Thiên Cơ Bất Khả Lộ


Người đăng: avatams

̣Vân hỏa Vương Đình nằm phía nam hỏa vực, thống trị toàn bộ phía
nam các thế lực lớn nhỏ đối lập hoàn toàn với Hỏa linh tông thống
trị phía bắc

Hai đại thế lực cai quản hỏa vực coi như hòa bình, đại ma sát thì
ít còn tiểu ma sát xung đột ngày nào cũng có . Ai cũng xem nhau
không vừa ý, chỉ mong thôn phệ đối phương mà bá chủ toàn bộ Hỏa
Vực

Vạn năm qua hai bên thực lực ngang nhau, không ai làm gì được ai .
Nhưng tới đời này, Vân Hỏa vương Đình đỉnh cao chiến lực xuống cấp
, mấy vị lão tổ Kiếm Vương cao giai thay nhau chết già còn Hỏa Linh
tông lại như măng non mới mọc thế lực cực lớn rục rịch đại động
tác.

Thế nên mới có tỷ võ chiêu thân, chọn ra thiên kiêu có thể cứu vãn
thế cục suy bại của Vương Đình.

Trần Quân nghe Sở Vân Thành trên đường phân tích coi như cũng thấu
hiểu phần nào thế cục này, thầm than

' làm gì có việc tốt thế, nói ra tỷ võ chẳng bằng nói lựa chọn
minh hữu a '

- Vì thế, U Hương lại là bằng hữu của ta, ta quyết không thể nhìn
nàng bị áp đặt như vậy.

Sở Vân Thành quyết tuyệt nói ra, ánh mắt đầy kiên định, nắm tay
nhỏ lắm chặt chẽ với nhau

Trần Quân là lạ nhìn xem hắn

' có yêu nhân như ngươi làm bạn, vị công chúa này cũng đủ xui tám
đời'

- ngươi rảnh rỗi quá sao, người ta lấy chồng là việc tốt a, huống
chi lại là thiên kiêu a đây là thiên địa chi lý anh hùng xứng mỹ nhân
mà

- hừ, ngươi biết cái gì, lúc nhỏ nàng đã từng hẹn ước với a a a
không nói cho ngươi

Sở Vân Thành tuấn mĩ gương mặt ráng đỏ, mắt lộ vẻ hoài niệm ,
miệng cười ngây ngô

- hì hì, cái này ta hiểu, ha ha thảo nào công chúa người ta kén
chồng ngươi lại khẩn trương như vậy

Nói rồi Trần Quân cho Sở Vân Thành ánh mắt sắc lang, nam nhân đều
hiểu

' ha ha, chắc chắn có gian tình, không thể tin được yêu nhân cũng có
người trong lòng a, có vẻ tình cảm lại còn xâu đậm nữa '

- ài, ngươi hiểu là tốt, nàng là bằng hữu tốt nhất của ta, lần
này thế nào cũng phải giúp nàng qua khó khăn này

- được lắm, lần này ta giúp ngươi, vác mỹ nhân về nhà, nhưng nhớ
tiền công ta a khà khà

Trần Quân cười vui vẻ, cảm động trước tình cảm của yêu nhân mà làm
bà mối lần này

- hừ hừ, suốt ngày chỉ tiền thôi ! ngươi ngoài tiền ra còn biết
gì nữa

Sở Vân Thành bất mãn Trần Quân chặt chém tâm tình của mình

- thôi đi, đại ca, Thiên địa linh hỏa với ta thật quan trọng a ,
không quan tâm nó thì quan tâm ai

- đi thôi phía trước là tới rồi, ta cho ngươi mở mang tầm mắt, nhớ
giữ gìn miệng ngươi, không cho phép nói linh tinh

Trần Quân hưng phấn, dục Tiểu Cẩu Cẩu tăng nhanh tốc độ tiến lên .
Theo Sở Vân Thành chỉ đường, quanh co quan đạo, mất gần hai canh giờ
sau một sơn trang xinh đẹp hiện ra trước mắt

Ẩn trong sơn lâm, sơn trang u tĩnh, hương hoa thoang thoảng quanh hai bên
đường

Sở Vân Thành có vẻ quen thuộc dẫn Trần Quân mang theo tiểu Cẩu Cẩu
đi thẳng vào sơn trang.

