Hướng Dẫn


Người đăng: buiquoctri1

(Viết lúc hơi bận nên chương ngắn, ae thông cảm)

Sau hồi lâu kinh sợ trước thông tin mà Vương Nam nói, Hàn Thanh Tú chợt nhớ
đến vấn đề quan trọng.


  • Anh nói toàn bộ công nghệ tiên tiến và phương tiện sử dụng động cơ đều bị
    vô hiệu hóa?


  • Không sai!


Vương Nam nhận thấy âm điệu của Hàn Thanh Tú có chút run rẩy, bất quá không
phải chuyện của mình nên cũng không hỏi nhiều.

Nghe xong câu trả lời chắc nịch từ Vương Nam, Hàn Thanh Tú quỳ xuống đất, vẻ
mặt thất thần.


  • Cha...mẹ...

Phạm Thu Nhiên làm sao không biết chuyện người thân của Hàn Thanh Tú đang
trong chuyến bay về quê cơ chứ, thế nhưng đối với sự mất mát to lớn ấy, nàng
cũng chẳng thể làm gì giúp được cho Hàn Thanh Tú cả, chỉ có thể ở bên cạnh nắm
chặt tay cậu mà thôi.

Đến lúc này thì Vương Nam đã đoán ra được ít nhiều sự tình rồi, hắn mặt không
đổi sắc chậm rãi nói.


  • Bi thương thì để sau đi, người cần cậu bảo vệ không chỉ có từng đó thôi
    đâu, mãi yếu đuối thì chỉ khiến cậu trở thành gánh nặng cho người khác. Đứng
    lên, cầm thứ này và chiến đấu.

Nói xong, Vương Nam quăng mấy món trang bị mới nhặt được cho hai người Hàn
Thanh Tú, vũ khí vừa đủ hai món cho nên có thể chỉ dạy nhanh cho họ cách chiến
đấu cơ bản nhất.

Hàn Thanh Tú là người có tính cách rất tốt, trọng tình trọng nghĩa, bình
thường khá ít nói và không dám chủ động trong mọi việc, tuy nhiên nếu bảo cậu
không có chí cầu tiến, phấn đấu vì bản thân thì hoàn toàn sai lầm.

Những lời Vương Nam nói đã đánh động tâm tư cậu, Hàn Thanh Tú cắn răng đập
mạnh đầu xuống bàn, lấy đau đớn tạm thời xua đi bi thương sau đó đứng dậy nhặt
cây Thương Ma Pháp lên. Qua sự chỉ dẫn của Vương Nam, cậu biết phải tra xét
thông tin món đồ này như thế nào.

Thương Ma Pháp - Vũ khí Trắng
+ Cấp bậc: 1
+ Hệ: không có
+ Sát thương: 30/40
+ Pháp công: 80/100
+ Tốc độ: 1.0
+ Độ bền: 60/60


  • Đây là vũ khí thiên về pháp thuật, hiệu ứng nhỉ?


  • Đúng vậy, hai người vào chỗ kỹ năng rồi chọn xem thử có kỹ năng cơ bản nào
    liên quan đến pháp thuật không, nếu có thì tạm thời cứ sử dụng đi, sau này
    chuyển chức nghiệp rồi thay đổi theo ý thích cũng chưa muộn.


Vương Nam có mức độ nhận thức về thế giới mới khá tốt, cho nên hắn hiểu rõ
toàn bộ mọi người trước khi có chức nghiệp cố định đều có một bộ kỹ năng giống
nhau, tùy vào lựa chọn phù hợp để tìm ra con đường chính xác về sau.

Mà đã có vũ khí sát thương ma pháp rơi ra từ quái thì chắc chắn có kỹ năng
liên quan đến nó.

Quả nhiên, sau vài phút thất thần, Hàn Thanh Tú kinh hỷ hô lên.


  • Có rồi...có rồi.

Không chờ Vương Nam kịp ú ớ, Hàn Thanh Tú hưng phấn quá độ xoay Pháp Trượng
một vòng, nhìn kiểu gì cũng thấy không phải lần đầu tiếp xúc với loại vũ khí
trường côn này.

Qua hai lần biểu diễn bắt mắt, Hàn Thanh Tú mạnh mẽ giậm Pháp Trượng xuống
đất, tư thế chuẩn pháp sư chân chính.

Tức thì một vòng sóng xung kích màu xanh nhạt lấy Hàn Thanh Tú làm tâm điểm
lan tỏa ra bán kính ba mét xung quanh.

Bàn ghế nằm ngay cạnh cậu bị lực lượng cường đại hất văng tung tóe, căn phòng
vốn bừa bộn nay càng bừa bộn hơn nữa. Phạm Thu Nhiên trước đó đứng gần may mắn
có Vương Nam nhanh tay kéo ra khỏi phạm vi ảnh hưởng, bằng không sẽ khó tránh
khỏi kết cục bi thảm.


  • Ngu xuẩn! Sao cậu lại sử dụng kỹ năng phung phí quá vậy?

Vương Nam bấy giờ mới mở miệng mắng được một câu, Hàn Thanh Tú còn chưa nắm rõ
sự hao tổn và tầm quan trọng của MP nên có hành động thiếu suy nghĩ, việc này
không đáng trách, nhưng không thèm nghe lời khuyên của người có kinh nghiệm,
xém chút hại luôn cả đồng đội bên cạnh thì hoàn toàn sai lầm rồi.

