Đại Chiến Kịch Liệt


Người đăng: buiquoctri1

Orc Lãnh Chúa bỗng dưng ngưng hành động "tự hành hạ" bản thân lại, trong miệng
đồng thời phát ra loại ngôn ngữ nào đó, chất giọng ồm ồm như người máy
transformer chậm rãi vang lên thiên không.

Không hiểu sao, trong lòng Vương Nam chợt dâng lên cảm giác không ổn, ngay lúc
này một bóng đen không biết từ đâu ra đột nhiên che phủ hắn khỏi ánh mặt trời.

Vương Nam quyết đoán lăn mình khỏi chỗ đó.

Rầm!

Một viên thiên thạch ầm ầm rơi xuống vị trí mà hắn vừa đứng nhấc lên khói bụi
mịt mù, một dòng thông tin thông qua kỹ năng Chi Tiết Hóa truyền vào đại não
Vương Nam.

*Giáng Lâm: Orc Lãnh Chúa triệu hồi Binh Sĩ Orc từ trên thiên đường xuống, mỗi một Binh Sĩ Orc giáng lâm sẽ tạo ra 1200 sát thương khi tiếp đất, kèm theo hiệu quả che khuất tầm nhìn trong 10s, ngoại trừ Orc Lãnh Chúa và binh sĩ của mình ra thì không ai khác thấy được phương hướng.

"Thiên đường..." Vương Nam ngây ngẩn hồi lâu, chúa tể Âm Giới mà lại triệu hồi
binh lính từ thiên đường? Hai phe cánh này từ bao giờ lại bắt tay với nhau
vậy...

Vương Nam không kịp nghĩ nhiều đã phải tiếp tục lăn lộn tùm lum để né tránh
cơn mưa thiên thạch rơi xuống không ngừng, khói bụi rất nhanh đã bao trùm toàn
bộ chiến trường, không ai thấy được gì đang phát sinh bên trong.

Những lúc như thế này thì giác quan của Vương Nam sẽ phát huy hiệu dụng đến
cực hạn, hắn dứt khoát nhắm mắt, nín thở, tập trung tất cả tinh lực vào thính
giác.

"Bên phải ba mét."

Vương Nam chợt ngả người về phía sau một góc 60 độ, chân trái khẽ đẩy lui sau
chống đỡ toàn bộ cơ thể, tức thì một luồng gió mát lạnh sợt qua mặt hắn, luồng
khí sắc bén phả vào khiến da mặt Vương Nam có chút khó chịu.

Rắc!

Thanh âm vũ khí va chạm mặt đất, Vương Nam chờ đợi chính là khoảnh khắc này,
Thiên Kích trong tay vẽ một vòng cung theo quỹ tích dị dạng, giữa biển sương
mù, một cơn mưa máu bắn đầy người hắn, mặt mũi chân tay kể cả đầu tóc cũng bị
nhuộm đỏ.

Bình bịch, dù không thấy nhưng Vương Nam cũng có thể cảm nhận được có một cái
xác vừa mới té xuống đất, vậy là chiêu Quét Tan của hắn đã trúng mục tiêu,
nhất kích tất sát, một Binh Sĩ Orc đi đời nhà ma. Điểm kinh nghiệm tăng lên
200, con số khá béo bở.

Vương Nam liếm môi xách Thiên Kích di chuyển trong bụi mù, nếu Orc Lãnh Chúa
muốn dựa vào ngăn trở tầm nhìn để diệt sát hắn, vậy thì Vương Nam cũng không
ngại chơi trò gậy ông đập lưng ông một phen.

Bóng của hắn mờ ảo lướt qua lướt lại, mỗi khi nghe tiếng xé gió bén nhọn,
Vương Nam liền biết ngay không ai ngoài Binh Sĩ Orc đang phát động công kích
với mình, chính vì vậy, hắn ngay lập tức biến chiêu, sử dụng kỹ năng né tránh
thuần thục rồi tiếp cận mục tiêu điên cuồng vung kích chém giết, một con Binh
Sĩ Orc Vương Nam phải đánh ít nhất ba phát, trong đó có bội kích sát thương
mới có thể hạ gục được, còn Quét Tan thì vẫn còn chờ thời gian làm lạnh kết
thúc.

Mặc dù thực lực của Vương Nam rất cao nhưng mất đi tầm nhìn vẫn phần nào hạn
chế không gian phát huy của hắn, chỉ một lúc sơ sẩy bị ba Binh Sĩ Orc vây
công, Vương Nam trúng một trọng kích đánh lê hắn trên mặt đất hơn năm mét, tạo
thành hai vệt dài sâu nửa tấc.

May mắn lực công kích của Binh Sĩ Orc không đủ tạo thành thương tổn lên người
Vương Nam, cùng lắm chỉ chém rách cái áo sơ mi bên ngoài thôi. Vương Nam biết
cứ tiếp tục như vậy lâu sẽ dẫn tới bị bao vây, Orc Lãnh Chúa còn đó, một khi
bị vây hãm thì kết cục chỉ có chết.

