Chương 147: Chủ Suất Tụ Tập, Các Hoài Tâm ...


Trên bốn ngàn năm qua, mỗi lần Ma tộc xâm phạm Quang Minh đại lục, đều xuất động bộ đội Đọa lạc thiên sứ, hắc ám tinh linh, bạo lực cự ma, hắc ám ma long, đọa lạc mục yêu, hủ thực thụ ma, sáu loại hung hãn binh chủng. Những chủng loại sinh linh còn lại, mặc dù các tộc có nghe tên từ các tù binh, nhưng cũng không có nhiều kiến thức.

Điều này không phải bọn họ không nghĩ đến tìm hiểu kiến thức, mà tại Ma giới chỉ toàn Hắc ám nguyên tố, các sinh linh tộc của Quang Minh đại lục nếu tới đây, không thể sử dụng ma pháp, đấu khí không thể bổ sung, đơn thuần dụng lực lượng thân thể đối kháng Ma tộc, thì chỉ có con đường chết! Huống chi trong hơn một ngàn năm nay, bọn họ lo lắng chống đỡ sự xâm lấn của Ma tộc còn chưa xong, căn bản không muốn đến địa bàn của Ma tộc để tìm chết!

Hôm nay Ma tộc ở phía đông Quang Minh đế quốc bố trí Cấm kị chi sơn ở trung tâm, đại khái chia thành ngũ đại tụ tập địa, hơn nữa từ bên ngoài không thể do thám được tình hình ở Cấm kị chi sơn. Bốn đại binh chủng còn lại tập hợp, số lượng lên đến hai trăm vạn, tất cả phối hợp với nhau, chống lại liên quân năm nước, bây giờ đã có thể phản công thay đổi cục diện.

Liên minh năm nước, Quang Minh phía đông, Cự nhân phía tây, Tinh linh phía bắc, Mạt La phía nam, bao vây Ma tộc đại quân ở trung tâm. Quân đội của Dực nhân vương quốc phái đến được phân bố cho quan đội bốn nước, chuyên đối kháng với đoạ lạc thiên sứ.

Diệp Phong cùng thành viên Tư Lược đoàn, thông qua Truyền tống điểm được bố trí thiết lập kĩ, tới đồn trú của Mạt La quân đội, vừa vặn Cát Lôi Tư nguyên soái nhận được lời mời thảo luận kế hoạch tác chiến của Quang Minh đế quốc La Kiệt bệ hạ, thấy Diệp Phong thì thập phần cao hứng! Gã giải thích với Diệp Phong tình hình quân sự hiện nay, sang ngày thứ hai thì lôi Diệp Phong đến nơi đóng quân của Quang Minh quân đội.

Quang Minh đế quốc đông phương tỉnh thuộc về bình nguyên, đồi núi như Cấm kị chi sơn rất ít, hiện nay liên quân năm nước đã chiếm được trong tay Ma tộc một phần thành trì sát đông phương tỉnh. Nơi đóng quân của Quang Minh quân đội đặt tại Cách Lạc thành phía đông.

Do sự tàn phá của Ma tộc, Cách Lạc thành vốn được xem như là một thành thị trung bình, giờ đây đã phân nửa bị phá huỷ, cư dân được giải cứu đã bỏ đi, chỉ còn lại một vùng đất trống. Hiện tại Ma tộc gia tăng quân lực, ý định muốn xoay chuyển cục diện, Quang Minh bệ hạ La Kiệt khẩn trương tự mình đứng giữa nơi đóng quân, cùng Quang Minh giáo hoàng Ôn Tư nghĩ ra một kế hoạch tác chiến, giờ đây chuẩn bị tìm kiếm lãnh đạo các nước thương nghị với nhau. Nếu lãnh đạo các nước không có kế hoạch, đồng thời không phản đối kế hoạch của bọn họ, thì lập tức dựa theo đó mà thực hiện.

