Đao Ý, Kiếm Ý


Người đăng: avatams

Tất cả mọi ánh mắt giờ khắc này đều tập trung trên đài chiến năm
người, năm thiên kiêu chi chiến ai chìm ai nổi đây đều đáng được chờ
mong

Từ xưa thắng làm vua, lần này kẻ cười cuối cùng sẽ vinh danh tây
phong hành châu taì, mỹ song thu, dành được người người kính bái .
không cần nghĩ cũng hiểu cạnh tranh sẽ gay gấn như thế nào.

Lúc này, trên đài năm người ngưng thần yên tĩnh tới tiếng kim rơi
xuống cũng nghe thấy

qua hồi lâu, Thất hoàng tử khoé miệng nhất câu, phá hủy yên lặng ,
hắn hơi nghiêng người nhìn phía xa xa Lăng Phong, chắp tay nói

- ha ha, Lăng Phong huynh đệ, hai chúng ta thực lực ngang nhau ,khó
phân thắng bại, ta có đề nghị không biết ý Lăng huynh sao a

Lăng phong hơi bất ngờ, sau đó hơi cẩn trọng đáp lại

- ha ha, có gì lão đệ nói luôn a

Xung quanh ba người kia trong lòng hơi trầm trọng hơn, luận tu vi ba
người cũng không có lợi, bây giờ nghe thế trong lòng hơi bất an

Thất hoàng tử Nhật Lương ánh mắt đảo qua ba nguoi kia, hơi từ tốn
nói ra

- chi bằng hợp sức giải quyết xong râu ria, sau đó sẽ quyết nhất
chiến thế nào a ? Lăng Phong huynh.

Xung quanh ba người tròng mắt hơi co lại, có ăn ý cũng xem phía nhau
nôn nóng

Lăng Phong dù hơi cục mịch nhưng cũng không phải người ngu, vốn đang
đau đầu làm sao cùng lúc giải quyết bốn người thì tên Nhật Lương kia
lại đưa ra sáng ý như vậy

Trầm ngâm một lúc sau hắn gật đầu

- cũng được a, tất cả dựa vào mình a, hai tên kiếm tông sơ kì kia
giao cho ngươi, Lâm gia thiên kiêu ta tới

Dứt lời, Lăng Phong hắn phi thân hướng thẳng tới kiếm tông bát giai
đỉnh phong Lâm gia thiên tài, nhất đao hoành đoạn mang theo phong nhận
chém ra.

Nam tử tóc tím Lâm gia kia gầm lên giận dữ màu đỏ hỏa linh khí bạo
phát nghênh kiếm đón nhận

Nhật Lương cũng không nhàn rỗi hai tay vung lên, chưởng phong như hồng
hà vỡ đê cuốn về phía hai thiên tài kiếm tông bát giai sơ đoạn kia

Chiến đấu nổ ra, trên đài chưởng phong, kiếm khí, đao khí mặc sức
tung hoành tàn phá, linh khí như không cần tiền vậy đua nhau triển
khai võ kỹ đập ra.

thiên tài không hổ là thiên tài a ,chiến lực cao tuyệt ,.không thể
dùng tu vi mà đo đếm Ba người như thế tu vi chỉ bát giai kiếm tông
nhưng chiến đấu lực không hề kém bình thường kiếm tông cửu giai thậm
chí nửa bước kiếm tôn ,địa giai võ kĩ thân pháp cũng vô cùng nhuần
nhuyễn làm quan chiến đám người đua nhau than thở

- kết thúc đi, bản hoàng tử không lãng phí sức lực nữa, hừ Bá
Hoàng chưởng.

qua một lúc, áp đảo thế dần nghiêng về phía nhật Lương cùng Lăng
Phong, đại cục đã định

- ầm ầm hự ..

