Quảng trường hiện tại vô cùng đông người, nếu ngươi chú ý thì sẽ thấy trong
đây có gã tiểu nhị, gã bán hồ lô, gã bán thịt heo, cả kỉ nữ đang háo hức.
Ở nơi khách quý có phân chia rõ ràng, bên trái là Hà gia, bên phải là Uyên Vân
Các, chính giữa là Huyết đao bang, phía trên lầu là thành chủ Minh Hiên
Minh Hiên người này Tuấn lịch, nhìn vào trang nghiêm lịch sự, ,đứng cung kính
phía trái ,phải Minh Hiên là hai gã thị vệ. Hai gã thị vệ này nhìn vào vô cùng
băng lãnh, tựa như vô hồn, thoạt nhìn là hai cái xác di động.
Trên lôi đài, một gã mập mạp bàn tử lớn giọng nói “kính chào mọi người, tại hạ
Lưu Tam, Huyết Đao bang trưởng lão “
Phía dưới đang cười chê mập mạp nhân im mồm lại ,”hóa ra là Huyết Đao bang
trưởng lão ,thất kính, thất kính “
Lưu Tam thấy những kẻ phía dưới cũng chịu im lặng, hắn nghiêm túc nói “hôm nay
tam đại cao thủ sẽ đấu với nhau trên lôi đài này, ai, ai cũng là tuyệt đỉnh
cao thủ, ta xin giới thiệu vị thứ nhất mạnh nhất thế gian, đẹp trai tuấn tú,
người gặp người yêu Huyết Đao bang, bang chủ, Huyết Kì Lân “
Lưu tam vừa dứt lời, Huyết kì Lân đứng dậy, mỉm cười ôm quyền, mặt ngoài thong
dong bình tĩnh, nhưng trong lòng đã sớm nở hoa, Lưu Tam người được, nhất định
phải khen thưởng, khen thưởng.
Thấy bang chủ gật đầu nhìn mình, Lưu Tam nói tiếp “ta xin giới thiệu vị thứ
hai, tuy không sánh bằng Huyết Đao Bang, bang chủ vẻ bề ngoài, nhưng cũng có
được những phẩm chất cao đẹp khác, giàu nhất một phương, Uyên Vân Các, các chủ
Long Thiên Ngạo “
Nghe xong Lưu Tam nói, Long Thiên Ngạo mặt đen, mặt ngoài vẫn thi lễ cúi chào
mọi người, nhưng trong lòng đã không bình tĩnh, cái quái gì Huyết Kì Lân vẻ
ngoài hơn ta, cháu trai Lưu Tam àk, Huyết Kì Lân lớn hơn ta mười tuổi ấy ,còn
phẩm chất cao đẹp là giàu á, Lưu Tam ta sẽ nhớ rõ cái tên này nhớ thật rõ,
thật rõ.
Không thấy được Long Thiên Ngạo trong mắt lửa giận, Lưu Tam vẫn ung dung nói
tiếp “ta xin giới thiệu vị thứ ba, Hà gia, gia chủ Hà Chiến Thần “
Hà Chiến Thần tựa như đã đợi lâu, đứng dậy kính chào mọi người, nhưng ánh mắt
vẫn luôn chỉ tập trung trên người Lưu Tam, Lưu Tam ngươi đây là trần trụi xem
thường ta, thù này Hà Chiến Thần ta ghi.
Lưu Tam như thế nào cũng không nghĩ tới mình lại bị hai đại cao thủ ghi thù
,thật là đúng theo một câu nói “cái miệng hại cái thân “
Lưu tam nhìn về phía trên lầu vị thành chủ, hắn nói “và cuối cùng vị khách quý
của chúng ta, thành chủ, Minh Hiên “
Minh Hiên đứng dậy gật đầu vài cái, rồi ngồi xuống, rồi nhỏ giọng nói vào tay
hai gã thị vệ “kẻ kia Lữ Thiên à “dùng ngón tay chỉ đang ngồi ghế thanh niên.
Hai gã thị vệ đồng loạt gật đầu .
“không nghĩ đến thật đúng là anh tài xuất thiếu niên, tuổi trẻ tài cao,”đánh
giá vài lần Lữ Thiên vài lần, Minh Hiên tán thưởng.
...............
Hiện tại Lưu Tam cũng thối lui, nhường phần lôi đài cho ba vị đại lão.
Huyết Kì Lân động trước, ông khinh công như gió, vừa thấy biến mất ở dưới, bây
giờ lại xuất hiện trên lôi đài.
Không chịu kém cạnh Long Thiên Ngạo cũng sử dụng khinh công, trong bàn tay có
cầm một nắm vàng cát rồi cho tuôn ra, để người nhìn hâm mộ ,thật xa hoa, lộng
lẫy.
Cuối cùng Hà Chiến Thần đứng dậy, nhảy một cái thật mạnh lên lôi đài, không xa
hoa giống Long Thiên Ngạo, nhưng ông vẫn có ưu điểm riêng, khiến bao thiếu phụ
phải ngất vì ông.
