Ra Tay Quá Ác


Người đăng: avatams

-mau làm đi ,đứng đây ngươi trang cho ai xem

Sở Vân Thành xem bộ mặt thương tâm vì muôn dân, đau lòng không hạ thủ
được, hắn hận không thể một đạp đá bay tên nhà quê này ra

' hừ hừ, bản tâm đen tối trang cái rắm '

- sao, sợ rồi a

̀

- mẹ nó, sợ cái chim, tiểu gia ta không ngán thằng nào, xem đây ta
cho ngươi thấy độc chiến quần hùng là thế nào giảng.

Nói xong, Trần Quân từ giới chỉ lấy ra từng bó, từng bó que nhỏ

- xem đây, pháp bảo vô địch, mê hồn hương cao cấp

- ặc, mê hương sao, không ngờ ngươi lại hạ lưu như vậy, khà khà
bất qúa ta thích

Sở Vân Thành giật mình sau đó híp mắt lại, cười âm hiểm ????

- a, nhà quê sao có mấy cái khác màu a, có phải hỏng không

- quản nó bị sao, đang thiếu mê hương đốt tất.

Trần Quân không quan trọng, không lượng trước bây giờ dùng nhiều quản chi hỏng
hay không, đủ lượng mà làm.

- Mẹ nó, ngay cả dạ hành y phục ngươi cũng chuẩn bị rồi, a cả cách hương bịt
mặt cũng có, xem ra ngươi thường xuyên làm việc này a.

Sở Vân Thành xấu xa xem xét hắn, một mặt thì ra là thế

Trần Quân mặt đầy hắc tuyến, ra ngoài hắn đương nhiên phải chuẩn bị chút đồ
rồi

- nín! tiểu gia ta không có thời gian nói chuyện với ngươi ,mau mặc vào, tí
nữa bị mê ra đừng đổ cho ta.

- hừ hừ, có gì ghê gớm

tuy nói vậy, Sở Vân Thành lạianh hơn cả mặc thêm vào, đeo kín mít, chỉ lộ ra
ngoài đôi mắt to ????

Trần Quân xem xét lại hướng gió

- ài, thật sự ta là bất dắc dĩ a.

Sở vân thành thật sự không nhẫn nhịn nữa, giơ chân đập hắn ra xa, cướp lấy
mồi lửa ????

- Kạc kạc, cho các ngươi mơ mộng lấy U Hương này ha ha

Sở vân thành tràn đầy trả thù khoái ý, đắc ý châm lửa.

mê hồn hương theo cháy, hương vị nhàn nhạt thoang thoảng hướng gió phiêu dạt
ra phía đang quan chiến đám người

nếu là bình thường mê hồn hương sẽ bị phát hiện ra, nhưng bây giờ tinh thần
tất cả mọi người đều tập trung vào đại chiến hai người, không có để ý hương vị
nhàn nhạt đang tràn ngập xung quanh.

Trần Quân cùng Sở vân thành hồi hộp chờ đợi, khi thấy hương vị nhàn nhạt đã
tràn ngập quanh bình địa hai hàng này xem nhau cười quái dị.

- Thành công, ha ha, lần này đừng mong kẻ nào thoát khỏi tay ta

Sở vân thành bóp cổ tay khởi động, mắt híp lại ????

Phía xa Đại chiến vẫn tiếp tục, Lăng phong thiếu đoàn trưởng cùng Thất hoàng
tử Nhật Lương đánh cho bất phân thắng bại, chiến trường từ trên hồ đã chuyển
tới bờ hồ

Xung quanh mọi người trầm trồ liên tục.

