Người đăng: anhly232
Tks bác IamSuperMan đã ủng hộ
Mình sẽ sửa lại từ chap này
Màn đêm bắt đầu buông xuống, lúc này ngọn núi phía sau trường học trông vô
cùng âm u, xung quanh sương mù lượng lờ
Sâu bên trong núi dưới một gốc cổ thụ to lớn có một người thiếu niên đang
ngồi, đó là Lâm Phàm
Từng đoàn từng đoàn sương mù xung quanh như có linh tính cấp tốc hướng cơ thể
hắn tụ lại
Chỉ trong chốc lát trên da của hắn tiết ra những thứ tạp chất màu đen, từ từ
cho đến khi phủ kín cả thân thể hắn
Lúc này Lâm Phàm mới chậm rãi mở mắt ra cảm thụ một phen thân thể mình, xung
quanh sương mù cũng tản đi rất nhiều
Lâm Phàm đứng dậy múa vài động tác để đánh giá cơ thể bây giờ
Một quyền vừa ra cuồng phong tán loạn
Lúc này hắn kinh hãi không thôi, chỉ trong một ngày mà có thể đạt được lực
lượng khủng bố như thế, quả không hổ danh là 《Bất Tử Kinh》
Tầng một 《Bất Tử Kinh》 một nữa chia ra để rèn Bì, Nhục, Gân, Cốt, Lục Phủ Ngũ
Tạng ngoài ra còn đem Ngũ Giác rèn đến một trình độ rất khủng khiếp, đem mỗi
một bộ phận rèn luyện đến trình độ hoàn mĩ nhất để sở hữu một thân thể bất
diệt
Bây giờ Lâm Phàm coi như có một phần sức lực đi, có thể tự bảo vệ mình
Mặc dù hắn có chút e ngại với vũ khí nóng, nhưng hắn tin chỉ cần không phải
trong tay của những bộ đội đặc chủng kia thì với tốc độ hiện tại không ai có
thể bắn trúng
Tất nhiên là ngoại trừ trường hợp bị sát thủ từ xa đánh lén
Bây giờ Lâm Phàm coi như đã hấp thu hết linh khí xung quanh hẳn là cần một
đoạn thời gian để khôi phục, bây giờ ở lại đây đã không còn ý nghĩa gì nữa
Lâm Phàm vừa đi một bên mở ra Thông Tin của mình để xem
Tên: Lâm Phàm
Tuổi: 17
Cấp: Luyện Thể Trung Giai
Máu: 600/600
Linh Lực: 300/300
EXP: 23/2000
Công Pháp: Bất Tử Kinh
Không tệ, dùng thời gian một ngày liền đi qua hai tiểu cảnh giới, không hổ
danh là Bất Tử Kinh, nếu mà ở một nơi linh khí sung túc bế quan thì tốt rồi,
không bao lâu liền rời địa cầu
Lâm Phàm cũng không khỏi than thở, hắn vốn định tìm trong Kho Đồ xem có Nguyên
Thạch không để mau chóng tăng lên tu vi
Nhưng để Lâm Phàm phải thất vọng là, trong đó chỉ toàn là Thần Thạch, Cao Cấp
Nguyên Thạch là thấp nhất, tu vi chí ít phải Độ Kiếp mới có thể mở khóa
Lâm Phàm vốn định tìm một hồ nước để tắm một lát nhưng bước chân của hắn dừng
lại
Có người đến, không, là một nhóm người đuổi theo một người
Thính Lực của Lâm Phàm tăng lên cũng không ít, những người này mặc dù cách hắn
khá xa nhưng vẫn có thể thoang thoảng nghe thấy
Một lúc sau Lâm Phàm cũng không để tâm lắm những người này, thích làm gì là
chuyện của chúng chỉ cần không đụng đến mình là được
Bỏ qua đám người này Lâm Phàm đi một hồi cuổi cùng trước mặt hắn cũng xuất
hiện một hồ nước khá rộng
Không để ý nhiều Lâm Phàm liền lặn xuống nước, cả y phục cũng không thèm cởi
Nhiệt độ nước ban đêm cũng khá lạnh, may là Lâm Phàm đã đột phá nếu không đã
lạnh đến thấu xương
Lượn vài vòng quanh hồ, cuối cùng tạp chất trên cơ thể cũng trôi đi hết Lâm
Phàm mới từ từ bơi vào
Vừa đặt chân lên đất thì đã có tiếng nói phát ra
-Ngươi là ai, tại sao lại ở chỗ này
Chỉ thấy phía trước có hai thân ảnh mặc một bộ đồ màu đen đứng trên cây nhìn
Lâm Phàm
Lâm Phàm cũng không để ý hai người này quay sang một bên đi, hắn chỉ muốn
nhanh ra khỏi nơi này, nếu những người này biết điều một chút thì hắn coi như
bỏ qua
Thấy Lâm Phàm không để ý mình hai người áo đen cũng hơi nhíu mày, tiểu tử này
