Chương 173: Liên Hoàn, Phản Kích, Điên Cuồng, Chém ...


“Tên Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ này thật là một tay, lại có thể nghĩ ra kế hoạch ác độc như vậy. Phải sử dụng bao nhiêu nhân lực đây?” Ở sườn núi ngoài phía đông thành Tạp Tư Đặc Lộ mười dặm, tuyết thỏ thục nữ La lan thông qua kính viễn vọng nhìn tình hình chiến trường giật mình trong miệng cảm khái.

“Chiến tranh không có nói đến ác độc. Có thể đánh bại địch nhân, sử dụng kế sách gì đều đúng. Bất quá Lôi Ân loại chủ ý xấu xa này, e rằng không có người nào có thể nghĩ ra được. Hy vọng trong lúc này hắn có thể đối phó với kim mao sư vương…”

Bạch hồ mĩ nhân Nguyệt Doanh cầm trong tay kính viễn vọng nhìn chiến trường trên không Lôi Ân điên cuồng chém giết trong miệng nhàn nhạt nói, trong đầu nghĩ đến hoàng kim sư vương, mặt cười lộ ra hận ý mãnh liệt.

Nguyệt Doanh thưở nhỏ mất phụ thân, và được nuôi lớn hồ nhân vương đời trước, cũng chính là mẫu thân của nàng. Kỳ thật Nguyệt Doanh không phải là hạng nữ nhân có dã tâm lớn, nàng muốn giành vương quốc thú nhân,hoàn toàn là vì báo thù, báo thù hoàng kim sư vương!

Nữ nhân bạch hồ trong thú nhân vương quốc từ trước đến nay luôn là người phát ngôn xinh đẹp. Trải qua các thời đại bạch hồ nữ vương đều có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, mẫu thân của Nguyệt Doanh là nữ vương đời trước, trong khi còn sống được ca ngợi làm đệ nhất mĩ nư của vương quôc thú nhân.

Nhưng mà,cái tước vị vẻ vang mĩ nữ đệ nhất đã hết lần này đến lần khác hại chết bạch hồ nữ vương đời trước. Bởi vì hoàng kim sư vương nhìn thấy sắc đẹp của nàng, từng nhiều lần hướng tới nàng gửi những lời ái mộ.

Bạch hồ nữ vương vì còn yêu trượng phu đã chết đi, căn bản không tiếp thụ được ý tứ của hoàng kim sư vương, kết quả làm chọc giận hoàng kim sư vương. Một lần khi vương giả các tộc tới hoàng cung dự yến,trên đường về bị hoàng kim sư vương tự mình ngăn cản, bắt sống nàng rồi cưỡng gian đến chết, sau đó mang tội danh chụp lên người cường đạo!

Bạch hồ nữ vương chết thảm, Nguyệt Doanh dưới sự quan tâm giả dối của hoàng kim sư vương, kế thừa vương vị, trở thành tân bạch hồ nữ vương.

Nguyệt Doanh thưở nhỏ thông minh hơn người, sớm biết được hoàng kim sư vương thèm muốn sắc đẹp của mẫu thân, từ trước đến nay không tin mẫu thân bị cường đạo gian sát. Bởi vậy nàng dùng một lượng lớn nhân lực và tài lực đi điều tra việc này. Cuối cùng nàng từ trong miệng của một gã tên là hoàng kim hùng sư đi cùng hoàng kim sư vương bắt mẫu thân nàng, biết được nguyên nhân chính thức của sự việc!

Mất phụ thân từ bé, Nguyệt Doanh và mẫu thân có tình cảm rất tốt, biết được chân tướng của sự việc, lập tức đã nghĩ ngay vì mẫu thân báo thù. Nhưng hoàng kim sư vương thân là bá chủ cả vương quốc thú nhân, nàng chỉ là nữ vương của hồ nhân nhỏ yếu sao có thể chống lại, cho nên nàng chỉ có thể nhẫn nại ôm hận, đau khổ suy nghĩ kế sách. Mãi đến ba ngày trước gặp được Diệp Phong ngoài ý muốn, linh cơ vừa động nghĩ ra một độc kế, mới có thể đề nghị cùng Diệp Phong hợp tác.

