1:lữ Gia, Thiếu Chủ Lữ Thiên


“Không nghĩ tới một ngày, lũ các ngươi có thể bức bản tọa đến đây “.

Một người đàn ông trung niên cuồng tiếu, y dáng người cao lớn, hiên ngang, ánh
mắt sắt bén quét nhìn những kẻ có mặt ở đây.

Đối mặt vị trung niên nhân phân biệt là hai người đàn ông, một lão già, một cô
gái.

Lão già vuốt chồm râu, từ tốn nói “Duy Ngã Độc Tôn, ngươi làm nhiều việc ác,
có nghĩ cũng có lúc mình như ngày hôm nay”.

Nếu có người trong giang hồ ở đây thì họ sẽ vô cùng kinh ngạc, khiếp sợ phát
hiện 5 người ở đây ai cũng không phải nhân vật bình thường .

Thiên Ma giáo:giáo chủ Duy Ngã Độc Tôn .

Tụ Hiền sơn trang:trang chủ Thái Mộc chân nhân .

Hoa cung:cung chủ Nhiên Phượng Hoàng.

Huyết Đao bang:bang chủ Huyết Kì Lân.

Vô Địch bang:bang chủ Lưu Vô Địch.

“Thái Mộc lão thất phu, ngươi, các ngươi ai mà chả phải bại tướng dưới tay bổn
tọa, bây giờ lại hợp lực cùng đối phó bổn tọa, tưởng bổn tọa sợ chắc, hừ hừ
các ngươi cùng lên đi “Duy Ngã Độc Tôn mặt ngoài tỏ ra kiêu căng nhưng trong
lòng lại vô cùng khó chịu, bổn tọa không phải đang bị trúng độc, chỉ các ngươi
lũ phế vật làm sao làm gì được ta.

“Thái Mộc chân nhân, không nên cùng ma đầu này lắm lời, chúng ta mau hợp lực
lại diệt hắn “Huyết Kì Lân nói.

Thái Mộc gật đầu.

Bốn người nhìn nhau, rồi đồng loạt giơ cao vũ khí mà thẳng Duy Ngã Độc Tôn
tiến tới.

Duy Ngã Độc Tôn sắc mặt bình tĩnh, không tồn tại dạng gì cảm xúc, chỉ thấy y
rút ra thanh hắc kiếm đằng sau, thanh này gọi “Đế Thiên “,đứng thứ hai trong
mười thanh tuyệt thế bảo kiếm.

Duy Ngã Độc Tôn hai tay nắm chặt “Đế Thiên “,y giơ lên cao rồi trảm xuống, ảnh
kiếm tựa như muốn bổ thiên địa ra làm hai.

Tựa hồ cảm giác được ngưu cơ buôn xuống ,Thái Mộc hét lớn “né ra”,bốn người
phân biệt tránh qua bên khác nhưng ảnh kiếm cũng không dừng lại, nó thẳng tấp
tới ngọn núi ,sau đó ngọn núi bị chẻ ra thành hai nữa.

Bốn người hít một ngụm khí lạnh, nghĩ quả nhiên lời đồn đoán là thật, Duy Ngã
Độc Tôn đã giết Thượng Quan Vô Ngã.

Thượng Quan Vô Ngã là minh chủ võ lâm, võ công cái thế, thiên hạ vô địch nhưng
bổng một ngày có một tin tức truyền ra, Duy Ngã Độc Tôn giết Thượng Quan Vô
Ngã.

Tin tức vừa ra, giang hồ xôn xao, ai lúc đầu cũng không tin, bởi Thượng Quan
Vô Ngã trong lòng họ là thần, bổng dưng bị một ma đầu giết chết, họ không chấp
nhận được điều đó, nhưng lúc sau đã tìm thấy xác Thượng Quan Vô Ngã.

“Đó là trong truyền thuyết kim linh kiếm Pháp, chiêu thứ 23:Diệt Thế ư “Thái
Mộc ,Nhiên Phượng Hoàng, Huyết Kì Lân cả kinh.

“Không phải hắn đã bị ta hạ độc sao, sao bây giờ vẫn còn như thế mạnh “Lưu Vô
Địch siết chặt nắm đấm, nghĩ.