- phù ... a A

một kiếm tông bát giai trọng thương thổ huyết bay ra khỏi đài đấu vô
lực ngất đi . tiếp theo lần lượt hai người cũng thi nhau bị đánh bại
, đều là thiên tài nhưng tu vi chênh lệch rất khó bù đắp

Mang theo không cam lòng ba người lần lượt bị khiêng đi, trên đài đấu
chỉ còn lại hai thân ảnh sừng sững đối trọi

Trải qua nhất chiến Lăng Phong cùng Nhật Lương đều vô thương tích ,
chiến ý tăng cao linh khí ầm ầm dũng động quyển quanh người.

- ê, nhà quê ta với ngươi đổ đấu chút không

- hử hử?

Trần Quân ngạc nhiên xem bên cạnh Sở Vân Thành đang hồi hộp bị người
cắt đứt, thật mất hứng, hơi không có kiên nhẫn hắn ngoắt mắt nhìn
yêu nhân

- chúng ta đổ trận chiến này ai sẽ thắng a nếu ta đúng, ngươi phải
đưa hết tinh thạch lúc trước cướp được cho ta, thế nào không giám
hả

- Đừng kích tướng với ta, nếu ta thắng ngươi thế nào a?

- hử bản công tử mà thua sao, nếu ta thua ta ta ta ài ta đáp ứng
một yêu cầu của ngươi a, úi không ổn cũng vậy đi, ta thắng ngươi
cũng phải đáp ứng 1 yêu cầu của ta, thế nào

Sở Vân Thành mặt mũi đầy gian xảo như đang dụ dỗ trẻ em vậy mà xem
Trần Quân

- tốt, thành giao a, quên nói ngươi biết, ta lúc 3 tuổi đã là đổ
thần tiếng tăm lừng lẫy giang hồ rồi . ngươi thua chắc

Trần Quân vui vẻ lắc lắc tay không coi ai ra gì hếch mặt lên, lấy
mũi nhìn thiên hạ.

- ha ha ha kạc kạc, ta cược thất hoàng tử gì gì kia thắng.

Vừa nói, Sở Vân Thành chỉ tay phía đang xa Nhật Lương

- hừ, tỉ lệ là 5_5 a, hai tên kia ngang tài ngang sức, nếu không
có đặc biệt thủ đoạn, khó mà đoán a.

Trần Quân thông qua thông thiên nhãn xem hai tên kia thấy cũng không có
gì đặc biệt cả . Công pháp ngang nhau, võ kỹ ngang nhau, tu vi cũng
như nhau muốn so sánh hơi khó.
' sẽ không đen tới mức bị đổ thua đi, tên yêu nhân nỡ như thú tính
đại phát đòi ta ui da lần này lỗ lớn rồi . hừ không đâu a làm gì
đen thế chứ '

Trần Quân trong lòng cũng hơi khó lắm bắt, ảnh mắt hơi không chắc
chắn xem phía đài cao kia.

Sở Vân Thành xem phía hắn đưa ra một nụ cười đầy quỷ dị làm Trần
Quân nổi da gà

- ngàn vạn lần đừng thua a, đừng thua, hạnh phúc của ta đều nằm
trong tay ngươi a.

Trên đài tỷ võ

trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người hai đại thiên tài vượt mức mà
chiến đấu

Lăng Phong đao phong trảm không hình thành từng mảng phong nhận phô
thiên cái địa hướng Nhật Lương công kích.

Nhật Lương cũng không chịu thua kém bút phong quấy động từng con tiểu
chữ bay ra xung quanh hình thành bán nguyệt hình sát mặt đất phi
hành

Lăng Phong kia mượn lực đằng không né khỏi, tung người trên trời

- chỉ có thế này sao thất hoàng tử a, ta cho ngươi thấy át chủ
bài của ta a ha ha Ngưng.

theo tiếng vừa dứt. trên thân đao của thiếu đoàn chủ Lăng Phong xuất
hiện nhàn nhạt ánh trắng, tựa như sương khói vậy mờ mờ ảo ảo bám
vào

Ngay khi ánh trắng này vừa xuất hiện, Lăng Phong quanh thân tràn đầy
ý sát phạt sắc bén quấy động toàn trường

thậm chí trên đài cao mấy vị đại não thế lực lớn cũng giật mình
đứng lên, có chút không giám tin

- Đao ý a

- ông trời của ta, lại là đao ý

- không thể ngờ a, nửa bước kiếm tôn lại lĩnh ngộ đao ý, quá kinh
khủng mà.

