Ghi Hận Thiếu Nữ


Người đăng: avatams

Nhàm chán mãi trong Đông Cung, Trần Quân cùng Sở Vân Thành lại đi vòng vòng
trong Hoàng cung của Vân Hỏa vương đình

- ê, tần tuấn

-gọi lại đi, ở đây chỉ có bản hoàng tử, cẩn thận chút

- hừ, biết rồi, nhà quê, tại sao hôm nay mấy tên cung nữ nô tài lại xem ta
là lạ nhỉ, không lẽ ta lại xi.. à soái lên nữa rồi, thế mà bản công tử cũng
không nhận ra nha

Sở Vân thành hơi kiêu ngạo lắc đầu than thở, xem ra đi lâu cùng Trần Quân ,
cái gì cũng bị nhiễm rồi, da mặt dày cũng sánh ngang ngửa với hắn.

Trần Quân cố nén cười " ha ha, đương nhiên là lạ rồi, tiểu đáng thương nha ,
mọi người đều chiếu cố mà " bất quá hắn sao giám nói ra, bèn nở nụ cười rạng
rỡ đánh giá

- Ha ha, ngươi muốn nghe lời thật hay lời giả

- thế ngươi nói lời giả trước xem

Sở Vân Thành hai tay nắm lại răng rắc vang dội, ý uy hiếp mười phần

- lời giả, ngươi rất xấu xí

Trần Quân hai mắt gian trá xem Yêu Nhân kia

- ha ha, ta biết ngay mà, thế lời thật chẳng phải ta lại tuấn tú rồi sao ,
Được nha, không ngờ con người ngươi cũng rất có ảnh mắt nha

...

chưa kịp để Sở Vân Thành thoải mái chút nào, Trần Quân lùi xa hắn chút ra, la
to

- không phải, lời thật là, Ngươi cực kỳ xấu xí ha haha????

- Khốn khiếp, giám trọc ta, đứng lại, đừng hòng chạy, bản công tử mà tóm
được, ngươi chết với ta

nói rồi, không chút nào chậm chễ, Sở vân Thành toàn lực đuổi theo Trần Quân
đang làm mặt quỷ diễu cợt kia

Cả con đường lập tức gà bay chó sủa, loạn thành một đoàn, các cung nữ thái
giám liều mạng né tránh. Cũng may đây là hoàng cung, đường lối rộng rãi cũng
không ảnh hưởng gì lớn

- hô hô, vẫn còn đuổi sao, dai vậy

- khốn khiếp, có giỏi ngươi đứng lại, đừng chạy, bản công tử thề đánh không
chết ngươi

- phù phù, yêu nhân có giỏi đừng đuổi

- có giỏi ngươi đừng chạy nha

- khụ khụ, mệt chết ta, có giỏi đừng đuổi, vì mỗi chút chuyện nhỏ mà định
liều mạng sao

- hừ hừ, đừng tưởng, bản công tử không biết, vừa nãy ta đã tóm một cung nữ
hỏi ra rồi, là tên khốn khiếp ngươi hãm hại ta, lần này bản công tử sống
chết với ngươi

- oái, có cần thế không nha, ta chạy.

Trần Quân thở hồng hộc chạy phía trước, rẽ trái lại rẽ phải " mẹ kiếp, cái
hoàng cung lớn vậy cũng không có chỗ chôốn nữa "

ngoái lại phía sau, Sở Vân Thành cũng đang thở ra khói, nhưng vẫn bám sát
không bỏ

Tới một ngã dẽ lớn, bất thình lình bị một bóng đen đập vào mặt, thật sự là
hắn đập vào bóng đen kia mới đúng

chỉ kịp kêu tiếng "ai u ", cả hai ngã lăn ra, Trần Quân nhanh tay đỡ lấy bóng
đen kia, ôm vào lòng lăn mấy vòng

Một mùi thơm nồng nàn quanh chóp mũi trọc lòng người, trong lòng lại là mềm
mại đó, bốn chữ lập tức hiện lên trong đầu Trần Quân "ôn hương nhuyễn ngọc "

- Haxxt xì ,haxxx.. t xì

bị sặc hương Trần Quân lập tức tỉnh táo xem xét tình hình, cách mặt hắn mấy cm
là một gương mặt xinh đẹp, hai mắt giận hàm sát khí, nước da trắng mịn có
phần vũ mị . Hai người cách nhau quá gần, tay hắn còn ôm chặt lấy nàng ta bất
động

