Mai Phục , Chiến Đấu .


Người đăng: magicien

Nhìn Quách lỗ mặt mày xám xít rời đi, Vô Danh khóe miệng hơi cong lên, quay
người trở lại nhà.

Một tháng này, hắn dự định sẽ không tăng lên tu vi, để cũng cố cảnh giới ,
nhưng mà hắn không ngồi không, lần này hắn định đi Vân vụ sâm lâm rèn luyện
một phen, đây cũng là hắn lần đầu tiên đi xa bắc sơn thôn, nên cũng phải
chuẩn bị kĩ càng một phen.

Hắn lần này dự định đi Nam hoang thành mua một số vật tư cần thiết, may mắn
là Lăng Vân tử có đẻ lại cho hắn khoảng một ngàn linh thạch, không nhiều lắm
nhưng đối với hắn cũng trợ giúp vô cùng.

Nam hoang thành cách bắc sơn thôn không xa, trên đường đi lại nguy hiểm vô
cùng, nơi đây có rất nhiều giặc cướp lưu lai, trong đó mạnh nhất là huyết ma
trại, trại chủ đã đến Chân mạch cảnh tầng mười hai, dưới trướng thủ hạ gần
nghìn người, lại dựa vào xung quanh địa thế, nam hoang thành nhiều lần vây
quét mà không làm được gì, thời gian không còn sớm, nên hắn dự định ngày mai
suất phát.

Ánh mặt trời mới lên, lúc này hắn một thân một mình ra khỏi bắc sơn thôn, đi
được khoảng một dặm đường, hắn hơi dừng lại một chút, chỉ thấy hắn phát động
dị năng, chỉ thấy hắn khuôn mặt biến đổi, từ một tuấn mỹ thanh niên dần dần
biến thành một đại hán khuôn mặt, cả người hắn vang lên ' lộ bộp ' tiếng vang
, vốn thân hình thon gầy hắn trở nên cao to, chẳng mấy chốc vốn tràn đầy tuấn
mỹ yêu dị hắn đã biến thành một thô cuồng đại hán, từ nhẫn trữ vật lấy ra một
bộ đã chuẩn bị sẵn trang phục, hắn tiếp tục lên đường.

Đây cũng là hắn dị năng một diệu dung mới, dịch dung . Hắn có thể sử dụng dị
năng thay đổi gương mặt, vóc người, chỉ cần nằm trong phạm vi chịu đựng của
thân thể, là hắn có thể thay đổi, đây cũng là lừa gạt cướp của giết người kĩ
năng tốt.

Lấy ra một cái gương, nhìn mình lúc này dung mạo, hắn hài lòng gật đầu ,
tiếp tục lên đường.

Đi được thêm một đoạn đường thì hắn cảm thấy không đúng, chung quanh không
khí quá yên tĩnh, hắn cảm nhận được một loại ngưng trọng bầu không khí, nhất
là hắn cảm giác trong không khí mùi máu tanh cùng nhè nhẹ sát ý làm hắn sắc
mặt ngưng trọng lại.

Lúc này Vô Danh dừng lại bước chân, hơi cảnh giác nhìn xung quanh . Nấp trong
bóng tối người lúc này biết mình đã bị bại lộ, cũng không tiếp tục ẩn núp ,
lúc này ra lệnh một cái : '' bắn tên ''.

Nhất thời hàng loạt mủi tên bay ra, hóa thành thiên la địa võng, đem Vô Danh
bao vây lại.

Nhìn thấy mưa tên trút xuống, Vô Danh gặp nguy không loạn, khinh công triển
khai đến tận cùng, tránh đi những mủi tên . Những mủi tên này uy lực không
lớn lắm, hắn đã là chân mạch cảnh tầng năm, chân khí lưu chuyển toàn thân ,
chỉ cần dùng chân khí hộ thể là có thể đở được . Nhưng làm như vậy hao phí
chân khí vô cùng, chiến đấu vừa mới bắt đầu, nếu như hắn chân khí hao hết ,
vậy chẳng phải trên thớt thịt cá, mặc cho người xâu xé.

Lúc này, hoàng cấp hạ phẩm võ học [ thiên la bộ ] bị hắn thi triển tới mức
tận cùng, mỗi một bước đều huyền diệu vô cùng, né qua những mủi tên, lúc
nào không né được thì dùng chân khí đón đở, sau đó từ từ tiếp cận địch nhân.

Hắn không muốn làm một di động bia ngắm, mặc cho người tấn công, như vậy chỉ
có từ từ kiệt sức mà chết, theo hắn thấy tấn công mới là biện pháp phòng thủ
mạnh nhất.

