Náo Nhiệt


Người đăng: CaoNin

Băng Phong lặng lẽ trên cành cây quan sát. Là một pháp sư, việc ẩn thân vô
cùng dễ dàng, hơn nữa Phong là nguyên tố pháp sư hệ phong, cho dù có thả ra
pháp lực thì cũng chã ai phát hiện vì bị nguyên tố trong tự nhiên cắn nuốt.
Kềm nén hơi thở, nhịp tim cùng thân nhiệt xuống, cơ thể Phong như hòa mình vào
tự nhiên.
Mười bóng người băng qua một đám cây cối rồi dừng trên không trung lẳng lặng
nhìn xuống. Nhìn thấy cảnh này ai ai cũng toát mồ hôi. Phù du trên không có ý
nghĩa là mười người kia là siêu cấp pháp sư. Không biết là hạ đẳng, trung đẳng
hay thượng đẳng, miễn là siêu cấp pháp sư là loại phi thường nhân tài, được
chính phủ các xứ hết lòng chào đón. Nhưng chỉ là người bình thường nhìn thấy,
cái này nghĩ cũng có duyên đây, theo cảm nhận của Phong thì trong đám người
kia thật sự có siêu cấp pháp sư, nhưng là chỉ có một tên, còn tất cả các tên
còn lại đều dưới Phong một bật – trung cấp pháp sư hạ đẳng. Sơ dĩ cả mười
người đều phi hành được là do tên siêu cấp pháp sư kia, hắn là thuộc tính
phong pháp sư, cùng nguyên tố phong đồng vị. Chính vì vậy mà hắn có thể thoải
mái cho mười người bay cùng lúc.
Nhưng là xuất động một lượng pháp sư như vậy điều không dễ đàng, trong quân
ngũ, đây được coi là một trung cấp đội hình, nhưng trung cấp đội là do cao cấp
pháp sư dẫn đầu chứ không phải siêu cấp. Nhóm người này do một siêu cấp pháp
sư dẫn, có nghĩa là vụ đánh cướp này tương đối quan trọng.
Quan sát một hồi lâu, tên siêu cấp pháp sư, đưa tay ra dấu bay thẳng đến Hà
gia, nhưng tay vừa bỏ xuống thì tất cả dừng lại.
- Ai, nhanh ra mặt?
Tên đội trưởng nhìn vào phía gốc cây Phong đang đứng, nhíu mày. Bị phát hiện!
Trong lòng Phong cười khổ, dấu kỹ như vậy mà cũng nhận ra sao. Tuy vậy nhưng
cũng không vội bước ra. Tên đội trưởng kia lên cao giọng:
- Đã dám đến sao không ra mặt.
Âm thanh có chút nóng nãi, nhưng là cũng không lớn tiếng, vì chính mình là
cướp, nên đi nhẹ nói khẽ là điều cỗ điển nhất. Phong như vậy không dấu mình,
cắn răng bước ra, nhưng là vừa định động thì từ sau cái cây Phong đang đứng,
một toán người gần 5 tên áo đen bay ra.
Phong lần này thật sự toát mồ hôi, nhiều người như vậy đứng phía sau mình mà
cậu cũng không hay. Thật là che dấu quá kỹ! Lại đứng yên bất động, xem tình
thế rồi quyết định. Phong không nghĩ chỉ một con Huyết ngư lại dẫn đến nhiều
tên cướp như vậy đến, lúc này trong đầu Phong chỉ có một suiy nghĩ duy nhất “
tìm cơ hội trốn”.
Hai mươi mốt người phóng ra liền cho Phong cảm giác ngột ngạt. Trong đám người
kia lại có một siêu cấp pháp sư, lại có thêm bốn tên cao cấp pháp sư. Cái này
là lực lượng gì chứ, đây là cao cấp tiểu đội. Lần này Hà gia ắc gặp nạn rồi,
Phong không ngờ Huyết Ngư lại hấp dẫn như thế.
- Thật không ngờ lại có dịp gặp Phong Lão Quỷ ở đây, vinh hạnh, thật vinh
hạnh – tên đôi trưởng cao cấp tiểu đội lên tiếng.
- Ta cũng rất vinh hạnh gặp Mộc Côn Luân ngày, chẳng hay tình hình của Tử
Liêm Hội thế nào rồi, vì cớ gì chạy đến nơi đây – Phong Lão Quỷ lên tiếng.
Phong Lão Quỷ là một trong những Lão Quỷ của Hắc Long Ban, thuộc tính hệ phong
vô cùng mạnh mẽ. Còn Mộc Côn Luân là nghị viên của Tử Liêm Hội – là tổ chức
“đâm thuê chém mướn” hoạt động ngầm. Cả hai tổ chức này không có cái nào tốt,
nhưng cả hai điều rất mạnh. Tuy là bọn ác ôn, nhưng mục đích của cả hai hoàn
toàn khác nhau. Hắc Long Ban muốn thu tóm thế giới vào tay, thống trị toàn bộ
đại lục. Còn Tử Liêm Hội là một tổ chức đánh thuê, ai thuê gì làm đấy, cướp
bóc, giết người, bắt cóc… chỉ cần đưa ra một cái giá họ cho là hợp lý thì họ
sẽ nhận.
