Người Không Bằng Thú


Người đăng: avatams

Tu tập điệp bộ và thiên liệt chưởng hai quyển võ kỹ,Trần Quân vui vẻ cảm thấy
thực lực tăng nhiều cảm thán võ kỹ uy năng

Chỉ huyền cấp đã thế rồi, nếu địa cấp, thiên cấp chẳng phải khốc huyễn tạc
thiên ư

Yy tưởng tượng cảnh mình trong tay sử dụng thiên cấp võ kỹ độc chiến thiên địa
Trần Quân nhiệt huyết tung hoành

Trần Quân tu luyện xong đang chuẩn bị ăn chút điểm tâm sáng.Hắn quay đầu lại
tìm qua cái bàn đá nơi tiểu khuyết tiểu nguyệt hay để điểm tâm ở đó

Hai tiểu nha đầu thiếp thân hôm qua nghe hắn chém gió cuộc hành hiệp trượng
nghĩa đang vô cùng hưng phấn bỏ mặc cả hắn mà chuyên tâm tu hành cố gắng vì
một đời nữ hiệp chuẩn bị

Quái lạ hai nha đầu điên này tu luyện tới điên rồi ngay cả thiếu gia ta cũng
giám mặc kệ

Thầm than hắn vào phòng định ăn tạm chút hoa quả

Trong phòng Trần Quân dại ra mâm hoa quả tan tành ,bên cạnh là một tiểu miêu
nhỏ màu trắng toát,béo mập mập, có cái tai dài hơn mèo chút ,mắt to long lanh
vô cùng đáng yêu

Trần Quân cũng chẳng nhận ra đây là loài gì nữa,thế giới này có rất nhiều loài
yêu thú hắn cũng không dành nhiều thời gian xem kỹ được

Đại khái họ nhà mèo đi

Nhưng là mèo thì cũng quá to gan rồi ,ngay cả đồ ăn của ta cũng giám chén

Ngươi ăn của ta thì xin lỗi nha ta ăn ngươi,nghĩ thế hắn hừng hực nhìn con mèo
ánh mắt sáng ngời tính toán

Chà chà lâu rồi chưa ăn thịt tiểu hổ rồi,nay phải ăn cái cho đủ

Tiểu miêu nhìn ánh mắt sáng ngời của Trần Quân cảnh giác vọt lên hóa thành một
bóng trắng xẹt qua tay hắn

Trần Quân giật mình lùi lại

Thật nhanh vậy ,trên tay xuất hiện một vết cào rớm máu

Đau Trần Quân nhảy cẫng lên ,mắt thấy con tiểu yêu thú sắp thoát,hắn vận thân
pháp điệp bộ thoắt mình chặn ngay đường con mèo nhỏ lại

Giám thương tiểu gia ta ak,để mạng lại ,con mèo thoắt cái xông vào bụi hoa
tránh né,

Trần Quân xung phong le theo,

hôm nay không quay ngươi đền bù tổn thất thì tiểu gia ta đập đầu chết luôn
được rồi!

Qua một hồi rượt đuổi thương tích đầy mình hắn cuối cùng cũng đè được lại con
mèo nhỏ này

Nằm xấp trên mình tiểu miêu hắn cười to vuốt ve thân hình múm mĩm của tiểu
miêu nước miếng trào ra ,nướng hay hấp

Tiểu miêu nước mắt đảo quanh kêu cứu rõ to ,Trần Quân hóa thân ác ma

Gọi ai cũng vô dụng sáng năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi rồi,yên tâm ta sẽ
giữ lại nguyên vẹn sương cho ngươi ka ka ka

Đang đắc ý vui vẻ một tiếng thét kinh thiên động địa dọa Trần Quân nhảy dựng

Tên khốn khiếp nào mới sáng sớm đã gọi qủy rồi ,tin thiếu gia ta nện ngươi
không

Căm tức ngoái cổ về nơi tiếng kêu điên cuồng kia hắn thấy tiểu biểu tỷ hắn đôi
mắt trợn trừng miệng nhỏ nhe răng đúng một tư thế điên cuồng nhằm người mà phệ

Trần Quân da đầu run lên

Tiểu ma... à biểu tỷ có chuyện gì cũng từ từ nói ,phải thật bình tĩnh

Tiểu miêu nước mắt lưng tròng về tới lòng tiểu ma nữ meo meo kêu khổ

Lý Tinh Nhi thần tình đau lòng ôm chặt tiểu miêu an ủi bộ dáng lo lắng như sắp
khóc hận ý với Trần Quân càng nhiều

Tiếng kêu của tiểu yêu nữ cũng đánh thức đang tu luyện tiểu nguyệt tiểu khuyết
hai nàng lập tức xông ra

Có bản nữ hiệp ở đây ai giám làm bừa .. a a a tiểu miêu thật xinh đẹp ,hai
nàng lập tức xông lại yêu thương

Lý Tinh Nhi hận hận liêc nhìn Trần Quân,tiểu mèo kia thù giai cũng kêu meomeo
gào lên như muốn cắn hắn vậy

Trần Quân tỉnh bơ đá đá mấy cục đá dưới chân ai cần ngươi ngắm hai tiểu nha
hoàn ngắm ta là được

Hai tiểu nha hoàn như đã biết việc gì xay ra cũng dùng ánh mắt oán trách nhìn
hắn

Wtf việc éo gì vậy rõ ràng nó ức hiếp ta ăn ta lại cào ta ,thế mà các ngươi
lại vì nó trách ta hu hu thật không có thiên lý mà

