Anh Hùng Xạ Yêu


Người đăng: avatams

Trần Quân chen trúc trong đám người được chọn đang cùng tên béo trò
chuyện tiếp

may mắn hắn đặt khí tức ở kiếm sĩ đỉnh phong không thì lật thuyền
trong mương rồi,còn tên béo vốn là sắp đột phá kiếm sư hắn kẹt ở
đây lâu rồi nếu may mắn chuyến đi lần này xong hắn có thể góp tiền
mua thiên tài địa bảo để tiến giai Kiếm sư

Đoàn người rất nhanh chuẩn bị xuất hành,hắn mua gấp một con liệt
mã bám sát đoàn người ra ngoài,tên béo cưỡi hắc trư ở yêu thú cấp
thấp cũng coi nổi bật,nhưng hình thể xấu xí chẳng ai muốn ấy vậy
hắn cũng cưỡi,, làm trò cười cho cả đoàn người

Trần Quân cũng phải ngượng ngùng che mặt vờ không quen với hắn ,nhưng
chẳng bao lâu hai người lại nói thiên hôn ám địa

đoàn người khoảng trăm người ngựa khoảng 40;50 hộ vệ gì đó,còn lại
là dong binh,hộ vệ tu vi thuần một sắc kiếm sĩ cao giai có hai vị
kiếm sư trung kì cùng ba tên sơ kì,so về thực lực hơi vượt so với
đám dong binh tán loạn toàn đoàn thể nho

Trong đám dong binh có hai dong binh đoàn nhỏ Huyết Hổ đoàn cùng Hắc
Dạ đoàn,hắn càng chú ý hắc dạ hơn chẳng những thực lực cao mà
còn toàn nữ nha

đoàn trưởng kiếm sư trung kì,bịt mặt nhưng nhìn vóc dáng rõ ràng
mỹ nhân a,thành viên năm người cực gợi nhân dung nhan cũng coi xinh đẹp
ăn mặc giáp da bó sát,rực sáng ánh mắt xung quanh

qúa tuyệt đoạn đường này sẽ vui lắm đây a

.

Ngay khi Trần Quân xuất phát rời đô thành không lâu,Trần gia loạn hết
cả lên vì hắn ,lão gia cùng phu nhân âu sầu khắp phủ không khí vắng
lặng ,hai nha đầu tiểu khuyết tiểu nguyệt cùng lý tinh nhi đang ngồi
trong đại sảnh thút thít khóc ,mắt đỏ hoe

mẫu thân hắn Lý thị cùng biểu cô cũng ngồi thẫn thờ nước mắt đảo
quanh

cha hắn Trần Bá thiên có vẻ trấn tĩnh hơn nhưng cũng tràn ngập lo
lắng sầu muộn

Sáng nay như mọi lần đợi mãi không thấy thiếu gia dậy ,hai nha đầu
tiểu khuyết tiểu nguyệt vào trong phòng gọi Trần Quân dạy

Nhưng phòng rỗng tuếch chẳng co thân ảnh ́ Trần Quân đâu,hai nha đầu lo
lắng thì thấy phong thư đặt trên bàn

'thiếu gia ta cùng sư phụ ra ngoài rèn luyện mấy năm sau trở lại các
ngươi giữ gìn sức khỏe nhớ lời thiếu gia dặn

và chăm sóc tốt cha mẹ ta cùng chính mình .Thôi ta phải đi nha đu đủ
phải ăn nhiều chút a ha ha '

hai nàng mất hồn khi đọc xong ,buồn bã chạy đi báo cho phu nhân cùng
cha hắn nên mới thành ra vầy

-ài ài ta biết mà trần nhi mấy ngày qua đặc biệt lạ,hay bồi chúng ta vui vẻ thì ta đoán ra phần nào rồi

lý tinh nhi mắt thấm nước ,quệt môi giả ra hung ác mắng nhỏ

'tiểu hỗn đản giám bỏ bản tiểu thư một mình ,lần sau gặp lại cho
ngươi đẹp mặt'

Trần Bá Thiên nhìn cả phòng một lượt muốn thay đổi không khí

- Trần Quân dù sao cũng lớn cần ra ngoài du lịch cũng coi hợp lý
,với lại đi cùng sư phụ hắn thì không phải lo lắng an toàn,như mong
muốn hắn ta làm thủ tục cho tiểu khuyết tiểu nguyệt cùng lý tinh
nhi vào hoàng gia học viện học tập

Trần Bá Thiên nói xong ,tiểu Khuyết tiểu Nguyệt cảm động nhưng vội
vàng phản ứng

- lão gia ơn lớn nhưng hai nô tì chỉ là phận nô bộc sao giám như vậy

Trần Bá Thiên chưa kịp nói thì lý thị cùng biểu cô đã nói ra

- hai ngươi là thiếp thân nha hoàn coi như nửa cái nương tử của tiểu
Trần không có gì hợp hay không ca,nếu cần cho lão gia nhận các ngươi
làm nghĩa nữ là được

Rồi quay qua Trần Bá Thiên

-lão gia ngươi thấy sao hai nha đầu này hiếu thuận với hiểu chuyện như vậy nhận làm nghĩa nữ sau đó gả hết cho tiểu Trần cũng rất hợp đó nha