Tử Liêm Hội là cái gai của Hắc Long Ban từ lâu, mà Hắc Long Ban cũng là kẻ thù
số một của Tử Liêm Hội. Nguyên nhân cũng là vì Tử Liêm Hội thất sự quá mạnh,
nếu như Hăc Long Ban sau này thật sự chiếm được thế giới thì nguy cơ bị Tử
Liêm Hội đánh cho thân tàn ma dại là rất lớn vì tất cả người của Tử Liêm Hôi
ai cũng là nhân tài nỗi tiếng. Mà Hắc Long Ban sau khi thống nhất đại lục cũng
có nghĩa là Tử Liêm Hội dễ dàng bị cô lập và hủy diệt. Thành viên của hai tổ
chức gặp nhau không chém thì giết, một sống một còn. Vì vậy mà khi hai nhóm
người đụng mặt nhau liền bày ra khí thế ngất trời.
- Ra hết đi, còn lúp ló gì nữa.
Câu này hét lên, xung quang các cây cao liên phóng ra hơn năm nhóm người nữa.
Thật náo nhiệt! Quá sức tưởng tượng của Phong rồi, một con Huyết Ngư lại dẫn
gần 10 tốp người đến cướp, mà mỗi tốp điều có cao thủ dẫn đầu, Hà gia bên dưới
cũng đã phát hiện tình hình trên bên này rồi. Gia chủ Hà gia nhìn lên mà nói
không nên lời. Hắn thật sự hối hận khi ra quyết định công bố đấu giá Huyết Ngư
như vậy. Lần này Hà gia giữ được mạng là coi như may mắn lắm rồi.
Mộc Côn Luân xoay về phía Phong Lão Quỹ, rồi quét mắt ngan đám người kia hàm
hực:
- Chuyện thù quán của chúng ta nay gác sang một bên, hôm nay ai đoạt được con
Huyết Ngư liền của người đó.
Vừa dứt lời, đám người của Tử Liêm Hội vọt thẳng đến Hà gia. Hà gia bây giờ
không còn tinh thần mà chiến đấu, già trẻ bé lớn của Hà gia bây giờ sơ tán đi
hết, chỉ còn các pháp sư bên ngoài ngăn cơn sống dữ.
Hơn mười nhóm áo đen nhào vào Hà gia, bây giờ, gia chủ khóc không ra tiếng
rồi, vì long tham mà sinh ra diệt tộc, thật sự ông rất hối hận, giờ chỉ còn
một cách duy nhất, đem con cá ra dân hiến cho bọn cướp, họa mai bọn chúng lấy
được liền đi, gia sản liền được giữ gìn.
Lúc này đây, thân là một trong hai siêu cấp pháp sư của Hà gia, Hà gia gia chủ
Hà Đại Nhân đẩy ra một bể nước, trong đó có một bóng đen đang lượn lờ trong
nước. Đám cướp nhìn thấy cảnh này liện xựng lại một chút. Hà Đại Nhân hô hoán:
- Huyết Ngư nằm đây, có bản lĩnh thì đến lấy.
Hô xong, ông liên vung tay lên. Tất cả nước trong bể kéo theo con Huyết Ngư
bay ra khỏi mặt nước lượn lờ trên đầu Hà Đại Nhân. Lúc này Hà gia chủ bỏ chạy,
ông phi hành lôi theo con ca chạy ra bờ hồ. Hà gia là gia tộc đánh bắt cá,
người trong nhà đa số mang thuộc tính thủy, ông cũng không ngoại lệ. Siêu cấp
pháp sư có khác, một mạch chạy như vậy cũng đã thoát ra khỏi Hà gia, trái bom
bây giờ đã gỡ, Hà gia an toàn.
Đám cướp đuổi theo, 5 người trong đó là Siêu cấp pháp sư, tất cả điều là hạ
đẳng cùng với Hà Đại Nhân ngang nhau. Pháp sư càng về sau muốn thăng cấp càng
khó, phải vất vả rèn luyện mới lên được một đẳng, mà tuổi càng già, rèn luyện
ngày càng khó khăn, cộng thêm hấp thu năng lượng càng khó. Hơn nữa cần ngộ
tính, thiên sinh ngộ tính càng cao thì càng dễ dàng thăng cấp, ở mỗi một đẳng
điều có một bức tường ngăn cản, nếu phá nó thực lực sẽ tăng, nếu không thì chỉ
dậm chân tại chỗ. Mà muốn phá được bức tường ấy, ngộ tính là vô cùng quang
trọng.
