Chương 117: Tương Hỗ Bất Tiết,hạnh Phúc Đích Lưu ...


“Ha ha ha, thật sự là thần linh giúp trẫm a. Thành viên Chiêm Mỗ Tư gia tộc Mạt La đế quốc tự nhiên trong một đêm toàn bộ bị tạc tử. Lần này trẫm nhất định phải lấy được tỉnh tây bắc của Mạt La. Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ, chờ xem, trẫm cho ngươi nếm mùi hình phạt tàn khốc…. “ Hoàng cung Thiên Vũ đế quốc, thư phòng quốc vương, Bàng Kì bệ hạ biết được kinh biến tại Mạt La đế quốc, đang ồn sau trác án (cái bàn) mà cười to cao hứng.

Phía bên phải trác án, Hắc Ám giáo đình Tắc Tư dưới trạng thái của tinh linh nhìn Bàng Kì đang cao hứng, trong lòng lại cười lạnh khinh thường, rồi đưa kế hoạch tác chiến được nhất nói cho y biết.

“Tốt, thật tốt, có kế hoạch này của giáo hoàng bệ hạ, lần tiến công Mạt La đế quốc này phần thắng của chúng ta khẳng định sẽ lớn hơn. Bất quá giáo hoàng bệ hạ cũng phải cẩn thận với Quang Minh giáo đình a, ngàn vạn lần không để cho Quang Minh giáo đình phát hiện sự hợp tác của chúng ta, nết không chúng ta có thể sẽ trở thành mục tiêu của mọi người!” Bàng Kì bệ hạ nhìn Tắc Tư giáo hoàng vừa cao hứng khen hay vừa nhắc nhở.

nl.“Quốc vương bệ hạ yên tâm, điểm ấy ta nhất định chú ý rồi!” Tắc Tư mỉm cười gật đầu trả lời, rồi cùng Bàng Kì nói chi tiết một lần nữa, sau đó rồi khỏi thư phòng, y theo kế hoạch đã định mà hành động.kien

Hừ, Ma Tộc rác rưởi đáng chết. Bây giờ mới nghĩ đến chính thức xuất lực hộ trợ. Nếu bọn ngươi bắt đầu sớm hơn, quân đội của trẫm đâu có bị tổn thất thảm trọng đến như vậy. Đợi trẫm thống nhất nam bắc đại lục, nhất định sẽ cho bọn ngươi như con chó chết!!!

Bàng Kì bệ hạ nhìn Tắc Tư ra khỏi thư phòng, trong lòng hung hăng rủa thầm, rồi cho người gọi nhị hoàng tử Tây La – Cách Nhĩ Cáp Đặc đến. Y lệnh cho hắn suất đệ nhất đến đệ ngũ quân đoàn, tấn công tỉnh tây bắc Mạt La đế quốc.

Bởi vì tổn thất của thảm bại lần trước, tám quân đoàn của Thiên Vũ đế quốc, hôm nay tập hợp lại thành chỉ còn có sáu. Bàng Kì bệ hạ lần tấn công này phái ra đến năm quân đoàn, có thể nói là rất quyết tâm.

Lúc trước tại Quang Minh đại lục không có bị chia cắt, các nước tại đây đều không có phát triển hải quân chánh quy và thuyền lớn. Bây giờ nam bắc đại lục bị phân ra thành đảo nhỏ, Quang Minh, tinh linh, ải nhân, thú nhân bốn nước cũng bắt đầu phát triển hải quân chánh quy. Bàng Kì bệ hạ sớm có chuẩn bị bổ sung thực lực quân đội, biết được tin này, tự nhiên cũng không ngốc đứng nhìn, cũng liền có kế hoạch thành lập hải quân chánh quy!

Chẳng biết thái độ thật sự của Bàng Kì đối vời mình như thế nào, Tắc Tư giáo hoàng trên đường rời khỏi cung, trong lòng toàn những mơ hồ, thập phần không hiểu Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ đang làm cái quái gì. Thành viên Chiêm Mỗ Tư gia tộc đều bị tạc tử, khẳng định với hắn chắc có quan hệ. Nhưng Mạt La đế quốc bây giờ đang đứng ở thời khắc nguy cơ, hắn lại thanh trừ đi Chiêm Mỗ Tư gia tộc, để Pháp Lôi Nhĩ gia tộc độc chiếm. Cái này quả thật đúng là có lợi, nhưng mất đi chiến tướng của Chiêm Mỗ Tư gia tộc, hắn không tính tới việc bị các nước khác xâm chiếm sao? Hay là hắn đã có sự chuẩn bị khác rồi?

