Người đăng: avatams
Trần Quân nhanh nhẹn ra phụ chính tiền viện Trần gia
Vừa vào cửa, hắn đã thấy một phụ nhân hiền hòa mặc thanh xam đang cưng chiều
nhìn hắn
Đây là Lý thị cũng là mẹ của hắn kiếp này ,Trần Quân cảm giác thoải mái khi
đươc mẹ nhìn âu yếm như thế ,dù sao kiếp trước hắn là cô nhi sống ở cô nhi
viện nên khi xuyên qua đây hắn hết sức trân trọng cảm tình này
Lý thị tiến tới ôm chặt lấy đứa con trai của mình nàng cưng chiều xoa đôi má
ửng đỏ béo mập của hắn
Trần Quân mặt đều tái rồi dù sao kiếp trước hắn là một người 20 tuổi nhưng giờ
đây lại là một đứa trẻ.
muốn biểu diễn cho giống với những đứa trẻ con khác nhưng muốn cười mà khuôn
mặt cư méo mó nhìn thấy một màn này phụ nhân càng cưng nựng hơn ,ôi giời thảm
!
- mẹ a ta cũng lớn rồi ,đừng bẹo má ta nữa a .a ..đau
Lý thị càng dùng sức mà xoa xoa hắn cười vui vẻ
- Tiểu Trần dám không cho ta xoa sao, hừ hừ không cho kẹo ăn nữa aa
- hừ ,ta mới không thèm
...
Từ khi sinh ra hắn đã thực hiện 3 nguyên tắc của mình sao cho thật giống như
một đứa trẻ đầu tiên cứ
3 lần 1 ngày khóc trước mọi người,thứ hai biểu cảm thật đáng yêu mỗi lần gặp
người khác, lắm lúc đau cả mặt mà vẫn cười
Cuối cùng cũng là điều khiến hắn đau đớn nhất là tiểu ra chính chiếc giường
của mình 2 ngày 1 lần duy trì tần suất 3 ngày đại tiện ra mình 1 lần nhưng
theo lớn lên hắn đã bỏ
nếu không một đời anh danh đi mất
Cả phủ Trần gia cũng đã quen với hình ảnh tiểu thiếu gia của họ cực kỳ kỳ lạ
trừ những khi cố định thực hiện nguyên tắc trẻ em của hắn thì tiểu thiếu gia
của họ rất người lớn không oa oa khóc như mọi đứa trẻ
Năm đầu tiên hắn cũng đã cai sữa rồi
Lý thị thể chất hơi kém nên ít sữa ,hắn phải ú của các bà vú nuôi
Đó là những ngày đen tối của hắn ,không ú thì không thể lớn lên được, mà mấy
bà vú nuôi ai cũng mập mạp, lần đầu tiên thấy hắn bị dọa gần chết rồi
thà hi sinh tiểu đạo bước ra đại đạo là hơn
Thế là cắn răng mà ú
Khi Đủ sức hoạt động ngày tháng tăm tối đó mới kết thúc hắn phải gấp biểu hiện
ra mình đã lớn mới có thể để mẫu thân hắn lý thị yên tâm
Trần gia kinh doang buôn bán lớn ở kinh đô thiên huyền quốc nên cha hắn Trần
Bá thiên chẳng mấy khi ở nhà
Nên ngày nào hắn cũng thỉnh an mẫu thân ,ăn cơm với nàng dỗ lý thị cười và để
lý thị ẵm suốt ngày
Mẫu thân vô cùng thương yêu hắn,Trần Quân lần đầu cảm nhận tình yêu của mẹ
cũng như sự quan tâm của cha hắn vô cùng hạnh phúc
Cười khô với mẫu thân một cái lý thị ôm chặt lấy Trần Quân vào lòng đút cho
hắn 1 miếng bánh ngọt
hắn nghĩ thôi thì ăn vậy dù sao cũng ngon mà đứa nhỏ ai mà chẳng thích ngọt
Có lẽ tâm trí cũng trở nên trẻ con hơn ,hắn lại thích ăn cảm đồ ngọt nữa, ăn
hoài không thấy chán
_ Tiểu Trần a ,hôm nay ra ngoài với mẫu thân nha,ta sẽ mua cho con thật nhiều
đô ăn ngon với cả quần áo mới nữa
Trần Quân nhanh chóng nhai hết miếng điểm tâm đánh cái ợ no,hắn nhảy tung tăng
ôm lấy chân mẫu thân.