Lần này giúp đỡ Quang Minh đế quốc thối Ma tộc, nguyên soái của Dực nhân vương quốc vừa mới bệnh nặng qua đời, đến thay chính là Đan Trạch Nhĩ công tước, anh tuấn cao lớn, tóc ngắn, cũng chính là phụ thân của Tuyết Lị - Đan Trạch Nhĩ. Chủ soái của tinh linh vương quốc chính là lão trượng nhân của Diệp Phong, thủ lĩnh Hoả tinh linh bộ lạc La Luân. Cự nhân vương quốc thì phái chủ soái đến chính là thủ lĩnh Dong Nham cự nhân, Khắc Lạp Khắc – Uy Nặc.

Chủ trướng nằm ở trung tâm quân doanh của Cách Lạp thành, Diệp Phong uể oải đi theo Cát Lôi Tư. Lúc đó ngoại trừ thủ lĩnh Dong Nham bộ lạc Khắc Lạp Khắc còn ở xa, còn lại La Kiệt bệ hạ, Ôn Tư giáo hoàng và chủ soái các nước cùng hộ vệ khẩn trương tới chỗ đại nhân vật, đã phân chia chỗ ngồi xuống, đang bàn luận chiến cuộc, chờ đợi thành viên đến đông đủ.

Dực nhân kiếm sĩ tướng quân dực nhân mỹ lệ của Quang Minh giáo đình quân đoàn, Á Sắt Lâm chủ giáo, mắt thấy tiểu tình nhân lười biếng cùng Cát Lôi Tư nguyên soái đi vào chủ trướng, lập tức lộ ra tiếu ý, không chú ý tới tình huống hiện tại, ném cho tiểu tình nhân ánh mắt mê hoặc câu hồn phong tình vạn chủng!

Tao hoá này… Diệp Phong đã thấy mị nhãn của phong tao thục nữ, trong lòng buồn cười cảm khái một tiếng, cùng Cát Lôi Tư nguyên soái, dùng lễ nghi chào hỏi với La Kiệt bệ hạ, Ôn Tư giáo hoàng cùng các vị chủ soái một phen, sau đó bọn họ tìm lấy chỗ tốt ngồi xuống.

“Đã sớm nghe đại danh của Lôi Ân đoàn trưởng, hôm nay gặp mặt quả nhiên bất phàm, anh hùng xuất thiếu niên a!” La Kiệt bệ hạ, anh tuấn uy nghiêm, tóc vàng, trạc trung niên, ngồi ở vị trí thượng toạ trong chủ trướng, đánh giá Diệp Phong rồi gật đầu tán thưởng. Nghe lời tán thưởng thì không ai không thích, Diệp Phong nghe xong, trong lòng lập tức thoả mãn, a a khách khí nói: “Quốc vương bệ hạ quá lời, so với vương giả như ngài, ta chỉ xem là một tiểu nhân vật.”

“Ha ha, Lôi Ân đoàn trưởng không cần khiêm nhường, hiện tại các vị ngồi đây đều là những người rõ ràng, thành tựu của ngài mọi người đều nhìn thấy. Thối Ma tộc đại chiến lần này, Tư lược đoàn của ngài đóng vai trò không nhỏ đó!” La Kiệt bệ hạ nhìn Diệp Phong, cao hứng cười to, trong mắt hiện lên một ý nghĩ không rõ.

“Tất nhiên, Ma tộc là kẻ thù chung của nhân loại. Ta nhất định sẽ xuất toàn lực đối phó bọn chúng!” Diệp Phong mỉm cười đáp lại.

Thái độ hoà ái nhưng mang theo một cỗ thần thánh uy nghiêm, lão giáo hoàng Ôn Tư, im lặng đánh giá Diệp Phong khi hắn vào chủ trướng, lúc này đột nhiên lên tiếng: “Lôi Ân đoàn trưởng, nghe nói ngươi có một con song đầu cự long, vảy màu trắng đen, chẳng hay nó là thuộc tính gì?”

“Nó có thuộc tính gì? đương nhiên là Quang Minh chúc tính, chẳng lẽ Ôn Tư giáo hoàng đã gặp qua cự long có hai thuộc tính?” Diệp Phong nghe thấy, biết giáo hoàng đang hoài nghi sự kiện vảy đen của Thánh Ma, ra vẻ mê võng hỏi lại.