Nhìn Thái Mộc đám người kinh sợ, Duy Ngã Độc Tôn khinh thường, bổn tọa tài
năng, các ngươi làm sao biết, không được phải kết thúc nhanh cuộc chiến này
thôi ,chất độc đang lan tràn khắp cơ thể ta.

Duy Ngã Độc Tôn thân Pháp mau lẹ, tiến tới yếu nhất bốn người, Nhiên Phượng
Hoàng.

Đáng ghét, đáng ghét hắn vẫn còn rất mạnh, làm sao đây Lưu Vô Địch bối rối.

Nhiên Phượng Hoàng dù sao cũng là tuyệt đỉnh cao thủ, làm sao có thể bại một
cách dễ dàng ,nữ nhân này kiếm Pháp uyển chuyển mà đỡ thế công của Duy Ngã Độc
Tôn.

Nhiên Phượng Hoàng kiếm trong tay tên “Hồng Y”,đứng thứ mười trong mười thanh
tuyệt thế bảo kiếm

Thấy đồng bạn ở thế hạ phong, Thái Mộc cùng Huyết Kì Lân lại yểm trợ.

Bốn người họ đấu với nhau như vậy trải qua trăm chiêu mà vẫn chưa phân ra
thắng bại.

Bổng Duy Ngã Độc Tôn phun ra ngụm máu dẫn đến phương xa đang quan sát chiến
Lưu Vô Địch nhãn tinh sáng lên, độc đã phát huy tác dụng .

Đến bây giờ, Lưu Vô Địch mới dám cường thế tấn công Duy Ngã Độc Tôn.

Duy Ngã Độc Tôn ngước nhìn phương xa khí thế tiến đến Lưu Vô Địch, ông cười
thầm, thì ra kẻ hạ độc bổn tọa là ngươi, tiểu nhân Lưu Vô Địch ngươi cho rằng
nội lực ta mất hết, vô tri.

Ỷ lại Duy Ngã Độc Tôn mất hết nội lực do trúng độc của bản thân, Lưu Vô Địch
không cảnh giác mà tấn công.

Duy Ngã Độc Tôn bây giờ mới chính thức sử dụng ra tuyệt kĩ của kim linh kiếm
Pháp ,chiêu thứ 24:Thần Uy.

Thần Uy uy năng gấp Diệt Thế mấy lần, nếu chiêu thứ 23:Diệt Thế có thể chẻ đôi
núi ra làm hai, thì chiêu thứ 24:Thần Uy có thể phá hủy luôn ngọn núi.

Kiếm ý chém xuyên qua người Lưu Vô Địch làm cho thi thể hắn hóa thành hư
không.

Bây giờ Duy Ngã Độc Tôn mới thật mất hết công lực, y không muốn chết trong tay
ba kẻ kia, cho nên khi phát hiện vách núi ông điên cuồng chạy tới.

Mọi thứ khi nãy Thái Mộc ba người đều nhìn trong mắt, họ vô cùng khiếp sợ kim
linh kiếm Pháp uy năng, khi họ hoàn hồn trở lại thì thấy Duy Ngã Độc Tôn muốn
từ vách núi nhảy xuống, bản chất tham lam xuất hiện trong mắt họ, họ nghĩ nếu
ta có kim linh kiếm Pháp không phải vô địch thiên hạ sao.

“Ngăn cản hắn “Thái Mộc chân nhân hét lên.

Nhưng cũng không kịp, Duy Ngã Độc Tôn đã nhảy xuống vực, nhưng hắn cũng kịp để
lại một câu :

“con ta, Duy Ngã Thiên Hoành sẽ thay ta báo thù “

Huyết Kì Lân nhíu mày “hắn vẫn còn một đứa con trai, như vậy thì chúng ta nhất
định phải trảm thảo trừ căn “

“Chuyện này ngươi không nói ta cũng biết ,nhưng chúng ta không cần mạng tên
nhóc đó, chúng ta cần là kim linh kiếm Pháp “

Ba kẻ nổi lên vẻ tham lam.