Nhìn như vô hại sơn trang nhưng theo Trần Quân cảm nhận, xung quanh có
rất nhiều cao thủ đang giám sát, tu vi hầu hết là kiếm tông cao giai
, thận trí có vài khí thế mờ mịt của kiếm tôn, nhất bước nhất
nguy hiểm cũng không quá đáng

- ây ây, đây là đưa ta đi chết sao, ngươi không thấy xung quanh tràn
đầy sát khí sao, sẽ không lầm nhà đi

Đang đi đường, Trần Quân vội kéo Sở Vân Thành lại kề tai hắn nói
nhỏ

- hừ hừ! biết sợ sao, ta dẫn ngươi đi chết đó ,dám đi tiếp sao

Sở Vân Thành đùa giai, mắt trợn lên khiêu khích hắn

- oái, sợ cái chim, không phải chỉ một tiểu trang viên sao, đại
gia ta khí đảm bao thiên, trọc cuống lên ta xóa xổ cái Trang viên này
luôn

- ầm ầm sẹt .. ..

tiếng nói Trần Quân vừa dứt, xung quanh khí thế nở rộ, sát khí
lẫm nhiên hướng thẳng hắn cùng Sở Vân Thành ép tới

- á, tên nhà quê đáng chết, ngươi hại chết ta rồi

- ây ây các vị có gì bình tĩnh a, không nên nóng, nhiều tổn thương
cảm tình a

...

- Tất cả dừng tay cho ta

một tiếng quát thanh thúy, trong trẻo bỗng nhiên vang lên, xung quanh
lập tức thu về yên tĩnh, Trần Quân cũng thở phào, đang yên lành bị
sát khí bao phủ cũng chẳng thú vị gì

Vỗ vỗ đang run rẩy yêu nhân, hắn bỗng giật mình, Sở Vân Thành mắt
lúc này rưng rưng xem thân ảnh mới tới, tiếp đó là tiếng kêu mừng
rỡ xen lẫn tưởng niệm của hắn dọa Trần Quân giật mình

- Ô Ô, U Hương ta bị khi rễ a ô ô

Vừa nói, tên yêu nhân kia vừa thình thịch chạy về phía trước ,sau
đó trước ánh mắt dại ra của mọi người, xà vào lòng chủ nhân âm
thanh êm nhẹ kia

- mẹ nó, thế còn bảo hảo bằng hữu a, ôm nhau thế, khẳng định
có gian tình, được lắm Sở Vân Thành a

Trần Quân tiếc hận xem mỹ nhân mà yêu nhân nhào vào ngực ' đáng hận
a, củ cải ngon đều bị heo ủi, lại còn là heo lái nữa ,đáng tiếc
'

mỹ nhân kia chính là đại công chúa của Vân hỏa Vương Đình, Nạp Lan U
Hương.
' không hổ đệ nhất mỹ nhân Hỏa Vực a, dáng vóc kia trà trà, đôi
mắt cũng cực hút hồn a, nước da trắng hồng, đúng thật cực phẩm
nhân gian '

Trần Quân chép miệng mà đánh giá mỹ nhân đang âu yếm với tên Sở Vân
Thành kia

như có phát giác Trần Quân ánh mắt đang xem hai người, Sở Vân Thành
thần bí thì thầm với Nạp Lan U Hương, ánh mắt chốc chốc lại liếc
sang phía hắn cười híp lại

Trần Quân sững sờ, Nạp Lan U Hương cười đương nhiên là vô cùng ưu mỹ
rồi, còn tên Sở Vân Thành yêu nhân kia cười hắn chỉ muốn đấm vào
mặt điển hình là có mỹ đắc trí mà

được một lát, khi Trần Quân đang ngán ngẩm tựa vào lưng tiểu Cẩu
Cẩu ngáp dài thì yêu nhân kia mang theo Nạp Lan U Hương lại đây

- Xin cảm ơn công tử quãng đường này đã giúp đỡ Vân Thành a

tính cách nhu mì, Nạp Lan U Hương dẫn đầu mở miệng

- ha ha, không có chi, ta vốn lấy giúp người làm niềm vui, chỉ là
việc nhỏ, không đáng giá nhắc tới

nghe hắn nói thế, Nạp Lan U Hương nét mặt là lạ, Sở Vân Thành bên
cạnh thì khoa trương ôm bụng cười

