Suy Nghĩ Của Vương Nam


Người đăng: buiquoctri1

Cặp mắt lạnh lùng kia cũng không nhìn Vương Báo quá lâu, đợi khi gã thầm mắng
bản thân lỡ mồm lỡ miệng trên dưới chục lần thì nó cũng dần thu lại. Vương Báo
lấy tay quệt mồ hôi, miệng thở hắt ra một hơi dài thườn thượt, chỉ riêng khí
tức khủng bố trên người Vương Nam hắn đã chịu không nổi, bây giờ còn có thêm
áp chế tuyệt đối của Quỷ Vương đối với cư dân Địa Ngục nữa thì quả thật chỉ
cần một tia ý niệm cũng đủ diệt sát Vương Báo hắn trăm lần.

Rút kinh nghiệm, Vương Báo dứt khoát vứt bỏ mấy lời nói ngoài lề, hắn dẫn ba
người Đổng Ca tiến lại gần nhóm Hà Thanh, đồng thời há miệng khẽ nói.


  • Tôi bảo cô này Hà Thanh, cô có biết quyết định vừa rồi của cô đã cứu mạng
    những người vô dụng này và cả nhóm năm người của cô không?

Hà Thanh nghi hoặc nhìn sang Vương Báo, nhưng rất nhanh nàng nhận ra điều gì
đó, đưa ánh mắt quan sát góc tối khuất ánh sáng trên lầu cao.

Vương Báo gật đầu, khoanh hai tay trước ngực chậm rãi nói.


  • Không sai, là ngài ấy, nếu như cô thật sự lựa chọn vứt bỏ không màng tới
    đám người này thì xem như các cô tàn đời, số lượng thây ma ở ngoài kia vượt xa
    tưởng tượng của các người nhiều lắm.

Nguyễn Hiếu bất ngờ thầm nghĩ, không lẽ vị lão đại kia lại thích cứu người, có
tấm lòng bao dung như Hà Thanh? Nghĩ nghĩ gã mở miệng hỏi.


  • Vậy là phải mang theo bọn họ rời khỏi đây à, lão đại của các anh là người
    tốt đấy chứ?

Vương Báo nghe ra sự ngờ vực của Nguyễn Hiếu, bất quá cũng không trả lời câu
hỏi của gã mà vẫn nhìn Hà Thanh, ánh mắt mang theo vài phần nghiền ngẫm trầm
giọng nói.


  • Tuy nhiên, vào trường hợp khác, nếu như cô vẫn khư khư kiên quyết dẫn họ
    xông qua biển thây ma ngoài, vậy thì không cần cô phải đâm đầu đi tìm chết
    kiểu đó nữa, lão đại tôi sẽ đích thân giúp cô mở một con đường dẫn thẳng xuống
    âm ti... Ngài ấy nói rằng, cô muốn chết thì cũng đừng kéo người vô tội chết
    cùng.

Gã muốn nói tiếp một đoạn cuối "mặc dù ngài ấy không quan tâm tới sống chết
của họ lắm" nhưng vẫn nhịn lại được, bất quá chỉ nhiêu đó cũng đã đủ để mọi
người một phen chấn động, tay lão đại này thật quá bá đạo đi chứ, một việc chỉ
xuất phát từ lòng tốt vậy mà nói giết liền giết.

Hà Thanh co giật chân mày, hít sâu một hơi cố nén xúc động, nàng cắn răng gằn
giọng hỏi.


  • Nói như lão đại của anh vậy thì tôi phải tự cảm ơn chính mình vì quyết định
    rất đúng đắn vừa rồi?


  • Sai...


Vương Báo chợt nghiêm mặt, khí sắc nghiêm trọng cực kỳ nói tiếp.


  • Cô phải bỏ qua việc thu xếp cho họ luôn thì đây mới chính là quyết định
    đúng đắn nhất.


  • Vì sao?


  • Rất đơn giản, bởi vì cô căn bản không có thời gian làm việc đó.


Đám Hà Thanh trừng lớn hai mắt, ta nhìn ngươi, người nhìn ta, không ai hiểu
Vương Báo đang ám chỉ điều gì.

Đang lúc không khí yên ắng, Vương Báo đột nhiên nhảy tới chắn sau lưng Hà
Thanh, miệng hét lớn một tiếng.


  • Cẩn thận!

Ngay lúc này một quang cầu màu đỏ cự đại bắn thẳng về phía Hà Thanh và Vương
Báo, tốc độ bay của nó vô cùng nhanh, chỉ trong khoảnh khắc đã xuất hiện tới
trước mặt Vương Báo dùng thế lôi đình oanh kích lên người hắn.