Không thể giải thích, Tắc Tư giáo hoàng đối với tên Lôi Ân này không chỉ là một tên lưu manh, thật sự bất đắc dĩ, không thể coi thường tên lưu manh này. Cũng không phải là nói quá, nếu coi thường hắn có thể sẽ dẫn đến thất bại. Còn nếu quá đề cao hắn, ngay cả mình cuối cùng cũng phải cười thôi.

Trong khoảng thời gian gần đây, Mạt La đế quốc tại nam đại lục, cơ hồ trở thành đề tài nóng hổi ở nam bắc đại lục để mọi người bàn tán. Bởi vì sau khi Lao Nhĩ bệ hạ và thành viên hoàng thất bị giết hại, từ Mạt La đế quốc truyền ra hai tin tức chấn động!

Thứ nhất, ba vị công tước Khoa Tư Nhạc, Bố Lô, Khố Ba Lạp cầm đầu một ít quý tộc, do không phục nữ vương đã âm thầm bày mưu tạo phản, nhưng đã bị đồ sát và bắt giữ, giải tán hộ vệ, rồi tất cả tài sản và lĩnh thổ đều bị tịch thu, cuối cùng là bị bêu đầu thị chúng!

Thứ hai, việc toàn bộ thành viên Chiêm Mỗ Tư gia tộc ở Mạt La đế đô đều bị tạc tử, là một tin tức chấn động đối với nam bắc đại lục. Việc này gần với việc Lao Nhĩ bệ hạ và thành viên hoàng thất bị giết, đa số người đều không thể giải thích được, chỉ có một ít người biết rõ Chiêm Mỗ Tư gia tộc và Pháp Lôi Nhĩ gia tộc có cừu hận với nhau, cho nên cũng đoán được đôi chút nguồn gốc của sự tình này!

Ngoại trừ cái chết của Phí Đức tướng quân đệ nhất quân đoàn và vô đảng vô phái Cát Lôi Tư tướng quân đệ tứ quân đoàn, năm tướng quân của các quân đoàn Mạt La đế quốc còn lại cùng phần đông quan viên và quý tộc thuộc đảng phái Uy Nhĩ nguyên soái, tất cả vì các chết của cả gia tộc Chiêm Mỗ Tư mà phẫn nộ, đồng loạt thỉnh cầu nữ vương bệ hạ thẩm tra việc này, để báo thù cho nguyên soái!

Song, Liên Na nữ vương đã sớm biết mọi việc, căn bản không thể tra xét tình nhân của nàng, bởi vậy chỉ làm vài việc cho có lệ. Sau đó thành viên Tư Lược đoàn liên tục tiêu diệt những quan viên và quý tộc phản ứng mãnh liệt nhất. Chúng quan viên còn lại thấy Liên Na nữ vương rõ ràng là nâng đỡ Pháp Lôi Nhĩ gia tộc, rốt cuộc cũng dừng những thỉnh cầu vô dụng.

Lạc Khắc tể tưởng hiểu rõ tình hình chánh trị, cũng với chúng thành viên đảng phái, thừa cơ hội này tiến hành bài xích thành viên của Uy Nhĩ đảng phái. Đa số quan viên và quý tộc thuộc Uy Nhĩ đảng phái, vì ích lợi và an nguy, tất cả đều chấp nhận bợ đít Lạc Khắc. một số ít quan viên và quý tộc không phục, cũng rời khỏi đế đô, thật sự rút tay khỏi, không ai muốn đối đầu với Lạc Khắc nữa!

Uy Nhĩ và Phí Đức, có ảnh hưởng cao nhất đối với quân đội, toàn bộ đều bị tạc tử. Cho nên việc tuyển một vị nguyên soái có thể phục chúng, cũng phải được tiến hành. Sáu vị tướng quân thống lĩnh binh lính ở ngoài đều cho rằng Liên Na nữ vương sẽ dựa vào những chiến công mà chọn cầm thú nam tước, cháu của Lạc Khắc tể tướng, làm nguyên soái.