- Mau buông tay

- Mau buông tay

hai tiếng buông tay. một xa một gần lập tức vang lên, một là của Yêu nhân còn
lại thì là vị mỹ nữ hắn đang ôm trong tay.

chưa kịp bỏ tay, Trần Quân đã bị cô gái này một tay đập bay ra . Lúc này hắn
mới để ý tu vi nàng ta lại là kiếm Tông Cửu giai, dù hơi kinh ngạc tu vi kia
nhưng đang yên lành bị đập bay như rác rưởi cũng làm hắn bức xúc

- Xui nha ,coi như hết, cái đập này bù lại ta va vào ngươi

Hậm hực, Trần Quân thầm than sui sẻo " đều tại tên yêu nhân kia, hại ta "

Lúc này ngã rẽ lại lục tục xuất hiện nhóm người tầm mười mấy người, mặc hắc
bào có thêu hình linh hỏa

, người đến đều là hỏa linh tông

. Thấy thiếu nữ người đầy bụi đất lại xem trật vật vừa bị đập bay Trần Quân
mọi người cũng sơ hiểu, lập tức như bị dẵm cái đuôi vậy nhảy nhót xông lên
mặt ân cần

- Sư muội ngươi có sao không, việc này là sao a.

- Sư muội mau mau ăn đan dược đi

- hừ, để chúng ta hả giận cho sư muội, dạy dỗ hắn

- đúng, phải dạy dỗ tên khốn khiếp này ...

xem ra thiếu nữ kia là người của Hỏa Linh tông nha, có vẻ lại còn có chút địa
vị nữa

- Không cần, tên khốn khiếp này xem cái mặt là biết bỉ ổi rồi, làm gì có
chuyện tốt vậy, hôm nay cái tay nào vừa chạm ta, bản tiểu thư sẽ phế nó

Giọng cô nàng kia cũng thật to, tiểu muội mà cứ như đại tỷ vậy, xem ra là bị
chiều hư rồi, không biết trời cao đất rộng là gì sấc

Cây muốn nặng mà gió chẳng ngừng Trần Quân than thở, với lại cũng may cái bản
mặt bỉ ổi kia cũng không phải của chính mình, là tên Nhật Lương kia nha

"thật khổ mà, giả cái mặt cũng bị nhận thành bỉ ổi "

nhìn qua bên cạnh Sở Vân Thành lại đứng xem kịch hay "khặc Khặc cười quái dị "
, hàng này không bỏ đá xuống giếng góp vui thì Trần Quân cũng cảm ơn trời phật
rồi.

tuy hắn nghĩ nhiều vậy nhưng cũng chỉ trong nháy mắt ????

- Sắc lang nạp mạng đi

một tiếng quát thanh thúy, Cô nàng kia mặt đẹp đanh đá, rút kiếm ra chiêu

Trần Quân tay thu sau lưng, dáng dấp khinh thường, bây giờ dù đang giả tên
Nhật Lương, tu vi nửa bước Kiếm tôn nhưng đối phó tiểu nữ nhân cửu giai kiếm
tông này cũng rễ như ăn cháo

Linh Nguyệt Như đã cảm thấy hôm nay thua lỗ lớn lắm rồi, thân thể tôn quý
băng thanh ngọc khiết của mình hôm nay lại bị tên khốn khiếp trước mắt đụng
chạm

Chưa kể, tên kia còn chẳng xin lỗi hay sao nữa, coi như hòa sao, không có cửa
đâu

Bây giờ lại nàng lại càng điên hơn, tên khốn kia giám khinh thường chấp tay
khiêu khích nữa, thật không thể nhẫn mà.

- hôm nay, ta không đánh ngươi cha mẹ cũng không nhận ra, thì lão nương cùng
họ với ngươi

- ài, thật là, họ Nhật cũng không hay nha, cần thiết phải đổi họ không, hai
ta hoà bình, ta có thể kiến nghị ngươi mấy cái họ nữa, đảm bảo hài lòng

- A A, tức chết ta, tiếp chiêu

Linh Vũ kiếm pháp

Lập tức từng đoàn hỏa linh do linh khí ngưng tụ bay múa, theo thân kiếm của
Linh Nguyệt Như bay ra hình thành mưa vũ bay thẳng hướng Trần Quân . Kiếm
phong của nàng cũng theo sát tiến vào.