Những trận lôi đài trước ba người họ đều bất phân thắng bại, nhưng đó chỉ là
lúc trước bây giờ có lẽ sẽ khác.
Lữ Thiên nhìn tam nhân trên lôi đài, cậu vỗ bả vai Hà Ngọc nói “nhìn đi cho kỉ
vào ,những cường giả thật sự chiến đấu như thế nào “
Hà Ngọc gật đầu, nghiêm túc nhìn lôi đài lúc trước cậu cũng nhiều lần xem
nhưng lúc đó thời còn nhỏ, cậu chỉ nghĩ ba người họ ngưu bức thôi, bây giờ cậu
có thể học hỏi rất nhiều từ cuộc chiến này.
Phía dưới khán đài, mọi người ai nấy cũng đều nín thở, ngưng tròng mà nhìn vào
Lôi đài.
Ở trong đám người, là một người thanh niên soái ca, trên tay cầm một thanh
kiếm, mắt vô tình nhìn về Huyết Kì Lân ,như một con sói đang nhìn về con mồi.
Ở trên lầu, hai gã hồ về đồng loạt nói “có sát khí “
“Sát khí? “Minh Hiên nghi hoặc nhìn hai thị vệ của mình.
“vâng ,cổ sát khí này rất mạnh ,nó âm u làm cho ta nổi da gà, vì lý do an toàn
của ngài, chúng ta hãy tránh né một lát “gã thị vệ bên phải lo lắng nói.
“hai ngươi nghĩ cổ sát khí này chủ nhân thực lực so với hai ngươi như thế nào
“Minh Hiên hỏi
“Ta không biết nhưng nếu chỉ dựa vào phán đoán, kẻ đó chỉ hơn chứ không kém
chúng ta”tên hộ vệ bên trái nói.
“vậy sao “Minh Hiên suy tư, rồi sau đó vô tư nói “cứ xem trận chiến đi, khi
hắn xuất hiện thì tẩu “
..............
“Vân Nương mẫu thân độc tính bộc phát, không thể cứu chữa, con cũng không cần
đau buồn “ở trong một căn nhà tranh, một người phụ nữ đang xoa đầu thiếu nữ
nói
Cả hai người đều có gương mặt như nhau, tựa như tiên nữ trên trời
Thiếu nữ tên Vân Nương ấy, ôm chặt phụ nữ không kiềm được nước mắt nói “mẫu
thân, người sẽ không sao đâu, con sẽ tìm đại phu thật giỏi chữa trị cho người
“
Người phụ nữ kia gương mặt xuất hiện vẻ hạnh phúc, cô nói “hài nhi ngoan, ta
thật đã không thể cứu chữa, nhưng khi thấy con như vậy, ta xuống suối vàng
cũng có thể nhắm mắt “
Người phụ nữ vẫn tiếp tục nói “ta muốn con sau này khi hành tẩu giang hồ, con
phải che mặt lại, nếu có ai nhìn thấy mặt con thì người đó phải chết, nếu kẻ
nhìn thấy gương mặt con nó đối tốt với con thì hãy cưới nó mà nếu nó không
nguyện ý thì giết nó luôn đi “
“không đâu mẫu thân, con sau này sẽ suốt đời bên cạnh người, hiếu thảo với
người “Vân Nương lắc đầu nói
“ta muốn con hứa “người phụ nữ vẫn kiên quyết nói.
“Con, con”
“Mau hứa “
“Con hứa “Vân Nương cuối cùng cũng phải gật đầu đồng ý.
“Ha ha, mẹ cuối cùng cũng có thể chết được nhắm mắt rồi “người phụ nữ trên
gương mặt xuất hiện nữ cười mãn nguyện.
“thật ra thì phụ thân con vẫn còn sống “người phụ nữ nói xong câu đó đã tắt
thở.
“Cái gì, phụ thân vẫn còn sống “Vân Nương khó tin nói, nhưng Khi nhìn lại thấy
mẹ mình đã tắt thở, cô nước mắt chảy ào ào, rống lớn “mẫu thân “
Giới thiệu nhân vật :
Tuyết Thần Y:người này tính tình cổ quái, là một đại phu mà lại không muốn
chữa bệnh cho dù y thuật rất siêu quần, trong đời ông chỉ chữa qua 4 lần :một
lần sắp chết ông vẫn cứu sống dậy ,lần hai bệnh truyền nhiễm ông vẫn có thể
chữa khỏi, lần ba, đã chết trong gang tất, ông vẫn có thể cứu sống nhưng lần
thứ tư lại thất bại
Tuyết Thần Y là một người đàn ông trung niên, cùng Thần Cơ Tử và hai người nữa
được gọi “Tứ Quái “
Chiến tích :đã nêu
Võ công :giỏi về sử dụng kim châm, ông tự đặt tên Võ công mình là “Thập Nhị
Tuyết Kim châm “.