Tiếng nổ mạnh chấm dứt, chiến trường bên ngoài cửa bắc thành Tạp Tư Đặc Lộ đã hoàn toàn sụt lún, hình thành hố sâu thật lớn kinh nhân. Bên trong nơi nơi đều là nước độc cùng thây chết trôi,nhìn qua thập phần quỷ dị, cực kỳ kinh khủng.

Lục quân của thú ải liên quân, cơ hồ toàn bộ chết thảm. Nguyên soái thú nhân Khố Lạc và nguyên soái ải nhân Mễ Cách bay quanh ở phía trên nhìn tình cảnh phía dưới mà trợn tròng mắt, trong lòng tràn ngập bi ai cùng sỉ nhục, hận cực điểm lưu manh công tước.

Lục quân bị tan rã. Thú ải liên quân còn lại binh lực không đến bốn thành, so với dự nhân bộ đội không khác biệt lớn. Kế hoạch kinh khủng ác độc như thế, làm tất cả thú nhân và ải nhân còn sống ở đây đều vô cùng kinh ngạc phẫn nộ, khiến tất cả dực nhân đều khoái chí kêu ‘tốt’!

“Lôi Ân, tên súc sanh vô sỉ ngươi, ta phải giết ngươi!”

Bộ đội ải nhân ngoài trừ kim ưng kỵ sĩ đoàn, còn lại cơ hồ toàn bộ tan rã, nguyên soái Mễ Cách lửa giận trong lòng bốc cao đến cực hạn, từ trong không gian giới chỉ lấy ra cương thiết đại chuy, phẫn nộ rít gào một tiếng, thúc hông cửu giai ma sủng đại địa thương ưng, suất lĩnh kim ưng kỵ sĩ đoàn hướng tới lưu manh công tước bên trong kỵ sĩ hồng ưng vọt đi!

“Nhiều người muốn giết lão tử, chỉ bằng ngươi cái con sói lớn của tên tiểu ải tử, cứ nằm mơ giết ta đi!” Diệp Phong đang vung vẩy kiếm khiếp điên cuồng chém giết hồng ưng chiến sỹ quanh mình, nghe được tiếng rít gào của Mễ Cách, tay trái chỉ lên trời thả ra một đạo chân khí toàn long chỉ. Đây chính là ánh sáng tín hiệu sau độc kế!

“ Tiến công! Tiến công, mọi người không phải lo lắng, binh lực còn lại của chúng ta vẫn có thể công hạ Tạp Tư Đặc Lộ thành yếu ớt này. Xông lên, khiến bọn dực nhân rác rưới mở mang biết được sự dũng mãnh của thú nhân chúng ta!”

Thú nhân nguyên soái Khố Lạc từ không gian giới chỉ lấy ra lang nha bổng, cao giọng rống lên, trên không suất lĩnh thú nhân bộ đội phi hành, quay về Tạp Tư Đặc Lộ thành phát động tấn công. Tổn thất hiện nay là hơn phân nửa binh tướng, và việc không thể hạ Tạp Tư Đặc Lộ thành, gã căn bản không còn mặt mũi quay về gặp hoàng kim sư vương.

Tuyết Lị mắt thấy kế hoạch tình nhân hoàn thành thuận lợi, địch quân phát động tổng tấn công, lập tức ra hiệu cho phụ thân, Ước Hàn nguyên soái. Hai người cùng suất lãnh bộ đội dực nhân hướng tới địch nhân tiến hành phản công. Khi lực lượng hai bên tương đương, bọn họ không một chút e ngại thú nhân mà uất ức phải thủ thành, không chiến chính là bản lĩnh cực mạnh của dực nhân bọn họ.

“Oanh, oanh, oanh... oanh, oanh, oanh…”

Khi bộ đội dực nhân cùng đại quân thú nhân tại không trung vừa mới chạm mặt, tiến hành chém giết lẫn nhau, ở phương bắc là doanh trại của liên quân, đột nhiên lọt vào pháo kích mãnh liệt, đậm đặc khói đen cùng với lửa lớn không thương tiếc cuồng cuộn bốc lên, thanh thế rất kinh người!

“Không xong rồi, là bộ đội hỏa pháo của Lôi Ân. Mễ Cách nguyên soái, sự tình ở đây giao cho ta, mau quay về đối phó với bộ đội hỏa pháo của hắn!” Khố Lạc nguyên soái đang chỉ huy đại quân tiến công Tạp Tư Đặc Lộ thành, nhìn tình huống ở phương bắc, lo lắng cao giọng hét lớn.

