Người đăng: lamphachquanly
Có lẽ, điều kỳ lạ nhất trên thế gian đối với một người là tưởng bản thân lạ,
nhưng người xung quanh cũng lạ không kém gì hắn.
Hiện tại thì tại một hang động trong sơn mạch Minh Vân, có bốn con rồng à nhầm
bốn con người đang ngồi trong đó, mà mỗi người đều có một biểu cảm khác nhau
khi thấy mặt ba người còn lại. Thanh Lân là sửng sốt, Thiên Trung thì ngạc
nhiên một chút, sau đó thì cười, Tiếu Phong thì miễn bàn, nhìn cả ba như nhìn
sinh vật lạ, còn Băng Thiên thì vô cùng bình tĩnh khi nhìn thấy họ, thậm chí
còn có một chút... hiển nhiên là mọi chuyện phải như vậy nữa chứ. Lúc này,
Tiếu Phong mới lên tiếng, giọng nói có chút run rẩy:
- Các ngươi...
- Cũng như ngươi cả thôi.
Thiên Trung gật đầu nói, điệu cười đặc trưng lại xuất hiện trên khuôn mặt của
hắn, còn Thanh Lân thì... chết đứng như tượng rồi. Mãi tới một lúc sau, khi
Băng Thiên đã nhóm lửa xong, đang ngồi trên đất lên tiếng thì cả đám mới thoát
khỏi trạng thái này:
- Lề mề quá. Đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn như thế hả?
- Thiên đã lên tiếng thì đúng là không sai vào đâu được.
Thiên Trung nói rồi thì cũng đi tới ngồi xuống, đồng thời Tiếu Phong và Thanh
Lân cũng đi đến và an tọa, sau đó thì cả đám lại tiếp tục im lặng cho đến khi
Băng Thiên ngẩng mặt lên, đồng thời trước mặt họ, xuất hiện một băng điểu,
nhưng điều kỳ lạ là băng không phải màu lam, mà là một màu bạc thuần túy, sắc
bén đến không ngờ. Nhìn thấy băng điểu, Thiên Trung cũng bất ngờ, nhưng ngay
lập tức, hắn nhận ra được đây là dấu hiệu chứng minh mà kiếp trước, lúc họ
quen biết nhau đã làm, thế là hắn cũng nhanh chóng ra tay và kế bên ngân băng
điểu, một hắc ám điểu, nhưng bộ lông của nó lại lấp lánh ánh sáng như những
ngôi sao, xuất hiện.
Kế tiếp, sau ngân băng điểu và hắc tinh điểu, có hai con khác, một là tử hỏa
điểu, còn lại là thất thải điểu và từ đây, bốn cặp mắt liền chăm chú nhìn lẫn
nhau, sau đó thì Thanh Lân lên tiếng, giọng nói có chút không tin được:
- Quả nhiên là vậy... bốn người chúng ta đều trùng sinh?
- Có vẻ là vậy.
Thiên Trung cười nói, hắn đang đùa với hắc tinh điểu của hắn, còn Băng Thiên
thì im lặng không nói gì, nhưng ánh mắt ẩn một tia vui vẻ. Về phần Tiếu Phong,
nghe xong thì y liền cười to, sau đó thì nói:
- Nếu vậy thì chúng ta quả thật có cơ hội.
- Đúng vậy.
Nói tới đây, sát khí của Thanh Lân không biết từ đâu mà đến và đồng dạng,
Thiên Trung và Tiếu Phong cũng như vậy, nhưng Băng Thiên thì im lặng một chút,
sau đó thì nói:
- Chuyện đó tính sau đi. Bây giờ thì chúng ta phải tu luyện đã. Hai năm.
- Được, hai năm thì hai năm. Thức tỉnh huyết mạch xong, chúng ta sẽ đến Tinh
Hồn học viện học.
Thiên Trung hào hứng nói, lúc này Thanh Lân và Tiếu Phong liếc qua, sau đó thì
nói:
- Ngươi là thủ lĩnh, hay Thiên là thủ lĩnh?
- Để hắn quyết định đi. Không ổn thì đập hắn rồi sửa.
Băng Thiên thản nhiên nói ra một câu khiến cho Thiên Trung đơ mặt ra, còn hai
người kia thì cười một cách nguy hiểm, sau đó thì nhanh chóng gật đầu. Nhìn
thấy cảnh này, hắn lắc đầu cười khổ, sau đó thì hỏi:
- Vậy thì bây giờ làm gì?
- Vượt cấp chiến.
Lời vừa dứt, máu nóng trong người bốn người dâng trào lên, thế là không cần
nói thêm, họ liền đi ra sơn mạch, bắt đầu chiến đấu.