Nhưng việc làm cho bọn họ không ngờ tới chính là, Liên Na lại không lựa chọn cầm thú nam tước vào chức nguyên soái, mà trực tiếp trao tước vị nguyên soái cho Mạt La đế nhất mãnh tướng, không đảng phái, Cát Lôi Tư tướng quân!

nl.Nếu phong cầm thú nam tước làm nguyên soái, năm vị tướng quân thuộc Uy Nhĩ đảng phái khẳng định sẽ phản đối mãnh liệt. Bất quá, phong cho Cát Lôi Tư này, là đệ nhất mãnh tướng rất có uy danh, làm nguyên soái, năm vị tướng quân không có ý kiến gì cả.kien

Bởi vì lúc trước Cát Lôi Tư không muốn có gia nhập đảng phái nào, lại thêm nhân duyên không tốt. Bây giờ Mạt La đế quốc chỉ có một đảng phái duy nhất, năm vị tướng quân tự nhiên mừng rỡ Cát Lôi Tư đảm nhiệm chức nguyên soái. Việc này so với việc cầm thú nam tước đảm nhiệm chức nguyên soái tốt hơn rất nhiều!

Với năng lực mà nói, Cát Lôi Tư mãnh tướng này không thích hợp làm nguyên soái, nhưng Diệp Phong muốn chính là uy vọng của y, cùng với thân phận vô đảng phát. Chỉ có như vậy mới tạm ổn định năm vị tướng quân kia, rồi theo thời gian mà đề bạt nhân tài khác, thay thế chỗ năm vị tướng quân!

Hôm nay Diệp Phong đã có nữ vương lão bà, cuộc sống mỗi ngày thật là thoải mái, ăn thì toàn mĩ thực hạng nhất, uống thì toàn loại rượu ngon nhất, nghỉ ngơi thì tại tẩm cung xa xỉ, hảo hảo thì cùng với mỹ nhân cực phẩm. Chỉ điều duy nhất tiếc nuối là, tên gia hỏa này đến nay không thể cùng chư nữ đồng sàng!

Mạn Nỗ Ai Nhĩ cùng địa tinh nô lệ chú tạo gia nông pháo, cuối cùng cũng hoàn thành. Cộng thêm một trăm bản chính, số lượng gia nông pháo của Tư Lược đoàn đã lên tới con số bốn trăm.

Sau hai chiến dịch, sa mạc thương thủ chết đi một số, làm Diệp Phong có chút áy náy. Dù sao Kì Qua Nhĩ bộ lạc vẫn còn âm thịnh dương suy, nam nhân tử vong lại càng khiến trầm trọng hơn. Cho nên hắn gần đây đã để bọn ải nhân Lạc Tư cùng tám trăm sa ma thương thủ, luyện tập pháo thuật, để hỏa pháo của Tư Lược đoàn do sa mạc nhân phụ trách, tránh cho bọn họ trong lúc tiến lên mà phải hy sinh!

Quốc gia của lão bà cũng chính là quốc gia của mình. Ma thú đánh chiếm Tinh Quang bình nguyên, nhất thời không thể giải quyết. Cho nên Diệp Phong nhờ Lạc Khắc lệnh cho người ở khoảng đất trống phía đông năm dặm ngoại thành đế đô, phá thổ động công, xây dựng một võ thuật học viện, chuẩn bị thu nhận đệ tử cùng đạo sư các loại, để bồi dưỡng nhân tài ưu tú.

Quan viên, quý tộc cùng cư dân đế đô biết cầm thú nam tước năm dặm tại phía đông xây dựng học viên, tất cả cảm giác vô cùng bất ngờ, thầm nghĩ hắn khi khai trương học viện, ngoài trừ đám thanh niên quý tộc thường bợ đít, còn ai dám đến báo danh? Nội tiền học phí thôi cũng bị hắn chém cho chết luôn!

Ma thú xâm lược không ngừng ở tỉnh đông bắc phải giải quyết. Địa tinh nô lệ thiếu, chế tạo hỏa khí chậm đi, phải bắt thêm, hơn nữa công kích không mạnh, phải cải tiến. Quốc lực nhỏ yếu, phải phòng bị. Vương bài bộ đội Tư Lược đoàn phải tiếp tục làm mạnh thêm. Hải quân chánh quy và thuyền lớn cũng phải quan tâm đến….. Cẩn thận nghĩ lại, trừ Lạc Khắc xử lý mọi việc nội chánh và quân vụ các loại, Diệp Phong phát giác còn rất nhiều việc chính mình phải làm!

Lúc hoàng hôn, đại điện hoàn cung Mạt La đế quốc, trên bảo tọa của nữ vương, lưu manh đoàn trưởng đang ngậm một cây Thanh sảng tiêu hồn, trái ôm đại mỹ nhân Tĩnh Hương, phải ấp Liên Na nữ vương, hai mắt từ trên nhìn xuống phía Nguyệt Nhi, Mộng Hinh, Phỉ Phỉ ba vị giai nhân, thần tình đều cao hứng.

