Người đăng: cr9_thien@
Một lát sau, linh khí xung quanh đã bị linh chi hút sạch, nó lúc này toàn thân
đã chuyển sang màu đen xì. Lập tức có người hành động, hắn niệm pháp quyết,
thân ảnh bỗng tiêu tán, sau đó xuất hiện gần kề Hắc linh chi.
“Đừng hòng”-Ngay sau đó là một tiếng la hét, kèm theo đó là một thanh phi kiếm
lao tới.
Tên đệ tử đứng gần Hắc linh chi liền né qua một bên, thoát được thanh phi kiếm
kia, nhưng ngay sau đó là một luồng lam quang đánh trúng thân người hắn, làm
hắn phun ra một ngụm máu rồi ngất xỉu tại chỗ.
Tiếp theo lại thêm những kẻ khác tiếp tục lao vào tranh giành linh chi, rồi
lại bị người khác ngăn cản trở thành mục tiêu công kích của số đông, sau đó bị
cho ra rìa
Cứ vài lần như vậy, số lượng chỉ còn bảy người, cuộc chiến tiếp tục giằng co,
nhưng không ai dám manh động lao vào tranh giành trước, sợ mình sẽ lọt vao tầm
công kích của số đông
Trải qua kinh nghiệm mấy lần trước, ai cũng có sự kiêng dè, hành động không
thể lỗ mãng. Tình hình lúc này có vẻ giằng co, mỗi người đều có tính toán
riêng, hành động kìm hãm lẫn nhau
Để phá vỡ bầu không khí này, một tên đệ tử ăn mặc trang phục của Thiên quỷ
tông bỗng dơ tay lên cao, ngay lúc này bàn tay của hắn hình thành một ngọn lửa
vàng sẫm.
Hắn chưởng ngọn lửa xuống đất, điều ngạc nhiên rằng địa hình nơi đây là đầm
lầy, không hề có cây cỏ trên mặt đất, nhưng ngọn lửa lại lan ra xung quanh,
giống như trên bề mặt đầm lầy có dầu hỏa vậy.
Thấy cảnh tượng này, những tên đệ tử khác sắc mặt đại biến, bị lửa lan tới bản
thân đành sử dụng pháp lực ngăn chặn lại ngọn lửa này. Ngay lập tức một tên đệ
tử la lên:
“Không tốt, ngọn lửa này có điều kì quái, uy lực của nó rất yếu, không giống
như bề ngoài hung mãnh của nó, chúng ta mắc lừa rồi”
Nghe vậy, những tên còn lại đều có suy nghĩ giống vậy, chúng nhìn về phía tên
đệ tử gây ra ngọn lửa kia, thì thấy ngay vị trí của hắn chỉ còn một phân thân
bằng lửa, rồi nhìn lại vị trí của Hắc linh chi thì thấy nó đã bị tên đệ tử kia
thu lấy
“Tô Minh, ngươi dám sử dụng Phần hỏa phân thân để đánh lừa chúng ta”-Một tên
tức giận chửi ầm lên
Tô Minh vừa thu xong Hắc linh chi, chỉ mở miệng mắng một câu: “Đồ ngu ngốc”
rồi lại để lại một phân thân bằng lửa rồi biến mất.
Đây là một thần thông trong công pháp Phần hỏa phân thân của hắn, chính là hắn
có thể biến ảo ra hỏa phân thân, rồi xuất hiện bất kì nơi nào trong phạm vi
hắn tạo ra lửa, nhờ vào Hỏa linh căn mà tốc độ tu luyện của hắn cực kì nhanh,
đến nổi sư tôn của hắn cũng giật mình không thôi
Những tên đệ tử khác giận giữ không thôi, không ngờ Tô Minh lại có bản lĩnh
như vậy, bọn chúng lúc này chợt nhận ra một chút manh mối, rồi dò xét xung
quanh đám lửa kia. Đáng tiếc cho chúng là chúng đã nhận ra hơi trễ.
