Kẻ Gây Tai Họa


Người đăng: avatams

Mấy canh giờ sau, Sở Vân Thành cũng khôi phục tỉnh dậy, trận chiến lúc nãy ,
lấy một chọi bốn của hắn có vẻ tiêu hao cũng lớn

Yên tĩnh của Trần Quân cũng kết thúc ngay khi Sở Vân Thành tỉnh dậy, cặp mắt
chớp chớp nhìn tròng trọc vào Trần Quân, miệng chép chép liên hồi ba hoa mà
đánh giá hắn

- ờ, được a, chà chà, người không thể bề ngoài xem

-xem ra ngươi là cao nhân bất lộ tướng ha

...

Trần Quân mất tự nhiên mà xem Sở Vân Thành, có yêu nhân chăm chú nhìn mình ,
miếng lại ba hoa liên hồi ,thật chẳng vui vẻ gì.

Trần Quân cũng chẳng còn cách nào, đành mặc hắn, còn mình thì nhắm mắt dưỡng
thần cầu mong mau mau tới Hỏa Vực, cách xa tên ái nam ái nữ này đi

- với tu vi này, ngươi tới Hỏa Vực định tham gia tỷ võ sao

Trần Quân vẻ đẹp ngạc nhiên

- Cái gì tỷ võ a ?

- hử? đại sự thế mà ngươi không biết sao, trời ạ !, ngươi mới từ đâu chui ra
vậy ! ngươi lần sau đừng nói hai ta quen biết a

Sở Vân Thành phản ứng mạnh mẽ, mặt kinh khủng, như thể Trần Quân không biết
cái gì tỷ võ là thiên đại tội lớn vậy

- to lắm sao mà cần khoa trương vậy, hừ hừ thật tiểu yêu nhân chưa thấy qua
mặt xã hội

Trần Quân cũng tức giận nói ra

' không phải tỷ võ sao, có gì ghê gớm '

- ha ha, được a, nếu để nàng ta biết có người lại không để ý tới việc này
không biết sắc mặt chắc đặc sắc đây

Trần Quân nhìn Sở Vân Thành bỗng nhiên cười rộ lên, thì thầm một mình

- ài chưa từng thấy ăn mắng còn cười a, ngu như heo vậy

Trần Quân than nhỏ

- Cái gì, hừ ngươi vừa nói gì, có gan lặp lại coi

Sở Vân Thành nghe hắn nói thế lập tức bùng nổ, mắt trợn lên, từ vừa cười hihi
đã chuyển sang chằm chằm Trần Quân

- a a, ta nói gì sao, ngươi nhầm

ha ha đại sự gì kể ta nghe chút

Trần Quân lập tức đánh chống lảng, yêu nhân giận dữ không đùa được a

- hừ hừ! nhát gan, coi như tha ngươi lần này.
còn đại sự sao, chính là tỷ võ chiêu thân a, nói ra sẽ dọa chết ngươi

Trần Quân mặt khinh thường, dọa trẻ con sao

- ha ha, Nạp Lan U Hương đại công chúa của Vân hỏa Vương Đình kén chồng ,
kinh ngạc a, bất ngờ a, chấn động a.

- không liên quan, hừ! tưởng gì, làm phò mã ta chẳng hứng thú gì

Trần Quân thất vọng, có công chúa kén chồng chứ gì, làm như sắp diệt thế tới
nơi vậy

- nhà quê a, ngươi biết Nạp Lan U Hương nàng là ai sao

Đây chính là đệ nhất mỹ nhân của Hỏa Vực tài sắc vẹn toàn, bao nhiêu thiên
tài tình nhân trong mộng a

thế nào, hứng thú chưa

Sở Vân Thành kiêu ngạo nói ra

- Lừa ta sao ? hừ đệ nhất mỹ nhân mà luân lạc tới phải đi tỷ võ chiêu phu sao
, bớt đùa đi, đệ nhất xấu nhân còn tạm được

Trần Quân khinh thường nói ra

- ôi, tức chết ta, a ...a..A

Sở Vân Thành bị Trần Quân làm tức điên lên, dậm chân vỗ ngực ,nhìn xem mà
Trần Quân sợ hãi lui về sau