Từ từ tiếp cận mục tiêu, trong tay hắn cũng không khàn rỗi, hắn tu vi mới
tới chân mạch cảnh tầng năm, chân khí không thể ly thể, tấn công mục tiêu từ
xa, nhưng bám vào vật thể là có thể, hắn từ dưới đất nhặt lên từng tảng đá ,
rót vào một tia màu xanh chân khí, bắn đi . Theo từng tiếng kêu thảm thiết
truyền đến, hắn không khỏi vui vẻ : ' có hiệu quả '.

Theo từng bước tiếp cận, hắn ra tay càng lúc càng nhanh, đối phương một bên
truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết . Rốt cuộc, đầu lĩnh của đối phương
không nhịn được nửa, dừng bắn tên . hơn bốn mươi người đồng loạt lao ra ,
cộng thêm hắn vừa đánh giết mười người nửa, đội cướp này hẳn là có năm mươi
người.

Lúc này hắn cũng đánh giá thực lực của đối phương, nếu như đánh không lại ,
hắn sẽ dùng [ thiên la bộ ] chạy trốn ngay lập tức . Còn danh dự, đùa giỡn ,
so với tính mạng, một chút danh dự tính là gì ? . với lại, bây giờ hắn đang
dịch dung, cũng không có ai nhận ra được hắn.

Chỉ thấy đối phương đầu lĩnh là một đầu trọc đại hán, có Chân mạch bảy tầng
thực lực, nhưng khí thế cùng hắn tương đương, chắc là do công pháp tu luyện
vấn đề, thấy như vậy hắn cũng an lòng lại, không dừng lại mà là tiếp tục
chạy về, đầu trọc đại hán thấy vậy cũng nhe răng cười một cái, trên người
bộc phát ra hoàng sắc ánh sáng, một quyền oanh tới, [ Trọng thạch quyền ].

Thấy đại hán lóe lên màu vàng ánh sáng, hắn khóe miệng càng vui vẻ, ngũ hành
trong, mộc khắc thổ, tai thực lực ngang nhau dưới tình huống, hắn phần
thắng lớn hơn môt chút.

Thấy đại hán đánh tới, hắn cũng không có đánh đở, mà là triển khai bộ pháp ,
tránh ra chiêu thức, đồng thời lợi dụng tốc độ ưu thế, tiêu diệt đoàn cướp
trong những người khác.

Hắn và đầu trọc đại hán thực lực ngang nhau, nhưng đầu trọc đại hán có hơn
bốn mươi thuộc hạ xung quanh lược trận, thời điểm chiến đấu, một chút sơ sẩy
sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục, nên hắn dư định xử lý những người này trước ,
những người này thực lực không cao, khoảng chân mạch bốn năm tầng khoảng
chừng, không người nào tiếp được hắn một chiêu, giải quyết chỉ hơi tốn một
chút thời gian thôi.

Thấy Vô Danh hành động, đại hán nổi giận gầm lên một tiếng, phi thân hướng
về phía hắn đánh tới, nhưng hắn không cùng đại hán đối cứng, mà là lách vào
trong đám người, tiếp tục đồ sát.

Nhất thời chỗ này truyền đến hàng loạt tiếng kêu thảm, đại hán mắt lúc này đã
xuất hiện tia máu, rơi vào điên cuồng bên trong, đông người là một lợi thế ,
cũng là một hạn chế, đại hán lúc trước không ra tay toàn lực, sợ tổn thương
đến người mình, bây giờ hắn không nghĩ được nhiều như vậy, chỉ có thể toàn
lực xuất thủ, đồng thời không quên hô to : '' các ngươi lui ra ''.

'' muốn đi, đâu có dễ '', Vô Danh khóe miệng cười lạnh một cái, phi thân
đuổi theo.

Lúc này bọn giặc cướp đã chạy toán loạn, nhưng bọn hắn đâu biết rằng càng
chạy càng nhanh bị giết, Vô Danh chúc này chạy nhanh đuổi theo, hạ gục từng
người một, theo từng người một ngã xuống, bọn chúng càng sợ hãi, vừa chạy
vừa không ngừng hô to : '' thủ lĩnh cứu mạng ''.

Đầu trọc đại hán lúc này trong lòng cũng rỉ máu, đó là hắn khổ cực bồi dưỡng
thuộc hạ, tốn biết bao nhiêu tài nguyên, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể mặc kệ
, nếu không mạng hắn cũng góp vào.

Không phân tâm nữa, đại hán sức mạnh triển khai đến tận cùng, trên đường
những cái kia cản đường người, bị hắn tông thổ huyết bay ra xa, lúc này đại
hán tốc độ không kém Vô Danh là bao, nhưng là thiếu sự linh hoạt, nên hắn
cũng ứng phó được, tiếp tục hành trình đồ sát.


Luân Hồi Chi Chủ - Chương #9