Thao Túng Tâm Linh.


Người đăng: Hắc Công Tử

Đại thương của Chu Bạch Xuyên, sức mạnh hùng hậu, khẽ run là có thể nhấc bổng
cả một con trâu lớn, thời xưa có dũng tướng Cao Sủng dưới trướng của Nhạc Phi.

Trụ cột bản thân của Hình Ý Môn chính là võ lâm nhất tuyệt.

Thế nhưng, cây thương sắt này sau khi bị Lý Hàm Sa gảy nhẹ liền chuyển biến
phương hướng, chính vì vậy mới có thể thấy được sức mạnh của "tay gảy đàn tỳ
bà" lớn cỡ nào?

Kiếm của Ngọc Tiểu Long, đao của Mã Tử Ngọ chốc lác sẽ va vào thương sắt, nếu
như va chạm với nhau thì đao kiếm sẽ bị bật tung ra khỏi tay, như vậy trận võ
này cũng không cần chiến nữa, thất bại thảm hại.

Bách điểu hướng Phượng!

Ánh kiếm của Ngọc Tiểu Long chuyển động, uyển chuyển uốn lượn, như là rất
nhiều chim muôn đang làm lễ với Phượng Hoàng, trong lúc sắp va chạm với thương
sắt thì di chuyển ngược trở lại, bước chân của cô biến thành dạng chim, Cửu
Cung Bát Quái Liên Hoàn di chuyển, như là đạo sĩ cầu mưa, bước chân ổn định.

Đây chính là Hà Lạc Vũ Bộ xa xưa nhất, nghe đồn có thể khơi thông với trời
xanh.

Vũ Bộ đái kiếm, càng chạy càng nhanh, tất cả đều dựa vào một hơi trong đan
điền, khiến cho cả người cô giống như là bụi mù bay bổng bồng bềnh lên.

Cô đã thể hiện ra thực lực chân chính của mình, hoàn toàn không dưới lúc giết
Nhẫn tiên sinh.

Rốt cuộc Lý Hàm Sa cũng đứng lên, thân thể lắc mạnh, tránh khỏi sát chiêu
"Bách điểu hướng Phượng" này, thân pháp của hắn rất bình thường, chính là Thái
Cực Quyền tránh nghiêng, nhưng bất kỳ chiêu thức bình thường nào được hắn thi
triển đều đăng phong tạo cực, xuất thần nhập hóa.

Bụp!

Ánh đao như điện bổ thẳng xuống đầu hắn, Mã Tử Ngọ đã đoán được quỹ tích của
Lý Hàm Sa, dùng chiêu thức "Lực bạt Hoa SƠn" để tiến công.

Lý Hàm Sa cũng không thèm nhìn tới, bàn tay lật ngang, trong chưởng kình quấn
chặt lấy như là lưỡi trâu quấn chặt cỏ tranh đầy sắc bén rồi nuốt vào trong
bụng, đây chính là thủ pháp Bát Quái Chưởng.

Chỉ cần quấn trúng thanh đao kia thì thanh đao lập tức vỡ tung, sắt thép trong
tay hắn quả thật giống như bùn vậy.

"Điện thiểm xuyên vân!"

Lưỡi đao của Mã Tử Ngọ biến hóa đường đi, từ chém thẳng hóa thành hình rắn lắc
mạnh, vặn vẹo hạ xuống, muốn lóc vài miếng thịt trên người Lý Hàm Sa. Lúc hắn
tu luyện chiêu này thì có thể chém mấy chục lỗ thủng trên cọc gỗ, nếu như là
người thì chắc chắn sẽ bị lóc thành khung xương.

"Hả?"

Lý Hàm Sa mặt hơi đổi, thân người từ "Lực bạt Hoa Sơn" chuyển thành "Điện
thiểm xuyên vân", kinh lực chuyển đổi khóe léo, thân kinh bách chiến, giác
quan thứ sáu nhạy cảm, đã tới cảnh giới xuất quyền theo ý, ý tới quyền tới,
chiêu số lần này đã không thể coi thường được nữa.

Có thể giành được tên gọi Binh Vương, quả nhiên danh bất hư truyền.

Hắn cũng không có đón đỡ mà thân thể ngồi xổm lướt tránh.

Trong lúc hắn ngồi xổm thì cả người như là trẻ con, cao chưa tới hai thước,
ánh đao còn chưa tới thì người đã tới một chỗ khác của doanh trại rồi.

"Cầu vòng luồn qua mặt trời!"

Trường thương cắt phá trời cao, như là thích khách nhuốm nháu Kim Loan điện,
khóa chặt lại thân thể Lý Hàm Sa, đâm thẳng tới trái tim. Thương cảu Chu Bạch
Xuyên đã tới, hắn phối hợp với Mã Tử Ngọ, hiển nhiên đã từng giết người.

"Thiên la địa võng!"

Trường thương phía trước, mà kiếm của Ngọc Tiểu Long lại thei sát phía sau,
tùy ý vung tay thì cứ như là trên không trung đã đan dệt thành lưới trời, tuy
thưa khó lọt, phong tỏa toàn bộ biến hóa của Lý Hàm Sa.

Mà Mã Tử Ngọ cũng bước nhanh tới, hổ vồ sói chạy, một chiêu "Tiên nhân chúc
rượu", tiến tới vây giết. Hắn một bước bước ra cũng đã hơn mười mét.

Ba người nắm lấy cơ hội này hòng đánh bại thần thoại Kim Cương Bất Hoại.

Ầm Ầm!

Đang lúc này, trên người của Lý Hàm Sa bùng phát ra hai luồng khí tức, một
luồng âm u, khí giết chóc, một luồng như mặt trời giữa trưa, mặt trời như lửa,
hong khô thiên địa.

Lập tức, ba người như cảm thấy đang đứng giữa sa mạc, muốn bị sấy thành xương
khô, khi thì lại như đang trong sông băng lạnh lẽo buốt giá tới tận xương,
toàn thân không thể động đậy.

Đây đơn thuần chỉ là cảm thụ về mặt tâm linh, nhưng cũng chẳng hề khác nhau
với sự luân phiên nóng lạnh chân thật cả.

Nếu như một người ở dưới hoàn cảnh này hẳn sẽ coi bản thân mình là nóng rực
cùng đông chết, sau đó sẽ chết đi thật sự. Đây mới chính là yêu pháp thật sự,
đạo thuật chân chính, giết người trong vô hình, võ đạo tới cảnh giới này mới
được xem là đã vượt qua cực hạn, lấy hữu pháp thành vô pháp, lấy hữu hạn tới
vô hạn.

Tay của Lý Hàm Sa đã động.

Âm dương luân phiên, thủ đao biến hóa, đều nắm giữ trong lúc này.

Tay trái hóa yêu đao Tam Âm Lục chém ra, mà tay phải lại là Tam Dương, hắn
thân là Kim Cương Bất Hoại, kinh mạch Tam Âm Tam Dương đã sớm viên mãn, đao âm
dương giết quái đã tới cảnh giới hỗn nguyên bất phá.

Tùy ý biến hóa, tốc độ này ba người này không thể so sánh được.

Keeng! Keeeng! Keeeng!

Liên tục ba tiếng, thương bay, đao nát, kiếm rơi.

nguồn: Tàng.Thư.Viện


Long Xà 2 - Chương #61