Hai người ôm nhau mà ngủ, nằm thẳng tới tận sáng sớm hôm sau mới dậy, Tiểu Ngưu tỉnh dậy trước tiên, nhấc chăn lên, chỉ thấy thân thể nàng đầy đặn đến mê người, hơn nữa trên mặt vẫn còn chút ửng hồng, đúng là vẫn chưa hết vẻ xuân tình, thật khiến ngọn lửa dục vọng của Tiểu Ngưu vốn đã nguội lạnh trở nên bừng nhiệt.
Hắn lại nhìn nàng một cách háo sắc, cây bổng lần thứ hai lại cương cứng lên. Hắn chú ý ngắm nhìn mọi điểm trên thân thể nàng, nhất là khi ánh mắt hắn chạm đến đám lông mao cũng như tiểu huyệt hơi rỉ nước của nàng thì hắn không thể nào nhịn được nữa.
Tiểu Ngưu thả lỏng hai tay ra rồi đặt nhẹ nhàng lên cặp nãi tử của nàng, âu yếm hai đại nhũ hoa của nàng quyến luyến không muốn rời ra.Mới được một lát là Ngưu Lệ Hoa tỉnh dậy lại liền. Nàng nháy nháy con mắt màu xanh lam, hỏi: "Tiểu Ngưu, ngươi lại muốn làm gì nữa đây?" Tiểu Ngưu lắc lắc cây nhục bổng của mình, nói: "Tỷ hỏi ta làm gì vậy? Ta tự nhiên muốn làm với tỷ, tỷ xem, nó kích động rồi biến thành thế này đây." Khôn đợi nàng nói, hắn kéo chiếc chăn đi rồi tiến tới giữa hai chân nàng, cầm chắc cây bổng hướng về phía cánh hoa đâm tới.
Ngưu Lệ Hoa cười khổ nói: "Ta thực sự là không chịu nổi ngươi được nữa, sức chiến đấu của ngươi dẻo dai thật, nếu ta với ngươi cùng một chỗ, chỉ sợ buổi tối khó mà ngủ yên được mất!" Mắt thấy cây bổng của nam nhân chạm vào tiểu huyệt ẩm ướt của bản thân.
Tiểu Ngưu không lập tức tiến vào mà trước hết khiêu khích Ngưu Lệ Hoa cái đã, hôn môi, miết nhẹ vào cặp nãi tử, chờ đợi dâm thủy của nàng trào ra, lúc này mới lay động cây bổng về phía trước. Bây giờ thì Tiểu Ngưu đã có thể dễ dàng tiến vào tiểu động của nàng. thừa nhận bản thân có điểm không chống đỡ nổi
Khi Tiểu Ngưu đưa được cây bổng của mình vào trong thì Ngưu Lệ Hoa cũng thở phào một cái, cảm thấy bản thân có điểm không chống đỡ nổi. Thứ này lớn như vậy chỉ sợ sẽ khiến tiểu huyệt của mình bị hỏng mất.
Tiểu Ngưu từ từ mà nhập động, hai tay nhẹ nhàng nắm lấy nhũ hoa của Ngưu Lệ Hoa. Hắn tấn công từ hai hướng, thật khiến đối phương cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Tiểu Ngưu uyển chuyển xuất nhập. Ngưu Lệ Hoa cũng ngày càng phối hợp tốt, hoặc uốn éo thắt lưng, hoặc lắc lư kiều đồn, tất cả đều khiến Tiểu Ngưu rất đắc ý.
Tiểu Ngưu càng lúc càng thêm đùa nghịch, đôi khi ngẫu nhiên tương cây bổng vào huyệt khẩu, tại huyệt khẩu chuyển động vài cái, sau đó lại đâm một nhát vào tận trong cùng khiến dâm thủy chảy ra ào ạt, có lúc Tiểu Ngưu lại rút cây bổng ra, quan sát nhục động một chút, giờ thì nó giống như một hang động chứa đầy nước, nhìn rất hợp cùng với rừng lông tơ. Tiểu Ngưu lề mề tận nửa ngày mới chạm quy đầu vào cánh hoa của nàng. Ngưu Lệ Hoa thấy thế bất mãn liền chủ động đón mời cây nhục bổng của hắn.Tiểu Ngưu lúc này mới cười vài tiếng nghe vô cùng xấu xa rồi đâm vào. Lần này hắn chỉ lôi cây nhục bổng thoáng cái lại lấp vào đẩy vào. Cây nhục bổng đâm vào tiểu huyệt kêu chít chít ( giống tiếng côn trùng phát ra ), không những thế tiếng bụng dưới đập vào nhau kêu bành bạch, căn phòng nhất thời trở nên vô cùng náo nhiệt.
Tiểu Ngưu làm một mạch mấy trăm nhát làm Ngưu Lệ Hoa chỉ đành giơ cờ trắng ra mà đầu hàng. Tiểu Ngưu cũng không có ý tốt, trong lòng hắn nghĩ: " Tốt nhất là khiến nàng chủ động van xin, thế mới thực là sảng khoái. " Nghĩ đến đây hắn vẫn nỗ lực mà kiền nàng. Ngưu Lệ Hoa không chịu nổi ( nhiệt ) được nữa, nàng đành hướng về phía hắn liên tục cầu xin. Nhân cơ hội này, Tiểu Ngưu liền đưa ra những điều kiện thật hà khắc.
