Kiểm Tra .( Hạ )


Người đăng: magicien

Chạm tay vào thủy tinh cầu, hắn chỉ thấy trong tay và thủy tinh cầu sản một
loại cộng hưởng, hắn còn không biết chuyện gì xảy ra thì trước mắt lóe lên
ánh sáng màu xanh lá, ánh sáng lóe lên, kéo dài tới năm mét, nhìn thấy hắn
hắn đưa đến màu xanh ánh sáng, dưới đài một trận xôn xao, trong đó một thiếu
niên không nhịn được la to : '' ta không nhìn lầm chứ, thiên phú của hắn còn
tốt hơn quách lỗ thiếu gia ''.

Lúc này bên cạnh hắn quách lỗ cũng khuôn mặt tràn đầy ghen tị, tức giận ,
không cam lòng, hắn vốn tưởng rằng, mình trắc thí ra trung phẩm tư chất, là
có thể trả thù Vô Danh lần trước chỉnh mình, nhưng bây giờ nhìn hắn tư chất
hắn hơn mình, muốn báo thù coi như vô vọng.

Lúc này Hoàng sư huynh cũng tuyên bố, giọng nói trong cũng có chút tiếc nuối
: '' tứ phẩm mộc hệ tư chất ''.

Lúc này bên cạnh hắn vì sư muội cũng lên tiếng : '' nếu là tam phẩm tư chất là
tốt rồi ''.

Lúc này phía dưới đoàn người tràn đầy xôn xao, có một vị thôn lão không nhận
được nói : '' thiên hữu ta bắc sơn thôn, chỉ chờ hắn lớn lên, thôn chúng ta
sẽ không cần sợ đợt sau thú triều nữa ''.

Bên cạnh một thôn lão thì lại có chút thở dài, giọng nói tràn đầy bất đắt dĩ
: '' người nghĩ chúng ta bắc sơn thôn giữ được nhân vật như vậy sao, hắn
không phải vật trong ao, sớm muộn có một ngày ra khỏi bắc sơn thôn, chỉ cần
hắn còn nhớ tình nghĩa, thời khắc nguy cấp giúp chúng ta một tay là được rồi
''.

Lúc này Vô Danh tại bọn người ghen tị, ước ao, lấy lòng ánh mắt, trực tiếp
đi xuống dưới đài, lúc này đoàn thôn lão cũng tiến lên, bên cạnh phúc bá
cũng mặt cười vui vẻ tiến lên chúc mừng, một vị thôn lão tiến lên bắt chuyện
: '' Vô Danh, chúc mừng ngươi có được tứ phẩm tư chất, ngày sau thành tựu
Ngự không cảnh có hi vọng ''.

Nghe được thôn lão trong giọng nói có vài phần lấy lòng ý tứ, hắn không thể
không cảm thán đây là một thực lực vi tôn thế giới, trước kia những tộc lão
này nhìn cũng không nhìn hắn một cái, nhưng bây giờ thì chủ động tiến lên lấy
lòng, tuy trong lòng cảm thán, nhưng mặt ngoài không chậm trễ chút nào đáp
lại : '' thôn lão quá khen ''.

Lúc này kiểm tra tư chất chỉ còn lại hai người, một người là phúc bá cháu
trai, tên là Từ Hạo, hắn cũng có quen biết nhưng tiếp xúc không nhiều, còn
lại một người tên là Hàn Linh nhi, nghe nói là nam hoang thành Hàn gia người
, nhưng bốn năm trước không biết nguyên nhân mà bị đuổi đến bắc sơn thôn.

Đầu tiên lên là Từ Hạo, hắn là một hơi gầy gò thiếu niên, nhưng con mắt
trong hơi có vẻ thành thục, khuôn mặt không tuấn tú nhưng có vẽ kiên nghị ,
Từ Hạo từ nhỏ ốm yếu nên thường bị bạn cùng lứa tuổi ăn hiếp, hắn có ra tay
giúp vài lần nên cũng gọi là quen biết, lúc này hắn cũng cỗ vũ tên này thoáng
một phát.

Từ Hạo từ từ lên đài đắt tay vào trắc nghiệm thủy tinh thì quả cầu hơi lóe lên
trong suốt ánh sáng, ánh sáng yếu ớt, kéo dài chưa đến một mét.

Lúc này Hoàng sư huynh cũng tuyên bố : '' cửu phẩm không thuộc tính thể chất
''.

Nghe được hoàng sư huynh tiếng hô, dưới đài liên tục vang lên tiếng cười nhạo
thanh âm.

'' ha ha, chết cười ta, cửu phẩm tư chất, lại còn không có thuộc tính ''.

'' đúng là, như vậy tư chất, phải xưng phế vật mới đúng ''.

'' đúng vậy, sau này xưng hắn là Hạo phế vật ''.

Nghe bọn này tiếng cười nhạo, Vô Danh trong lòng khinh thường, những người
này toàn là hạ phẩm tư chất, thấy người có tư chất thấp hơn mình nên cho cười
một chút, tìm về một chút cảm giác ưu việt.

Lúc này Từ Hạo cũng nắm chặt nắm đấm, đi xuống dưới đài, hắn cũng tiến lên
an ủi một chút : '' không sao, tư chất không phải quyết định hết thảy ''.

Nghe hắn an ủi, Từ Hạo không nói tiếng nào, làm hắn chỉ có thể thở dài ,
đúng lúc này, một tiếng kính hô truyền ra, hắn quay đầu lại, chỉ thấy chói
mắt bạch quang lóe lên, chiếu sáng xung quanh gần mười mét, hắn nhìn thấy
cũng vô cùng kinh ngạc.

Lúc này Hoàng sư huynh cũng lên tiếng hô to, thanh âm ẩn chứa kích động : ''
nhất phẩm băng thuộc tính thể chất ''.

'' ông trời ơi, là nhất phẩm tư chất, còn là biến dị băng thuộc tính, coi
như nam hoang thành cũng không có bực này tư chất đi ''.

'' nếu con ta là nhất phẩm tư chất là tốt rồi, hazz ! ''.

Dưới đài truyền đến rối loạn thanh âm, mọi người người nhao nhao đi kéo cái
quan hệ, lúc này hắn mới cẩn thận quan sát bé gái này, chỉ thấy đó là một
thủy linh đáng yêu nữ hài, đôi mắt to tròn, làn da trắng như tuyết, vừa
nhìn đã biết lớn lên nhất định là một mỹ nhân.


Luân Hồi Chi Chủ - Chương #6