“Ha ha, ta chỉ là tò mò thôi! Đừng nói là cự long có hai chúc tính, chỉ là cự long hai đầu đã rất hiếm thấy rồi, thật sự lão đầu tử ta chỉ tò mò thôi a!” Lão giáo hoàng Ôn Tư, hai mắt nhìn chằm chằm vào trạng thái không hiểu của Diệp Phong, cả hai nhìn nhau, miệng cười a a trả lời.

“Cáp cáp… ta khi phát hiện nó cũng rất tò mò…” Diệp Phong cười ha ha đáp trả, nói tránh sang chuyện khác, cố ý hướng sang phong tao tình phụ Á Sắt Lâm ngồi cách đó không xa, thỉnh giáo tình hình của đoạ lạc thiên sứ.

“Tiểu hoạt đầu này…!” Biết Diệp Phong nói vu vơ, cố ý đánh lạc hướng giáo hoàng bệ hạ, bất đắc dĩ cười khổ, cùng phối hợp với hắn nói về tình hình của đoạ lạc thiên sứ.

Hoả tinh linh thủ lĩnh La Luân, mắt thấy nữ tế tương lai sau khi tiến vào chủ trướng, nhận được ánh mắt tín phục của Cát Lôi Tư nguyên soái, hơn nữa còn cùng Quang Minh giáo hoàng và quốc vương nói chuyện với nhau mà đàm tiếu tự nhiên, không nhịn được lộ ra một chút thần sắc hài lòng. Ông nghĩ nếu gã có thể thoát khỏi xú danh trước kia, gã nữ nhi cho hắn… không sai!

Đối với việc Phỉ Phỉ không nghĩ đến việc lập gia đình sớm, chỉ ở nhà với mình mà nói, La Luân không biết nội tình, thầm cảm thán vui mừng, đương nhiên sẽ không bắt Phỉ Phỉ xuất giá càng sớm càng tốt!

Bây giờ trong chủ trướng, trừ Trác Lạc - Đế Mạc Tây công tước cùng với Áo Ni Khoa - Bảo Luân đoàn trưởng, nhìn Diệp Phong khó chịu, còn lại tất cả đều đang thảo luận về tình hình Ma tộc.

Đã từng đề cập qua, Trác Lạc - Đế Mạc Tây công tước là đệ đệ của La Kiệt bệ hạ, tại đại điện của Mạt La đế quốc chịu đựng khí thế của Diệp Phong, vẫn thập phần khó chịu, không thấy Diệp Phong thì không sao, đã thấy thì không tránh khỏi một trận đại hoả! Cũng như thế, đệ nhất mĩ nam của Nam Bắc đại lục, Áo Ni Khoa - Bảo Luân, đoàn trưởng của Quang Minh ma kiếm đoàn của Dực nhân vương quốc, thấy Diệp Phong là không vui, dĩ nhiên là vì lần trước Bạch Điêu xạ thủ làm náo loạn khiến gã không bắt được Thác Ni, để hai bộ Liệt Diễm sáo trang tuột khỏi tay!

Cuộc thảo luận diễn ra nhanh chóng, lúc Dong Nham cự nhân thủ lĩnh Khắc Lạp Khắc tới, cũng theo đó mà chấm dứt. Khắc Lạp Khắc thủ lĩnh to lớn tiến vào chỗ ngồi, làm cho mọi người ngồi gần hắn phải lui về phía sau. Không có biện pháp, Khắc Lạp Khắc thủ lĩnh trên người mang theo lửa, cộng thêm thân hình khổng lồ đó của gã, ngồi dưới đất cũng cao tới năm thước, lại giống như một cái lò lửa lớn, bên cạnh hắn thật là khó chịu. Nếu không phải La Kiệt bệ hạ sớm dự kiến tình huống mà tạo nên cái chủ trướng to lớn này, e không dung nổi vị thủ lĩnh Dong Nham cự nhân!

“Các vị, tình thế hiện nay tất cả mọi người đều rõ. Không kể Cấm kị chi sơn, binh lực Ma tộc đã lên đến trăm vạn. Mặc dù số lượng so với binh lực của chúng ta không phân cao thấp, nhưng chúng lại vô cùng cường hãn hung tàn, hơn nữa lại có ý định lật ngược thế trận, đối với chúng ta thập phần bất lợi. Mọi người có kế sách gì đối phó với bọn chúng, xin hãy nói!” Thành viên đã đến đông đủ, La Kiệt bệ hạ nhẹ nhàng khách khí nhìn thủ lĩnh các nước, rồi phân tích phát biểu.

