Người đăng: avatams
Kết thúc không bất ngờ Trần Quân từ nay phải theo lão thư sinh kia đi học chữ
Quyết tâm là một việc, làm lại là việc khác ,chỉ sau một ngày học trần Quân
đã cảm giác đầu mình như to ra ,mắt phảng phất lõm vào rồi
Đứng soi gương mới thấy bây giờ mình bao nhiêu thảm ,bao lần suýt không kìm
được lên nước bỏ nhà ra đi rồi
Nghĩ lại tiểu tay tiểu chân này có thể chạy được bao xa, dù tu vi kiếm sư
nhưng chân ngắn tay nhỏ hắn may ra bằng một nửa kiếm sư về sức chiến đấu đã
tốt rồi
Không an toàn lớn thêm chút đã
' lần này ta nhẫn'
Qua vài ngày nữa
Đầu choáng mắt hoa Trần Quân thầm than chả nhẽ mới nhi đồng đã phải ra ngoài
phiêu bạt rồi
Cư´ tiếp thế này chắc điên mất,hắn lục tung trí nhớ mình cuốn tàn quyển kia cố
tìm cách giữ mạng nhỏ của mình
Thiên Nhãn Thần Thông
Tăng cường thị giác ghi nhớ hình ảnh ,tác dụng lớn trong chiến đấu công kích
tinh thần
Uy lực cực mạnh
Cảnh giới tối cao thiên nhãn hiện mờ diệt thương thiên
Đây cũng là duy nhất tính phụ trợ kĩ năng tàn quyển ghi lại
Haha cuồng cười Trần Quân cuối cùng cũng tìm sợi dây cứu mạng rồi,không phải
ghi nhớ sao ,không phải chữ viết khó sao nhìn sao chỉ là bữa ăn sáng
Phải gấp rút tu luyện mới được ta muốn bế quan ta phải học được nó, thế là
diễn kỹ cao siêu của hắn lại giả ra nước mắt nước mũi sụt sùi xin ốm.
Mẫu thân lý thị biết được, đau lòng sai nhà bếp sắp thuốc còn mình thì canh
giữ chăm sóc hắn chu đáo
Trần Quân khóc không ra nuớc mắt ,thật vất vả mới nghĩ ra sáng kế tuyệt vời mà
mẫu thân lúc nào cũng ke ke bên sao hành động được
Dù không muốn mất đi lúc ấm áp này hắn cũng cố gắng tìm hết lý do, vận dụng
mọi thủ đoạn khuyên lý thị về phòng
Mãi mới thành công để mẫu thân trở ra
Tới nửa đêm
Xác định an toàn hắn bật dậy bắt đầu tu luyện thiên nhãn
Lấy mạch là dẫn, mi tâm khai quang ....minh mục xuyên suốt thiên nhãn xuất
hiện
...
Dựa theo khẩu quyết và vận đạo tới gần sáng
khi sắp từ bỏ Trần Quân cảm thấy mi tâm một hồi nhoi nhói cuối cùng cũng thành
công
Từ mi tâm xuất hiện đường rãnh nhỏ đang dần dần mở ra khi ánh sáng chiếu rọi
từ phương xa trên bầu trời mây mù lăn lộn tinh quang hiển hiện
Sâm sét kinh khủng tưởng trừng hạo kiếp suất hiện ngay trên đế đô khiến lòng
người bàng hoàng
Trong hoàng cung trên đài tinh thần một ông lão râu tóc bạc phơ trong mắt thần
quang sáng rọi :Thiên minh thần quang dį số xuất thế
Cũng vào lúc này khắp nơi trên phong hành châu cũng bị kinh động đang suy tìm
nguyên nhân của di tượng lần này nhưng đều không có kết quả
Dị tượng đến nhanh đi cũng nhanh, không lắm bắt được
Trần Quân cũng không biết mình tạo ra di tượng lại được nhiều người chú ý tới
như vậy
Bây giờ hắn đang co ro trang phòng trùm kín đầu thầm mắng
-sẽ không phải bị trời phạt đi ta phong lưu phóng khoáng người tốt một viên sao có thể bị sét đánh
Lúc mở ra thiên nhãn dang háo hức thử nghiệm hắn bỗng bị bên ngoài ra bao
nhiêu sét đánh liên tục quanh phòng hắn dọa cho tiểu chân nhỏ run lẩy bẩy
,trốn vào trong chăn mới có màn như vậy
Thầm nhủ mình là người tốt sét không đánh hắn mệt mỏi thiếp, cả đêm tu luyện
hắn cũng quá mệt mỏi rồi
tiểu nguyệt và tiểu khuyết ra sức gọi dậy mới tỉnh dậy
Mắt mông lung mặc quần áo rửa mặt hắn dựa vào người hai nàng hưởng thụ
Sau đó ra phụ chính thỉnh an cha mẹ tiếp đến là thấy chết không sờn ra hậu
viện học tập
Lần này khiến thư lão tiên sinh phải tròn mắt ngạc nhiên khi thấy Trần Quân
dậy đâu biết đó, tri nhớ siêu phàm Thế là càng dậy càng hăng say
Nhưng Trần Quân thì méo mặt ghi nhớ đau khổ đợi mãi lão tiên sinh chưa hết giờ
Vì phản ứng tốt của hắn lão tiên sinh cho hắn nghî một ngày, với tiếp thu
này,để chỉnh sửa những thứ khác dậy cho hắn, lão tiên sinh cũng cần chuẩn bị
chút
KHÔNG lãng phí thời gian vô cùng qúy giá này, nhân lúc lý thị không có nhà
hắn lĩnh mấy tên hộ vệ ra ngoài chơi đi dạo phố bên cạnh là hai nha đầu tiểu
khuyết và tiểu nguyệt
(Ae cố gắng đánh giá tốt nha+ Kim Phiếu ,mình sẽ cố gắng hết sức viết tốt)