- Ha ha ha, Lôi Ân đoàn trưởng quả nhiên danh bất hư truyền, có thể hạ được 22 vạn quân ma tộc mà chỉ tổn thấ chưa đến 3 vạn binh lính. Nhất định chiến tích của ngươi sẽ được ghi vào sử sách lưu truyền cho muôn đời sau. Nào nào, trẫm kính ngươi một ly.
Mà đêm buông xuống, tại đại sảnh phủ đệ của thành chủ Tư Nặc Nhĩ thành đang diễn ra yến tiệc ăn mừng chiến thắng vừa qua của nhân loại trước ma tộc. La Kiệt bệ hạ là người chủ trì buổi yến tiệc này đang cùng Diệp Phong nâng chén 100% bề ngoài thì luôn cười nói rôm rả, nhưng trong lòng tâm trạng đầy bất an trước thực lực quá mạnh của cầm thú nam tước.
- A a, La Kiệt bệ hạ quá lời rồi, có được chiến thắng này phần lớn phải kể đến diệu kế của Giáo Hoàng bệ hạ và sự dũng mãnh của chủ giáo Á Sắt Lâm cũng binh lính dực nhân chiến sĩ.
Diệp Phong được khen trong lòng đầy sảng khoái, trên mặt mỉm cười ứng lời của La Kiệt, tiếp tục nâng chén 100%.
- Lôi Ân đoàn trưởng ngài quá khiêm nhường rồi, trận đại chiến vừa qua tất cả đều do ngươi chỉ huy cùng với công lao hoả pháo bộ đội, giáo đình chúng ta chỉ giúp được phần nhỏ mà thôi!.
Ngồi bên phải La Kiệt bệ hạ là Ôn Tư giáo hoàng mỉm cười nói, thầm nghĩ Diệp Phong hắn vẫn không quên công lao cuả giáo đình thì rất vừa lòng, nhưng đồng thời vẫn âm thầm lo lắng tìm cách dụ hắn gia nhập giáo đình, để tránh sau này phát sinh chống đối.
Sau trận chiến đồ ma ác liệt đó, đám người ngày thường khinh thị Diệp Phong như La Luân, La Kiệt, Khắc Lạp Khắc, Ước Hàn, Ôn Tư đều là các nhân vật đầu não của tứ quốc hôm nay đều khiếp sợ trước thực lực cùng năng lực chỉ huy quân đội thật lợi hại.
Riêng La Luân đối với năng lực của Diệp Phong thì lại rất hài lòng mừng cho tương lai của chàng rể.
Mặc dù trong lòng cố kị nhưng ngoài mặt vẫn phải rất khách sáo vì Diệp Phong, Cát Lôi Tư, Á Sắt Lâm ba người đã đóng góp công rất lớn cho sự nghiệp Thối Ma nên quân đội các nước đương nhiên phải tới chúc mùng tán dương bọn họ.
Sau khi những lời chúc mừng khách sáo đã ngớt đi. La Kiệt bệ hạ đề nghị lãnh đạo các nước về nghỉ ngơi để sang mai tiếp tục công việc nghị luận vạch kế hoạch tiếp theo cho sự nghiệp tiêu diệt Ma tộc.
Mọi người theo đó cũng đồng loạt giải tán người nào về phòng người nấy.
Lại không ai biết, ở bên trên bầu trời Tư Nặc Nhĩ thành ngàn thước. Hắc Ám Ma Vương đang đứng trên lưng long vương nhìn xuống thành thị bên dưới.
- Ma vương bệ hạ, chúng ta còn phải chờ bao lâu nữa? Ta nghĩ nên lập tức đi xuống báo thù cho các chiến sĩ tử trận, ngài đã đích than ra tay thì còn ngại gì bọn liên quân yếu đuối kia.
Bạo thực ma vương Cơ Long cung kính hỏi Hắc Ám ma vương trong mắt lộ vẻ gấp rút muốn càng nhanh càng tốt được xuất binh tấn công đám quân đội bên dưới.
Hắc Ám Đại ma vương trên người có đôi cánh dơi màu đen, hai mắt đỏ thẫm, da tay ngăm đen, trên đầu sanh ra một đôi cơ giác mầu đen rất thần kỳ, hắn có thể tuỳ ý thao khống hắc ám nguyên tố. Hơn nữa do có thể trường sinh bất lão nên tại Ma giới hắn có địa vị chí tôn vô địch.
- Không được vội, đợi thêm một lát nữa. Cơ Long ngươi nhớ kỹ với đám liên quân phía dưới chúng ta phải cẩn thận với địa tinh hoả khí cùng tên Lôi Ân Pháp Lôi Nhĩ hắn tuyệt đối không phải loại nhân vật đơn giản. Có lẽ hắn cũng chính là chướng ngại lớn nhất ngăn ta chinh phục Nam - Bắc đại lục.
