Người đăng: cr9_thien@
“Pháp lực của ta bị độc của hắn làm cho tiêu hao hết, hiện tại chỉ có thể sử
dụng năng lượng của lam thạch thay cho pháp lực bản thân, tuy nhiên ta chỉ có
thời gian một canh giờ, nếu trực diện chiến đấu muốn thắng hắn thì là điều rất
khó, còn nếu kéo dài thời gian thì qua một canh giờ, ta sẽ mất mạng”
Lục Thiên thầm tính trong đầu, suy đi nghĩ lại thì mọi việc đều là tiến thoái
lưỡng nan, xem ra chỉ có thể chiến đấu đối phương đến cùng mới có thể an toàn
trở ra. Nghĩ đến đây, Lục Thiên bắt đầu tính toán kế hoạch chiến đấu của mình
Còn về phía Vu Hàm, hắn vừa phá giải phong ấn, pháp lực của hắn lúc này cũng
không ổn định, đối diện với một linh đồ như Lục Thiên, tất nhiên hắn muốn
nhanh chóng giải quyết đối phương để mau chóng có thời gian ổn định pháp lực
Chỉ thấy Vu Hàm bắt đầu phát động tấn công,hắn cầm hắc phiến phất tay một cái,
gần chục gai nhọn bay đến muốn xuyên thủng người Lục Thiên, với pháp lực ngưng
dịch kỳ của hắn, tuy chưa ổn định nhưng uy lực của gai nhọn sao có thể xem
thường
Ngay lúc này, ngay trước mặt Lục Thiên, một bức tường băng dày quen thuộc xuất
hiện, chính là băng thuật đại viên mãn. Nhìn thấy vậy, Vu Hàm mới bật cười:
“Băng thuật của ngươi đối với đám tiểu bối linh đồ thì rất lợi hại, nhưng đối
với ta thì chỉ là trò trẻ con”
Vu Hàm nói không ngoa, gai nhọn vừa chạm vào tường băng thì tạo ra âm thanh ‘
rắc rắc’, bức tường băng bị xuyên thủng. Nhưng lúc này Lục Thiên đã lùi ra một
đoạn, những cái gai nhọn tiếp tục hướng về phía hắn nhưng lúc này uy lực của
chúng đã bị suy giảm đi vài phần.
Bỗng kiếm trong tay Lục Thiên chợt động, vài đường kiếm bóng loáng kì diệu
chém ra, những cái gai nhọn bị kiếm chém bay hết, không thoát một cái. Nhìn
những cái gai của mình bị đánh bay như vậy, Vu Hàm không khỏi trợn mắt há mồm:
“Ngươi là kiếm tu, không những thế còn đạt được cảnh giới nhân kiếm hợp nhất,
làm sao có thể như vậy được chứ, không phải ngươi chỉ là một tên đệ tử linh đồ
thôi sao?”
Chẳng trách Vu Hàm lại thất thố như vậy, phải biết để đạt được cảnh giới Nhân
kiếm hợp nhất của kiếm tu này, tu sĩ phải có tư chất tu kiếm khá cao, hơn nữa
tu vi thường phải đạt tới ngưng dịch kỳ mới có thể thi triển ra được. Một môn
phái chuyên về kiếm tu như Thiên kiếm tông mà thậm chí có một vài vị linh sư
ngưng dịch kỳ chỉ dừng lại ở cảnh giới ngự kiếm, chưa thể đạt được nhân kiếm
hợp nhất. Điều này có thể thấy tư chất lĩnh ngộ của Lục Thiên đáng sợ cỡ nào
“Thì ra người mạnh nhất trong đám đệ tử ở đây chính là ngươi, vậy mà đến giờ
phút này ngươi mới để lộ ra, chứng tỏ tâm tính của ngươi thuộc dạng kiên trì,
biết ẫn nhẫn. Thật đáng tiếc, tuy ngươi thiên tài cỡ nào, thì tu vi của ngươi
cũng chỉ là linh đồ, cách biệt với ta một trời một vực”-Vu Hàm nói với giọng
điệu châm chọc
Vừa nói xong, hắn tiếp tục phát động tấn công. Lần này hắn phun ra một luồng
hắc khí, trông thật quỷ dị. Luồng hắc khí tản ra xung quanh, sau đó hắn ném
