Bước Vào Tam Lưu.


Người đăng: oOoIzumin

“Dựa vào, cái này chết tiệt chết đạo sĩ, thối đạo sĩ, ngàn đao băm đạo sĩ!”.
Lục Lê xoắn xuýt mà nhìn trên tay bản củ nát công pháp bí tịch. Mặt trên “Toàn
Chân Đạo Ca” cùng “Cơ sở kiếm pháp” chữ lớn, phảng phất như đang cười nhạo
chính hắn như thế, khỏi cần nói trong lòng hắn có bao nhiêu cừu hận.

Gia nhập Toàn Chân Giáo đã được ba tháng, Lục Lê lăn lộn tốt lắm mới may mắn
trở thành một cái bình thường đệ tử. Là một cái không rõ lai lịch được xem như
cô nhi, hắn tuy may mắn xin gia nhập vào được trong Giáo nhưng cũng không được
coi trọng. Nhớ lại hôm đó hắn gặp trong phòng khách chỉ là một tên đệ tam đại
đệ tử, cũng chính là đại danh đỉnh đỉnh Long Kỵ sĩ Doãn Chí Bình, gặp hắn nói
cũng không nói nhiều cũng không tiến hành kiểm tra hắn tư chất mà thu nhận hắn
vào làm một tên tạp dịch đệ tử, sau đó căn dặn hắn đi phòng tạp dịch tiếp nhận
công việc.

Bởi tuổi nhỏ nguyên nhân, công việc của hắn cũng không quá nặng nhọc, hằn ngày
chỉ là đi chỉnh lí quét dọn đạo tàng, kinh thư trong tàng thư các, khi rãnh
rỗi thì lén trộm đọc sách, lúc bình thường thì sắp sếp sách vở. Mất hết ba
tháng thời gian, nhờ có linh hồn được xuyên qua một lần được lực lượng thời
không tẩy lễ, trí nhớ hơn người, cơ hồ gặp qua là không quên được, hắn cũng
coi như đem tàng kinh các bên trong sách vỡ đọc hết một lần, tuy chủ yếu sách
vỡ là đạo kinh cũng không có võ công bí tịch, nhưng vì chuẩn bị cho bước tiếp
theo tu luyện võ công hắn cũng phải đọc cho hết, phải biết đạo kinh là tổng
hợp vô số tâm đắc của tiền nhân về thiên địa tạo hóa, tuy lúc này hắn vẫn chưa
có chính thức nội công tâm pháp tu luyện nhưng đọc đạo kinh vẫn làm tâm cảnh
của hắn tăng cường đến mức vô hạn, sau này tu luyện là hoàn toàn khôn có bình
cảnh, tiến bộ nhanh như gió.

Nhờ vào biểu hiện tốt hằng ngày làm việc chăm chỉ hắn được thăng lên làm bình
thường đệ tử, tuy chỉ là một cái bình thường đệ tử nhưng đối với hắn cũng tốt
hơn so với tạp dịch nhiều, lên làm bình thường đệ tử hắn được cấp cho tâm pháp
tu luyện nội lực, cùng một bộ kiếm pháp. Cuối cùng hắn cũng nhận lấy được Tâm
Pháp Tu luyện cùng kiếm pháp nhưng làm hắn tưởng cùng khác biệt hắn chỉ được
truyền cho cùng hai cái tam lưu võ học cặn bã, điều này làm hắn vô cùng tức
giận, căn cứ theo hắn biết được lúc này Khưu Xứ Cơ thu Dương Khang làm đệ tử
cũng đã được tám tuổi, như vậy lúc này hắn đi luyện cái nát này làm võ học đến
khi thời gian cốt truyện mở ra, hắn vẫn là một cái pháo hôi nhân vật qua
đường, hoàn toàn không có tư cách trộn lẩn vào cốt truyện.

“Trời ơi ! Cái này phế tam lưu võ công, ta tại sao khổ sở ba tháng cố gắng vì
ngươi cái này phá võ công mới gia nhập Toàn Chân Giáo ! ta ném ngươi đi mất!”
Lục Lê tức giận đem hai quyển cũ kỉ sách cấp ném xuống đất, nghên ngang rời
đi.

Một lác sau, Lục Lê đi về tới, nhặt lên cái này hai bản võ công.

“Có dù sao cũng hơn không có. Hừ, cài này Toàn Chân Giáo đáng chết cho ta cái
phá nát công pháp, chờ ta học thành võ công, xem ta thế nào đem các ngươi đánh
ra máu chó.”

Lục Lê phát sinh bất bình trong lòng, một mực oán hận lấy Toàn Chân Giáo keo
kiệt.