“Chàng này, thật đúng là muốn gì được nấy, muốn ngồi lên bảo tạo của quốc vương để thử xem cảm giác thế nào thì đã được rồi. Nếu người ngoài nhìn thấy tình cảnh này, khẳng định lại một trận chấn động cho xem!” Tĩnh Hương ngồi trên đùi trái của tình nhân, nhìn hắn mà hờn dỗi trong yêu thương.

“Ha ha, con người sống có những việc nhất định phải hưởng thụ qua. Bảo tọa chí cao vô thượng của đế quốc, nếu ta không thủ, có thể là việc tiếc nuối cả đời. Hơn nữa buổi tối hôm nay ta phải nỗ lực có thể gặp nguy hiểu, vì thế nếu không thấy được các nàng, cũng nhất định ở cùng với các nàng!” Diệp đại sắc lang cười to ha ha, đang hưởng thủ kỹ thuật đấm bóp của Lộ Lộ ở phía sau, ôm Tĩnh Hương và Liên Na, cái tay không yên phận vuốt ve ngọc đồn phong mãn cách một lớp vải của các nàng, hưởng thụ nhục cảm.

“ Tên bại hoại chàng, sau này bớt nói những điều xúi quẩy đi. Chàng mà chết, chúng thiếp làm sao đây?” Liên Na nghe Diệp Phong nói xong, liền hơi giận đấm một cái lên ngực hắn, nhẹ giọng trách khứ.

Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Tĩnh Hương, Mộng Hinh tứ nữ nghe Diệp Phong nói điềm gỡ, cũng đều lộ ra vẻ bất mãn. Phỉ Phỉ thì dùng ánh mắt nhắc nhở không được nói thêm.

Diệp Phong ngồi trên bảo tọa, mắt thấy lục nữ thần sắc quan tâm, trong lòng tràn ngập sự hạnh phúc, rồi nhanh chóng cười cười ra vẻ mình nói sai, sau này sẽ không nói ra những lời này nữa.

“Buổi tối hôm nay, các người hành động tương đối nguy hiểm, nhất định phải cẩn thận làm việc. Nếu không được không cần miễn cưỡng, có thể tìm dịp khác!” Tĩnh Hương nhìn tình nhân, tay phải đang chỉnh lại y phục gọn gàng cho hắn, ôn nhu dặn dò.

“Tuân lệnh đại mỹ nhân của ta. Nàng yên tâm, vì các nàng mà ta nhất định sẽ an toàn trở về. Ta đời này cho đến bây giờ ngoại trừ có một việc rất rất nuối tiếc, cuộc sống hôm nay có thể nói là cực kỳ hài lòng, tuyệt đối sẽ không chết đi để lại các mỹ nhân như nàng một mình!” Diệp Phong trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, hôn lên đôi môi đỏ mọng của Tĩnh Hương một cái.

“Tiếc nuối? Tiếc nuối gì??” Sáu vị giai nhân vây quanh Diệp Phong, đồng thời tò mò hỏi.

“Hắc hắc, cái này…. Tiếc nuối của ta chính là không thể bây giờ cùng các nàng đồng sàng. Không bằng buổi tối hôm nay chúng ta đồng miên nha!”

“đáng ghét, chàng tử sắc lang này, ta nhéo chết chàng..”

“Đúng, mọi người nhéo chết chàng đi….”

“Ai nha, Tĩnh Hương, đừng nhéo lỗ tai…. Uy uy, Hinh nhi, đừng có cắn lên mặt ta, nếu không không dám ra gặp người khác…. A, Liên Na, ta sai rồi, ta sai rồi, đừng dùng sức nữa a. Chỗ đấy không là nơi không thể cào, cẩn thận nếu ta bị hủy cũng là hủy luôn hạnh phúc của nàng!!!”

“A a… lạc lạc… hì hì…”

Diệp Phong cười liên tục khi nói ra ý nghĩ xấu xa trong lòng của hắn, bị Tĩnh Hương, Mộng Hinh, Liên Na ba vị mỹ nhân hờn dỗi chỉnh một lần. Cộng thêm hắn cố ý tỏ vẻ buồn cười, làm cho lục nữ không nhịn được đều nở nụ cười. Cả đại điện đều vang dội tiếng cười tuyệt vời của nữ nhân. Tam nữ vây công Diệp đại sắc lang cũng đều cảm thấy thập phần hạnh phúc!

Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế - Chương #117