- trận đấu xem như kết thúc a thắng bại đã định ...

...

Trần Quân ánh mắt quét một vòng sôi trào đoàn người hơi khịt mũi
coi thường

- có tí khoi khói kia mà đã ồn ào vậy rồi, không phải chỉ sáng
hơn chút sao a

Sở Vân Thành như ăn thuốc độc vậy mặt mũi méo mó đau đớn, thua a
cược xui quá

- ngươi hiểu cái gì, đây là đao ý a, không ngờ ở đây cũng có
người tầm tuổi này đã thức tỉnh đao ý, ngày sau tiền đồ to lớn a
,trăm năm thành hoàng cũng bình thường.

Trần Quân vẻ mặt mộng bức, hơi đau bi mà hỏi

- e hèm, nhưng đao ý là cái gì đông đông a .. ha ha đừng nhìn ta thế
, không nói thì thôi a, có cần khinh bỉ thế không hừ hừ.

Sở Vân Thành phảng phất tìm ra thiên địa mới vậy về sự vô tri của
tên Tần Tuấn này ' lắm lúc khôn như quỷ, đôi khi ngu không ai bằng à
vô tri thua đứa trẻ mới đúng '

- Đao ý là ý chí của người dùng đao ngưng hình vô cùng hiếm gặp uy
lực lớn tăng phúc một phần thực lực cộng đồng xếp hạng với kiếm
ý, thương ý ... đao ý hay kiếm ý vân vân thường thì số ít kiếm
Vương mới lĩnh ngộ được đây cũng là phân biệt giữa kẻ bất tài cùng
thiên tài, lĩnh ngộ được ý thì mới có chút cơ hội thành tựu Kiếm
Hoàng

Đao ý cũng phân chia làm tiểu thành và đại thành, bên trên còn có
kiếm thế nhưng ngàn năm gần đây chưa ai lĩnh ngộ

Trần Quân nghe như mê như say, phảng phất mở ra con đường mới, nghĩ
tới lúc mình nhất ý ra thiên địa biến sắc muốn ngưu bao nhiêu thì
ngưu bức bấy nhiêu, nhưng cũng chỉ mơ thôi tu vi ngang kiếm Vương hắn
tới cái lông kiếm ý còn chưa đụng lấy đâu ra mà ngộ

' ài, chẳng lẽ ta là ngu đần kiếm Vương sao, mẹ hắn chứ, quá mất
mặt, hừ hừ ''

Sở Vân Thành cũng không cắt đứt hắn xem phía đài cao

- nhìn dáng vẻ có lẽ tên Lăng Phong kia mới lĩnh ngộ ngụy đao ý
muốn thành công làm đao ý chắc còn chờ 1 _2 năm . tiểu thành chắc
cũng phải mười hai mươii năm a

Trần Quân nghe nói mà như bị dội gáo nước lạnh vào đầu

- ' con bà nó, không phải chỉ lĩnh ngộ thôi sao gì lâu vậy '

- đó là nhanh rồi ,nếu không đại thành đao ý đã đi đầy đất, kiếm
thế cũng không tuyệt trủng như thế này.

Đang lúc đau lòng vì vô duyên với kiếm ý Trần Quân bỗng bị tiếng
động kinh thiên từ phía lôi đài đánh tỉnh.

- Thắng rồi sao ?

ae like và vote 10* nha, cầu nguyệt phiếu .


Ma Đạo Tàn Đế - Chương #58