Kết quả, lớp áo mỏng bên ngoài bị cháy một mảng lớn làm lộ ra tấm giáp màu bạc
bên trong, bề mặt giáp bốc lên làn khói trắng ngoài ra không vấn đề gì, đủ
thấy lực phòng ngự cường đại của nó.

Chỉ thụ 5 điểm tổn thương cố định nhưng sắc mặt Vương Báo lại khó coi đến cực
điểm.


  • Chúng vào được rồi!

Hà Thanh và mọi người còn đang sững sờ vì tình huống diễn biến quá nhanh, lúc
này nghe thấy giọng nói của Vương Báo thì sực tỉnh.


  • Hạ Vy! cậu đưa mấy người này lui sau trước rồi quay lại đây, Nguyễn Hiếu,
    Miên Tử, Cao Hầu, ba người các cậu phối hợp với tớ chiến đấu, nếu tình hình
    không được thì vừa đánh vừa rút, cố dụ chúng tới các bẫy rập mà chúng ta chuẩn
    bị sẵn.


  • Bọn tớ hiểu rồi!


Hà Thanh cùng những người bạn đã kinh qua không ít lần chiến đấu nên kinh
nghiệm cũng có sơ sơ, dựa vào một vài mệnh lệnh đơn giản của Hà Thanh mà một
đoàn đội hợp cách đã mơ hồ từng bước từng bước được tạo nên.

Tiếp theo đó, chỉ thấy Hà Thanh đưa hai tay về phía trước, miệng lẩm bẩm chú
ngữ cổ quái, tức thì dưới mặt đất hiện ra hai vòng tròn ma pháp đơn giản, qua
vài giây, hai thân ảnh cao lớn toàn thân mặc giáp phục, tay cầm cự kiếm, tay
cầm khiên nặng từ dưới vòng ma pháp trồi lên.

Trong lúc Hà Thanh niệm phép thì sợi dây chuyền nơi cổ nàng sáng lên, xem ra
đây là một kiện trang sức có kỹ năng triệu hồi quân binh, đương nhiên loại đồ
chơi này cũng thuộc vào diện trang bị chức nghiệp hiếm có.

Chưa dừng lại ở đó, Hà Thanh còn phất tay mở ra một lượt bốn vòng ma pháp lớn
nhỏ, ba cái triệu hồi ra ba pháp sư đầu đội nón phù thủy, tay cầm trượng pha
lê, bộ dạng tên nào tên nấy giống nhau in đúc. Vòng ma pháp lớn nhất gọi ra
một con quái vật nửa người nửa ngựa, thân cao ba mét, tay cầm trường cung.

Đây là toàn bộ đội hình mà nàng có thể gọi ra được, điểm mạnh của chúng là tồn
tại vĩnh viễn trừ khi bị giết mới biến mất, còn điểm yếu thì tiêu tốn cực
nhiều MP, hai kỹ năng gốc đã ngốn hết của nàng gần 40MP rồi.

Chỉ số thuộc tính của chúng xem như không tệ, sát thương cao nhất là con nhân
mã kia, mỗi một mũi tên bắn ra đều gây 90 điểm sát thương, mỗi lần bắn ba mũi
tên, còn kèm theo hiệu quả hôn mê tỉ lệ 30% với quái vật, 5% với cường hóa
giả. Lượng máu của nó cũng kha khá, 500 điểm, ngang với một thây ma Alpha.

Xếp kế tiếp là hai anh giáp sĩ trâu bò, lượng HP lên tới 1000HP mỗi anh, bù
lại sát thương lại cực thấp, chỉ khoảng 60 điểm, giáp phòng ngự thuộc hàng
khủng, 300 điểm, nếu muốn hạ gục chúng thì phải có vũ khí sát thương Hệ nguyên
tố, bằng không với đẳng cấp ban đầu thì cường hóa giả chỉ có thể bỏ qua chúng
mà tìm mục tiêu khác, tất nhiên ngoại lệ vẫn là có, như Cát Lâm, Lạc Thần Nhi,
Đổng Ca vũ khí của ba người đều là vũ khí chức nghiệp, sát thương trung bình
là 300, cho nên không khó để tiêu diệt chúng.