Ngưu Lệ Hoa vừa nghe thấy thế mặt thoáng chút ửng đỏ. Đối với việc trên giường, nàng đích thực không sợ gì hết, nhưng đối với việc cầu xin, nàng lại có đôi chút sợ sệt. Ấy vậy mà nàng cũng không biết bản thân sợ hãi cái gì.
Nàng thì không hề muốn đáp ứng, nhưng Tiểu Ngưu cứ muốn nhờ thêm một lần nữa, khiến nàng rơi vào cảm thấy vô cùng mâu thuẫn, không biết bản thân có nên đáp ứng sự thỏa mãn của hắn hay không.
Thấy tình cảnh như vậy, Tiểu Ngưu liền đề nghị: "Ngưu tỷ tỷ, không bằng chúng ta cùng nhau phục vụ đối phương, như vậy tỷ sẽ không cảm thấy mình mất mát gì cả, tỷ thấy sao?"
Ngưu Lệ Hoa nghe thấy vậy trong lòng cân nhắc rất nhiều. Nàng ấy nói: " Ta..ta chẳng hiểu gì cả." Tiểu Ngưu thoải mái trả lời: " Ta biết rất nhiều thứ tốt đẹp, vì vậy tỷ có thể làm theo những điều ta chỉ.Tỷ vui vẻ còn ta cũng cảm thấy thoải mái. " Thế là đột nhiên Tiểu Ngưu lại trở thành sư phụ của Ngưu Lệ Hoa. Ngưu lệ hoa quay người nằm ngược lại so với Tiẻu Ngưu, hai người miệng kề sát vào nhau. Tiểu ngưu nhìn thấy đại kiều đồn Ngưu Lệ Hoa trắng như tuyết, cùng với khe hở giữa hai kiều đồn ấy thật như là một đóa hoa, khiến hắn muốn điên lên. Hắn ôm lấy hai bên kiều đồn, đầu lưỡi hướng sâu vào trong hang động của nàng, nó duỗi ra rồi lại đột ngột co rút lại liếm đắc ý liếm nhục thể bên trong hang, khiến đắc ngưu lệ hoa thẳng người mà rung đông kiều đồn, miệng thì kêu gọi hắn làm thêm nữa.
Tiểu ngưu cũng nói: "Ngươi cũng nhanh lên một chút nha."
Ngưu Lệ Hoa liền hé miệng ra, nuốt quy đầu vào trong miệng. Thật lớn một đại quy đầu rất vĩ đại! Nàng làm rất nhanh chóng và không hề có một sai sót nào.
Tiểu Ngưu thì chỉ huy phía dưới, miện của nàng lưu loát đùa nghịch với cây bổng, khiến Tiểu Ngưu đạt được được một niềm vui sướng khác. Thân đầu lưỡi liếm vào khe hở của quy đầu, rồi sau đó lại ôm chặt lấy thân quy đầu. Ngưu Lệ Hoa mặc dù không hài lòng lắm với cái mùi vị này, nhưng để Tiểu Ngưu vui vẻ thì nàng cũng sẵn sàng chiều theo.
Ban đầu thì Ngưu Lệ Hoa có điểm khó chịu, nhưng đến khi nàng liếm cái quy đầu kia khiến nó hồng hào thì nàng đã bắt đầu cảm thấy hứng thú. Hơn nữa bên kia Tiểu Ngưu cũng ngậm chặt lấy hai cánh hoa cùng với tiểu đậu của nàng, khiến cho nàng cảm thấy vô cùng dâm hưng ( tăng tiến ), dâm thủy chảy ra không kể xiết, cảm giác như mọi khớp xương đều nhuyễn hết ra. Cứ như thế, những điểm nàng không hài lòng lúc đầu đã biến mất, thay vào đó là cảm giác ngon ngọt làm nàng tận tâm mà hầu hạ Tiểu Ngưu.
Nàng dùng tay nắm lấy cây bổng, dùng đầu lưỡi liếm khắp mọi chỗ trên cây bổng của Tiểu Ngưu, khiến Tiểu Ngưu kêu lên ố ố, thở hổn hển như trâu, nói: "Ngưu tỷ tỷ, ngươi liếm thật giỏi, thực khiến nam nhân là ta cảm thấy phát cuồng! Tốt nhất, khi liếm nó nàng hãy nhớ đến mùi vị khi ăn mứt, đảm bảo như thế sẽ rất tuyệt."