- ha ha, chết cười ta, tần tuấn ca lấy giúp người làm niềm vui a
ha ha ha ha

Trần Quân đen mặt lại ' tên đáng chết dám đem hết thanh danh của ta
bôi nhọ, mất mặt trước mỹ nhân a '

Cười khan, Trần Quân làm bộ bất đắc dĩ nhìn sang nơi khác

- U Hương cô nương, ta tới là giải quyết việc của ngươi a, chắc yê
.. a Sở Vân Thành đã nói cho cô biết a

- ài, công tử đến trễ rồi, ghi danh đã kết thúc, người không
được ghi danh không thể tham gia tỷ võ, sao có thể giúp ta a

Trần Quân cùng Sở Vân Thành giật mình nhìn phía Nạp Lan U Hương

Nạp Lan U Hương bất đắc dĩ lắc đầu

- với thân phận của ta cũng không thể làm ngoại lệ được, lần này
rất nhiều đại thế lực tham gia, không ai phục ai, có ngoại lệ là
có loạn

- thật không thể xoay chuyển sao

Sở Vân Thành gấp gáp hỏi, mặt tràn đầy bối rối

Nạp Lan U Hương lắc đầu thở dài

' không phải chứ, lần đầu se duyên chưa bắt đầu đã thất bại thế
này sao

, ta không cam tâm '

Trần Quân mắt đảo liên hồi hết nhìn Nạp Lan U Hương lại nhìn phía
yêu nhân kia, mặt cười tiện tiện kạc kạc cười lên

- ha ha, có cách rồi !

Nạp Lan U Hương cùng Sở Vân Thành như bắt được cây cỏ cứu mạng, mắt
đầy hi vọng xem hắn

- cách gì mau nói a

Sở Vân Thành hưng phấn ôm ngay cánh tay hắn ríu rít hỏi

một làn u lan ập vào mặt, thấm vào ruột gan nhưng chưa kịp dư âm
thì nhìn tới là Sở Vân Thành, Trần Quân sặc sụa ho khan lập tức
tránh khỏi, lẩn ra xa

- mẹ nó, tránh xa ta ra, ta ghét nhất người ta động vào ta đó

- hừ, tránh cái quỷ a, động chút thiếu miếng thịt sao, quỷ hẹp
hòi, mau nói cách đi

Sở Vân Thành bĩu môi, xem thường Trần Quân thầm nhủ ' không phải nể
mặt mỹ nhân đây, lão tử đập bay tên yêu nhân ngươi rồi'

- thiên cơ bất khả lộ, kạc kạc tên nào may mắn chiến thắng ,ta bảo
đảm hắn sẽ rất thảm, kạc kạc kạc

Trần Quân lòng tin tràn đầy, một mặt đáng thương cho kẻ xấu số có
thể chiến thắng tỷ võ lần này

- nhỡ thất bại thì sao, chẳng phải U Hương toi đời sao

Sở Vân Thành một mặt lo lắng nhìn phía đang trầm tư Nạp Lan U Hương

- thôi thôi, sống chết có số a, coi như tin tần tuấn công tử một
lần vậy

- ha ha tốt lắm, mỹ nhân có khác, thật có ánh mắt a, không như ai
, đôi mắt chỉ dùng trang trí hừ

À ,còn nữa, muốn thành công, hai ngươi phải nghe ta chỉ huy, không
cho sai phạm

Trần Quân hài lòng với phản ứng của Nạp Lan U Hương, nhưng cũng
không quên chửi mắng tên yêu nhân kia ' có mỹ nhân thương yêu, nhìn thế
nào tên yêu nhân cũng thấy đáng ghét'

- A Ngươi, hừ giỏi lắm a, quỷ hẹp hòi, lần sau ta với ngươi tính
tiếp khà khà khà

Sở Vân Thành giận quá hóa cười, ha ha cười lên, dọa xung quanh hai
người nhất thú run rẩy.

(*ae nhớ like và votê nguyệt phiếu nha)


Ma Đạo Tàn Đế - Chương #49