Lục Lê thu hồi bản tâm pháp, đi về phòng học tập lấy, chuẩn bị bước đầu tu
luyện, hắn nghĩ tu luyện trước đã rồi tính, có một ít thành tựu rồi mới mưu đồ
đi về phía sau Toàn Chân cấm địa cướp đoạt lấy để tu luyện, phía sau phái cấm
địa hoan dã động vật cùng độc trùng nhiều vô số kể, khong có ít nội lực phòng
thân hắn thật không dám đi mạo hiểm.

Lật nhìn tâm pháp cơ sở, ghi chép một số điều cơ bản về nội lực vận hành cùng
nhân thể kinh mạch cũng huyệt vị, đọc nhiều lọai thư tịch trong đó có không ít
y thư nên rất nhanh chóng thấu hiểu, đối với người đọc sách nhiều như hắn lọa
này đơn giản nội công tu luyện không làm khó được hắn.

Khoanh chân lại trên giường, tâm thần tập chung, nhắm mắt lại theo tâm pháp
bắt đầu bước đầu tiên tu luyên. Vì thân thể hắn đã được phá lập lại hoàn toàn,
là thể chất hoàn mỹ, tinh thần lực hắn lại vô cùng mạnh mẽ nên cũng không đợi
quá lâu, hắn lập tức cảm nhận được ở đan điền một luồn nóng nảy khí. Hắn biết
cảm giác đó chính là người giang hồ tu luyện cái giọi là khí cảm.

“Ồ tu luyện cũng không có quá khó ! khí cảm cũng quá dễ cảm nhận đi chứ!”

Niếu như Lục Lê câu nói này bị trên chốn võ lam nhân sỉ nghe được, tuyệt đối
sẽ gây nên quần ẩu. Khí cảm dể cảm nhận? đùa gì thế? Phải biết võ học chi đạo
có nhiều nhấp nhô, biết bao người điều phải dừng chân ở bước này cảm ngộ khí
cảm. Trong tình huốn bình thường võ lâm nhân sỉ ở tần chót không có nội công
tâm pháp, cũng chỉ thông qua đánh quyền, luyện ngoại công rèn luyện thân thể
đến lực lượng chưởng khốn mới có thể cảm sinh khí cảm, tư chất bình thường
điều cần ba đến năm năm, mai mắn một tí thì một hai năm, còn có người kém mai
mắn cả đời cũng không có thể có cảm nhận đến khí cảm. Danh môn đại phái đệ tử
có cao cấp nối công tâm pháp, tuy so sánh với tầng chót nhân sĩ tốt hơn một
chút, nhưng vẫn khó khắn tầng tầng, bình thường tư chất cần bốn năm tháng, ưu
tú tư chất cũng tốn tầm một hai tháng, còn trong chốn võ lâm mấy cái kia được
gọi là thiên tài cũng hao tâm tổn sức tốn kém ít nhiều mười ngày nửa tháng mới
có thể đi qua bước đầu cảm nhận khí cảm.

Khí cảm đúng là rất khó cảm giác, cũng chỉ có được thể chất, ngộ tính hơn xa
so với thường nhân, Lục Lê mới có thể lập tức cảm bằng một cái sơ cấp tâm pháp
cảm nhận được khí cảm. Hắn thân thể kinh mạch thông suốt, khí thể vận hành
không có cản trở, linh hồn hắn lại lớn mạnh nên khả năng cảm ứng được tăng
cường vô số lần,… cùng với nhiều cái hơn thường nhân nên hắn cảm nhận được khí
cảm lại là chuyện tất nhiên.

Tu luyện hơn nửa ngày trời, hắn thu công đứng dậy, lúc này vừa bắt đầu tu
luyện ra tia đầu nôi lực, tuy còn yếu ớt nhưng chỉ cần hắn đem tia nội lực này
nuôi nấng lớn mạnh, sau đó trùng kích lấp đầy một trong mười hai chính kinh là
có thể bước vào tam lưu cao thủ, tu luyện hơn nữa ngày trời mà chỉ có vẻn vẹn
một tia nội lực cái này làm hắn chán nản, hắn tuy tư chất yêu nghiệt nhưng
thật sự không thể nói công pháp này của hắn thật sự phế vật, hắn chỉ cần một
phát là cảm nhận được khí cảm ngay, nhưng tu luyện hơn nửa ngày chỉ ra một tia
nội lực, hắn không cam tâm. Biết có tu luyên tiếp cũng không cải biến được tốc
độ hắn cũng đành phải dừng lại, tu luyện nội lực không hiệu quả hắn chỉ có thể
đi mưu đồ Cửu Âm Chân Kinh về tu luyện. Lục Lê bước ra ngoài, con mắt thoáng
nhìn, nhìn vào phía trong tay cơ sở kiếm pháp.

Lục Lê cẩn thận nhìn lấy bí tịch, từng tờ từng tờ cẩn thân đọc qua, đọc đến
trang cuối cùng hắn khép sách lại đặt lại vào trong lòng, nhặt lên phía dưới
nền đất một khúc gỗ nứa, vung lên luyện kiếm.