Tuy rằng không có mùi vị đó thực, nhưng mùi vị của chinh phục nam nhân thật tuyệt hảo, chính mắt nàng cũng nhìn thấy cái vật trong tay càng lúc càng lớn, cảm kích tựa hồ muốn được nói ra vậy. Nàng từng ngụm từng ngụm mà mút nó, ra sức mà liếm. Đừng xem động tác và kỹ thuật của nàng không đủ thuần thục, đối với loại cảm xúc mãnh liệt này thì mọi nữ nhân đều có thể làm được như vậy, mà chính việc Tiểu Ngưu được nàng chăm sóc được như thế này khiến hắn không thể nghĩ ra nổi, bản thân mới quan hệ cùng nàng vài ngày mà đã được vậy, không lẽ là duyên số?
Ngưu Lệ Hoa liếm đến nỗi Tiểu Ngưu sắp bắn ra, ở tình huống thế này, Tiểu Ngưu nhịn không được nên phải thay đổi tư thế. Hắn đứng ở trên giường, Ngưu Lệ Hoa lại quỳ xuống áp mặt vào hạ thân hắn. Nhìn một đại mỹ nữ dùng môi đỏ mọng như muốn nuốt lấy cây bổng của hắn, Tiểu Ngưu bất luận trong lòng thế nào cũng cảm thấy sảng khoái một cách khó tả.
Tiểu Ngưu khen nàng: "Mùi vị thật tuyệt, ta cũng không biết phải có thể miêu tả nó thế nào nữa." Nhìn Ngưu Lệ Hoa loạn ngoe nguẩy cái đầu mà phục vụ mình, Tiểu Ngưu kích động đến mức muốn hét lên một tiếng thật cuồng loạn.
Chỉ trong chốc lát, Tiểu Ngưu đã không thể chịu nổi được nữa. Hắn ôm lấy đầu Ngưu Lệ Hoa, ưỡn thẳng cây nhục bổng rồi đẩy mạnh nhiều lần về phía trước, coi đôi môi đỏ mọng của nàng như tiểu huyệt. Ngưu Lệ Hoa chỉ có thể rên rỉ kêu những tiếng ô ô chứ không thể nào có thể nói ra một thanh âm nào khác
Sau hơn mười lần mãnh liệt như thế, Tiểu Ngưu bắn thật mạnh ra ngoài. Ngưu Lệ Hoa không kịp né tránh, toàn bộ bắn vào trong miệng, Tiểu Ngưu còn nói tiếp: "Ngưu tỷ tỷ, thứ này rất bổ, tỷ nuốt nó đi." Bị dục vọng thúc dục, Ngưu Lệ Hoa nuốt tất cả lần lượt vào trong cổ họng.
Làm cho cây bổng nguội bớt, Tiểu Ngưu lại bắt Ngưu Lệ Hoa phải cầm lấy cây nhục bổng của hắn mà liếm thật sạch sẽ, điều này khiến Tiểu Ngưu rất mừng rỡ không thể hơn được.
Sau đó, Ngưu Lệ Hoa vội vàng lau miệng, vệ sinh thật sạch sẽ, còn Tiểu Ngưu thì mỹ mãn nằm trên giường rồi nhắm mắt lại.
Sau cuộc vui tất cả lại trở về yên bình. Sáng sớm hôm sau, bọn họ yên lặng mặc y phục, chính thức đối mặt với ly biệt.
Ngưu Lệ Hoa tuy có lưu luyến, nhưng nàng tính vốn dĩ kiên cường nên không âu lo. Trái lại Tiểu Ngưu, lại gần như muốn khóc.
Tiểu Ngưu nắm chặt tay nàng, nói: "Ngưu tỷ tỷ, hôm nay từ biệt, không biết khi nào mới gặp lại, ta thật không muốn xa tỷ chút nào." Ngưu Lệ Hoa thở dài nói: "Ngươi không nên cố níu kéo thêm ta nữa. Nếu như ta ở lại, việc gia đình ai sẽ giải quyết? Hic hic, ta vẫn còn rất nhiều trọng trách lắm, rời nhà cũng đã lâu, không khéo ở đó loạn mất." Tiểu Ngưu thở dài, nói: "Nếu không phải có việc gấp, ta thật muốn cùng tỷ đến Tây Vực một chuyến, xem nơi nào thế nào, ta lớn này rồi ( ~ 16 ) mà chưa đi xa bao giờ." Ngưu Lệ Hoa hơi cười cười mà nhìn Tiểu Ngưu nói: "Vậy khi nào rảnh rỗi ngươi hãy đến thăm ta nhé. Ta sẽ cho người thành nam nhân của ta. Nếu ngươi mà dám từ bỏ ta, ta sẽ hận ngươi cả đời." Tiểu Ngưu bày tỏ thành ý nói: "Chờ ta học nghệ thành công, nhất định ta đi tìm tỷ, nếu như ta mà lừa gạt, lão thiên gia sẽ phạt ta kiếp sau đương thành con chó giữ nhà cho tỷ."
Ngưu Lệ Hoa cười ha hả, nói: "Nhà ta cũng có chó giữ nhà nhưng mà nó không lớn thế này đâu, Tiểu Ngưu của ta ạ." Nàng cười đến mặt mày rạng rỡ cả lên, chỉ là trong nụ cười có thoáng nỗi thê lương.