Phong định rời đi, nhưng lòng vẫn muốn xem kết quả tình huống như thế nào, nên
một lòng đuổi theo, nhưng cũng không dám lại gần, chỉ đằng xa xa xem tình
huống. Đây là hỗn chiến, hơn nữa có siêu cấp pháp sư trực tiếp đánh, mức độ
ảnh hưởng xung quanh rất lớn.
Hà Đại Nhân đem cá đến đây cũng không kịp chạy ra bờ hồ, đối với thủy pháp sư,
nơi đâu có nước nơi đó càng có lợi thế. Tuy rằng có hơi tiếc, nhưng Hà gia chủ
quyết định, bỏ! Huyết Ngư không còn là món hời nữa, mà là một quả bom nổ chậm
thôi, giữ lấy sẽ hại đến thân, ông liền cắt đức liên kết quả cầu nước chứa
Huyết Ngư, nhắm thẳng trên không mà bay.
Đến tận nơi đây chỉ còn năm nhóm người, những nhóm kia tuy mạnh, nhưng không
có siêu cấp pháp sư đỡ đầu, nên không có gan kiếm hời, nên bỏ đi.
Huyết Ngư bay xuống Hà Đại Nhan bay lên, không ai đuổi theo Hà gia chủ mà chỉ
chăm chăm vào con cá. Đây là thứ họ muốn, nay rơi trước mặt, không ai bỏ lỡ.
Trong chớp mắt, con cá thoát khỏi giam cầm liền vùng vẫy trong không trung,
nhưng không lâu thì một đoàn dây leo từ dưới đất mọc ra rồi trói chặc lấy
Huyết Ngư.
Đây là thuộc tính của Mộc Côn Luân – dây leo. Con cá an toàn nằm trên mặt đấy,
một đám hỗn độn gầng 50 pháp ưu hạ cấp, trung cấp, cao cấp dưới mặt đất liền
chạy lạy tranh dành. Phép thuật bắt đầu bày ra, tất cả thuộc tính đánh ra nhằm
vào đối thủ. Chưa đầy một phút đã có người ngã xuống. Trên không năm người
không rãnh rỗi, Mộc Côn Luân liền ra tay trước, bốn cọng dây leo từ trong tay
ông thả đánh về bốn phía. Đầu dây leo nhọn hắt xuyên thẳng đến tim từng người,
trên không trung bốn người đang nhanh chóng tránh né. Đã luyên đến siêu cấp
pháp sư thì không phải dạng vứa rồi, nhưng là dây leo của Mộc Côn Luân qúa
phiền phức, một mũi sinh hai mũi, hai mũi sinh bốn mũi. Lên tục phân chia nhắm
thẳng vào điểm yếu đối phương. Bốn người liên lục tránh né, Phong Lão Qúy gầm
lên, vung tay ra, một tiếng rít lên mang theo mọt vầng không khí biến dạng, đó
là hình nữa vầng trăng. Chiêu này gọi ra đao gió, phóng ra liền chặc đứt dây
leo, một đao này quá sắt bén. Ba người còn lại lần nữa ra chiêu, một người một
tay xoay tròn, một vòi rồng từ trong tay nhàu ra lam lệch hướng dây leo rồi
quay người ra lệnh bên dưới rút lui. Người này ra chiêu đã chạy chính là sợ
Mộc Côn Luân, người này manh thuộc tính thủy, thủy vốn tương sinh với mộc làm
mộc tươi tốt hơn, cành cây bị lốc xoáy đánh lêch ra liền tự dưng lớn lên.
Chính vì thấy điều này, thủy thuộc tính pháp sư liền rút lui. Nếu gặp một cao
cấp pháp sư thủy hệ thì tên này cũng không chạy vì cao cấp pháp sư điều khiển
pháp lực tốt nhưng không có khả năng lợi dụng pháp lực người khác làm pháp lực
của mình tăng lên. Nhưng là đối mặt vơi siêu cấp pháp sư thì khác, họ là những
người rèn luyện gian khổ, kinh nghiệm đúc kết vô cùng phong phú, nên lợi dụng
pháp lực của người khác làm pháp lực của mình tăng lên, làm đối thủ dần yếu đi
quá dễ dàng.
Không chỉ một người mà tận hai người bỏ đi, điều này chứng minh người kia cũng
là dạng thủy hệ thuộc tính pháp sư. Không qúa ngạc nhiên khi lại gặp hai siêu
cấp pháp sư thủy hệ ở đây. Vì đây là Ngũ Hồ Xứ, chứa nhiều năng lượng hệ thủy
nên pháp sư hệ thủy tập trung nơi đây rất nhiều, chiến trường dưới đang đánh
nhau tơi bời, chiến trường trên còn ba người, ba mặt nhìn nhau, không nói một
lời.


Lục Xứ Chiến - Chương #6