Hắc Ám Đại ma vương mắt quan sát thành thị phía dưới, trong miệng nhắc nhở Cơ Long chớ coi thường.
Nam- Bắc đại lục chỉ có Mạt La hoàng gia tư lược đoàn cùng địa tinh hoả pháo ; à có thể đủ sức chống lại Ma tộc, nếu Hắc Ám Đại ma vương đêm nay tại Tư Nặc Nhĩ thành giành thắng lợi tiêu diệt được Lôi Ân cùng quân đội của hắn thì coi như đã có thể lập tức bắt loài người biến thành nô lệ.
.
Nghĩ đến cái chết của hơn 20 vạn chiến sĩ ma tộc dưới địa tinh hoả khí Cơ Long nghe xong lời của Đại Ma vương ngoài mặt không nói gì nhưng trong long thầm nhủ:
“- Chỉ là một tên nhân loại nhỏ bé có đáng gì chứ, dù cho có địa tinh hoả khí lợi hại thế nào đi nữa, nếu gặp ta thì sẽ xé xác hắn thành trăm mảnh”
Ma tộc ngoài trừ thực lực của Hắc Ám Đại ma vương thâm sâu khó lường còn có thêm 6 vị vương giả khác là: đọa lạc thiên vương; Hắc ám thiên vương; bạo thực ma vương; hắc ám long vương; đoạ lạc yêu vương; hủ thực thụ vương mỗi tên đều có thể thắng được người có thực lực cửu giai trên Nam- Bắc đại lục.
Trước việc hơn 22 vạn chiến binh Ma tộc bị giết, Hắc Ám Đại ma vương rất tức giận, hắn thông qua đội thám tử biết được đầu lĩnh của liên quân đều tập trung tại Tư Nặc Nhĩ thành lập tức dẫn đầu bốn vị vương giả vượt qua đội ngũ dực nhân bộ đội làm nhiệm vụ tuần tra rồi tới Tư Nặc Nhĩ thành muốn bất ngờ tấn công thủ lãnh của liên quân khiên liên quân như rắn mất đầu sinh ra rối loạn, nhân cơ hội đó đại quân ma tộc xông ra phản công.
Trong thời điểm này Diệp Phong đã thông qua truyền tống trận tới phòng ngủ của Á Sắt Lâm ở nơi này đang có mặt của 3 nàng xinh đẹp Á Sắt lâm, Đế Na, Phỉ Phỉ và có cả mỹ nhân ngư Ái Lệ Ti các nàng đang tụ tập trên giường buôn chuyện .
Phỉ Phỉ cùng Ái Lệ Ti gọi Á Sắt Lâm là a di việc này nếu từ tuổi mà suy ra thì khá thích hợp, nhưng tương lai sau này các nàng đều là lão bà của Diệp Phong rồi cách xưng hô này có điểm bất ổn. Ai da, cũng chỉ tại tên tử sắc lang này lúc chén các nàng chẳng để ý tuổi tác gì cả.
Mỹ nhân ngư Ái Lệ Ti có nhiều điểm bất đồng so với nữ tử bình thường, nhưng dù sao sau khi đã tiếp xúc nhiều với sự lấy lòng của tên Diệp Phong không biết xấu hổ là gì kia cộng với việc khuyên bảo của tam nữ nàng bây giờ xem như đã nhận thua làm tình phụ cho hắn chỉ cần hắn không phá than nhân ngư là được. Mặt khác mỹ nhân ngư này với cuộc sống lục địa còn rất tò mò muốn tìm hiểu cùng với việc Diệp Phong tỏ vẻ sẽ đưa nàng trở lại đại dương nên hôm nay nàng đối với Diệp Phong hận ý dĩ nhiên không còn thay vào đó là sự hâm mộ mãnh liệt, nàng được tam nữ đối xử rất tốt nên đã nhanh chóng hòa đồng với họ.
- A, công chúa điện hạ thân ái Lôi Ân ta si mê nàng đã lâu.
Diệp Phong đi tới bên giường tay nắm lấy ngọc thủ trắng nõn của tuyệt sắc mỹ nhân ngư khẽ quỳ xuống hôn nhẹ lên bàn tay nàng, hắn cố ý tỏ vẻ lịch thiệp của một quý tộc. Á Sắt Lâm, Đế Na, Phỉ Phỉ tam nữ thấy bộ dạng hắn như vậy chỉ khẽ cười duyên, riêng Ái Lệ Ti thì không nhịn cười được hắn đích thị là da mặt rất dày trông nàng lúc này càng thêm xinh đẹp.
- Ai chà, các người, các người sao lại cười ta. Nhưng ta thấy nụ cười của Ái Lệ Ti công chúa là đẹp nhất.
Hắn cố tẻ vẻ ngây ngô không hiểu còn hết sức khen ngợi mỹ nhân ngư.