- Ha ha Lăng phong ngươi chỉ có thế sao, nếu vậy nên kết thúc rồi

Thất hoàng tử Nhật lương mang vẻ khinh thường xem phía Lăng Phong

- hừ, xem ra phải ra thật lực a, Nhật Lương nhất chiêu phân thắng
thua thế nào

- cũng đang có ý đó, long kỳ này ta lấy chắc rồi, danh tiếng
ngươi ta cũng nhận vậy ha ha

- chưa chắc a . xem đây Phong Quyển Tàn Vân

Lăng Phong xung quanh lập tức xuất hiện phong quyển vô hình, từng đạo
phong nhận đan xen hấp dẫn cả bạch vân trên bầu trời cuồn cuộn, uy
thế to lớn

Xung quanh mọi người giật mình, Phong quyển tàn vân là tuyệt kĩ đỉnh
cấp của Đại Phong dong binh Đoàn, không ngờ thiếu chủ Lăng Phong này
cũng luyện được a

Thất hoàng tử kia đôi mắt hơi rung động kinh dị

- ha ha, ta xem thường ngươi a, vậy mà cũng che giấu thực lực a, rõ
ràng nửa bước kiếm tôn a

Bá Hoàng Chưởng

Nhật Lương hoàng tử cũng không yếu thế, thân người hơi cong hai tay
chỉ thiên, một hư ảnh thủ trưởng to lớn xuất hiện, uy áp to lớn như
đế vương lâm giới có làm cho người quỳ gối xúc động.

Trần Quân giật mình, lần đầu kiến thức võ kĩ cao giai khác uy thế
làm hắn rất hưng phấn . lại nhìn thân pháp phiêu dật kia càng làm
hắn thèm nhỏ nước miếng

dù sao điệp bộ của hắn cũng mới huyền giai a, theo tu vi đề cao có
vẻ hơi vô dụng, không thể phát huy vài phần thực lực của hắn. xem
xét thân pháp hai tên kia ít nhất cũng phải địa giai a.

- ha ha mong giới chỉ hao tên này có thân pháp quyển a, nếu thế thì
đại phát.

Trần Quân nói thầm, hơi liếm môi khô khốc, ánh mắt chăm chú nhìn
phía xa, trong lòng tính toán thời gian

- tiếp chiêu đi

theo tiếng quát to lớn vang vọng, Lăng Phong kia xuất thủ trước dồn
toàn thân chân khí phát chiêu.

Nhật Lương hoàng tử cũng không chần chừ, xuất toàn lực hai tay tung
chưởng, chân khí thủ chưởng hư ảnh thẳng tắp đập hướng Lăng Phong

- Bùm bùm Ầm ...

Tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra, mặt đất cũng hơi nho nhỏ rung
động

khói bụi mù mịt.

Xung quanh mọi người mở to mắt cố gắng xem xét tình hình thế nào

- Thật kinh khủng a, uy thế này phải kiếm tôn nhất giai cao cấp mới
có a

- không hổ thiên tài danh tiếng

- khà khà, không uổng công xem a, quá hay rồi, chuyến này coi như
không uống phí.

...

đợi cho bụi mù tán đi, mọi người yên lặng xem phía đại chiến kia

lúc này hai người Lăng Phong cùng Nhật Lương chia hai bên mà đứng ,
quần áo cả hai hơi tàn phá, miệng rớm máu

-chậc chậc Lăng Phong huynh hảo thủ đoạn a, không hổ thiên tài chi danh ha ha

- bất phân thắng bại, Lăng Phong ta cũng bội phục thất hoàng tử a ,
nhân trung chi long mà.

Lăng Phong cùng Nhật Lương hoàng tử rõ ràng bất phân thắng bại, cả
hai đều chiến ý lăng thiên nhưng đã thụ thương, với lại bây giờ không
phải trung kết, không cần dốc sức liều mạng.

- ha ha, Lăng huynh quá khen, không biết long kỳ sử lý sao a

- e hèm, thật không tiện tren ngang a, nhưng cái kỳ này các ngươi
không lấy được.

Âm dương quái khí thanh âm vang lên

mọi người xem hướng phát ra, thầm nhủ giám can đảm cắt lời thất
hoàng tử chẳng lẽ không muốn sống nữa sao

Không nhìn thì thôi, vừa xem mọi người đã tròn mắt kinh ngạc

Trần Quân theo sau Sở Vân Thành đi ra có chút thương cảm xem xung quanh

- ài ta có hai tin buồn muốn thông báo tới các vị

xung quanh lập tức ồn ào

- mau nói ,chuyện gì a

- ài chẳng lẽ hết giờ a, không đúng rõ ràng còn bốn canh giờ nữa
a.

