Người đăng: avatams
Trần Quân cùng Sở Vân Thành biết, Nạp Lan U Hương thật sớm đã thấy bọn
hắn, chỉ bất quá bởi vì sợ đám người nhìn ra mánh khóe, cho nên không dám
ngưng mắt nhìn bên này mà thôi.
Nạp Lan U Hương đôi mắt đẹp chớp động, cổ tay nhẹ nhàng rung một cái, trực
tiếp đem tú cầu ném tới giữa không trung.
Nhưng mà ngay khi tú cầu còn chưa hạ xuống lúc, liền nghe một trận cười nhạt
vang lên.
“Tới tốt này thứ nhất tú cầu liền thuộc về Bản thiếu chủ.”
Lời còn chưa dứt, liền nghe ong ong ong, một trận điếc tai ông hưởng vang lên,
lập tức chỉ thấy vô số linh khí phóng lên cao, hóa thành một màu trắng cự
thủ, đem chưa hạ xuống tú cầu bắt được.
Màu trắng cự thủ bắt được tú cầu sau, liền ong ong rút về, trực tiếp thu vào
một cái toàn thân hắc bào trẻ tuổi Võ giả trong tay.
Nhìn người nọ, trong mắt mọi người không khỏi lóe lên một chút vẻ kiêng kỵ.
Sở Vân Thành ánh mắt hài hước nhìn phía tên Lăng phong
- ha ha, tên Lăng Phong này thật đáng ghét a, mới giáo huấn xong
vẫn chưa ghi nhớ
cướp tú cầu đều là hỗn đản.
Trần Quân không còn gì để nói với tên này nữa, tiếp tục nhấm nháp
điểm tâm của mình, thi thoảng vứt cho con mắt ao ước tiểu Cẩu Cẩu
một miếng
Liền thứ nhất tú cầu bị người cướp đi sau, Nạp Lan U Hương ngay sau đó tung
thứ hai, thứ ba tú cầu.
cái thứ hai tú cầu, không là ai khác chính là thất hoàng tử Nhật
Lương
tú cầu thứ ba, bị một cái nam tử tóc tím cướp đi, tu vi kiếm tông bát giai
đỉnh phong người này là Lâm gia, đỉnh cấp gia tộc ở Hỏa Vực.
Lâm gia ở Hỏa Vực cũng so sánh có thanh danh vang dội, là duy nhất
thế lực riêng biệt, không dựa vào cả hai đại thế lực Hỏa Linh Tông
cùng Vân hỏa Vương Đình mà vẫn tồn tại.
Nếu không phải điệu thấp cùng không biết nguyên nhân có lẽ Hỏa Vực
đã phải chia làm ba rồi.
Còn như thứ tư, thứ năm tú cầu thì bị hai người lạ mặt đoạt, tu vi kiếm
tông bát giai, xem dáng dấp cùng tu vi kia chính là cao cấp thế lực
hỏa vực
-ài, sao lúc trước ta xem không có mấy tên này nhỉ, tu vi cũng tạm ổn a
Sở Vân Thành khó hiểu xem phía Trần Quân. Trần Quân vỗ trán
- lần trước ra tay quá nhiều người rồi, không nhớ nổi nữa là bình
thường, yên tâm đi, lấy cầu dễ, giữ chặt mới khó khăn.
Đúng như lời hắn nói, ba tú cầu đầu không ai dám đoạt dù sao uy
danh của thiên tài ở đó ,lại còn tu vi cao tuyệt đối nhưng hai quả
sau thì vô cùng kịch liệt nháo nhào thành một đoàn.
Cũng có vài kẻ mắt không mở, muôn bất ngờ cướp của Lăng Phong,
Nhật Lương cùng Lâm gia thiên kiêu kia nhưng đều bị ba người dùng thiết
huyết thủ đoạn đánh gục, dập tắt luôn lòng may mắn của người còn
lại.
Hai tên kia bị đám người vây quanh ,võ kỹ cuồng oanh loạn tạc ,như
giữa sóng lớn thuyền mỏng vậy, không biết khi nào thì lật
- Đúng a, đập hắn ây a chúng này
tiếp tục a
- Chém thật rồi, ui a nhắm người mà nện a, hầu tử thâu đào đâu ,
nhanh
- hừ ,ăn gian giám mặc cả linh giáp nữa
- quá hay đi, ố được tú cầu rồi a, ẹc lại mất rồi, thật vô
dụng
.....
Trần Quân cùng Sở Vân Thành như hai loa phát thanh, ồn ào kêu loạn
bình luận, có cảm giác cười trên nỗi đau của người khác.
