Người đăng: buiquoctri1
Đang lúc Vương Nam chuẩn bị chộp vào người Thạch Cự Nhân thì bỗng dưng, một
sợi dây xích đen thui lấy tốc độ khủng bố từ xa phóng đến tựa như một con độc
xà quấn chặt lấy cánh tay hắn. Vương Nam bị tập kích bất ngờ thì thất kinh,
nên nhớ hắn có cảm ứng cực kỳ nhạy cảm với những mục tiêu có ý đồ bất lợi với
mình, thậm chí là phát hiện ra dị động bất thường trong một phạm vi nhất định,
vậy mà sợi dây xích này giống như từ trong u minh phá không xuất hiện, khiến
cho Vương Nam một điểm cũng không thể phát giác ra được.
Thời điểm bị dây xích quấn chặt lấy, Vương Nam thử dùng sức mạnh kéo đứt thì
chợt phát hiện dây xích này không đơn giản như mình tưởng tượng, hắn thậm chí
còn tưởng đây là một loại vũ khí nào đó.
Càng khiến Vương Nam kinh hãi hơn đó là bị dây xích trói không ngờ còn kèm
theo hiệu ứng trừ giáp, mỗi giây trôi qua phòng ngự của Vương Nam đều tụt
xuống 2 điểm.
Không chờ hắn kịp suy nghĩ cách giải quyết thì từ trong bóng tối, ba sợi xích
khác đồng loạt vụt tới lần lượt trói bụng, tay và chân hắn. Từ dây xích truyền
đến lực lượng cường đại kéo cơ bắp và da thịt Vương Năm căng ra, hai tay bị
kéo về hai phía khiến hắn không tài nào cử động được, như vậy đủ chứng tỏ mấy
kẻ sử dụng xích không tên nào có lực lượng thua kém Vương Nam cả.
Đây là loại chuyện gì? Trong map phó bản hiện tại đã suy giảm phần lớn sức
mạnh của quái vật, vậy mà lại có tới không chỉ một con mạnh ngang Vương Nam,
nghĩ tới điều này làm sau lưng Vương Nam toát mồ hôi lạnh, trong nội tâm một
mảnh băng hàn, hắn đã quá xem thường phó bản này rồi.
Vương Nam vốn tưởng 4 sợi đã là quá nhiều, thế nhưng chỉ một giây sau hắn liền
phát hiện, số lượng cường nhân dùng xích chơi hắn căn bản vượt xa tưởng tượng
rất nhiều.
Xoẹt!...Rầm!...
Chớp mắt số dây xích trói người Vương Nam đã lên tới 15, đó là chưa kể còn
không ít sợi không thèm trói hắn mà liên tục vụt lên vụt xuống gây sát thương
cường liệt lên cơ thể hắn, mỗi một nhát đều lên tới 20 điểm sát thương cố
định.
Chỉ mới ba mươi giây đứng bất động mà Vương Nam đã tụt 600HP, chưa kể phòng
ngự cũng giảm xuống còn 180, sắc mặt Vương Nam trắng bệch một mảng, hắn bây
giờ đã chính thức hoảng sợ rồi, chưa bao giờ hắn gặp phải loại đối thủ nào
cường đại như vậy, so sánh thì Orc Lãnh Chúa chỉ đáng xách dép, thậm chí là
Vương Nam hắn còn chưa thấy được mặt mũi kẻ thù ở đâu nữa kìa.
Hahahaha! Hahahaha!!
Trong bóng đêm chợt vang lên một tràn cười dài trong trẻo, nghe thấy giọng
cười rợn người đó, tâm tình Vương Nam bỗng siết chặt, ánh mắt cực độ ngưng
trọng nhìn chằm chằm về phía màn đêm xa xăm.
Bỗng chốc đồng tử trong mắt Vương Nam phóng lớn, vẻ mặt ngây dại, trước mắt
hắn lúc này một thân ảnh dọa người từ trong hư không hiện ra, chính xác, là hư
không hiện ra chứ không phải thông qua phương thức di chuyển cao tốc mà sinh
ra ảo giác.
Lại nói thân ảnh dọa ngoài đó không phải là vì quá đáng sợ, quá kinh khủng
khiếp hay là quá xấu xí mà là bởi vì quá đẹp, đẹp đến mức cho dù Vương Nam
thân đang trong tuyệt cảnh cũng phải ngẩn ngơ ngây dại, hắn thật sự không thể
nào tin nổi trên đời lại có một nữ nhân đẹp như vậy.