- Hay nha, tên xú sắc lang này chỉ biết lấy long Ái Lệ Ti, không thèm để ý gì đến chúng ta nữa. Diệp Na Phỉ Phỉ mau giúp ta xử lý tên sắc lang này.
Á Sắt Lâm cầm đầu tam nữ tiến tới vây quanh Diệp Phong giả bộ đánh hắn.
- Ai nha, ba cị lão bà đại nhân ta biết sai rồi, các ngươi mau dừng tay, ây da … không thể đánh vào chỗ đó … Ái Lệ Ti nàng cứu ta với…
Diệp Phong cố ý lăn lộn trên giường tùy ý cho tam nữ đánh yêu hắn, hiện hắn đang bị phong tao chủ giáo nắm lấy mệnh căn hắn bèn giả bộ đáng thương hướng mỹ nhân ngư cầu cứu.
Ái Lệ Ti mắt thấy Á Sắt Lâm cầm lấy chỗ kia của tử sắc lang mặt tức thời đỏ bừng, lại nhìn thấy hắn đáng thương đang cầu xin tha thứ liền không nhịn được cười.
- Hừ! muốn Ái Lệ Ti muội muội cứu ư, không có cửa đó đâu. Để phạt ngươi vì tội có mới nới cũ mau kể cho chúng ta nghe một chuyện cười đi, nếu không tối nay không cho lên giường.
Đế Na cố ý cắn nhẹ lên vai tình nhân và bắt hắn phải kể chuyện.
- Đúng đúng, mau kể chuyện tiếu đi, nếu không ta tiếp tục đánh chàng.
Quả thất tất cả các nàng rất thích nghe Diệp Phong những câu chuyện của Diệp Phong nên ai nấy đều gật đầu tán thành.
- Ai da, nhà có vợ dữ!
Diệp Phong lắc đầu tỏ vẻ thống khổ, sau đó khẽ cười và kể.
- Một ngày nọ, tại một giáo đường, vị mục sư gọi tới một tiểu nữ tu và chỉ vào chỗ đó của mình rồi nói với cô ấy là “Đây là một nhạc cụ của thần thánh, ngươi hãy cầm nó và vuốt nhanh”. Tiểu tu nữ nghe vậy thẹn thùng định tiến lại vuốt nó thì bị một vị tu nữ già ngăn lại và khuyên “ Hắn nói dối đấy … Trước kia hắn nói đó là một cây sáo vào kêu ta thổi, ta đã thổi nó 4 năm rồi đó”
- Hay nha, tên tử sắc lang này dám vũ nhục thần chức nhân viên, ta phải đánh ngươi.
Á Sắt Lâm nghe Diệp Phong kể xong bèn huy động phấn quyền đánh hắn. Đế Na cùng Phỉ Phỉ lập tức lao vào hỗ trợ, Ái Lệ Ti bị câu nói đùa của Diệp Phong làm cho mặt hoa đỏ bừng, khoé miệng ẩn chứa ý cười.
- Trời ạ, bắt ta kể chuyện đùa bây giờ nghe xong lại quay ra đánh người, các náng đúng là mất hết nhân tính rồi.
- Ít nói lý đi, đánh chết tên lưu manh, sắc lang ngươi nè … hì hì....
- Nhất nam tam nữ trên chiếc giường rộng đùa bỡn nhau cười nói không ngớt. Tên xú lưu manh cố ý lúc nhốn nháo đã lột đi không ít y phục trên người các nàng khiến cho xuân quang tràn ngập căn phòng.
Công chúa Ái Lệ Ti ngồi gần đó chỉ muốn tìm một cái thuỷ đàm nào đó để mà nhảy vào, trong đầu nàng nghĩ đến lúc sắc lang cùng tam nữ giao hoan lại không nhịn được ngượng ngùng xấu hổ nhưng không hiểu tại sao bị tên sắc lang khi dễ như thế mà tam nữ lại rất thoải mái không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ vẻ mặt thì tràn đầy hạnh phúc.
- Ai, được rồi được rồi, ba vị lão bà dừng lại đi nào. Chúng ta nên bắt đầu thụ hưởng khoái lạc đi nhỉ …
Diệp Phòng hai tay ôm lấy Á Sắt Lâm cùng Đế Na ép sát hai bộ ngực cưng tròn của hai nàng vào thân hắn mắt thì lén nhìn trộm mỹ nhân ngư Ái Lệ Ti xem ra nàng đang rất ngượng ngùng nên trong lòng rất đắc ý.
- Các mỹ nhân, hôm nay ta sẽ cưỡi cho các nàng không thể đứng dậy nổi.
Á Sắt Lâm cùng tam nữ đang định huy quyền tiếp tục xử lý tên săc lang này thì nghe bên ngoài vang lên một loạt tiếng cảnh giới …