3:đại Thọ


Bá Vương thành.

Nhìn không khí nhộn nhịp của mọi người trong thành, Lữ Thiên cảm thán “cũng
lâu rồi chưa đến Bá Vương thành “.

“ Vâng thưa thiếu chủ, ngài một tuần trước mới đến Bá Vương thành đây “một gã
hộ vệ nói .

Lữ Thiên hắc luyến, cậu nói “A Đại, A Nhị, A Tam chúng ta đi còn A Tứ ngươi
không cần theo chúng ta”.

Nhìn Lữ Thiên rời đi, A Tứ há hốc mồm, cũng tại cái miệng thúi này, A Tứ khóc
không ra nước mắt “thôi đành về Lữ phủ, có A Đại, A Tam, A Nhị bọn họ sẽ bảo
vệ tốt thiếu gia”.

Hà phủ .

“Ha ha ha, mọi người mời, mời vào”trước cửa phủ, một gã mặc quần aó giản dị
trung niên đang tiếp đón từng vị khách.

“Hà tiểu hữu, chúc ngươi mạnh khỏe, sống thọ trăm tuổi “phía xa, một lão già
dẫn theo mười người đến chúc mừng .

“Tạ ơn Huyết Kì Lân lão thất phu“Hà Chiến Thần không quá hữu hảo cảm ơn.

“Phía trước chúng ta có ân oán, hôm nay tạm thời đặt qua một bên, hai ta hôm
nay sẽ là huynh đệ “Huyết Kì Lân bắt tay Hà Chiến Thần, chính khí nói.

Ha ha ha,một kẻ ác độc, vô sỉ ngươi mà cũng nói được như vậy, ai mà tin, Hà
Chiến Thần nghĩ.

“hai vị, hai vị hạnh ngộ “lại đến một người mặt hoàng kim trang phục, vòng
vàng khắp nơi. Như một cái mỏ vàng di động, làm người thấy mà thèm .

“Long Thiên Ngạo “Hà Chiến Thần cùng Huyết Kì Lân cùng nói .

Đúng kẻ đang khoe của này là Long Thiên Ngạo, Uyên Vân các các chủ.

Ba kẻ nhìn nhau mặt ngoài tựa như lâu năm mới gặp bạn hiền, nhưng trong lòng
họ sát khí với nhau chồng chất.

“Hai người các ngươi tại sao lại không đi vào “từ trong phủ bước ra một thiếu
phụ, thiếu phụ này cùng Như Tuyết (mẹ của Lữ Thiên), đã từng là một trong thập
đại mỹ nữ của Vân Nguyên Hoàng Triều.

Khi thiếu phụ xuất hiện, ba kẻ ai cùng đều đỏ mặt, không có khí khái gì của
cường giả .

“tiểu Nguyệt của ta, muội khỏe chứ “Huyết Kì Lân triều mến nhìn thiếu phụ nói.

‘ai là Tiểu Nguyệt của ngươi “Hà Chiến Thần khó chịu nói.

“Tiểu Nguyệt hãy bỏ các đại thúc này đi, muội thấy đó vì muội ta đã bỏ ra hết
thời gian để kiếm tiền, ta muốn đem lại cho muội cuộc sống hạnh phục nhất
trong thiên hạ “Long Thiên Ngạo đem vàng ra khoe với thiếu phụ

“Ai là đại thúc “Hà Chiến Thần sắc mặt âm trầm nhìn Long Ngạo Thiên “ngươi nên
biết mình chỉ nhỏ hơn ta một tuổi đó, đại thúc “

“Còn lão quái Huyết Kì Lân ngươi lớn hơn nàng mười hai tuổi ấy “.

“Ngươi không biết một câu nói sao”tình yêu không phân biệt tuổi tác “”Huyết Kì
lân mạnh miệng trả lời .

“thôi ba ngươi im lặng đi, hôm nay là ngày vui, ta không muốn việc không nên
xảy ra, nếu không, các ngươi biết rồi đi “Tiểu Nguyệt tỏ vẻ tức giận bước vào
trong .