Người mới đến là một nữ nhân xinh đẹp cùng cực, khuôn mặt nàng là kết tinh của
tạo hóa, hết thảy những gì tuyệt vời nhất trên đời đều tụ hội trên nhan sắc
của nàng, đến tranh vẽ hoặc ảo tưởng của con người cũng chưa hẳn đã nghĩ ra
được khuôn mặt nào hoàn mỹ như thế...không, nói hoàn mỹ là còn sỹ nhục sắc đẹp
của nàng đấy. Đôi mắt như hai viên trân châu sáng lấp lánh giữa màn đêm u tối,
sống mũi cao thẳng, khóe miệng chúm chím như quả anh đào đỏ mọng làm siêu lòng
mọi người, mái tóc dài mượt mà màu đỏ rực không những khiến người ta không cảm
thấy ghê rợn mà còn gây cảm giác tôn lên sự quyến rũ của nàng, giống như chỉ
có duy nhất một mái tóc đó hợp với nàng vậy.
Nếu khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân thì vóc dáng của nàng mới chính là thứ vũ
khí đáng sợ nhất đối với cả hai phái nam và nữ, từ trên xuống dưới là một
đường cong chữ S hoàn hảo, gò bồng nảy nở đồ sộ khiến người khác choáng váng,
chiếc áo đen tuyền mỏng manh bao bọc che chắn bên ngoài bị thứ hung khí đáng
sợ đó làm cho căn phồng dính sát vào người, nó không vì quá to lớn mà chảy xệ,
ngược lại càng là kiêu ngạo vươn cao tới trước. Vòng eo thon gọn vừa phải quả
thật khiến người khác chảy máu mũi, gặp nữ nhân này ăn mặc hơi hở hang chút,
để lộ nguyên vùng bụng phẳng lỳ trắng bóc. Nửa thân dưới thật sự chẳng còn gì
để bàn, nếu như trên từ "tuyệt mỹ" còn có cách ví von nào hay hơn thì chắc hẳn
nên dùng tới nó để luận bàn.
Đặc biệt nhất bao bọc ngoài cơ thể nàng là một luồng khí xen lẫn hai màu đỏ
đen, mờ mờ ảo ảo, Vương Nam phải nhìn thật kỹ may ra mới phát hiện được.
Qua hồi lâu tỉnh lại từ trong khiếp sợ, Vương Nam gian nan nuốt một ngụm nước
bọt, nhỏ giọng hỏi, hắn thậm chí quên luôn hoàn cảnh chung quanh, lúc này chỉ
có hai người là có thể cử động, hết thảy sinh vật còn lại đều như bị đóng
băng, đứng im không nhúc nhích gì cả.
Vương Nam cảm thấy vốn liếng tán gái bao năm qua không đủ dùng, từ ngữ hay ho
đứng trước mặt nữ thần kia tự nhiên quên sạch.
Cô gái xinh đẹp không trả lời mà chỉ yên lặng ngắm nhìn hắn hồi lâu, quang
mang trong mắt chuyển động một mảnh nhu hòa khiến tim Vương Nam đập thình
thịch, không hiểu tại sao nàng lại nhìn mình như vậy. Mãi lâu sau nàng mới
chậm rãi mở miệng, thanh âm tựa như tiên âm cực kỳ dễ nghe quanh quẩn bên tai
Vương Nam.
Miệng Vương Nam há hốc, mắt trợn trừng như cá chết, câu trả lời của tiên nữ
như ngũ lôi oanh đỉnh bạo tạc trong đầu hắn, đây là đang cố tình giết chết hắn
bằng hạnh phúc, sung sướng quá đột ngột, quá bất ngờ a... Tự dưng có một tiên
nữ khuynh đảo thiên hạ tới tự nhận là vợ mình, có thằng đàn ông nào không
sướng tê người cơ chứ, Vương Nam cũng là một thằng đàn ông thuần túy yêu thích
cái đẹp.
Mà Khoan đã... Quỷ Vương? Cô ta vừa gọi mình là Quỷ Vương? Vương Nam sực tỉnh,
có điểm không dám tin tưởng vội vàng hỏi lại.
Cô vừa gọi ta là gì?
Quỷ Vương đại nhân, em là Quỷ Hậu...