Ông vừa nói xong, trong trướng lại vang lên những tiếng nghị luận xôn xao. Dực nhân mĩ nam Áo Ni Khắc, dưới sự cho phép của Ước Hàn công tử, mở miệng nói: “Ngoại trừ không có thông tin tình báo của Cấm kị chi sơn, tứ đại Ma tộc khác tập trung, phân biệt là đông, tây, nam, bắc tứ bộ, ở vùng thành thị to lớn bình nguyên. Không có ưu thế địa lợi, thành trì do chúng công hạ trước đó đều đã hư hao. Ta cho rằng liên quân nên lợi dụng Ma tộc không có phản công trước, phái ra một bộ phận binh lực tập trung tấn công một thành, đồng thời mặt khác ngăn chặn chi viện của ba thành, đánh từng thành một!”

“Phương pháp ngăn chặn tấn công ba mặt của Áo Ni Khắc đoàn trưởng không tồi. Nhưng bây giờ Ma tộc với liên quân binh lực không phân cao thấp, sự tình của Cấm kị chi sơn không được điều tra kĩ lưỡng, nếu binh chủng liên quân muốn ngăn chặn ba phía có điểm khó khăn, thương vong nhất định sẽ rất lớn!” Hoả tinh linh thủ lĩnh La Luân trầm tư phát biểu, “Đáng tiếc thú nhân không đến hỗ trợ, nếu không với sự trợ lực của bọn họ, với tốc độ hành quân cùng sự dũng mãnh, thì có thể sử dụng phương pháp của Áo Ni Khắc đoàn trưởng!”

Áo Ni Khắc nghe La Luân nói xong, ngẫm lại vấn đề binh chủng tại Cấm kị chi sơn, gật đầu không nói lại, nhưng trong lòng đối với thú nhân thập phần thống hận và coi thường!

Diệp Phong an tĩnh ngồi trên ghế, nhìn đại nhân vật các nước nghị luận xôn xao, lim dim đôi mắt, chuẩn bị nghe kế hoạch của bọn họ, rồi hẵng nói có chấp nhận hay không, nếu có thể thành công, cũng sẽ không đưa bài tẩy của hắn ra.

Hiện tại, quan hệ tình lữ của Diệp Phong và Liên Na nữ vương đã sớm công khai, quan viên Mạt La đế quốc đều biết, Cát Lôi Tư không có ý tưởng gì mới, thấy Diệp Phong không vội tỏ vẻ muốn cho ý kiến, liền im lặng không lên tiếng, nghe nhưng người còn lại thảo luận.

Thảo luận tiến hành không quá thuận lợi, ý kiến lẫn lộn, không thống nhất. Một bên chủ trương trước tiên phải đánh Ma tộc, một bên giữ chắc đánh chắc. Một lúc sau trong doanh trướng náo nhiệt hẳn lên, bên đánh gấp bên phòng ngự, song phương tranh chấp ngày càng kịch liệt.

La Kiệt bệ hạ cùng Ôn Tư giáo hoàng, thấy tình hình này, biết thời cơ đã đến, lập tức kêu mọi người im lặng, nói ra kế hoạch tốt mà họ nghiên cứu.

Ta khinh, gian trá, quá gian trá! Đây rõ ràng là kế hoạch được suy tính tốt, chờ cho đám soả điểu kia tranh chấp thì trở thành người hoà giải. Bất quá… kế hoạch đó quả không tồi. Diệp Phong nghe xong kế hoạch của La Kiệt và Ôn Tư, trong đầu liên tục suy nghĩ, không có tỏ vẻ gì phản đối.

Những người còn lại đều hiểu kế hoạch này rất hay, không có ý kiến phản đối. La Kiệt bệ hạ cùng Ôn Tư giáo hoàng lập tức cao hứng bắt đầu cùng mọi người nghiên cứu chi tiết. Ai cũng không chú ý trên khuôn mặt của La Kiệt bệ hạ, lộ ra một nụ cười đắc ý lạnh lùng…

Hết Chương 148

Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế - Chương #147