Vượt cấp chiến, bốn người không bao giờ ở chung với nhau, mà mỗi người đều đi
đến một nơi khác nhau, sau đó bắt đầu đấu với đối thủ mạnh hơn bản thân, nhằm
bộc lộ toàn bộ tiềm lực, cũng như đột phá giới hạn bản thân. Hiện tại thì
Thanh Lân lựa chọn nơi mà Lam Thạch thú sinh sống, Thiên Trung là Xích Linh
điểu, Tiếu Phong là Nguyên Linh hổ, còn Băng Thiên là Vân Văn xà. Mỗi một loại
tinh thú đều có điểm chung là cùng thiên phú với bọn họ, trừ Vân Văn Xà là
không thể thao khống thời gian mà thôi. Lúc này, mỗi người đi một phương, bắt
đầu vượt cấp chiến.
Lam Thạch sơn
Đây là nơi mà Lam Thạch thú, loài tinh thú lớn như những kẻ khổng lồ sinh
sống. Sở dĩ gọi là Lam Thạch thú, bởi vì thân thể chúng được bao bọc bởi một
lớp đá màu lam, rắn chắc đến nỗi mà đồng cấp cường giả không chắc đến ba thành
có thể phá được, đồng thời còn nắm giữ lực lượng thiên phú, khiến cho nó trở
thành kẻ đồ sát mà không ai dám đụng vào. Nhưng mà Thanh Lân thì khác, bản
thân là Thanh Long, nắm giữ lực lượng thiên phú mạnh hơn Lam Thạch thú nhiều,
vì vậy nên bước đến nơi đây, hắn chỉ thấy hứng thú, chứ không hề có một chút
sợ hãi nào.
Đồng dạng với Thanh Lân, cả ba người còn lại cũng vậy. Dù cho thiên phú của
chúng có mạnh đến mức nào đi chăng nữa, họ cũng không bó tay chịu thua, chỉ có
ý chí chiến đấu cao đến ngút trời mà thôi. Lúc này, Thiên Trung đến Xích Linh
thụ, nơi ở của Xích Linh điểu, Tiếu Phong thì đến Nguyên Linh thảo nguyên, nhà
của Nguyên Linh hổ, còn Băng Thiên thì đến Vân Xà động, nơi mà lũ Vân Văn Xà
sinh sống, sau đó thì bắt đầu một trận chiến nảy lửa.
Nhưng có vẻ rằng ngày hôm nay không được may mắn cho lắm, khi mà cả bốn đều
đụng phải Lục Tinh cảnh tinh thú, thế là... chạy thì thoát đấy, nhưng thương
tích đầy mình là điều không thể tránh khỏi, tất nhiên. Sau khi thoát thân, họ
liền quay lại hang động, tiến hành chữa thương và tu luyện, sau đó thì quay
lại với việc khiêu chiến.
Một năm sau.
Sau một năm vượt cấp chiến trong sơn mạch, bốn con rồng à nhầm bốn con người
đã thăng cấp lên Hoàng Tinh cảnh cao giai và cũng là lúc này, họ liền tập
trung lại tại hang động và bắt đầu bàn về việc kế tiếp.
- Thiên, bây giờ chúng ta làm gì?
- Quay về. Nội trong một năm phải đạt được Lục Tinh cảnh, như vậy mới có thể
vào tàng thư các.
Băng Thiên nói, hắn bây giờ muốn quay về, một phần là vì thăm biểu muội Thủy
Linh Như, là thủy long nhất tộc công chúa, nhưng trải qua một kiếp, hắn thừa
biết rằng bản thân phải bảo vệ cho nàng thật tốt, vì nàng là Khí Vận Long -
long tộc thần bí nhất tộc nhân. Tương truyền, Khí Vận Long cũng như Mộng Long,
một đời chỉ có một long, nhưng Khí Vận Long, nói một cách đơn giản, chính là
rồng may mắn, vì vậy nên bất luận là ai cũng thèm muốn nàng, tính ra nhờ vậy
mà tính mạng nàng cũng không cần phải lo. Kiếp trước, may mắn rằng nàng vẫn
còn được Long Dật Hiên bảo hộ khi mà họ đang quyết chiến với Thiên Ma, vì vậy
nên mới không có vấn đề. Mà kỳ thực, là hắn đánh ngất nàng, nếu không thì kiểu
gì nàng cũng sẽ đi theo như những lần mà tứ đại long vương họ đi rèn luyện cho
xem. Còn về phần thứ hai, chính là việc phòng chống lũ giả mạo. Trong long tộc
tàng thư các, hắn biết được một cuốn sách nói về linh hồn pháp trận, dùng nó
hoàn toàn không có hại, còn có lợi rất nhiều về tu luyện, cũng như liên lạc
với nhau tiện lợi vô cùng, khuyến mãi thêm là vào tàng thư các thì hắn sẽ có
cơ hội lụm một đống sách về đọc, giúp ích hơn trong việc tu luyện.
Nghe thấy Băng Thiên nói như vậy, mọi người cũng gật đầu đồng ý, sau đó thì họ
liền quay về nhà, tiếp tục tu luyện./.