Ba kẻ nhìn nhau rồi cười khổ, sau đó đuổi theo Tiểu Nguyệt đi vào .

Trở lại với Lữ Thiên nhóm người, họ đang gặp xích mích với một nhóm khác.

Vị công tử ca chỉ Lữ Thiên khinh bĩ “nhóc con, ngươi không biết ta là ai đi,
bổn công tử từ bi cho ngươi biết ta là người hầu của Hà Ngọc công tử tên Tiểu
Sửu, ngươi biết đi thế lực đứng đầu Bá Vương thành này, nếu ngươi không muốn
chết hãy quỳ xuống xin tha, ha ha ha”hắn càn rỡ cười .

“ý người nói Hà Ngọc biểu đệ? “.

“Biểu đệ” Tiểu Sửu hóa đá, những người đi chung hắn hóa đá.

“ngươi nói láo, muốn bắt Hoàng làm họ à, chúng bay lên đánh cho ta”Tiểu Sửu
không tin nói .

Bọn dưới trướng Tiểu Sửu,do dự một lát nhưng vẫn lao lên tấn công.

Lữ Thiên ra hiệu A Đại nhóm không cần ra tay, cậu từng bước tiến lên.

Lữ Thiên sắc mắt vô cùng bình tĩnh, quyền cậu đấm một phát một gã bay ra
ngoài, sau đó cậu phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn những động tác đá, đấm làm cho
chưa đến mười giây nhưng kẻ kia đều ngã xuống .

Đang muốn ngồi xem kịch hay, Tiểu Sửu mộng ép ,không thể tin được, bọn thuộc
hạ dưới trướng hắn chưa đến mười chiêu đã ngã

Gã nhìn Lữ Thiên đang từng bước, bước đến mình gã sợ hãi ,gã uy hiếp nói
“ngươi không được đánh ta, Hà gia sẽ không tha cho ngươi đâu “

Lữ Thiên giễu cợt “ngươi có thể đại diện Hà gia”.

“Biểu ca”bổng vang lên một tiếng trẻ con âm thanh, Lữ Thiên nhìn thấy một
thiếu niên đang mừng rỡ chạy đến bản thân .

Tiểu Sửu thấy Hà Ngọc chạy tới cao hứng, Sửu há hốc mồm, mặt mày trắng bệch,
mồ hôi lạnh chảy ra.

“biểu đệ “Lữ Thiên trả lời.

“có chuyện gì vậy biểu ca, sao lũ hạ nhân ta ngã đầy đất “Hà Ngọc khó hiểu
nói.

“á, là do vị Tiểu Sửu này, hắn nói ta cản đường đi của hắn, rồi sau hắn lấy Hà
gia uy hiếp ta”.

Hà Ngọc minh bạch chuyện gì xảy ra,cậu bước tới gần tên Tiểu Sửu rồi tát một
cái thật mạnh “mau lại quỳ xuống xin lỗi ta biểu ca”Ha Ngọc giận giữ nói.

Lữ Thiên khoát tay, cậu nói “không cần đâu, hắn biết hối lỗi là được rồi “.

Nghe xong, Tiểu Sửu cũng thở phào một hơi .

Lúc mọi người không ai để ý, Lữ Thiên ngõ vào tai A Đại nói nhỏ “sáng mai, ta
không muốn thấy tên Tiểu Sửu đứng trước mặt ta, hiểu chưa? “.

A Đại gật đầu

Giới thiệu nhân vật :

Bách Hiểu Sinh, chuyện trên thiên hạ chuyện gì cũng biết, Đồ đệ của Thần Cơ
Tử, giỏi về điều tra tin tức. Luôn mặc đồ màu trắng, tay cầm chiếc quạt giấy,
trang bức chuyên gia

Chiến Tích :lẻn vào nhiều tông môn, môn phái mà không bị phát hiện

Võ công :không nhưng giỏi về dịch dung.


Lữ Thiên Truyền Kỳ - Chương #3