Ưỡn Mông Phân Cao Thấp


Người đăng: avatams

Một canh giờ sau.

- Hix hix tuần tuấn ta thật không chịu được nữa a

- ài, thế ngươi ở lại nha

- ài, ngươi thật tuyệt tình a, ta không chạy nữa

- thế ngươi kéo ta làm gì a, đừng kéo ta ,ngươi không chạy thì để ta
chạy a, buông za mau ????

- hừ, ta không đi ngươi cũng đừng hòng thoát, con người ta rất
nghĩa khí có chết chúng ta cùng chêt

- ay da đại ca, chơi gì kì vậy, có giỏi ngươi khai đi, ta bảo đảm ,
lúc ta bị bắt thì ngươi đã bị nướng thơm ngào ngạt rồi, có chết
thì ngươi cũng đi trước a.

Trần Quân hai mắt đầy giễu cợt nhìn đồng phạm Sở Vân Thành kia.

- ha ha chưa chắc ! bản công tử có công chúa hộ thân cho chúng trăm
lá gan cũng không giám làm gì ta, ngươi có sao, ây za lỡ như trong
tức giận ngươi bị chém chết ,yên tâm ta bao chôn mồ yên mả đẹp, địa
huyệt phong thủy

Trần Quân đen mặt, mẹ nó so hậu trường a

-được a, hậu đài ngươi lớn, ngươi là đại gia ta là tiểu gia.

Sở Vân Thành đắc ý nhảy tót lên lưng Trần Quân

- Nào ! muốn chết sao, chạy đi, cha cha cha xông lên

' cha cái đầu nhà ngươi, tiểu gia đâu phải ngựa, hừ đợi đó lần sau
có ngươi thảm khà khà '

Trần Quân buồn bực coñg yêu nhân, đau khổ lê bước, khuôn mặt nụ
cười so với khóc còn khó coi.

- ê yêu nhân, ngươi ăn gì sao nhẹ vậy, ỏn ẻn như nữ nhân một dạng

Sở Vân Thành nghe thế buồn bực dang tay dọa bóp cổ làm đầu Trần
Quân co rụt lại

- ngươi hiểu cái gì, đây gọi cân đối a

- ha ha, ui haxxt xì mẹ nó thế lại còn dùng túi thơm nữa, ngươi
hôi tới nỗi phải dùng hương mà át đi àk

Á đau

Trần Quân lập tức ăn siết cổ suýt chút xấp mặt xuống đất.Trong mông
nung hắn cảm thấy như có hai vật mềm mại áp vào lưng mình thoáng
qua mà biến mất

- hừ, thật phí lời, mau tập trung chạy đi, chân bản công tử cũng
sạch hơn miệng ngươi nhiều

Trần Quân cười khà khà

- nam nhân vị mà, cái này ta hiểu a, hai ba ngày không tắm là
chuyện bình thường ha ha, ngươi hôi có gì phải ngại, ngươi ngửi xem
ta hai ngày chưa tắm mà cũng có bỉ ngươi ngửi thấy đâu.Chưa kể người
ta toàn chết vì sạch ,có ai chết vì bẩn đâu ka ka.

- ngươi đi chết đi, thảo nào ta cứ cảm thấy khó thở a, thì ra là
ngươi, bà nội nó mau cút ui mẹ, ngạt chết ta

Sở Vân Thành gương mặt méo mó, đang trên lưng nhảy tót xuống, tránh
thật xa Trần Quân ra há miệng ngáp ngáp

- ài, không ngờ hô hấp cũng là một hạnh phúc a.

Yêu nhân đại thán, mặt khing bỉ xem Trần Quân.

Trần Quân khà khà cười

' ha ha vẫn là bản tiểu gia cao tay, lược thi tiểu kế là thoát khỏi
yêu nhân a ' hắn hài hước xem Sở Vân Thành đang há to miệng hấp khí
kia

Đang lúc khoái ý Trần Quân bỗng nghe thấy tiếng la liên hồi, phong
vân biến sắc, thiên địa như vô quang

- Đứng lại

- hừ, ta biết các ngươi chỉ ở quanh đây, lần này Nhật Lương ta
quyết tâm xẻ sương róc thịt các ngươi a

- khà khà, đừng để rơi vào vtay ta, ta lăng Phong thề cho các ngươi
sống không bằng chết

- Đúng a, dù tới chân trời góc biển ,ta cũng quyết tâm giết chết
lũ tặc nhân các ngươi, ai u đau

- tên khốn nào trọc vào mông ta, bước ra hu hu

....

đủ tiếng nguyên rủa vang vọng cả Cửu đạo Sơn chấn kinh cả núi rừng

.

Trần Quân có chút đau răng xem phía Sở Vân Thành

- hình như là gọi ngươi a, nhưng cũng quá đáng a rõ ràng đuổi tận
giết tuyệt a, yêu nhân ngươi cũng đủ trọc họa mà

- Câm mồm, rõ ràng nói ngươi a, mê hương ngươi mua, ngươi mang và ừ
thì ta đốt, ài coi như là cả hai ta đi

- mẹ sao nhanh vậy, còn chờ gì nữa mau trốn a

....