Bị giáo huấn, Hàn Thanh Tú giật mình cúi thấp đầu không dám nói gì, ánh mắt
nhìn Phạm Thu Nhiên đầy vẻ hối lỗi, thiếu nước quỳ xuống cầu xin tha thứ nữa
thôi.

Vương Nam trừng mắt gằn giọng.


  • Cậu không đọc kỹ chỉ dẫn trong kỹ năng mà đã tự ý phát động, thứ nhất chưa
    nói tới tầm quan trọng của MP, mà đồng đội, người thân cậu muốn bảo vệ sẽ gặp
    nguy hiểm từ chính bản thân cậu. Thảm cảnh đó tôi nghĩ cậu là người không muốn
    thấy nhất, đúng chứ?


  • Vâng!


Hàn Thanh Tú xấu hổ, lí nhí đáp.


  • Thứ hai, bây giờ nên chỉ rõ cho cậu tầm quan trọng của MP, cái này chắc cậu
    cũng biết, nếu không có MP sẽ không thể sử dụng kỹ năng được, cậu xem điểm MP
    của mình còn lại bao nhiêu.

Nhận ra sự nghiêm trọng trong lời Vương Nam, Hàn Thanh Tú không dám chậm trễ,
vội vàng mở bảng thông tin cá nhân lên xem.


  • MP: 13/20


  • Bảy...bảy điểm, một kỹ năng đơn giản như vậy liền hao tốn tận bảy điểm
    MP...


Hàn Thanh Tú không dám tin vào mắt, nếu cậu còn chưa hiểu rõ sự khắc nghiệt
khi tồn tại ở thế giới mới thì thật uổng hơn 20 năm sống trên cõi đời này rồi.

Một kỹ năng vốn nghĩ không có bao nhiêu tác dụng, vậy mà rút cạn gần nữa bình
MP.

Vương Nam nhìn biểu cảm của Hàn Thanh Tú cũng không cảm thấy có gì buồn cười
cả, hắn hừ lạnh tiếp tục thông não cho cậu ta.


  • Cậu phải luôn luôn nhận thức rõ một điều và khắc sâu nó vào tâm khảm thì
    may ra, cậu mới có thể sống lâu hơn một chút. Đây không phải là thế giới thực
    tế ảo, nó không đơn giản như những gì cậu liên tưởng, hoặc là cẩn thận, kỹ
    lưỡng hơn trong mọi suy nghĩ và hành động, hoặc là ngu ngơ để rồi chết ở một
    xó nào đó không ai biết.

Từ việc Hàn Thanh Tú vì quá hưng phấn mà quên đi tầm quan trọng của thứ cậu
đang phí phạm thì Vương Nam đã có thể khẳng định rằng, tính cách Hàn Thanh Tú
vẫn còn non nớt lắm, để trở thành một người có cân lượng trong xã hội sắp biến
hóa thì chưa đủ.

Hàn Thanh Tú dường như cũng nhận ra điểm bất lợi này ở mình cho nên rất tích
cực tiếp thu những lời Vương Nam răn dạy.

"Thằng nhóc này quả thật rất khá, không sợ người biết tiếp thu, chỉ sợ người
biết mình ngu mà vẫn cố chấp."

Vương Nam hài lòng gật đầu tiếp tục chỉ dạy Hàn Thanh Tú cách dùng kỹ năng vào
thời điểm nào thì thích hợp, điểm MP quá hạn chế, vì vậy để phân phối được sử
dụng nó cũng là cả một vấn đề.

Hàn Thanh Tú tiếp thu rất nhanh, thậm chí cậu còn xin Vương Nam chỉ dạy vài
chiêu để hạ gục thây ma, tính cách mạnh mẽ tiềm tàng trong cậu lần đầu tiên
được bộc lộ hoàn toàn. Mà Hàn Thanh Tú càng như vậy thì Phạm Thu Nhiên bạn gái
cậu càng thêm dựa dẫm, đây là điều Vương Nam đã lường trước, hắn quay sang dặn
dò nàng.


  • Cô bé, em xem có kỹ năng trị liệu nào hay không, nếu có thì học, đừng học
    mấy kỹ năng tấn công.


  • Vâng! Để em xem thử.


Phạm Thu Nhiên rất nghe lời, nàng theo sự hướng dẫn của Vương Nam, lần mò vào
ô kỹ năng tìm kiếm kỹ năng trị liệu. Sau vài phút, Phạm Thu Nhiên vui vẻ kinh
hô.


  • Có rồi! Hồi Máu, trị liệu 4s mỗi giây hồi 20HP, MP hao tổn 10 điểm...

Đọc đến chữ cuối cùng thì âm thanh giọng nói Phạm Thu Nhiên chỉ có mình nàng
nghe thấy, mức độ hao tổn kinh khủng như vậy quả thật không thể tưởng tượng
nổi.

Ngược lại, Vương Nam vẫn cực kỳ bình tĩnh, lấy tầm quan trọng như HP thì bấy
nhiêu đó cũng là chuyện thường tình.


Lữ Bố Tại Thế Giới Mới - Chương #13