Ta là người bị hại mà a

Nhưng chẳng ai thèm để ý hắn,xem ra nhan sắc là yếu tố quyết định của lẽ phải
a,ta không cam tâm ô ô

Trần Quân chuồn ra tiểu viện nếu tiếp tục không biết có bị sát khí hun chết
không

Tiểu miêu đáng chết này lần sau tiểu gia chôn ngươi ,một tiểu tiểu yêu thú
cũng giám hãm hại tiểu gia ta

Trần Quân ra khỏi tiểu viện ngay lập tức có nhiều thị vệ theo sau.Từ lần bị ám
sát di ra ngoài viện là có rất nhiều người theo sau làm hắn chẳng còn chút tự
do nào cả

Xem ra nên xem thời cơ giải quyết Vạn gia đi thôi, cảm giác sau mông luôn luôn
có người thật khốc nhưng cũng thật khó cm nó chịu

Trần Quân ra tiền phòng thỉnh an mẫu thân cùng biểu cô,cha hắn Trần Bá thiên
vì đối phó Vạn gia đã ra ngoài lâu rồi

Chẳng có việc gì hắn lại bị thư lão tiên sinh lôi đi học tập lão quyết tâm
không thể để mai một thiên tài như thế này được

Trần Quân bi thảm kêu khổ ưu tú qúa cũng khổ ,bây giờ hắn đã bị tiên sinh day
nâng cao hơn khó hơn và cũng đau đầu hơn

Cuối cùng cũng kết thúc Trần Quân cảm giác như đầu to ra,lần sau nói thế nào
cũng không để lão tiên sinh bắt được nữa

Mang theo giải thoát Trần Quân chạy ra khỏi phòng,một đường hướng bắc phi
thẳng ra phủ sau hắn là đội ngũ hộ vệ đông đảo.

Phòng ngừa hắn như mọi lần chốn đi hộ vệ quay chung quanh hắn không rời

Trần Quân hỏi đường tới đông phương gia,lần này hắn định đi thăm Đông phương
hoa tên tiểu đệ tiện nghi của hắn

Đông phương gia cũng coi như có danh tiếng đời đời làm quan ,bây giờ gia gia
Đông phương hoa ,Đông phương thắng đang làm quan nhất phẩm của thiên huyền
quốc,kiêm cả kinh doanh dù không lớn nhưng cũng không nhỏ

Trần Quân hỏi thăm xung quanh xác định không nhầm chứ đông phương phủ sao lại
tồi tàn thế này ,dù gì cũng là phủ quan nhất phẩm sao mà thảm thế này

Tường xiêu xiêu vẹo vẹo loang nổ rêu xanh cái biển phủ hoen ố chẳng thấy rõ
tên Đông phương phủ ,đại môn rách nát như ssắp mục tới nơi vầy

Thầm cười trong lòng đông phương phủ tan nát vầy mà tiểu bàn tử lại không
thiếu tiền sài xem phủ nhân thật thú vị rõ ràng giàu nứt đố đổ cả vách mà còn
giả ra nghèo khó, qúa thú vị rồi

Hắn sai thị vệ lên bái phỏng tìm tiểu bàn tử có việc quan trọng cần thương
lượng

Đợi một lúc,từ đằng xa tiểu bàn tử gương mặt mệt mỏi chạy ra

Chưa tới gần hắn liền khóc như mưa, đôi tay béo mập che mặt nộ ra khe hở ngó
chừng Trần Quân ra vẻ đáng thương

Hu hu cuối cùng lão đại ngươi cũng tới thăm ta,ta đợi ngươi thật khổ huhu
ngươi không biết những ngày qua ta sống như thế nào đâu

Theo cách ngươi bảo ta về luyện tập luôn theo nhưng chẳng có ích gì,đến lỗi
các nha hoàn thị nữ trong phủ cứ thấy ta là bỏ chạy,cha ta biết chuyện nên cấm
luôn ta ra ngoài rồi

Đây đây lão đại ngươi xem ta gầy gò bao nhiều sắp còn da bọc xương rồi ôi mệnh
khổ của ta

Trần Quân cùng các hộ vệ cổ quải nhìn tiểu bàn tử,như ngươi mà gầy da bọc
xương chắc lợn mẹ cũng biết leo cây mất

Ra hiệu cho hắn im miệng ánh mắt đảo ra sau,tiểu bàn tử lĩnh hội bày ra bậc
chủ nhà phất phất tay mời hắn vào trong phủ,Trần Quân căn dặn hộ vệ đợi ở đây
còn hắn theo bàn tử đi vào

Bây giờ hắn muốn tiểu bàn sắp xếp tra xét Vạn gia xem chỗ dựa hắn là đâu mà
lớn lối như thế,nếu được sau khi sử lí Vạn gia thuận tiện sử lý hậu trường đó
luôn,dung túng cho Vạn gia làm bừa nhằm vào nhà hắn coi như xui xẻo

Trần Quân không muốn trần gia gặp nguy hiểm gì hắn muốn ngăn cản nguy cơ ngay
từ khi nó mới sinh ra

Nghe nói như thế tiểu bàn tử đập đầu vỗ ngực bảo đảm sẽ hoàn thành nhưng cần
chờ đôi chút

.

.( ae vote10* ủng hộ minh hoàn thiện tác phẩm tốt hơn thank ae)


Ma Đạo Tàn Đế - Chương #17