- ha ha mẫu thân tốt nhất a ,chụt chụt
Vui sướng thể hiện ra đầy mặt,thầm nghĩ thế là sắp được ra ngoài rồi ,với cái
thế giới này tràn ngập hiếu ki
Tuy đã nghe qua vô số hộ vệ và nha hoàn miêu tả cho hắn nghe nhưng hắn cũng
chỉ nhận xét chung chung chắc giống cổ đại kia ở thế giới kiếp trước thôi
Chuẩn bị một chút, từ cửa chính trần gia một đoàn người ra phů đi đầu là chiếc
kiệu trong là Trần Quân với lý thị, kiệ̣u to lớn bên trong có bàn trà và mấy
đĩa điểm tâm.
Thầm than xa xỉ hắn vạch cửa xổ ra ngoái nhìn đi sau nha hoàn và một số thị
vệ.
Trần Quân suốt đoạn đường này cái cổ bé xíu lúc nào cũng ngoái quanh như muốn
dài ra vậy, mắt to đảo quanh
Trần Quân thấy gì cũng lạ hận không thể xông ra sờ thử ngắm nghía một phen
phảng phất cái gì cũng mới lạ vừa xem vừa trầm trô bình luận ánh mắt nhao nhao
nhìn về các mỹ nữ trên khắp đường
lý thị cũng chú ý đến nhưng cũng không coi là việc chỉ tương trẻ nhỏ hiếu kì
nhưng nào đâu đây rõ ràng là tiểu sắc lang mà
Vừa nhìn hắn vừa bình phẩm qua lại nước miếng tung toé ,người xung quanh chẳng
ai hiểu ra sao
Lý thị che mặt kéo tai hắn để hắn ngồi yên trong lòng mình
Nhưng giờ có điều gì có thể ngăn chặn lòng hiếu ki của Trần Quân ,tuy đang
trong lòng Lý thị nhưng hắn vẫn cố nhìn ra
'Ta nhìn trái ta nhìn phải nhìn trên rồi lại nhìn dưới'
Đoàn xe dừng lại trước bảo công phường.
Phường này cũng coi như to lớn kiến trúc cổ đại tràn ngập hoa lệ ,hai bên đại
môn là mấy thị nữ đứng đó tiếp đãi khách nhân
lý thị ôm Trần Quân vào,dù không muốn bị ôm nhưng do chân nhỏ hắn cũng đành
cam phận làm tiểu bảo bảo của mình
Bên trong toàn là tơ lụa với một ít nhu phẩm đắt giá
Vừa thấy hắn và mẹ hắn vào đã có ngay một nữ tử tiến lại chào hỏi hưởng dẫn tư
vấn
- mẫu thân a ,người cho ta ra ngoài mua kẹo nha
.chờ mẫu thân đang mua bán các thứ hắn xin ra ngoài với lý do mua kẹo, lý thị
nghĩ nghĩ rồi cũng đồng ý sai hai hô vệ theo sau.
Không kịp chờ đợi hắn phi ngay ra ngoài hít một hơi sâu màn không khí mới mẻ
trong lành này
Lần đầu cảm nhận sự phồn hoa đô thành hắn bước chân nhỏ lon tôn chạy vào đoàn
người
với thực lực Trần Quân thì việc cắt đuôi hai tên hộ vệ là rất rễ ràng.
lấy hết sức mạnh tiểu chân ngắn liên tục chạy cuối cùng hắn cũng tìm được nơi
cần đến
kiếm hồn công hội
đây là nơi đăng ký dong bình tu tập kiếm sư và hồn sư của đế đô cực kỳ nổi
danh
nó trải khắp nơi trên đại lục này,ngay cả hoàng thất cũng vô cùng kiêng kị
-Phải chuẩn bị chút đã
- nói rồi hắn đi mua bộ áo bào đen mấy cái khăn tre mặt nhưng vẫn không chắc
hắn lại mặc thêm vài cái cho người to ra tay thi đeo găng vải che đi đôi tay
nhỏ síu của mình chân thi gắn thêm thanh gỗ cho đủ cao nhìn ki hắn giờ giống
như một người trưởng thành thế là đắc ý nghênh ngang bước vào cửa công hội