Đôi chân nhanh nhẹn, thoáng cái đã chạy ra khỏi vòng vây đuổi giết, thời gian
bụi mù tồn tại cũng sắp hết, hắn tính toán tranh thủ tiêu diệt thêm một Binh
Sĩ Orc nữa, giảm thiểu tối đa thực lực của đối phương.

Dựa theo mức độ hoạt động mạnh bạo của các mục tiêu trong không khí, ở trung
tâm mạnh nhất chắc chắn là Orc Lãnh Chúa, xung quanh chia làm năm khu vực, một
chỗ có ba con, một chỗ hai con, ba chỗ còn lại mỗi chỗ một con, đây đều là
Binh Sĩ Orc.

"Góc chín giờ..."

Vương Nam thay đổi phương hướng chạy ngược lại, nếu nhanh tay hắn có thể giết
con Binh Sĩ Orc đó trong vòng 2s, những tên còn lại sẽ không viện trợ kịp.

Nháy mắt, tốc độ của Vương Nam bùng nổ đạt đến cực hạn 200, sức bền theo đó
điên cuồng rút xuống, chỉ trong một giây đã kéo tận 70 điểm, mức độ tiêu hao
thật quá khủng bố. Nhưng Vương Nam chỉ cần một giây đó là đủ, hắn nhảy bật lên
cao thét dài một tiếng, Thiên Kích như thần binh của thiên binh thiên tướng,
dũng mãnh tuyệt luân, vẽ một vòng cung tuyệt đẹp sau đó cắm phập vào đầu Binh
Sĩ Orc, bổ đôi nón giáp kiên cố của nó.

Thanh HP biến mất hơn phân nửa, Vương Nam dứt khoát buông kích để nó nằm yên
vị trên đầu Binh Sĩ Orc, hai cánh tay rắn chắc oanh kích thẳng vào người nó,
tay phải đấm bay cự phủ trên tay Binh sĩ Orc, lực lượng hai bên quá chênh
lệch, Binh Sĩ Orc một chọi một vốn không phải đối thủ của Vương Nam.

Sau hai đấm toàn lực của hắn, Binh Sĩ Orc thân cao bốn mét ầm ầm ngã vật ra
đất, Vương Nam đưa tay rút Thiên Kích lên xoay một vòng, bắn đi số máu tươi ít
ỏi bám dính trên lưỡi kích hình trăng khuyết.

Bụi mù cuối cùng cũng tan hết, chiến trường trở về hỗn loạn như cũ, bất quá số
xác chết tăng thêm vài con Binh Sĩ Orc xem như chút thay đổi nhỏ. Mà chính
thay đổi nhỏ đó đã làm hận ý trong mắt Orc Lãnh Chúa tăng lên vùn vụt, nó nhìn
vương Nam bằng cặp mắt đỏ ngầu hung ác, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn
ngay bây giờ.

Vương Nam cười lạnh chĩa mũi kích thẳng mặt nó, biểu hiện khiêu khích quá mức
rõ ràng.

Chậm rãi cắm chuôi kích xuống đất, Vương Nam lấy tay xé toạc cái áo bị rách
tơi tả, để lộ ra thân trên hoàn mỹ tràn đầy cơ bắp, hắn không đô con nhưng khi
người ngoài nhìn vào liền cảm nhận được lực lượng bạo phá tùy thời bùng nổ ẩn
tàng trong cơ thể hắn.

Không biết vô tình hay cố ý, Orc Lãnh Chúa cũng không phát động toàn quân công
kích lúc Vương Nam đang chuẩn bị mà vẫn một mực đứng chờ.

Chờ thời điểm trận chiến cuối cùng chính thức khai màn, Vương Nam nhấc Thiên
Kích lên rồi hướng mũi kích tới phía trước, giữa không gian yên ắng quỷ mị, cả
hai người Vương Nam lẫn Orc Lãnh Chúa bỗng nhiên đồng thanh gào lên.

Đội quân thây ma nhận được hiệu lệnh ầm ầm di động lũ lượt lao tới công kích
Vương Nam, những thân hình khổng lồ của thây ma Cuồng Bạo, những cái bóng
nhanh nhẹn của Địa Ngục Khuyển, và cuối cùng là Orc Lãnh Chúa cùng binh sĩ do
mình triệu hồi, tất cả đồng loạt bộc phát sát khí lẫn chiến ý lay động trời
xanh, mặt đất run rẩy, cả ngôi trường nhanh chóng biến thành tàn tích, thanh
thế tạo ra thực sự rung động tâm linh.

Vương Nam một người một kích đứng im tại chỗ, trông rất có phong thái một
tướng giữ cửa vạn địch khó xông, nếu bây giờ cho hắn thêm một bộ áo giáp đủ uy
phong, khẳng định những ai quan chiến đều sẽ cho rằng kia chính là thần tướng
thật sự. Bất quá cũng không cần rườm rà như vậy, bởi vì ánh mắt của đám sinh
viên trên cao đã phát ra hào quang rực rỡ rồi, trong mắt họ, Vương Nam chính
là đại nam nhân chống đỡ thiên hạ.