Lương thảo cùng quân nhu quân dụng của liên quân đều ở trong doanh trại, nếu như xảy ra sai lầm gì, liên quân tất nguy. Mễ Cách nguyên soái nhìn tình huống của doanh trại, nghe Khố Lạc nói xong, không chút do dự, lập tức dẫn kim ưng kị sĩ đoàn thay đổi phương hướng bay về doanh trại.

“Ha ha ha, tốt, kế hoạch thứ hai tiến hành thành công. Các người, cùng lão tử phản kích!” Diệp Phong nhìn Mễ Cách muốn đi phía bắc, trong lòng cười thầm, cao hứng ngoài miệng hét lớn, kêu Tiểu Hắc trở về ,cưỡi rồng vung kiếm, cấp tốc thẳng hướng Mễ Cách nguyên soái ải nhân vọt đi.

Lạp Phỉ Nhĩ, Kiệt Nã Tư, Phỉ Phỉ ba người nghe được mệnh lệnh cũng dẫn bộ đội giữ nguyên đội hình, bắt đầu hướng về phía trước phát động phản kích hồng ưng chiến sĩ vây quanh bọn họ.

Băng sương long ưng với băng sương long tức (hơi thở rồng), với tình trạng địch nhân dầy đặc ở đây, trở thành vũ khí mở đường tốt nhất. Cơ hồ mỗi khẩu long tức đều có thế bắn trúng hồng ưng chiến sĩ của địch nhân.

“Lôi Ân tiểu tử này, thật là ma quỷ, lại dám mưu toan tính kế với doanh trại của liên quân địch quân, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên a!” Ước Hàn công tước nhìn hố sâu trên mặt đất, phương bắc bị pháo kích cùng với Diệp Phong đang đuổi theo Mễ Cách, trong lòng có ý nghĩ tán thưởng, cũng không biết rằng tiểu tử xấu xa này đã trở thành nữ tế của ông.

Nguyệt Doanh phía đông bắc, nhìn phương bắc bị pháo kích, cũng lộ ra thần sắc tán thưởng, xúc động nếu là có thể hủy diệt lương thảo cùng quân nhu quân dụng của thú ải liên quân, trận chiến này tất thắng không thể nghi ngờ.

“Áo Ni Khắc, ngươi và ta đánh nhau vẫn chưa chấm dứt, đừng hòng chuồn đi. Hôm nay không phải ngươi chết thì chính là ta chết!” Hoàng kim hùng sư Nộ Nham chân đạp bát giai ma sủng cuồng sa cự phúc, nhằm phía muốn tránh khỏi sự công kích vào thú nhân chiến sĩ của Áo Ni Khắc, trong miệng nghiêm nghị rống lên.

“Người không ra người, sư không ra sư. Kim mao quái vật, nếu ngươi muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi”

Áo Ni Khắc mắt thấy Nộ Nham vọt tới, lúc này hừ lạnh một tiếng, giương cánh vung kiếm, triển khai thêm một lần đánh nhau kịch liệt.

“Hôm nay các ngươi xuất quân đội đều phải chết không thể nghi ngờ. Tiểu lâu la các ngươi nếu không muốn chết,vì con mẹ nó cút ngay đi cho lão tử!!”

Diệp Phong cưỡi rồng bay lượn cùng muốn tiến đến phương bắc là Mễ Cách khoảng cách càng ngày càng gần. Kim ưng kỵ sĩ đoàn đệ lục đại đội của ải nhân kỵ sĩ nhìn thấy tình huống này, lập tức vây xung quanh Diệp Phong tiến hành ngăn cản. Diệp Phong không vui hét lớn, lần lượt xuất ra “thiên địa phách hoàng quyền, nộ long hiện thân, kim cương quyền, phích lịch cuồng long, phong mang ngạo thế, kiếm ngạo thương khung diệt yêu tà, kiếm phách thiên địa phá càn khôn” , gồm những loại tuyệt chiêu có diện tích công kích lớn, giết hết đám ải nhân kỵ sĩ cản đường, khiến bọn chúng kêu thảm thiết không ngừng, hoảng sợ vạn phần, căn bản là không thể ngăn cản thế công dũng mãnh của hắn!