Thời gian kết thúc, không ngoài dự kiến, ba quả tú cầu đầu không
thay đổi gì nhiều, hai quả sau hai tên kia một tên bị loại, tên còn
lại trọng thương nhưng cuối cùng cũng bảo vệ được tú cầu
Năm tên thí sinh riêng phần mình cầm tú cầu xem nhau cảnh giác, tới
hồi trung kết rồi, ai cũng không muốn thành đá kê chân cho kẻ khác
Hoàng vệ tướng lĩnh nhận được ý chỉ của hoàng đế, mặt nghiêm
nghị tiến ra giữa đài giọng nói vang vọng toàn trường
- Chúc mừng năm vị trở thành chuẩn phò mã a, cuối cùng trận chung
kết sẽ do chính Nạp Lan đại công chúa ra đề mục
Năm người hơi bất ngờ nhưng cũng rất nhanh lấy lại được bình tĩnh
ngẩng đầu ưỡn ngực thiên kiêu phong thái rung động phô ra.
Toàn trường reo hò ầm ĩ, nhất là các thiếu nữ mơ mộng càng như
hoa si một dạng điên cuồng hét lên, xung quanh đầy rẫy các ánh mắt
hâm mộ sùng bái.
- phiết, có gì to tát a, ha ha cười đi tí nữa xem các ngươi thế
nào a, lễ lớn còn ở sau nha kạc kạc kạc
Sở Vân Thành khéo miệng đầy châm chọc xem năm người kia cùng Trần
Quân cạc cạc cười quái dị làm người nổi da gà.
Hai hàng này xem trên đài Nạp đại công chúa chuẩn bị ra quy tắc.
Nạp Lan U Hương có chút run run, hôm qua đã cùng Sở Vân Thành và Tần
Tuấn thương thảo ra cách này, nhưng nay thực thi vẫn thấy chút kì
lạ
Kiên định ánh mắt lướt quanh xung quanh, môi son khẽ mở, theo đó la
âm thanh như bạc ngọc thấm vào lòng người
- Kế tiếp chính là tỷ võ chiêu thân đại hội trận chiến cuối cùng, trận chiến
này quy tắc cũng rất đơn giản, người nào nếu là có thể đem bốn cái tú cầu toàn
bộ lấy được, lần này tỷ võ chiêu thân đại hội danh đầu chính là người nào, mà
danh đầu chính là ta U Hương Phò mã!”
Xung quanh như dại ra yên tĩnh, trên đài cao mọi người đều là lão hồ
ly cả, như có điều suy nghĩ mà xem phía đại công chúa Nạp Lan U
Hương
Hoàng đế Nạp Lan Chính có chút khó coi, sau đó nhìn về phía nữ
nhi mình cũng không đành lòng quở trách đay cũng không phải sắp xếp
tuyển chọn hắn muốn a.
- thôi thôi, là ta vô năng a, ài lại phải lấy nữ nhi hạnh phúc ra
mà trao đổi thì còn mặt mũi nào trách nàng nữa a hazzi...
Nhìn trên đài một mảnh ầm ầm, phải biết rằng quy tắc này xác định đơn giản,
nhưng là lại cũng tàn tật tàn khốc.
Dù sao muốn đem năm cái tú cầu cũng kiếm được, liền cũng phải hắn bốn cái đối
thủ toàn bộ đánh bại.
Mà ở trận năm người, mỗi cái đều là cao nhất cường giả, muốn đánh bại một
người trong đều không phải là một chuyện dễ dàng, càng không cần phải nói đưa
hắn bốn người toàn bộ đánh bại, có thể nghĩ này độ khó bực nào to lớn.
Lúc này chớ nói người khác, chính là mấy người Lăng Phong, Nhật Lương cũng
đều bị ánh mắt đều ngưng lại, dễ nhận thấy bị này trận chiến cuối cùng quy củ
hù dọa.
Năm người vốn đang gần kề nhau, lập tức biến sắc, như bị bệnh lây
nhiễm dường như thoắt cái cách xa nhau, biệt lập mà đứng thủ thế
cảnh giác xung quanh.
Trần Quân vươn vai hưng phấn, kéo Sở Vân Thành kê bàn ra sát cửa xổ
tay ôm đĩa điểm tâm vào lòng, hăng hái xem phía võ đài năm người kia
- đánh nhau a, tiểu gia ta chuẩn bị đủ rồi, diễn đi thôi
ae like và vote 10* nha Có nguyệt phiếu hãy đề cử a