hắc phiến lên không trung, hắc khí xung quanh như bị nó hấp dẫn, nhanh chóng
bay tới bao phủ lấy hắc phiến. Vu Hàm liền đánh ra một luồng pháp lực lên hắc
phiến
Bông lúc này, hắc phiến không còn hình dạng cũ của nó nữa, mà đã bị phân tách
ra thành cả ngàn cây gai đen xì, nhọn hoắc. Chúng lóe sáng lên dữ dội, theo sự
điều khiển của Vu Hàm bay về hướng Lục Thiên
“Để xem lần này ngươi còn tránh được không”
Đối diện với cả nghìn cây gai này, cho dù kiếm của Lục Thiên nhanh cỡ nào cũng
chẳng thể nào ngăn cản được hết. Lúc này tưởng chừng như Lục Thiên chết chắc,
nhưng bỗng một tiếng long ngâm vang lên, một hư ảnh cự long hiện lên, phát ra
kình lực đánh về phía trước
Cả nghìn cây gai bị cự long đánh bay về phía ngược lại, bắn cắm lên vách đá
trong hang động. Thật ra với uy lực của gai nhọn bình thường thì chiêu Hồng
tiệm vu lục này của Lục Thiên không thể dễ dàng ngăn trở như vậy, nhưng do hắc
phiến bị phân chia thành cả nghìn cây gai, gia tăng số lượng như vậy thì chắc
chắn uy lực của mỗi cây gai sẽ bị giảm sút mạnh. Đối diện với chiêu Hồng tiệm
vu lục có phạm vi cực rộng như vậy thì bị đánh bay cũng là điều dễ hiểu
“Đây là công pháp gì? Tại sao uy lực lại lớn đến như vậy, một tên đệ tử linh
đồ như ngươi làm sao lại có một công pháp lợi hại như vậy được, ngươi rốt cuộc
là ai?”- Vu Hàm không nhịn được mà liên tục hỏi mấy câu vô ích như vậy
Tuy vừa thành công chiếm lợi thế, nhưng Lục Thiên vẫn chưa hề chủ quan một
chút nào. Lần này là lần đầu hắn tấn công, hơn chục đạo phong nhận bắn về phía
Vu Hàm mang theo từng tiếng xé gió.
Không còn hắc phiến trong tay, Vu Hàm liền tế ra cái tinh bàn của mình, hắn
đưa pháp lực vào bên trong, một luồng ánh sáng tím bay ra ngưng tụ tạo thanh
một lá chắn trước mặt. Từng đạo phong nhận bay tới chạm vào lá chắn màu tím
thì biến mất một cách quỷ dị
Thấy đòn tấn công của bản thân không thành, Lục Thiên đã tính trước điều này,
hắn tiếp tục chém thêm vài đường kiếm về phía trước. Từng đường kiếm sắc bén
chém lên tấm thuẫn màu tím kia. Tấm thuẫn rung lên rồi sau khi chịu đựng vài
đường kiếm thì nó cũng tan vỡ
“Xem ra pháp lực của ta bắt đầu suy yếu rồi, đáng chết, sau khi phá giả phong
ấn chưa có thời gian ổn định pháp lực mà phải chiến đấu với mấy tên đĩa đói
này, xem ra phải sử dụng sát chiêu thôi’- Vu Hàm cảm nhận pháp lực trong cơ
thể suy yếu đi, lúc này hắn mới quyết định
Chỉ thấy hắn lấy ra một tấm bù màu xanh, trên đó có ghi những kí hiệu kì quái,
hắn dán lên tấm tinh bàn. Tấm bùa bỗng cháy bùng lên, tấm tinh bàn xoay tròn
dữ dội, những cây gai nhọn xung quanh bỗng rung lên rồi bay tập trung với nhau
lại một chỗ, chúng nhanh chóng hợp lại với nhau biến thành một cây đinh to
dài, thì đây chính là sát chiêu của Vu Hàm
Nhìn thấy cây đinh to dài kia, Lục Thiên cảm giác được sự nguy hiểm, hăn liền
thi triển băng thuật ngưng tụ thành một cái búa bằng băng to lớn. Hắn phất tay
một cái, chiếc búa bay tới như muốn đánh bay cây đinh kia.