“Quá, quá lợi hại…” Không chỉ có ải nhân bị công kích giật mình, cả bọn người phía sau là Ước Hàn, Khố Lạc cũng đều giật mình nhìn Diệp Phong, khó có thể tin hắn lại có thể liên tiếp xuất sử ra nhiểu tuyệt chiêu hung hãn nhiều như vậy.

Thánh Ma điên cuồng tấn công, Tiểu Hắc chạy rối loạn, Diệp Phong tuyệt chiêu không ngừng, ải nhân ngyên soái Mễ Cách nhìn thấy thuộc hạ không thể ngăn cản Diệp Phong, khoảng cách với hắn ngày càng gần, trong lòng biết không thể tránh né sự thật bị hắn đuổi theo, bất đắc dĩ phải kêu thuộc hạ tiếp tục phóng đi phía bắc, một mình cưỡi ưng nhằm phía Diệp Phong!

Đúng lúc này thì một trận âm thanh lảnh lót như tiếng phượng kêu vang lên. Ngay sau đó là Liệt Diễm thần quang chói mắt ở phương bắc đột nhiên xuất hiện xông tới, rọi thẳng phía chân trời. Đông phương mỹ nhân Mộng Hinh cầm trong tay Liệt Diễm thần kiếm, thân mặc Liệt Diễm sáo trang, cưỡi Liệt dương bất tử điểu nhanh như sét đánh hướng tới chiến trường bên này bay đến.

“Liệt Diễm sáo trang?”

Trừ Diệp Phong, Tuyết Lị cùng thành viên Tư Lực đoàn, binh tướng hai bên chiến trường thậm chí cả Nguyệt Doanh và La Lan ở mười dặm phía đâm, thấy Mộng Hinh trang bị Liệt Diễm sáo trang, cưỡi Liệt dương bất tử điểu xuất hiện, tất cả đều lộ thần sắc rung động.

‘Nàng ta đẹp quá a. Lôi Ân đối với nàng nhất định quá tốt…ngay cả Liệt Diễm sáo trang chí bảo trân quý như vậy cũng tặng cho nàng ta’ Ba ngày trước ở chung, Tuyết Lị đã biết không ít sự tình của Diệp Phong. Ngoại trừ giật mình đối với vật phẩm hiếm thấy Truyện Tống Trận, Diệp Phong mang liệt diễm sáo trang tặng cho Mộng Hinh, cùng với mối quan hệ của Diệp Phong và Á Sắt Lâm là những sự tình khiến cho nàng rung động.

Hai kiện sự tình nếu là so sánh thoáng qua, Diệp Phong tặng cho Mộng Hinh Liệt Diễm sáo trang, Tuyết Lị đa phần là hâm mộ. Bất quá quan hệ của Diệp Phong và Á Sắt Lâm, đối với Tuyết Lị mà nói thì hoàn toàn phải chấn động. Nàng khó có thể tin giáo hoàng Á Sắt Lâm thánh khiết cao quý lại làm tình phụ bí mật của tình nhân.

“Lôi Ân, thiếp đến giúp chàng” Liệt dương bất tử điểu vọt đến phía trước kim ưng kị sỹ đoàn, Mộng Hinh nhìn tình nhân khẽ kêu một tiếng thâm tình, tay phải rung thần kiếm Liệt Diễm, tiếp cận trung tâm tốp kỵ sĩ, chém ra Liệt Diễm kiếm khí tiến hành thế công. Động tác thân hình xinh đẹp mê người, nhưng lại xuất ra chiêu kiếm chết người.

‘Lôi Ân đáng chết, Liệt Diễm sáo trang quả nhiên trong tay hắn, ta xem ngươi lần này còn giả bộ ngu ngốc không!’ Áo Ni Khắc nghe được Mộng Hinh nói, hai mắt liếc mắt ôm hận nhìn Diệp Phong, trong lòng hung ác cười lạnh, bắt đầu suy ngẫm sau chiến sự, sẽ bắt Diệp Phong giải thích vấn đề này như thế nào.

Ân..mĩ nam dực nhân có phần tự cho là đúng. Lưu manh công tước nếu đã để lão bà lộ ra Liệt Diễm sáo trang, còn có thể sợ chất vấn của một tên đoàn trưởng nhỏ nhoi như gã ư? Đương nhiên không có khả năng.

Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế - Chương #173