Cửu đạo Sơn cửa vào, lúc này lại chật kín đầu người, so ba hôm
trước còn đông hơn nhiều ,tiếng huyên náo ồn ào khắp nơi, hôm nay là
ngày cuối không biết sẽ có bao người vào vòng hai a

- ài, đợi lâu quá, tới giờ rồi sao chưa thấy ai đi ra.

- ta sao biết, cũng lạ a, bao nhiêu người bây giờ không thấy một cái
ma nào

-chẳng lẽ chết hết rồi sao

- không đến mức đi, ài trời thì nắng a.
....

Trên đài cao, các quan đại thần, thế lực gia chủ .. đều hơi sốt
ruột hết nhìn hướng cửu đạo sơn lại cẩn thận xem phía hoàng thượng

Vân Hỏa hoàng chủ Nạp Lan Chính lúc này hai lông mày cũng chói chặt
vào nhau, tái nhợt gương mặt cũng hơi lo lắng, thám tử vừa phái đi
mà còn chưa thấy về

đại công chúa Nạp Lan U Hương mặt đẹp cũng tràn đầy sốt ruột, Sở
Vân Thành chỉ để lại chút tin nói ra ngoài, nhưng tâm trí khéo léo
nàng sao không hiểu bạn tốt mình muốn đi đâu a.

ánh mắt vô thần lướt qua đám người bỗng nàng hơi kinh ngạc, tiếp
đó là mừng rỡ, nếu không phải đang bị vạn chúng chú mục, nàng
hận không thể lập tức xuống dưới rồi, hơi bình phục tâm tình nàng
vẫy tay gọi một thân tín tới nói nhỏ.

trong đám đông Tần Tuấn cùng Sở Vân Thành đang cố kiễng lên ra hiệu
với nàng . Hắn cùng Sở Vân Thành ban nãy phải cố gắng lắm, thần
không biết quỷ không hay mới trà trộn vào trong đây.

- ê ê, ngươi có chắc ban nãy nàng thấy chưa a

- ai biết, đợi chút đi, U Hương tệu nhãn như châu, sao có thể không
thấy được phong lưu phóng khoáng tuấn tú ngời ngơi ta

Sở Vân Thành hếch mũi kiêu ngạo khoa trương bản thân, Trần Quân

xem mà ngứa ngáy

- ài, ngươi đừng nhìn ta mà miêu tả thế a, ta ngại đó

Đang lúc Trần Quân cùng Sở Vân Thành chuẩn bị khẩu chiến thì bỗng
có một hộ vệ chạy qua, trước ánh mắt kinh dị của xung quanh bình
dân

- Tiểu nhân mời hai vị công tử đi gặp chủ nhân a

Trần Quân cùng Sở Vân Thành nghe thế đều vui vẻ, chen trong đám
người thật chẳng rễ ràng gì, ít nhất cần gấp phải tìm nhân trứng
cái đã, nghĩ tới mấy ngàn tên kia cùng thế lực sau lưng, nếu mà
tra truy thì thật sự nguy hiểm a.

hộ vệ kia dẫn hai người hắn tới một góc ít người để ý sau đó cung
kính bái phía trước người che mặt rồi lui ra

Sở Vân Thành không chần chừ chút nào xông lên cho che mặt nhân một
cái ôm thắm thiết

- ui U Hương, ta nhớ ngươi chết mất

hi hi

Nạp Lan U Hương cũng không lộ diện, cách đấu bồng đầy u oán trách
Sở Vân Thành --

- hừ hừ chỉ biết chơi thôi, lần này dọa chết ta mất, người ta thi
sinh tử, ngươi chen vào làm gì

- ha ha ha, không có ta, thì lần thi đấu này đâu có thể viên mãn ,
ai ai cũng được ta chăm sóc ân cần khà khà.

vẻ mặt cười gian, Sở Vân Thành híp mắt nhìn phía Trần Quân

Trần Quân bực mình chẳng thèm để ý hắn, huýt sáo nhìn sang phương
xa.

Nạp Lan U Hương bỏ ra tay Sở Vân Thành hữu lễ chào hỏi Trần Quân

- Tần Tuấn công tử vất vả rồi, tiểu nữ đa tạ.

-ha ha, không có gi, việc nhỏ a, trông trẻ đã thành nghề của ta rồi. Sở huynh tuy có nghịch chút nhưng cũng bình thường a ha ha

Sở Vân Thành như xù lông lên ' trẻ ? trẻ cái rắm, dám công nhiên
trọc ta, ngươi chết chắc rồi '

Trần Quân vội kêu lên kinh ngạc ,, xem phía xa ồn ào

- oa oa, đám người tham gia thi về rồi

-ủa thế đi thật oai hùng a, long hành hổ bộ cũng chỉ tới thế

- chà chà cái mông ưỡn trước, hai tay che mông đây chẳng lẽ là dùng
mông đi đường truyền thuyết

-ồ tràn đầy sát phạt chi khí a, nhất là hai người đi trước kìa ,ôi.cái mông so phía sau phải ưỡn cao nhất

- khi nào ưỡn mông so cao thấp có lực sát thương như vậy rồi, quá
soái, ta cũng phải ưỡn thử xem a.

......

ae like và vote 10* nha Có nguyệt phiếu hãy đề cử a


Ma Đạo Tàn Đế - Chương #54