Yếu nhất nhưng chưa hẳn là kém tác dụng nhất, ba pháp sư nguyên tố được triệu
hồi lần lượt đại diện cho Hỏa, Phong và Băng, lực lượng đúng là không có bao
nhiêu, vậy mà con bài quyết định trận đấu lại nằm trong tay ba tên pháp sư
này. Hỏa, như tên gọi, có tác dụng thiêu đốt, mỗi một lần phóng thích kỹ năng
đều gây ra sát thương liên tục trên diện rộng, trong thời gian ngắn có lẽ
không tạo ra quá nhiều thương tổn, nhưng càng để lâu thì nó càng nguy hiểm,
bởi vì thứ đồ chơi này có khả năng cộng dồn những 5 lần, từ 5 điểm/s lên tới
25 điểm/s, duy trì 30s, có thể tưởng tượng lượng sát thương khủng bố mà nó gây
ra. Băng Hệ, không có gì đặc biệt, làm chậm và đóng băng, chỉ thế thôi, bất
quá thời gian duy trì lại là một phút. Phong Hệ, có khả năng hất tung, thổi
bay và gây sát thương mãnh liệt trong một lần, càng nhiều mục tiêu bị hất
trúng thì càng nhiều sát thương, cụ thể mỗi một mục tiêu gây 30 điểm thương
tổn. Điểm yếu trí mạng của ba pháp sư này là tiêu hao MP sử dụng kỹ năng, và
không thể di chuyển khỏi vòng ma pháp dưới chân.

Tổ hợp Nhân Loại được triệu hồi của Hà Thanh (chia thành ba dạng, nhân loại,
quái vật, hung thú) nhìn thì có vẻ điểm yếu còn nhiều hơn điểm mạnh, thế nhưng
nàng lại có cách điều phối chiến thuật riêng khiến người khác kiêng kỵ không
thôi, điển hình là phe cánh Phương Lập.

Ngoại trừ kỹ năng triệu hoán, Hà Thanh còn dùng một điểm kỹ năng thứ ba (Hà
Thanh lv 2) vào kỹ năng khôi phục MP cho Thú Triệu Hoán - tên gọi chung của
sinh vật triệu hoán, nàng làm vậy chính là để phục vụ cho ba đại pháp sư
nguyên tố của mình. Từ cách chọn lựa kỹ năng có thể đoán ra được Hà Thanh là
cường hóa giả thiên hướng hỗ trợ tấn công, tạo tiền đề phối hợp cho đồng đội
tấn công và phòng thủ, đồng thời duy trận chiến được lâu nhất có thể, giúp
đồng đội có thời gian nghỉ ngơi ăn bánh bao hoặc uống nước.

Về phần Nguyễn Hiếu, đừng nhìn gã là quân sư, đeo kính cận 4 5 độ mà lầm, gã
không ngờ lại chính là chủ lực cường công của đội, trong tay gã cầm là một
thanh loan đao có điểm công kích đạt 130 điểm, vũ khí Trắng cấp độ 2 đầu tiên
từng được liệt kê qua.

Cô gái nhỏ có tên là Mộ Phương Nhi không quá khó đoán là một Y Sư thuần túy,
ngay từ đầu nàng không cần ai gợi ý cũng đã nhắm đến chức nghiệp này, chuyên
phụ trợ cho đồng đội là chính, chứ tính cách của nàng không thích hợp đánh
nhau cho lắm.

Hai thanh niên cao lớn còn lại lần lượt gọi là Miên Tử và Cao Hầu, nhờ vào một
thân lực lượng trời sinh nên hai người lựa chọn Giáp Sĩ và Đại Kiếm Sĩ. Giáp
Sĩ trâu bò, phòng ngự vô địch là tấm khiên vững chắc trong đội hình, Đại Kiếm
Sĩ sát thương tuyệt đối, phòng ngự tầm tầm, trừ bỏ tốc độ đánh và di chuyển
hơi chậm chạp ra thì cũng là một loại hình chức nghiệp không thể thiếu trong
một tổ đội hợp chuẩn.

Ở trên là thông tin sơ sơ mà Vương Nam thông qua quan sát thấy được, hắn rất
thích đội hình năm người này cho nên không hề che dấu ý định chiêu mộ bọn họ
về với mình, phái Vương Báo ra cũng là vì mục đích này, còn vì sao hắn không
tự mình xuất đầu thì đương nhiên có lý do riêng rồi. Nếu là trước đây, Vương
Nam sẽ không cho phép bất cứ ai theo mình, hiện tại đã khác, thân phận của hắn
đã hiển lộ, con đường phải đi tự nhiên là gian nan hơn, bắt buộc phải có một
đạo quân hoàn chỉnh đủ đông, đủ mạnh.

Và một lý do khác thuyết phục hơn để Vương Nam quyết định lôi kéo bọn Hà Thanh
chính là nằm ở bản thân nàng ta, vẻ ngoài tuyệt sắc của nàng, tính cách lương
thiện của nàng cực kỳ giống với một người đồng đội đã khuất của Vương Nam,
người con gái đó đã từng là người mà hắn yêu thương sâu đậm nhất.

Có lẽ người giống người nên hắn mới làm ra quyết định dựa theo cảm tính chăng?
Ngay chính Vương Nam cũng không rõ ràng bản thân mình. Duy có một điều là hắn
khẳng định với cảm xúc, Hà Thanh bắt buộc phải được bảo vệ an toàn.


Lữ Bố Tại Thế Giới Mới - Chương #38