Người đăng: magicien
Thời gian như nước chảy, thoáng cái hai năm trôi qua, hai năm này hắn chuyên
tâm tu luyện võ đạo, nhờ có trong động loại kia hồng sắc cá nhỏ, nên thân
thể hắn tiến bộ rất nhanh, thân thể sức mạnh đạt đến một hai ngàn cân, đây
là một con số kinh người, nhưng hắn phát hiện từ khi sức mạnh thân thể đạt
tới hai ngàn cân thì không tăng nửa, chắc là đạt đến cực han.
Về phần [ Thất Tinh Quan Tưởng Pháp ] hắn cũng không bỏ dở, tu luyện được
mười tháng thì tới viên mãn, so với hắn dự đoán thì nhanh hơn hai tháng, sức
mạnh tinh thần cũng tăng lên nhanh chóng, nhưng sau một năm thì bắt đầu chậm
lại, bây giờ [ Thất Tinh Quan Tưởng Pháp ] đối với hắn tinh thần rèn luyện
thì không đáng kể nữa.
Từ lần sơn động kì ngộ kia, thực lực của hắn tăng nhanh như gió, nhưng sau
một năm bắt đầu chậm lại, bất đắc dĩ, hắn phải đem Lăng Vân tử để lại truyền
thừa nghiên cứu, không thể không nói, Lăng Vân tông tuy chỉ là cửu phẩm môn
phái, nhưng dù sao cũng là bá chủ một vùng, truyền thừa sai mà phong phú ,
riêng hoàng giai công pháp, võ kĩ thì có hơn trăm bộ, huyền giai thì có hơn
mười bộ nhiều, các dạng thuộc tính đầy đủ hết, Vô Danh còn ở trong đám thư
tịch tiên được một bản cơ sở trận pháp và một bộ cơ sở luyện đan thuật.
Bắc sơn thôn, lúc này chính là cuối năm, cả thôn trấn phủ một tầng tuyết dày
trắng xóa, lúc này ở đầu thôn, một rách nát nhà tranh, một cái trông khoảng
chừng mười bốn mười lăm tuổi thiếu niên, đang dựa vào trong một tảng đá, hơi
thất thần nhìn lên bầu trời đầy sao.
Chỉ thấy thiếu niên khuôn mặt tuấn mỹ, thân hình hơi nhỏ gầy, khuôn mặt trên
có vài nét ngây thơ, nhưng ánh mắt lại tràn đầy thành thục, mặc dù chỉ mặc
đơn bạc một chiếc áo, nhưng giữa trời đông giá rét không ảnh hưởng gì đến hắn
.
Người này chính là Vô Danh, lúc này hắn mới từ trong thất thần tỉnh táo lại ,
chỉ thấy hắn chân mày cau lại, không nhịn được lẩm bẩm : '' vẫn không được ,
rốt cuộc là chỗ nào không đúng ! ''.
Những năm này, hắn thường xuyên quan sát thất tinh qũy tích, nhằm lĩnh ngộ
thất tinh chi lực, nhằm thôi diễn [ Thất Tinh Quan Tưởng Pháp ] lên một tầng
thứ, nhưng rõ ràng là không được.
'' chẳng lẽ ta sai ở chỗ nào ? ''.
Mang theo một chút bất đắc dĩ, hắn đành phải trở lại nhà nghĩ ngợi, ngày mai
là hắn đạt được chín tuổi, chính là lúc thuộc tính tu luyện hoàn thiện, sẽ
có Hoàng Thiên học phủ tới kiểm tra tư chất, hắn phải nghỉ ngơi một phen.
Hoàng Thiên học phủ chính là lục phẩm thế lực, quản lý cả Thanh châu khu vực
, bình thường một năm sẽ đi kiểm tra thanh châu các chín tuổi hài tử một lần ,
nếu là tư chất suất chúng sẽ chiêu thu làm đệ tử, được trọng điểm bồi dưỡng ,
còn lại tư chất trung hạ hài tử, thì sẽ sát hạch, hoặc bái nhập tông môn
khác tu luyện, làm như vậy chính là đảm bảo Hoàng Thiên học phủ ở thanh châu
địa vị, bởi vì vậy mà Thanh châu chỉ có hoàng thiên học phủ là lục phẩm thế
lực, bởi vì Thanh châu toàn bộ tài nguyên và nhân tài toàn bộ bị lũng đoạn.