Lại một câu trả lời hết sức êm ái khác đưa Vương Nam vào tầng mây mù không lối
thoát, vì sao cô ấy lại biết thân phận của hắn? Vì sao lại biết đến cả Quỷ Hậu
trong khi mình còn chưa có... Ngay lúc này bỗng một thông báo truyền tới.
*Binh Đoàn Địa Ngục:
+ Cấp bậc Quỷ Hậu: Lan Nhược Như...
Vương Nam sững sờ nhìn tiên nữ chằm chằm, giống như cảm nhận được hắn muốn hỏi
gì, nàng mỉm cười nhẹ giọng trả lời.
Vương Nam vô thức gật đầu, may mắn định lực tên này đủ mạnh, rất nhanh đã bình
tĩnh trở lại, hít sâu một hơi, mặc dù có trăm ngàn câu muốn hỏi nhưng Vương
Nam biết không thể vội cho nên không tự làm mất thể diện, chỉ hỏi một câu vào
đúng trọng tâm.
Lan Nhược Như hai mắt sáng ngời gật đầu nói.
Thông tin mà Lan Nhược Như nói vô cùng chấn động, Vương Nam sững sờ ngây ra
như phỗng, khó khăn lắm hắn mới có thể bình tĩnh lại được, bất quá giọng nói
có phần run rẩy đã bán rẻ nội tâm đang dâng trào sóng to gió lớn của hắn.
Mặc dù trong lòng đã có đáp án nhưng Vương Nam vẫn muốn hỏi, bởi vì thật sự
hắn chẳng biết nói gì giờ phút này cả.
Lan Nhược Như có lẽ đã đoán trước Vương Nam sẽ hỏi như vậy, nàng thở dài buồn
bã cúi đầu xuống đáp.
Nói tới đây nàng chợt dừng lại, ánh mắt sáng bừng lên hưng phấn, nàng giống
như một thiếu nữ vui vẻ khi gặp người yêu chạy vội tới trước mặt Vương Nam,
nắm chặt tay hắn nói tiếp, trong mắt tràn đầy kỳ vọng.
Mọi Quỷ Vương trước đều chuẩn bị không gian phát triển cho người thừa kế
của mình, vì vậy mỗi một Quỷ Vương tiếp bước sẽ nhận được rất rất nhiều di vật
của Quỷ Vương tiền nhiệm, quá trình phát triển của họ sẽ rút ngắn lại, không
mất bao lâu thời gian họ sẽ trở thành siêu cấp cường giả chống đỡ một phương
trời. Nhưng ngài không giống vậy, Quỷ Vương đại nhân, ngài hoàn toàn với những
Quỷ Vương trước...
Khác?...
Vâng, ngài không nhận ra sao? Một khi trở thành Quỷ Vương tức là chức
nghiệp của ngài sẽ thay đổi, chức nghiệp ban đầu sẽ biến mất, cho nên ngài sẽ
một lần nữa nhận được phần quà chức nghiệp, mà phần quà này chính là những đồ
vật mà Quỷ Vương đời trước lưu lại, cái này là một trong những đặc quyền quy
tắc mà Ảo Thực Giới đã đáp ứng với Quỷ Vương đời đầu, dù sao ngài ấy cũng là
BOSS Thế Giới hùng mạnh nhất tồn tại ở Ảo Thực Giới từ xưa tới nay.
Nghe Lan Nhược Như giải thích, Vương Nam bỗng vỡ lẽ ra rất nhiều điều, đúng
vậy, đáng lý hắn phải nhận được quà chức nghiệp giống như khi chọn Chiến Quỷ,
vậy tại sao hắn không nhận được thứ gì, ngay cả một đồng Bạc cũng không, ngoại
trừ Địa Ngục Giới bắt buộc phải có ra.
Thấy sắc mặt Vương Nam dần khó coi, Lan Nhược Như biết hắn ấm ức nên đành phải
nói tiếp, sự hưng phấn trong giọng nói của nàng không hề giảm xuống.
Vừa nói nàng vừa nhìn về phía đám dây xích cách đây ít phút còn trói người
Vương Nam, hắn ngay lập tức hiểu ra dụng ý của nàng, bọn sử dụng dây xích đối
phó với hắn căn bản không thuộc quái thủ cửa phó bản Quận 2, mà là do Ảo Thực
Giới có tình điều động tới để tạo ra sự kiện ngoài ý muốn.