- tin gì, lại giám cả cắt ngang thất hoàng tử a

Trần Quân thấy không khí gần được, đây là hắn cho mọi người thời
gian chuẩn bị tâm lý a

- thứ nhất, that xin lỗi, các vị đều chúng mê hồn hương a, ba giây
lập tức phát tác

thứ hai còn quan trọng hơn Ta Là CưỚp Đây, Nào Nào tất cả nằm
xuống a.

Trần Quân vừa dứt lời, mê hồn hương dược lực phát tác xung quanh
đám người thi nhau nằm xuống

Thoáng chốc chỉ còn cố gắng đứng thẳng hai người, không ai khác
chính là Thất hoàng tử Nhật Lương cùng thiếu đoàn trưởng Lăng Phong.

Trần Quân cũng dự định trước sẽ vậy, dù sao cũng là nửa bước kiếm
tôn sẽ lâu phát tác hơn chút

- rầm rầm

quả nhiên, chưa tới hai hơi thời gian, hai người lập tức nằm xuống ,
mắt yếu ớt mở, miệng không nói lên lời, tràn đầy không cam lòng
trừng phía trước.

- ha ha, thành công, ha ha tất cả đều là của tiểu gia ta ha ha

Trần Quân như điên dại lập tức xông vào gục đi đám người, chỗ sờ
chỗ nắn nhanh tay cướp tài.

Sở Vân Thành cũng không nhàn rỗi, phi thân lấy long kỳ sau đó vứt
vào giới chỉ

tiếp đến hắn hằm hằm sát khí, như cọp vào bầy dê xông lại tặng
mỗi tên một đạp, nhằm thẳng mặt ra tay không lưu tình.

Trần Quân cũng ghê rợn, nhanh tróng cướp tài tránh xa yêu nhân này ra

- oái hai tên này giàu vậy, tới quần áo cũng là linh khí, được a
, ta lấy, hử, trong này cũng là, xin lỗi a lấy tất ha ha

Thất hoàng tử cùng thiếu đoàn trưởng Lăng Phong được Trần Quân trọng
điểm chiếu cố, Nào là giới chỉ, ngọc bội .. Không chừa lại cái
gì, khiến hai đại thiên tài hòa mình vào thiên nhiên, không có mảnh
vải che thân.

đang hăng hái thu gọn giới chỉ Trần Quân bỗng bị tiếng kêu hoảng hốt
của Sở Vân Thành gọi lại

- nhà quê, ngươi xem, bọn họ bị sao vậy, người đỏ hết lên lại
nóng phừng phừng a a A

Trần Quân tiến lại, khi xem phía trước hắn suýt quay lưng chạy nhìn
phía xa gần chỗ hắn đốt mê hồn hương lúc này có tầm ba bốn chục
người biểu hiện kỳ quái.

Xem thấy hạ bộ lại có lều nhỏ, Ba chữ hiện ngay trong đầu hắn '
trúng dâm dược '

- con bà nó, tên chủ quán đáng chết, bán nhầm cả xuân dược hương
cho tiểu gia

- đi mau, ngây ra làm gì, không ổn a, chạy mẹ nó mấy tên kia trúng
dâm dược rồi

Trần Quân hướng đơ ra Sở Vân Thành la to, Yêu nhân lập tức hiểu ý
mặt mũi đỏ bừng so hắn còn nhanh, cướp đường bỏ chạy.

mấy chục người kia, không biết lấy đâu ra sức lực, di chuyển vồ
vập xông vào đoàn người, tiếng y phục tan nát kèm theo là

- a .. a...aaaa.A

-a ...

...cúc hoa tàn

đang chạy phía xa Trần Quân cùng Sở Vân Thành nghe tiếng kêu thảm
thiết kia rùng mình kinh sợ

' a du đà phật, hãy vtha lỗi cho ta, amen, thượng đế phù hộ '

Hai người như điên vậy mặt trắng bệch gia tốc thẳng về phía trước ,
một đường thẳng ra Cửu đạo Sơn không dám quay đầu

(ae nhớ likê và vote 10* nha Có nguyệt phiếu hãy đề cử a)


Ma Đạo Tàn Đế - Chương #53