Người đăng: zozosolo
Đứng tại cửa thành dưới chân, Hồng Quân có chút cảm khái. Lúc mới đến tòa
thành này hắn chỉ chăm chăm muốn tìm đường về không chú ý đến nơi này ra sao,
sau đó là thời gian hắn lập đội cướp đoạt địa bàn, hắn chưa từng chú ý tới tòa
thành này hoàn cảnh.
Tòa thành thị này rất phồn hoa, cổng thành được tu rất cao có hơn 20 trượng,
cao hơn cũ thế giới đến 3-4 lần.
Chưa vào thành môn hắn cũng đã cảm nhận được sự huyên náo làm cho có chút kích
động. Tám năm một mình tu hành không gặp người làm hắn cảm thấy mình có phần
dị thường cũng cảm thấy mình có phần ngưu bức tám năm không gặp người mà vẫn
chịu đựng được.
“Thằng nhà quê, muốn nhìn gì thì biến vào một góc chớ cảm đường “
“Má, ông đang gấp tránh a, phía trước tránh ra a.”
Lấy lại tinh thần, Hồng Quân phát hiện mình đang bị ngàn người chỉ chỏ không
khỏi có chút bối rối mà lui vào một góc.
Vừa bị người chửi mắng hắn không chút nào để tâm, đang định rời đi thì có một
thanh niên nhảy ra chặn trước mặt hắn.
“ Huynh đệ, mới đến đây sao?”
Hồng Quân có chút suy nghĩ gật đầu.
“Ha. Huynh đệ nhìn có vẻ từ quê lên đi” Thanh niên kéo Hồng Quân một bên “ Ta
biết ở đây có một chỗ rất dễ kiếm tiền, ngươi muốn kiếm tiền ta có thể chỉ cho
ngươi”.
Hồng Quân có chút suy nghĩ hỏi “Làm thế nào?”
Thanh niên nghe vậy vui vẻ kéo Hồng Quân đi theo. Theo thanh niên chỉ huy sau
hơn mười phút Hồng Quân đi đến cửa một sòng bạc.
Cái này nhà đánh bạc vô cùng lớn, phía trên treo hai khỏa xúc xắc rất to. Hồng
Quân cười cười. Hắn biết nơi này, tám năm trước đây chính là đại bản doanh của
hắn và các huynh đệ, người đi qua nơi đây cho dù là có quyền thế quan phủ cũng
không giám kêu to một tiếng. Không nghĩ tới bây giờ lại thành như thế này
khiến hắn trong lòng có chút lạnh.
“ Huynh đệ nghĩ gì thế. Vào làm giàu đi thôi.”
Thanh niên lôi kéo Hồng Quân đi vào rồi hắn tùy ý chọn một bàn chơi. Lạc Hồng
Quân đi theo Thanh niên kia, hai người cùng hợp tác chơi mà thực ra nhìn lại
toàn bộ tiền đặt cược là Hồng Quân ra thanh niên kia chỉ phụ trách là đặt
cược.
Qua tầm thập ván hơn thua thì nhiều mà thắng được có một hai ván. Máu cờ bạc
trong người nổi lên Lạc Hồng Quân cũng tham gia chơi, sử dụng thần thức, một
ít tiểu pháp thuật khống chế Lạc Hồng Quân vừa ra tay là liên tục thắng, cược
càng lúc càng nhiều làm láo loạn cả quán.
Đúng lúc đánh đến hưng phấn nhất đột nhiên trên lầu có tiếng người nói vọng
xuống.
“Không biết vị đạo hữu nào nổi hứng đến quán nhỏ của ta đánh bạc. sử sụng pháp
lực đánh bạc là không tốt nha”
Sau đó có một người trung liên nam nhân người mặc đạo bào từ trên lầu đi
xuông. Người đi xuống mang theo một cỗ khí thế áp bách thẳng vào Hồng Quân và
người Thanh niên kia.
Người xuống là một tên tu sĩ, kí tức ép xuống khiến thanh niên kia cảm thấy
như có một con dao sắc kề bên cổ động cũng không dám động. Lac Hồng Quân quay
đầu nhìn thấy người tu sĩ kia, hắn cười, cười một cách rạng rỡ.
Người tu sĩ kia xuống tới nhìn thấy nụ cười liền biết người này vô cùng cường
đại hắn không thể ứng phó, chỉ có cách thỏa hiệp để đối phương rời đi.