' tức giận mà cũng giống nữ nhân rồi, xem ra tên này khỏi cứu, ài, thế là
một mỹ nam vĩnh viễn ra đi '

- hix hix, đừng bảo ta lầm này ngươi đi hỏa vực, tham gia cái gì tỷ võ a

Trần Quân nhìn Sở Vân Thành cẩn thận từng chút nói ra

- đúng a, mà không đúng, thôi kệ nói chung ngươi cũng chẳng hiểu

Trần Quân cũng chẳng buồn hỏi tiếp, tiếp tục ngắm nhìn phong cảnh xung quanh

Tới Gần Hỏa Vực tại Trần Quân cảm nhận trong không khí, hoả linh khí phá lệ
nồng đậm, không hổ là trung tâm của phong hành châu

Cây xanh, thực vật cũng nhiễm sắc đỏ nhiều hơn, chân trời cũng phảng phất bị
hoả linh khí nhuộm hồng, quá rực rỡ

...

- Ha ha con hỏa kê này mười viên hỏa tinh thạch a, đủ công đạo, già trẻ
không gạt, nào tiền đâu ha ha

- hừ Tần Tuấn ngươi được lắm, ta ' mua '

chữ mua Sở Vân Thành cắn thật mạnh, hàm răng ngứa hận không thể cắn Trần Quân
mấy cái a

-tốt a, quá sảng khoái, ta xem trọng ngươi

Trần Quân mắt vui vẻ, tiền cũng quá dễ kiếm a

Sở Vân Thành đen mặt ,cầm gà nướng mà cắn mạnh ' hừ hừ Tần Tuấn đáng chết, ta
cắn, ta cắn chết ngươi ' . Sở Vân Thành coi gà nướng thành Trần Quân ra sức
cắn phát tiết mối hận trong lòng.

Chả là thế này, ngay từ ngày đầu đi đường tới Hỏa Vực Trần Quân phát hiện tên
yêu nhân này lại không biết nấu nướng, thế là cơ hội của hắn tới, mở sư tử
miệng mà chào giá

Sở Vân Thành bất đắc dĩ, gà mình nướng thật sự quá khó ăn ,' trong khi gà
nướng tên nhà quê kia lại thơm phưng phức ', nên cắn răng chịu thiệt mua gà

- hừ, ngày mai là vào địa giới của Hỏa Vực rồi, lúc đó thành thị liên miên
, xem ngươi làm sao ăn ta

Sở Vân Thành vui vẻ nói ra, muốn xem bộ mặt đưa đám của Trần Quân nhưng nàng
thất vọng rồi, Trần Quân so mình còn vui vẻ, một bộ giải thoát

- trời phật phù hộ, ha ha qua ngày mai khí tiết của ta có thể bảo vệ, quá
tuyệt rồi

Ăn xong gà nướng của mình, nhìn Trần Quân đang tĩnh tọa, Sở Vân Thành lập
tức đứng lên

- Hừ, ta đi tắm, ngươi giám đi theo ta sẽ giết ngươi

- hừ, nhìn ngươi mà bị đau mắt hột sao, tiểu gia ta không ngu

- Coi như ngươi thức thời a.

Nói rồi Sở Vân Thành đi ra ngoài, đây cũng là việc thường ngày Trần Quân cũng
quen thuộc ' yêu nhân ưa sạch sẽ thiên hạ biết ' cái này hắn cũng hiểu.

tiếp tục xử lý hỏa kê thơm nức của mình, nướng thịt hắn cũng có chút thành
thạo, lại thêm chút gia vị hắn phối chế xem như mê người

Trần Quân mở miệng toàn dầu mỡ ngụm to mà cắn, trong lòng hô to thoải mái

- ầm ầm ..bùm..