Nhìn như nhẹ nhàng mấy đoàn hỏa linh lại mang lực lượng với tốc độ kinh người
, xem ra ít nhất cũng phải là địa giai hỏa loại kiếm kỹ

Trần Quân không chút giao động thân pháp di chuyển cực kỳ phiêu dật, rõ ràng
cũng là địa cấp

đương nhiên cái này cũng là lần trước cướp được địa giai cấp của chính tên
Nhật Lương này, cũng là duy nhất loại thân pháp cao nhất hắn có

Chớp mắt vốn nơi hắn đứng chỉ còn lại nhàn nhạt tàn ảnh bị hỏa linh bao phủ

Linh Nguyệt Như biết gặp cao thủ, ban đầu dù thấy tu vi nửa bước kiếm tôn kia
nàng không để trong lòng, loại tu vi này dù cao hơn nàng chút xíu nhưng trước
kia cũng đánh gục rất nhiều rồi

Loáng thoáng tàn ảnh vòng quanh thân người, Linh Nguyệt Như hơi kinh hãi ????
khua loạn kiếm lên bộ Linh Vũ Kiếm thuần thục ra chiêu

nhưng cả cái góc áo của tên bỉ ổi kia cũng chưa chạm

- ha ha, mỹ nữ bỏ qua đi

hai chúng ta ngồi lại tâm sự nhân sinh có phải tốt sao

- đừng có mơ

- he he, cố lên sắp chúng rồi, ta ở đây, mau chém đi

- ở đây nè, nhanh nhanh

- đáng ghét có giỏi ngươi lại gần đây, hừ ta không chém chết ngươi

Linh Nguyệt Như sắp tức điên, chiến đấu quá biệt khuất rồi, ngay cả đối thủ
cũng chưa động được

Trần Quân sảng khoái, thân pháp cao cấp thật quá lợi hại mà kết hợp linh khí
hùng hậu hắn thật nhất tuyệt, chơi quên trời đất

Xung quanh mọi người hơi dại ra, tên khốn này sao quen mặt nhỉ, lại còn lợi
hại vậy nữa, lần trước tỷ võ khán đài xa chỉ nhìn hơi mơ hồ, với lại chỉ thấy
một lần quên là rất bình thường

Đang quan chiến mọi người bỗng dại ra, Sở Vân Thành cũng ngoác mồm tròn mắt
xung quanh yên tĩnh tới tiếng kim cũng nghe được

"điên rồi, tất cả đều điên rồi, sao lại thế được "

Vốn đang chiến đấu hai người lại hôn nhau, càng kinh ngạc hơn chủ động lại là
Linh Nguyệt Như kia nữa

Vốn ý, Trần Quân là định đùa giai chút làm cô nàng đanh đá này giật mình, dùng
thân pháp hắn ghé sát đầu sát tai nàng kia định hô lớn, bất chợt Cô nàng này
cũng trùng hợp quay đầu sang "chụt " cái hai môi trạm nhau, cả hai đều đơ ra
sững sờ trợn hết cỡ hai mắt

- A A ... A

một tiếng kêu rung chuyển thiên không từ Linh Nguyệt Như phát ra

chấn động tai mọi người ù ù

Trần Quân run rẩy ngã cái bịch xuống, hai tay che tai dư hương còn quanh quẩn
môi mình " hu hu, nụ hôn đầu của ta không có nữa rồi "

- ta giết ngươi

chưa kịp hắn hồi thần, cô nàng hai mắt điên cuồng đỏ rực, không nói không
rằng rút kiếm đâm ra

Trần Quân vội lăn lóc mấy vòng tránh xa

- người điên, ta cũng không cố ý, rõ ràng ngươi trước..

- câm mồm, ta giết chết ngươi

, bí pháp Hỏa Linh A A

bỗng nhiên Từ Linh Nguyệt Như linh khí sao động mạnh mẽ như sắp phá thể ra vậy

- Nguyệt Như, Mau dừng lại

Một tiếng nổ vang hét lớn, tiếp theo một bóng đen cấp tốc tới gần Linh Nguyệt
Như, câu nói vừa rồi là hắn phát ra

cầu Kim Phiếu, Kim Phiếu, Kim Phiếu ???? ae hãy bỏ Kim Phiếu ????


Ma Đạo Tàn Đế - Chương #61