Trần Bá Thiên xem xét hai nha đầu hiểu chuyện cũng gật gù đồng ý

lý tinh nhi vui vẻ chạy ra nâng đỡ hai nàng hô to

- Hai muội mau mau dậy tạ ơn bá phụ bá mẫu đi ha ha

tiểu khuyết tiểu nguyệt thẹn thùng ,kiên định

-hai con tạ ơn phụ mẫu,cả đời này sống là người thiếu gia thành quỷ cũng của thiếu gia

mọi người gật vui mừng chúc mừng,hai nha đầu hạnh phúc tới nước
mắt lã chã

thế là chuyện ra ngoài của Trần Quân cũng êm đẹp ,Trần gia lại vui
mừng mong ngóng thiếu gia trở lại ngày

.

.

.

Trần Quân cũng không biết hắn ra đi lại mau bình phục phong ba tới
vậy ,nếu biết hắn chắc cũng chỉ có thể thầm than diễn kĩ của
mình,sư phụ hư vô lại thành bùa trấn an trần gia cùng các nha đầu
kia

Lúc này hắn đang khổ đau trên liệt mã của mình ôm cái lưng mỏi mệt
mà kể chuyện anh hùng xạ điêu kinh điển nghệ thuật cho tên béo
nghe,chẳng may nâng nên chút cố sự cũ kỹ thế mà dẫn tới câu chuyện
này

qúa khổ rồi người đại lục này văn học ít phát triển ,điển hình
trọng võ khinh văn thực lực vi tôn thì câu chuyện nhiệt huyết như anh
hùng xạ điêu tung hoành xa mạc sao không hấp dẫn chứ,cả đoàn người
vểnh tai nghe hắn kể chuyện

Trần Quân thuật lại hầu như giống nhưng thay đổi chút ít cho phù hợp
thế giới này như chim điêu thì là loại yêu thú phi hành thực lực
kinh khủng,ngũ tuyệt cao thủ thì là năm vị kiếm thánh gì đó,....

một đường kể vang chém gió lôi cuốn đến hắn khô cả cổ mà mọi
người không có ý tứ dừng nghe thật làm hắn đau đầu nhưng cũng thật
vui vẻ

'tiểu gia ta ở đâu cũng được hoan hô qúa đẹp trai tài năng rồi a''

đau khổ một ngày cuối cùng cũng dựng trại nghỉ ngơi,chưa kịp vui
mừng vì giải thoát thì hắn bị một tiếng thánh thót hoàng anh trong
trẻo của một thiếu nữ gọi lại

- tần tuấn ca ngươi có thể kể tiếp được không đang đoạn hoàng dung
sắp tiết lộ thân phận ý

Trần Quân quay đầu thấy ba mỹ nhân đang ngóng nhìn mình là ba tiểu
thư họ Trữ ,cô em ut Trữ Băng Tĩnh cùng Trữ Băng Vũ đang ngóng chờ
nhìn hắn,

đại tỷ kia Trữ Băng Vân dù không ra vẻ rõ ràng nhưng ánh mắt hơi léo
lên hứng thú cùng chờ đợi đã bán đứng nàng

Trần Quân sao thể cự tuyệt được ,gọi ba nàng ngồi xuống cạnh đống
lửa gần hắn ,dưới ánh lửa lung linh khoảng gần ngắm ba mỹ nhân này
tung toé nước bọt kể đoạn vườn hoa bến thuyền Hoàng dung bộc lộ ra
nữ phận

tất cả mọi người dù đang làm gì đều dỏng tai nghe hồi hộp

nhưng ghen ăn tức ở đâu đâu chẳng có một tên tuổi tầm hai mươi kiếm sư

dong̣ hanh hanh chói tai vang lên cắt đứt hắn

-có gì hơn người chứ,loại văn nhân thấp kém hèn hạ có thể làm gì được,kể chuyện cũng là nói náo

không cần Trần Quân mở miệng tam tiểu thư kia đã trừng mắt mắng tên
kia,mọi người cũng phụ họa theo

-La minh ngươi không nghe thì đừng phá rối ta,nếu không ngươi biết tay

- đúng a đúng a,chó ngoan không sủa bậy

- không biết tốt xấu phá hư hết cả phong cảnh ,cút ra ngoài kia ăn c
đi

......

dong binh vốn thô tục ,chửi nhau cũng rất phong cách hán tử dứt
khoát

tên La minh kiếm sư kia tức đỏ mặt nhìn Trần Quân âm u sau đó bỏ đi ra
ngoài ,xem ra ghi hận nên hắn rồi

Trần Quân nhìn xâu vào tên La Minh kia một chút trong lòng cười
lạnh'tốt nhất là đừng trọc gia ,nếu không ngươi se chết rất thảm a'
sau đó quay đầu tiếp tục câu chuyện ,một tên kiếm sư không đủ hắn coi
là việc

.

.(ae like+ vote 5 sao ngay đầu truyện nha,thank ae,có nguyệt phiếu đừng
ngần ngại đề cử he he)


Ma Đạo Tàn Đế - Chương #25