Năm con Địa Ngục Khuyển, ba thây ma Cuồng Bạo, một Binh Sĩ Orc là tiên phong
lao tới tấn công Vương Nam, sau lưng chúng là biển thây ma đông nghìn nghịt.
Nếu người bình thường đứng dưới tình huống này thì không đái ra quần cũng là
sợ chết ngất, tuy nhiên Vương Nam thì ngược lại, càng như vậy hắn càng hưng
phấn.

Thiên Kích quét ra một vòng, Quét Tan kích hoạt, toàn bộ quân tiên phong bị
phanh thây trong nháy mắt, thịt vụn cùng máu tươi bay tán loạn giữa không
trung. Vương Nam không bỏ qua cơ hội, hắn như đầu mãnh thú lạc vào bầy dê
không ngừng mổ thịt ăn tươi từng con từng con một.

Một chém qua phải, hơn mười thây ma bị đoạn người, một chém qua trái, hai đầu
Địa Ngục Khuyển và chục thây ma rơi rụng xuống đất. Thiên Kích chưa kịp thu về
thì hai con thây ma Cuồng Bạo đã lao tới trước mặt, Vương Nam vung chân đạp
bay một con, thân xác nặng nề của nó như quả bóng bowling đụng đổ hàng loạt
thây ma đằng sau.

Con còn lại mặc sức đấm mạnh lên ngực Vương Nam, cơ thể hắn chỉ rung nhẹ rồi
triệt tiêu toàn bộ lực lượng của thây ma Cuồng Bạo, lúc này Thiên Kích đã giơ
lên cao chém ngang đầu nó, cắt mất phân nửa cái đầu và cánh tay trái.

Mất đầu vậy mà vẫn chưa chết, thây ma Cuồng Bạo há to miệng cắn một ngụm lên
vai Vương Nam, đáng tiếc dù nó có cắn đến gãy răng cũng không thể tạo ra vết
thương nào.

Vương Nam hừ lạnh nhắm bụng thây ma Cuồng Bạo tung một cú lên gối mười thành
lực lượng, hàm răng sắc bén dần buông lỏng, hiển nhiên nó đã chết, Vương Nam
cúi xuống nắm lấy chân nó tiếp diễn trò chơi "vũ khí thịt" chiều hôm qua, hai
tay cầm hai thanh vũ khí dài điên cuồng vung loạn xạ, tốc độ chém giết thây ma
nhờ vậy mà tăng vọt chóng mặt.

Thây ma bình thường không phải đối thủ, vậy Binh Sĩ Orc thì sao, bất thình
lình trước đường đi của Vương Nam xuất hiện năm bức tường thành cao lớn, năm
cây cự phủ to như rơ móc cần cẩu phá không bổ xuống đầu hắn.

Vương Nam không kịp phản ứng chỉ có thể vứt đi xác thây ma Cuồng Bạo, giơ hai
tay nâng Thiên Kích chống đỡ.

Rầm!!

Lực lượng cường đại chấn Vương Nam hộc máu, một chân quỳ hẳn xuống đất, ngay
cả mặt đất bên dưới cũng chịu không nổi nứt toác ra thành cái mạng nhện kinh
người, khu vực xung quanh lấy Vương Nam làm tâm điểm lõm xuống thành hình lòng
chảo.

*Hợp Kích: Kỹ năng chiến đấu liên hợp của Binh Sĩ Orc, mỗi một con tăng thêm sẽ gia tăng 25% lực công kích, đồng thời tạo ra lực xung kích 100 điểm mỗi con.

Tổng cộng có năm con cùng tấn công Vương Nam, vậy thì sát thương gây ra sẽ lên
tới 1500 điểm, trừ bỏ phòng thủ của Vương Nam thì thương tổn tạo thành là
520HP (Vương Nam lên cấp 3 phòng thủ tăng lên 980).

Máu tươi giàn dụa chạy đầy người Vương Nam, hai cánh tay hắn run bần bật,
xương cổ tay xém chút nữa bị gãy đoạn. Đau đớn làm hắn thanh tỉnh hơn không
ít, thầm nghĩ tại sao vừa rồi không dùng Kình Lực? Liên kích mười combo hắn đã
hoàn thành từ lâu, thế nhưng lại quên mất, quả là một sai lầm không thể tha
thứ.

Vương Nam thầm mắng bản thân sơ sót, hắn không nói lời nào vội vàng lấy hai
cái bánh bao hồi máu ra nhét vào miệng nhai nuốt, đồng thời thề độc không bao
giờ mắc phải sai lầm ngớ ngẩn như vậy nữa.


Lữ Bố Tại Thế Giới Mới - Chương #28