bị hút tinh đến cạn! Mà cạn rồi là giết, sau đó lại thay người, bắt
những tên đại năng của chính đạo các vị diện về để hút.
Nhắc đến liền đau bi a!
Mà cái đau đầu nhất chính là hai tên này là đạo lữ ấy nha, chẳng phân biệt nổi
ai phu ai phụ, ai đực ai cái, lúc thì hô huynh gọi đệ, lúc thì xưng tỷ xưng
muội. Tốt nhất là đừng dây vào hai tên này! Hoặc là một tát chưởng chết, hoặc
là im lặng làm bơ.
Xuống khỏi kiệu hoa, thanh âm lanh lãnh của Thương Nghêu Ma Tôn cùng Thái
Dương Hám Thần đồng loạt truyền đến, sau đó từ bên ngoài bước vào.
Nhưng mà sao không ai phản ứng, Thương Nghêu Ma Tôn chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn
quanh một vòng chủ điện, khoé mắt chợt đọng nước, trông vô cùng đáng thương.
Chỉ thấy lúc này hơn trăm vị Ma đạo đại năng xoay mặt vô tường, im lặng bất
động. Sao lại trông giống như Tướng Thần Ma Tôn một bộ dáng xác chết hết rồi.
. .?
Bất quá Tướng Thần Ma Tôn vẫn như cũ không nhìn thấy, không biết sau lưng mình
xuất hiện hơn trăm tên đồ đệ, từ đầu đến cuối một ngón tay cũng không dịch.
Thương Nghêu Ma Tôn lay động cánh tay Thái Dương Hám Thần òa khóc. Hai tên này
sắc nước hương trời, nhìn không ra nam nữ, chỉ biết là vô cùng xinh đẹp, bất
kì ai nhìn vào cũng phải rung động.
Thái Dương Hám Thần xoa đầu Thương Nghêu Ma Tôn mà nhẹ nhàng nói ra.
Lời này khiến cho một đám đại lão biến sắc.
Bên trong chủ điện phút chốc lại sôi trào.
Tiếp đến vài nén nhang, thiên không bên ngoài liên tục biến sắc, tiếp đón hàng
trăm vị Ma đạo đại năng hàng lâm Ma Đế Cung, không khí sôi trào.