Có điều, Vương Nam ngược lại không cảm thấy bức xúc mà càng khẳng định Ảo Thực
Giới nên làm như vậy, Lan Nhược Như làm sao biết trước khi Vương Nam trở thành
Quỷ Vương đã từng bị Ảo Thực Giới tạo ra sự kiện ngoài ý muốn một lần rồi, nói
cách khác nó không sợ cái danh hiệu Quỷ Vương của hắn, mà là sợ chính bản thân
hắn và vũ khí Thiên Kích.
Vấn đề này Vương Nam không nói cho Lan Nhược Như nghe, dù sao nàng cũng là tôn
sùng Quỷ Vương chứ chưa tôn sùng hắn, Vương Nam sẽ nói cho nàng nghe nhưng đó
là khi nàng đã thực sự yêu mến chính con người hắn chứ không phải mặt Quỷ
Vương kia, mặc dù là Quỷ Vương hay Vương Nam đều chỉ là một mình hắn.
Vương Nam đã đại khái hiểu được vấn đề vì vậy tiếp lời Lan Nhược Như.
Lan Nhược Như vui vẻ gật đầu.
Vương Nam có điểm bất ngờ trước sự thẳng thắn của Lan Nhược Như, cô gái này
vậy mà dám nói điều đại nghịch như vậy trước mặt chủ tử của mình, chẳng may
hắn là người có tâm lý biến thái, vặn vẹo thì nàng sẽ thế nào đây, khẳng định
kết cục sẽ rất bi thảm. May mắn nàng gặp Vương Nam, mà hắn cũng cảm thấy may
mắn khi biết nàng là Quỷ Hậu của mình, tính cách Lan Nhược Như chính là loại
mà Vương Nam thích nhất, thẳng thắn, dễ thương, dám nghĩ dám nói, dám nói dám
làm.
Nghĩ nghĩ Vương Nam lại nói.
Lan Nhược Như gật đầu đáp.
Nói đoạn ánh mắt nàng nhìn về phía mấy đầu dây xích bên kia tràn ngập chán
ghét.
Vương Nam thở dài một hơi, hắn tự nhiên biết mình hiện tại không có cách nào
chống lại đám núp trong bóng tối kia, bất quá hắn cũng không cần phải sợ, Ảo
Thực Giới đã làm sai quy tắc nên ít nhất trong một thời gian ngắn sắp tới, nó
sẽ không dám làm gì Vương Nam.
Em biết bọn tấn công ta là ai không?
Bọn chúng là tiên phong của binh đoàn Âm Ma, binh đoàn xếp thứ ba trong năm
đội quân tinh nhuệ mạnh nhất Âm Giới. Ngài mặc dù có khởi điểm bất bình
thường, thậm chí là biến thái nhất trong số những Quỷ Vương, nhưng nếu không
đạt đẳng cấp 20 trở lên thì rất khó có thể chống lại loại tồn tại bậc này.
Vương Nam gật đầu đồng ý, hắn đã thưởng thức qua sự đáng sợ của chúng, nhắm
chừng một khi chưa đủ trang bị thì hẳn là cấp 20 cũng còn quá sớm để đối mặt
với chúng.
Đương lúc Vương Nam còn nhíu mày tính toán thì Lan Nhược Như chợt kêu lên một
tiếng đau đớn, sắc mặt trắng bệch, Vương Nam nghe thấy giật mình đỡ lấy nàng
vội vàng hỏi.
Lan Nhược Như gắng gượng nở nụ cười, thanh âm yếu ớt trả lời.
Không có gì đâu, chỉ là em dùng quá sức kỹ năng chưa thành thục thôi, đại
nhân không nên lo lắng vì em, đây là bổn phận của em mà.
Nói bậy, mặc dù ta quen biết em chưa được mười phút, nhưng em đã định là vợ
của ta vậy bảo ta không lo lắng là đạo lý gì vậy?
Bị Vương Năm quát mắng, Lan Nhược Như vậy mà cảm động, vui mừng khôn xiết,
theo những gì nàng biết, Quỷ Hậu mấy đời trước nếu không phải dùng vài năng
lực đặc thù trợ giúp Quỷ Vương thì cũng là công cụ phát tiết trên giường, thậm
chí là lúc phẫn nộ lôi ra đánh đập mắng nhiếc các kiểu, làm gì có chuyện quan
tâm lo lắng như Vương Nam đây.
Vốn cảm thấy số phận không được may mắn, và nàng cũng đã nhận mệnh, nhưng giờ
phút này nàng lại có cảm giác hạnh phúc chỉ là mới bắt đầu thôi.