Sáng sớm, bắc sơn thôn tổ miếu đã tụ tập rất nhiều người, những người này là
thôn dân nghênh đón Hoàng Thiên học phủ sứ giả đến, tụ tập trong đám người
còn có một đám chín mười tuổi hài tử, chính là năm nay kiểm tra tư chất đám
người kia.
Vô Danh đứng chung với bọn hài tử, trông khá nổi bật, đây cũng không trách
hắn, những hài tử này tuy rằng luyện võ, phát dục tốt hơn bình thường ,
nhưng chỉ bằng trên địa cầu mười ba mười bốn tuổi thiếu niên, nhưng hắn ngoại
trừ khuôn mặt non nớt ở ngoài, còn thân hình cùng người trưởng thành không
sai biệt lắm, vã lại từ lúc tinh thần lực trở nên cường đại, hắn đối dị năng
điều khiển càng thể hoàn mỹ, có thể hơi chủ động can thiệp vào cơ thể phát
triển, vì vậy hắn đã dùng dị năng, tạo cho mình một siêu cấp đẹp trai gương
mặt.
Nhìn thấy mình bị vô số người chú ý, hắn trong lòng cũng âm thầm vui vẻ ,
nhưng cũng không quên nhắc nhở mình : '' nơi này là một thực lực vi tôn thế
giới, không có đủ thực lực trước, không nên quá cao điều ''.
Đang lúc hắn suy nghĩ vẩn vơ thời điểm, thì một bóng đen từ trên trời rơi
xuống, hắn quay người nhìn kĩ lại, thì không khỏi kinh ngạc.
Chỉ thấy bóng đen là một con to bằng cái phòng ốc lớn nhỏ chim ưng, cả người
hắc sắc bộ lông, trông khá là uy vũ, đây là một con ' hắc vũ ưng ' là một
cấp hai yêu thú, hắn ở trong một cuốn sách từng thấy.
Điều này cũng khiến hắn âm thầm kinh ngạc, phải biết rằng, cấp hai yêu thú
tương đương với chân mạch cảnh giới cường giả, ' hắc vũ ưng ' càng là cấp hai
yêu thú bên trong người nổi bật, như vậy yêu thú mà bị người thu làm toa ky ,
cũng làm hắn không thể không cảm thán Hoàng Thiên học phủ cường đại.
Từ trên ' hắc vũ ưng ' nhanh xuống ba người, một nam hai nữ, nữ mi thanh mục
tú, nam anh tuấn bát phàm, nhất là trên người họ khí thế, làm hắn cảm giác
cực độ nguy hiểm, hắn đoán chừng ba người này tu vi khoảng chân hải cảnh trái
phải.
Ba người này nhảy xuống toa ky, đối với trưởng thôn nói vài câu, sau đó
trưởng thôn quay lại chỗ thôn dân hô to : '' những ai chín tuổi, xếp hàng ,
kiểm tra thuộc tính ''.
Trong thôn bọn hài tử xếp thành một hàng, bọn hắn bị ba người này khí thế
chấn nhiếp, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Nhìn trong đám này hài tử, ba người trong đó, một cô gái không nhịn được hỏi
: '' Hoàng sư huynh, không biết trong đám người này, có thể sinh ra một
thượng đẳng tư chất ? ''.
Đứng bên cạnh nàng Hoàng sư huynh cũng có chút lo lắng, hắn cau mày lại nói :
'' chỉ hi vọng sẽ có, nếu không chúng ta phải đi Nam Hoang thành kiếm đủ danh
sách ''.
'' không kịp đâu, Hoắc lỗ đám người chắc đã đến nam hoang thành, chỉ hi vọng
ở đây sẽ có một thượng phẩm tư chất thiên tài '' . Cuối cùng một cô gái lúc
này cũng lên tiếng.