Một trận gió vù vù vang lên, Lục Lê vẻ mặt chăm chú, cơ sở kiếm pháp từng
chiêu từng thức, điều rõ ràng ấn trong đầu óc hắn, phản phất như một cái tiểu
lão sư, chỉ dạy hắn đánh cơ sở kiếm pháp.

Bởi thân thể chưa thích ứng, lúc đầu kiếm pháp hắn có hơi ràng buộc, sai sót,
lại luyện mấy lần sau hắn rốt cuộc cũng luyện ra hình dáng, cùng bí tịch giống
như, tồn tại rất ít sai sót.

Lục Lê xem một lần, luyện tập vài lần liền có thể đem cơ sở kiếm pháp luyện ra
hình dáng có thể nói yêu nghiệt đến cực điểm.

Theo số lần diễn luyện tăng nhiều, hắn cơ sở kiếm pháp ngày càng hoàn thiện,
kiếm pháp lý giải cũng thiêm phần sâu sắt, mỗi lần đánh lại kiếm pháp hắn ngày
càng trôi chảy, kiếm pháp uy lực ngày càng tăng.

Niếu như nơi này có đệ tử Toàn Chân nhìn thấy, phỏng chừng cũng dọa nước tiểu.
Như thế một cái cơ sở kiếm pháp, bình thường người cho dù có thiên tài đến mấy
muốn nhớ hết toàn bộ cũng tốn không ít thời gian, ngươi chỉ xem qua có một
lần, lại luyện đên mây trôi nưới chảy, ngươi có còn hay không để người khác
sống?

Thời gian trôi qua nhanh chóng, người ta nói không sai: “Khi ngươi tập chung
vào làm một cái việc gì, ngươi sẽ không cảm nhận được thời gian dòng chảy.”
Lục Lê cũng thế, từ khi hắn bắt đầu nhận được tâm pháp tu luyện đến nay đã là
một tháng.

Chỉ thấy trong sân một tiểu tử mang Toàn Chân Giáo trang phục đệ tử đang múa
kiếm, chỉ thấy hắn kiếm chiêu uyển chuyển dị thường, lúc nhanh, lúc chậm, biến
hóa đa đoan, hoàn toàn không lệ thuộc vào một môn kiếm pháp nào, niếu có cao
thủ kiếm pháp đi ngan qua nhìn thấy sẽ dể dàng phát hiện được trong đó kiếm
chiêu chỉ là kiếm pháp bên trong cơ sở kiếm chiêu, không có gì ngoài đâm, bổ,
quét, gạt, chọt, trảm, ngang,… nhưng mấy chiêu thức đơn giản ấy lại được hắn
vận dụng đến Xuất Thần Nhập Hóa.

Thu kiếm đừng lại, Lục Lê trong lòng thỏa mảng, tuy hắn tốn hơn một tháng thời
gian nôi công vẫn trì trệ không tiến, vẫn chưa bước vào tam lưu cao thủ, nhưng
nhờ có ngộ tính lúc này hắn đã đem cơ sở kiếm thuật luyện đến thành tựu, tuy
bây giờ hắn không có dùng nội lực vẫn có thể bình thường đi lên đánh cái ngang
tay với tam lưu cao thủ, có thể ở nhị lưu cao thủ trong tay qua một vài chiêu
tuyệt đối không có vấn đề. Hắn tính toán đã kiếm pháp có thành tựu, hôm nay
hắn quyết định làm tiếp đột phá nội lực đi vào tầng lớp lam lưu cao thủ, một
tháng tích lũy nội lực hắn đã sắp tràng đầy một cái chính kinh, chỉ cần hắn
hôm nay tu luyện thêm chắt chắn sẽ đột phá.

Ổn định tinh thần, nhắm mắt chìm vào trong quang tưởng, trong đan điền Lục Lê
một tia tinh khiết mảnh nhỏ nội lực hình thành sau đó sát nhập vào hắn cái kia
to lớn nội lực làm nội lực hắn càng ngày càng to lớn, hơn một nén nhang qua
đi, nội lực hắn tràng đạt đến một cái cực hạn, trang đầy vào một cái chính
kinh. Nội lực thông suốt một cái chính kinh, báo hiệu Lục Lê có bước đầu đột
phá, hắn bước vào tầng lớp tam lưu võ giả. Chắt do đột phát sinh ảo giác hắn
cảm thây thân thể lực lượng như sài hoài không hết, một quyền có thể đấm chết
trâu. Hắn cảm thây toàn thân dễ chịu thoải mái, như được xoa bóp, tinh thần
hắn càng là thoải mái thông suốt.


Lục Lê Phù Đồ Tháp - Chương #2