Nhiên Phượng Hoàng nói “Thiên Ma giáo, Vô Địch bang bây giờ đã như rắn mất
đầu, chúng ta có cần hay không “.

“không,không nhất thiết chúng ta ra tay, những môn phái khác đã từng bị Thiên
Ma giáo khi dễ sẽ thay chúng ta ra tay, còn Vô Địch bang thì “.

Ba người gật đầu và sau đó cùng nhau rời đi nơi này .

...........

20 năm sau.

Lữ gia .

Một thanh niên đang tập võ, người này khuôn mặt khôi ngô, cơ thể cường tráng,
những đường quyền vô cùng mạnh mẽ.

Người này tên Lữ Thiên, Lữ gia thiếu chủ.

Nói đến Lữ Thiên ,cậu trên giang hồ cũng có một chút danh khí ,thường hay hành
hiệp trượng nghĩa, đánh giết sơn tặc, nhưng danh khí đó chủ yếu là do cậu là
con trai Lữ Hùng, Lữ gia gia chủ .

Lữ Hùng võ nghệ khá cao, trên giang hồ có thể xem như là nhất lưu ,cái đáng
nói ở đây là Lữ Hùng quen biết với rất nhiều cao thủ võ lâm, bằng hữu có thể
nói như là khắp thiên hạ .

Cho nên có rất nhiều người hay nói “ngươi có thể đắc tội một gã đỉnh cấp cao
thủ nhưng không thể đắc tội Lữ Hùng “.

Mẹ Lữ Thiên tên Như Tuyết, không có võ nghệ, thân phận cũng vô cùng bình
thường, nhưng nhan sắc có thể gọi là tuyệt thế giai nhân, khó người có thể
sánh bằng .

“Thiên nhi, vào đại sảnh cha có việc tìm “.

Bổng vang lên một âm thanh lớn làm Lữ Thiên ngừng luyện tập, sau đó cậu cười
khổ, cha tuyệt kĩ Sư Tử Hống.

Cả Lữ phủ hạ nhân lẫn nô tỳ, ai cũng nghe thấy nhưng họ cũng không có biểu
tình, thì biết đây là chuyện thường xuyên xảy ra rồi nhé.

Lữ Thiên tiến vào đại sảnh nhìn Lữ Hùng, hỏi “phụ thân, ngài có chuyện gì tìm
ta? “.

Lữ Hùng cười hiền hòa nhìn Lữ Thiên ,nói “sắp tới là đại Thọ Hà bá bá của
ngươi, ta nghĩ cho ngươi xuất phát đi trước “.

“phụ thân, mẫu thân tại sao không đi cùng hài nhi “Lữ Thiên khó hiểu hỏi.

“Ta cùng mẫu thân con, có việc đi sau”Lữ Hùng vỗ bả vai Lữ Thiên nói.

“Con giúp ta gửi lời hỏi thăm tới huynh ấy,”.

“Vâng “.

Nhìn bóng lưng Lữ Thiên rời đi, nụ cười trên mặt Lữ Hùng cũng biến mất, sắc
mặt âm trầm, ông vỗ nát cái ghế “Hỏa Vân Tà Thần ngươi khinh người quá đáng “

Lấy từ trong túi ra một lá thư, trên đó viết :

“Ba ngày chỉ có ba ngày, nếu Lữ Hùng ngươi còn không giao ra tấm bản đồ, ta
Hỏa Vân Tà Thần sẽ làm cho Lữ gia bị diệt .”

Giới thiệu nhân vật :

Lưu Vô Địch tên chính xác là Lưu Kiên, kẻ này có dáng người thư sinh,gương mặt
tuấn tú nhưng thực lực lại vô cùng khủng bố ,không giống vẻ bề ngoài công tử
bột của hắn.

Chiến tích đơn thương độc mã diệt Thiên Ưng môn (Thiên Ưng môn là một trong
bốn môn phái trực thuộc dưới Thiên Ma giáo), chỉ bại một trận. Trận đấu với
Duy Ngã Độc Tôn.

Vũ khí :Đoạt Mệnh Thương .

Võ công :Ma Thần Thương, Vô Địch Thần Cước


Lữ Thiên Truyền Kỳ - Chương #1