Tô Minh trước đó đã thần không biết quỷ không hay làm đám lửa lan ra một hướng
cách xa đám đệ tử kia, rồi lặng lẽ xuất hiện tại nơi đó, sau đó chạy mất. Đến
lúc hắn thoát đi thì mới bị phát hiện, mấy tên đệ tử khác liền tức giận đuổi
theo
………………
Tại một nơi ngoài sơn cốc, không khí nơi đây có phần âm u, quỷ dị. Xác chết
yêu thú đầy rẫy xung quanh, một số đã chết lâu đến nổi xương cốt chỉ còn có
vài phần. Nhưng giữa không gian kinh tởm đó, một bóng người đang chậm rãi bước
đi
Tên này mang trang phục của Thiên quỷ tông, sắc mặt hắn lạnh lùng, lại mang
ánh mắt muốn ăn thịt người khác, trông rất đáng sợ. Vừa đi hắn vừa quan sát
xung quanh, miệng lại lẩm bẩm:
“Quái lạ, nơi này lại mang đến cho ta một cảm giác rất hấp dẫn, như thể nó rất
có ích đối với ta, nhưng sao ta đã đi hết mấy ngày mà vẫn không thấy gì khác
thường, chẳng lẽ cảm giác của ta đã sai rồi”
Tên đệ tử này chính là Mục Hàn, người mang Âm sát chi thể của Thiên quỷ tông,
vài ngày trước hắn vô tình đi qua nơi này thì có cảm giác như bị nơi này hấp
dẫn, hắn liền đi vào rồi bị lạc trong đây mấy ngày liền chưa thoát ra được
Bỗng lúc này một tia âm hồn quỷ dị xuất hiện sau lưng Mục Hàn, hắn cảm giác
được điều gì đó thì quay đầu lại, nhìn thấy âm hồn thì hốt hoảng nhưng chằng
kịp phản ứng gì thì đã bị âm hồn nhập vào cơ thể, sau đó hắn hét lên một tiếng
thật vang vọng rồi gục ngã xuống đất
……………
Hai nữ đệ tử của Thiên quỷ tông là Linh Ngọc và Lưu Đào thì lúc này lại đang
hành động cùng nhau. Bọn họ giờ này đang hợp sức chống lại bốn con yêu thú
Trấn địa ngưu
Bốn con yêu thú này đang trấn giữ một hồ nhỏ linh dịch mang linh khí nồng đậm,
vì để giành được linh dịch trong hồ,mà hai người phải hợp sức chiến đấu với
yêu thú
Trấn địa ngưu có bốn con, hai con trong đó chỉ có thực lực linh đồ trung kỳ,
nhưng hai con còn lại thì mạnh hơn nhiều, có thực lực linh đồ đại viên mãn.
Tuy nhiên tốc độ của chúng khá chậm, chỉ có thủ đoạn phòng ngự là cường đại,
tuy nhiên lúc này trên người chúng đã có vài vết thương
Dưới sự phối hợp của hai người, cộng thêm thủ đoan tấn công khá là sắc bén,
nhằm trúng điểm yếu của yêu thú mà tấn công, hai con yêu thú thực lực linh đồ
trung kỳ đã không thể chịu nổi mà bị giết chết
Nhìn đồng bọn chết đi, hai con Trấn địa ngưu còn lại giận giữ, lúc này chúng
dùng hết sức lao về một trong hai đệ tử kia, dùng cái sừng của chúng húc tới.
Bất ngờ vị bị cả hai con cùng tấn công một lượt, nữ đệ tử này chỉ kịp né được
một con, rồi bị con còn lại húc trúng, cái sừng của nó đâm sợt qua eo, chảy
một lượng máu lớn
“Lưu sư tỷ có sao không?”-Linh Ngọc hoảng sợ kêu lên
Lưu Đào bị thương, săc mặt tái nhợt, liền lấy ra một tấm phù lục dán vào vết
thương ngăn cho máu không chảy thêm, rồi xuất ra cây cái lưỡi liềm màu tím,
vân dụng pháp lực chém về phía một con Trấn địa ngưu.
Thấy vậy Linh Ngọc cũng tấn công theo, nàng ném ra một tấm quả cầu, ngay sau
đó biến thành một bàn tay với năm cái móng vuốt sắc nhọn, cào về phía con Trấn
địa ngưu còn lại
Hai con yêu thú bây giờ đã thương tích đầy mình, cộng thêm vừa mới liều mình
dùng hết sức tấn công đối phương không thành, nên gần như kiệt lực, không thể
thoát được đòn tấn công cuối cùng của đối phương, hét thảm rồi chết tại chỗ