Một âm thanh vang động thiên địa tiếp đó là đất rung núi chuyển dọa hỏa kê
trong tay Trần Quân rơi xuống đất

- động đất sao, trời ạ

Trần Quân than thầm, đứng lên men theo âm thanh nơi phát ra tức tốc tiến tới

Vừa tới nơi Trần Quân giật cả mình tên Sở Vân Thành rõ ràng ở đây, hơn nữa
còn đang đại chiến với yêu thú gì nữa

nói là đại chiến thì hơi quá, rõ ràng tên yêu nhân đang bị yêu thú này đè lên
mà đánh, nếu không phải quanh người hắn có vòng sáng bảo vệ thì đã chết rồi .
Nhưng theo Trần Quân nhìn ra vòng sáng cũng đang mỏng manh rồi, chẳng bao lâu
sẽ vỡ mất

Trần Quân đang ngon lành xem chiến đấu thì Sở Vân Thành liếc thấy hắn gọi to

- mau chạy đi, tìm người giúp, đây là Cự Ngạc Thú tu vi nửa bước kiếm tôn
mau ..

- bùm bùm

Trần Quân ngạc nhiên yêu nhân lại quá có cốt khí a, lúc nguy hiểm lại gọi hắn
đi trước

Trần Quân đau đầu, nơi hoang dã này lấy đâu ra người mà tới giúp ' dù sao mai
cũng chia tay, tiểu lộ thân thủ chút cũng không sao a '

- e hèm, 500 viên hỏa tinh thạch ta sử lý con Cự ngạc thú này giúp ngươi

Đang đại chiến với xúc tu của cự ngạc, Sở Vân Thành nghe vậy suýt nữa thất
thủ dính đòn

- không đùa nữa, mau tìm người a, nếu không chúng ta cùng chết

- mẹ nó ai thèm chết chung với ngươi, người bên ngoài lại tưởng chúng ta tự
tử vì tình thì nhọ

500 viên hỏa tinh thạch ta giúp ngươi làm thịt con đại cá này

- Tên nhà quê chết tiệt, ta ... .. a ..A

chưa kịp nói hết câu, vòng sáng ngoài thân Yêu nhân tan vỡ, xúc tu cùng đuôi
cự ngạc theo thế đập xuống

Sở Vân Thành tuyệt vọng nhắm mắt lại, trong đầu chỉ còn ý niệm duy nhất ' ôi
tên Tần Tuấn đáng chết, ta làm quỷ cũng không tha cho ngươi '

- Ầm Ầm

mạng ta xong rồi.

đợi một chút cũng không thấy đau đớn xuất hiện, mở mắt ra là một thân ảnh che
lại trước mặt mình, Sở Vân Thành kinh ngạc không lên lời, có cảm giác như
mộng vậy hai mắt toàn dị mang chói lọi xem bóng lưng của Trần Quân

Trần Quân ngẩng đầu ưỡn ngực, hai tay chắp sau lưng tịch mịch chi khí toả ra
xung quanh, nhất chiêu miễu sát cự ngạc thêm vào tạo hình bây giờ đích thật
đủ rung động

- thế nào, đủ soái a, đủ thân trầm a

nam nhân phải thế ! ́

Câu nói của hắn lập tức phá tan hình ảnh này khiến Sở Vân Thành giật mình xem
lại

- Ngươi bị chuột rút sao, sao cứ đơ người ra vậy?

- rút cái rắm, ngươi có hiểu tạo hình dựa thế không a, thật mất hứng !

Sở Vân Thành hậm hực đấm vai hắn cái

-đáng giận, biết ngươi mạnh vậy ta dẫn luôn nó cho ngươi là xong, hại bản công tử ta thiếu một bảo bối

-Ta cũng thật phục ngươi ,đi đâu cũng gây họa được,lần trước bị kiếm tông cướp bóc, bây giờ lại bị yêu thú truy sát, mai này chắc bị kiếm thần đuổi bắt qúa

ừm, chúng ta nói chuyện chính đã nhỉ, tiền ta cứu mạng ngươi cũng lên trả
nhỉ

Sở Vân Thành lập tức nghi hoặc xem hắn, gương mặt tuấn tú ngây thơ nói ra

- tiền, tiền nào a ? sao ta không biết ?


Ma Đạo Tàn Đế - Chương #47