gan cũng to thật dám như thế lờ đi Song Long huynh đệ chúng ta
Lâm Phàm vừa bước được vài bước thì hai thân ảnh này liền chặn trước người hắn
-Tiểu tử ngoan ngoãn khai mau, có phải là ngươi đã giấu con nha đầu Thanh Liên kia không
-Mau giao ra đây cùng với hướng huynh đệ chúng ta dập đầu ba cái có thể nghĩ tha cho ngươi một mạng
Thấy hai tên này tự cho là đúng một dạng Lâm Phàm cũng không nói nhiều liền
dùng chân bật mạnh một phát lao ra nhanh như tên bắn
Mỗi bàn tay chụp đầu của một tên hơi dùng sức liền có tiếng nứt vỡ truyền ra
Hai tên Song Long huynh đệ này cũng rất kinh hãi, không ngờ lại đụng trúng một
võ đạo cao thủ tại nơi này mà còn đắc tội hắn
Vốn nghĩ hướng Lâm Phàm cầu xin tha mạng nhưng chưa kịp mở miệng hai người
liền triệt để mất đi ý thức
Cái chết cực kỳ khó coi, đầu lâu bị bóp vụn huyết rơi tung tóe
Lâm Phàm cũng thở dài, chỉ có thể trách hai tên này không may đi, lại gặp phải
hắn đã vậy còn nhiều lần khiêu khích chính mình, đường đường là một tiên tôn
há có thể cho người khác nhiều lần nhục mạ
Nếu là kiếp trước cũng không đơn giản như vậy, hai tên này chắc chắn hồn phi
phách tán không thể đầu thai
Lâm Phàm tiến lại gần hồ rửa sạch hai tay mình để tránh ra ngoài người khác
thấy lại tìm phiền phức cho mình
Lúc này cũng từ phía xa có một đạo bóng đen đang ngồi trên cây
Hắn đang quan sát tình hình phía này vốn nghĩ tiểu tử này xui xẻo gặp phải
Song Long huynh đệ
Ai ngờ chỉ mới chớp mắt hai huynh đệ này liền bị bóp nát đầu lâu
Thủ đoạn này biết bao tàn nhẫn, ra tay không chớp mắt, tên này tuyệt đối là
sát thần a không nên chọc vào
Ngươi áo đen này dùng ống nhòm ghi nhớ thật kỹ khuôn mặt của Lâm Phàm để sau
này có gặp hắn liền đi đường vòng cho chắc, sau đó quay lưng lại biến mất vào
trong màn đêm
Lúc này Lâm Phàm cũng đã rửa sạch sẽ huyết trên cơ thể, vốn nghĩ là sẽ ra tay
thêm lần nữa ai biết là tên kia liền chạy mất tiêu, như vậy cũng tốt không làm
bẩn tay mình
Đi lên mặt đất lần nữa Lâm Phàm liền vận dụng Linh Lực để làm khô quần áo,
từng sợi khí vụ trên người hắn bốc lên chỉ trong chốc lát quần áo liền khô ráo
Một lần nữa tìm đường về nhà thì lại có chuyện xảy ra, từ đâu dưới nước liền
nhảy ra một tiểu cô nương
Thoạt nhìn qua thì cô nương này cũng mới 17, 18 tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn khoát
trên người một bộ đồ màu trắng, nếu là người lần đầu nhìn thấy chắc chắn sẽ
không thể kềm chế được
Lúc này hắn mới nhớ lại hình như khi nãy đang bơi thì cũng có một người nữa
xuống hồ, hẳn là cô ta đi
-Đa tạ đại sư có ân cứu mạng, tiểu nữ nhất định ghi nhớ trong lòng nếu sau này đại sư có gì cần giúp đỡ có thể đến Chung Gia, tiểu nữ nhất định tận tâm hỗ trợ
Một bên nói một bên quỳ xuống, có thể nói là cô gái này có lòng đi, xem như là
một trận hữu duyên, có lẽ sau này sẽ có một tác dụng
-Ờ
Lâm Phàm chỉ nhàn nhạt đáp liền hướng cước bộ phía ngoài trường đi
Thanh Liên cố hết sức ghi nhớ khuôn mặt của Lâm Phàm để sau này gặp được tạ ơn
Nhìn một hồi Thanh Liên cũng ngẩn người ra
Đây cũng quá đẹp trai a, mái tóc bạch kim khuôn mặt tuấn lãng lạnh lùng còn sở
hữu sức mạnh kinh khủng như vậy, quả là mẫu người lý tưởng của ta
Thanh Liên vốn còn muốn đuổi theo, thử xem mị lực của mình có hay không đối
với Lâm Phàm được
Nhưng nghĩ lại cảnh tượng Lâm Phàm giết người không chớp mắt lúc nãy thân thể
nàng liền cảm thấy hơi run nên cũng đành từ bỏ
Lâm Phàm bỏ qua Thanh Liên một đường đi ra khỏi ngọn núi này