Biểu Muội.


Người đăng: lamphachquanly

Mộng Long thôn.

Khi về tới nơi, Băng Thiên liền trầm ngâm suy nghĩ về mấy bộ công pháp, sau đó
thì hắn liền hướng đến đầm lầy - nơi ở của Thủy Long bộ tộc để gặp biểu muội
hắn - Thủy Linh Như.

Thủy Long đầm lầy.

Nói là đầm lầy, nhưng nơi đây vẫn rất đẹp, hơn hẳn những đầm lầy thông thường
nhiều. Nước thì trong vắt, hoa sen hoa súng nở rộ, còn những ngôi nhà san sát
nhau nổi trên mặt nước, giống hệt những bông súng vậy.

Hiện tại, do chưa thức tỉnh huyết mạch nên Băng Thiên cũng vô pháp biến đổi
sang chân thân, là một con lục long, trừ việc có đôi cánh to như linh long và
bốn cái móng vuốt, còn thân hình thì giống hệt một con rắn vậy, chẳng qua là
dài hơn và lớn hơn thôi. Tuy nhiên, không biến đổi sang chân thân được, không
có nghĩa là hắn không thể sử dụng thiên phú. Dù là vô cùng hạn chế, nhưng một
chiêu thuấn di thì hắn vẫn đủ sức để sử dụng.

Trực tiếp thuấn di đến trước cửa nhà, Băng Thiên liền gõ cửa và lên tiếng gọi
Linh Như:

- Linh nhi, là huynh đây.

- Thiên ca, bây giờ mới chịu tới đây à?

Giọng nói trong veo như chuông gió vang lên, đồng thời cánh cửa cũng mở ra, để
lộ một bóng dáng nho nhỏ yêu kiều. Nhìn thấy Linh Như xuất hiện, Băng Thiên
mặt than liền xuất hiện một nụ cười nhẹ, sau đó thì hắn trả lời:

- Huynh bận tu luyện, hôm nay mới rảnh rỗi đến thăm muội.

- Huynh đúng là kẻ cuồng tu luyện mà.

Linh Như cười khúc khích, sau đó thì nàng để cho Băng Thiên bước vào trong.
Vào trong rồi, đợi nàng ngồi xuống ghế, hắn mới an tọa, sau đó thì bắt đầu đi
vào vấn đề:

- Linh nhi, huynh muốn hỏi muội một chuyện.

- Thiên ca muốn hỏi muội chuyện gì?

Linh Như nhìn Băng Thiên hỏi, trong lòng thắc mắc về mục đích mà hắn đến đây.
Lúc này, hắn mới lên tiếng, giọng nói nghiêm túc:

- Muội có muốn tu luyện không?

- Tu luyện? Có thể sao?

Linh Như ngạc nhiên nói, nàng thể chất vốn yếu ớt, thiên phú tu luyện tuy tốt
nhưng nhược điểm đó lại hạn chế thực lực của nàng, vì vậy nên nàng đã buông
tha việc tu luyện, nhưng nay, khi nghe xong câu nói này, trong lòng nàng đã
dấy lên một cỗ hi vọng, đôi mắt nhìn Băng Thiên đầy chờ mong.

Nhìn thấy Linh Như hào hứng như vậy, Băng Thiên mỉm cười, hắn biết nàng luôn
canh cánh về việc tu luyện, nhưng thân là người trùng sinh, hắn hoàn toàn rõ
ràng lý do tại sao thể chất nàng lại như vậy. Khí Vận Long, khi chưa thức tỉnh
huyết mạch, yếu ớt như phàm nhân, tu luyện tiến độ chậm chạp. Nhưng chỉ cần
nàng đạt đến Hoàng Tinh cảnh, là đã thức tỉnh được huyết mạch, lúc đó thực lực
tiến xa ngàn dặm, tiến độ chắc chắn là không thua Tiếu Phong, thậm chí còn có
thể nhanh hơn. Còn về phần công pháp, phù hợp nhất với nàng chỉ có hai bộ, một
là Thủy Liên Quyết tu luyện tinh hồn, một là Thiên Mệnh Quyết tu luyện huyết
mạch và thiên phú. Lúc này, hắn cũng trả lời, sau đó thì chờ đợi quyết định
của nàng:

- Có thể. Vậy muội có muốn hay không?

- Muốn.

Linh Như kiên định nói, nàng khao khát nhất là có thể tu luyện, trở nên mạnh
mẽ hơn. Lúc này, Băng Thiên liền điểm lên mi tâm của hắn, một luồng sáng trắng
liền xuất hiện và bay đến mi tâm của nàng, sau đó thì nhập vào trong, đồng
thời trong đầu nàng xuất hiện thêm hai bộ công pháp, cùng với khẩu quyết của
chúng. Sau khi xong việc thì hắn đứng dậy và rời đi, để lại một câu dặn dò:

- Hảo hảo tu luyện. Nhớ rằng hai bộ công pháp này, không được kể ra cho bất
kỳ ai.

- Thiên ca yên tâm, muội nhất định sẽ cố gắng.

Linh Như một bên nghe được lời nói này của Băng Thiên thì mỉm cười, sau đó thì
nàng bắt đầu tu luyện, bởi vì nàng không muốn chậm trễ thêm một chút nào nữa.

Mộng Long thôn.

Sau khi hoàn thành việc giúp đỡ Linh Như tu luyện, Băng Thiên liền bắt đầu
ngồi xuống minh tưởng, vận chuyển Linh Phong Quyết, để cho tinh hồn điên cuồng
hấp thụ tinh khí. Mà kể cũng lạ, từ khi trùng sinh trở về, tinh hồn của bốn
người bọn hắn có chút khác so với trước kia, bởi vì thay vì là một ngôi sao
bốn cánh như người thường, hay là năm cánh như thiên tài, thì của bọn họ lại
là sáu cánh, đồng thời tinh hồn cũng to hơn trước, màu sắc rực rỡ hơn nhiều.
Nhưng cái này cũng không phải vấn đề mà hắn cần quan tâm, bởi vì tinh hồn vẫn
còn bình thường, nên hắn liền bỏ qua một bên, tập trung tu luyện, bước vào
trạng thái vong ngã.

Ở tam thôn còn lại, ba người Thanh Lân, Thiên Trung và Tiếu Phong cũng gấp rút
tu luyện để nhanh chóng đạt đến Lục Tinh cảnh, bởi vì còn một năm nữa là đến
lúc tộc hội mở ra, nghi lễ thức tỉnh cũng sẽ xuất hiện. Bọn họ không muốn vì
một chút chậm trễ mà lỡ mất một năm, như vậy thì việc báo thù sẽ trở nên khó
khăn rất nhiều. Nhưng đồng thời, họ cũng hiểu rõ dục tốc bất đạt, vì vậy nên
họ cũng không ép bản thân tu luyện quá mức.

Kết thúc một ngày, mở ra một chân trời mới./.


Long Tộc Trùng Sinh - Chương #4